Mọi người không biết, chỉ cho là hắn dùng sức một mình đối kháng tư anh yểm hộ mọi người mà cảm động. Nghĩ thầm phân nửa là người này sử bí pháp mới có thể chế trụ con yêu này. Chỉ tiếc yêu vật quá dũng mãnh, giữ nó rồi cũng không bứt ra được.

Ở nơi người tính kế ngươi, dù không hại ngươi cũng chả có ai dám xả thân vì nghĩa.

Trong lòng mọi người cảm kích, cùng nhau hướng Đường Kiếp thi lễ nói:
- Ân công, hôm nay chịu ân công cứu mạng, tương lai ân công còn sống, nhất định báo đáp.

Dù sao người này hơn phân nửa là không còn cơ sống trở về, kẻ hứa hẹn cứ việc hứa, mọi người cũng không khách khí, cả đám đều mạnh miệng không ngại.

Sau khi lập lời thề, nguyền rủa thì cùng nhau rời đi.

Vương đình rất lớn, mau đi tìm bảo vật mới là chính đạo.

Đám người kia đi rồi, Đường Kiếp bên này vẫn còn cùng tư anh giằng co.

Sát na phương hoa tuy rằng hùng mạnh, nhưng yêu vật dũng mãnh, cảnh giới còn cao hơn hắn một bậc, bởi vậy phải vây khốn nó, tiêu hao thời gian lực không ít.

Thật vất vả đám người kia mới rời khỏi, Đường Kiếp lúc này mới thu hồi thời gian lực.

Tư anh lập tức thoát khốn, thủ trảo lao tới Đường Kiếp nhưng chụp vào khoảng không, Đường Kiếp đã lui về bên Hứa Diệu Nhiên.

Thấy xung quanh chỉ còn lại con mồi nửa chết nửa sống, còn lại một con cũng không thấy, tất cả đều chạy.

Nó lập tức giận dữ, phát ra tiếng gáy bén nhọn.

Nương theo âm thanh này, yêu vật đuổi theo Đường Kiếp.

Đường Kiếp thả Đồ Đồ, kéo Hứa Diệu Nhiên ngồi xuống, nói:
- Đi!

Đồ Đồ vừa thấy đại yêu phía sau, hoảng sợ, không cần Đường Kiếp thúc giục đã tự nhanh chân bỏ chạy.

Tư anh không sở trường tốc độ, lấy tốc độ của Đồ Đồ nếu muốn vứt bỏ tên này là chuyện dễ dàng.

Chỉ có điều Đường Kiếp cũng không bảo nó làm như vậy, nói:
- Thả chậm tốc độ, duy trì khoảng cách với yêu vật kia.

Nói xong mắt hiện thần quang, tâm niệm vừa động, trong tầng mây xuất hiện lôi quang, tiếp theo là lôi quang điện đao từ trên trời giáng xuống, đúng là Cửu Trọng Thiên kiếp đao.

Nếu xét uy lực, Đường Kiếp đương nhiên có thủ đoạn mạnh hơn. Thập Tuyệt Sát Nhận, Thiên Ngân kiếm bộc, Chiến Hoàng Đồ lục đều là sát chiêu, nhưng tiêu hao nhỏ nhất, uy lực lớn nhất chưa hắn đã là đạo pháp hùng mạnh, thường chỉ là thủ đoạn bậc trung.

Cửu Trọng Thiên kiếp đao hiện giờ đã sớm biến thành trung lưu, nhưng nó có mấy ưu đãi phi thường thích hợp với tình huống hiện giờ. Một là dẫn sức mạnh của thiên địa, niệm động pháp sinh, tiêu hao cực thấp, thích hợp nhất đánh lâu dài. Hai là uy lực hùng mạnh, tuy rằng công kích đơn thứ bình thường, nhưng tổng lực sát thương cực kỳ kinh người. Nếu đối phó người am hiểu tránh né thì hiệu quả không lớn, nhưng tư anh có năng lượng sinh mạng khiến nó không sợ hãi bất luận công kích gì. Khiến Cửu Trọng Thiên kiếp đao có thể phát ra uy lực lớn nhất. Ba là khoảng cách của nó đủ xa, cũng chỉ như thế mới có thể khiến hắn an toàn thi pháp, chậm rãi dẫn dắt đại yêu.

Lúc nhìn thấy tư anh, Đường Kiếp đã có chiến thuật. Nếu như nói thực vật là nhược điểm số một của tư anh thì tốc độ chính là nhược điểm thứ hai.

Giờ phút này Đường Kiếp đang đánh vào điểm đó.

Trên bầu trời lôi điện như mưa lao xuống, điên cuồng chém vào tư anh, như Đường Kiếp đoán trước, tư anh căn bản không ngăn cản hay tránh né.

Lôi hỏa đánh vào người như trâu đất xuống biển, không có một tia gợn sóng, như không có bất kỳ tác dụng gì.

Chỉ có mở ra động sát thiên mục Đường Kiếp mới thấy rõ ràng, không phải là không tác dụng, chỉ là năng lượng sinh mạng nhanh chóng bù lại thương thế, tốc độ khôi phục thậm chí vượt qua tốc độ tạo vết thương, thế cho nên thoạt nhìn như không có hiệu quả.

Đây là sinh mạng do tư anh ăn lúc trước, nhưng chỉ cần nó không đủ thực vật, như vậy có nhiều đến đâu cũng hao hết.

Bởi vậy Đường Kiếp cũng không nóng nảy, chỉ không ngừng thúc dục cửu trọng Thiên kiếp đao, đồng thời bảo Đồ Đồ tìm chỗ thảo nguyên rộng lớn không người chạy quanh.

Đao như mưa giáng xuống, không ngừng nghỉ giống như nước chảy đá mòn đánh vào yêu vật.

Tư anh lại cũng không phải hoàn toàn chỉ để Đường Kiếp đánh, mắt thấy đuổi không kịp liền hô một tiếng, há miệng hút vào không trung.

Nó như muốn hút toàn bộ thế giới vào bụng, mang theo những cơn lốc gió khủng khiếp.

Đường Kiếp rõ ràng ở ngoài lực hút, nhưng thời khắc này lại đột nhiên cảm thấy không khống chế nổi thân hình của mình, cả thỏ lẫn người bị hút quay ngược về tư anh.

Đường Kiếp hoảng hốt, mắt thấy mình càng hút càng gần, sẽ bay vào trong miệng, Đường Kiếp đột nhiên hét lớn một tiếng:
- Đốt!

Nói là làm, tư anh toàn thân cứng đờ, miệng hơi ngừng lại, lực hút suy giảm.

Đường Kiếp lập tức khôi phục tự do, trở lại bảo Đồ Đồ chạy mau, đồng thời phóng thích Sát na phương hoa.

Tư anh tốc độ chậm lại.

Đợi khi tư anh tránh thoát sự khống chế của sát na phương hoa, Đường Kiếp và thỏ con đã chạy xa.

Mắt thấy vậy, nó cũng chỉ có thể tiếp tục vắt chân lên cổ điên cuồng đuổi theo, Đường Kiếp thì nhân cơ hội khôi phục đạo lực tiêu hao.

Đợi khi hắn khôi phục không sai biệt lắm, tư anh như cũng lại có khí lực rồi, vì thế lại siêu cường cuồng hút, giống như hắc động hút Đường Kiếp về.

Đường Kiếp cũng không khách khí, dùng sát na phương hoa, sau đó tiếp tục chạy.

Song phương cứ như vậy ngươi chạy ta đuổi.

Mới đầu Đồ Đồ bị hút còn sợ kêu khóc, càng về sau thì đã quen nên không sợ hãi, mắt thấy yêu vật làm dáng vẻ há miệng hút, nó cũng không chạy, đợi khi đến gần miệng thì giật ra tiếp tục chạy. Hứa Diệu Nhiên cũng quen, có khi bay tới bên miệng còn quay sang nói chuyện với Đường Kiếp.

Một trận chiến này là ba ngày ba đêm.

Trong ba ngày, song phương cứ như vậy ngươi chạy ta đuổi, quen thuộc đến không có cách nào quen thuộc hơn, tiết tấu nắm chắc vững vàng.

Thường xuyên là tư anh há miệng ra, Đường Kiếp dừng lại chờ bị hút, đợi khi tới gần, Đường Kiếp còn chưa dùng sát na phương hoa đã theo thói quen ngây lại.

Đương nhiên tiết tấu cũng không phải có thể duy trì thường xuyên, trong lúc chiến đấu thường xuyên có tu giả đi ngang qua thành nhân tố đánh vỡ thế cục.

Khi đó, song phương đều kích động.

Tư anh cần thực vật bổ sung sinh mạng lực, Đường Kiếp thì phải cắt đứt nguồn cung ứng cho tư anh.

Song phương lúc đánh đập tàn nhẫn, thực lực của Đường Kiếp mới có thể chân chính bày ra.

Nói là làm ngay, Vạn Cổ Trọng Lâu, sát na phương hoa, Thiên Ngân kiếm bộc, Thập Tuyệt Sát Nhận thậm chí cả Chiến Hoàng Đồ lục liên tục tấn công.

Tuy nhiên, người thắng luôn là Đường Kiếp.

Bởi vì thật sự không cứu được thì có thể giết người.

Ba ngày, sinh mạng lực tiêu hao, tư anh không thể kiêu ngạo như trước.

Sau một loạt công kích của Đường Kiếp, cơ thể nó bắt đầu xuất hiện lỗ hổng, sau đó chậm rãi khép lại.

Năng lực vẫn hùng mạnh, thậm chí không yếu hơn Thể Tu Đường Kiếp, nhưng theo thời gian trôi qua, tốc độ giảm xuống, dần dần chậm đi.

Tư anh cũng thấy tình huống không ổn, rốt cuộc dừng lại không đuổi theo Đường Kiếp nữa.

Chỉ có điều nó muốn chạy, Đường Kiếp sao có thể cho nó chạy, chỉ huy Đồ Đồ đuổi theo.

Giống như kẹo cao su ăn không được nhả không xong, yêu vật kia dùng hết thủ đoạn nhưng không giết không đuổi được Đường Kiếp, chỉ biết nổi trận lôi đình chứ không có cách nào.