Đường Kiếp hô to một tiếng, chỉ thấy ngoài vạn vật âm dương lô, cương phong nổi lên, ngọn lửa cuồng cuộn.

Vô tận nhiệt lưu dọc theo vách lô dũng mãnh lao vào trong.

Vạn vật âm dương lô chính thức bắt đầu tế luyện.

Bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày Đường Kiếp dùng Kinh Thần Thủ luyện thần cho Hứa Diệu Nhiên, rồi dùng vạn vật âm dương lô luyện cốt tẩy tủy.

Vạn vật âm dương lô mặc dù là tác phẩm luyện khí đầu tiên của Đường Kiếp, nhưng bởi vì bên trong ẩn chứa pháp trận nên diệu dụng vô song, không những có thể luyện khí, luyện đan, cũng có thể dùng để tôi luyện tu giả.

Nếu như nói Kinh Thần Thủ dùng để nâng cao tỷ lệ Hứa Diệu Nhiên tấn công Tử Phủ, như vậy vạn vật âm dương lô chính là nâng cao năng lực sinh tồn của Hứa Diệu Nhiên, mặc dù không thể giống như Thể Tu nhưng năng lượng sinh mạng cũng có thể nâng cao trên phạm vi lớn.

Dù sao có vào Tử Phủ cũng không có nghĩa là Hứa Diệu Nhiên có thể tung hoành ở Hồng hoang đại lục. Như thành chủ Quan Sơn cũng bị Đường Kiếp đánh cho không còn biết phương hướng, tùy tiện một môn phái cấp huyện đều có Tử Phủ trấn thủ, Hứa Diệu Nhiên cần nâng cao không chỉ có cảnh giới mà cần có chiến lực.

Tuy rằng nàng đã là Hải Giác Bát La Sát, thực lực dũng mãnh, nhưng ở trong mắt Đường Kiếp, vẫn yếu hơn chút.

Vạn vật âm dương lô luyện da luyện cốt luyện huyết luyện tủy, đúng là trận pháp nâng cao bản thân. Vì Hứa Diệu Nhiên, Đường Kiếp cũng không tiếc của cải.

Thời gian thấm thoát, đảo mắt đã mười năm qua đi.

Ở trong mười năm này, Đường Kiếp vì Hứa Diệu Nhiên luyện hồn, phạt cốt tẩy tủy. Sau mười năm, Hứa Diệu Nhiên rốt cuộc đã làm xong tất cả mọi công tác chuẩn bị tấn công Tử Phủ.

Ngày hôm nay, Hứa Diệu Nhiên tìm một chỗ an tĩnh, yên lặng chuẩn bị tấn công Tử Phủ.

So với năm đó Đường Kiếp tấn công Tử Phủ kinh thiên động địa, vạn người vây xem, thậm chí dẫn tới hai phái Thiên Thần Thú Luyện vây giết thì Hứa Diệu Nhiên tấn công đơn giản rất nhiều.

Bọn họ thậm chí không có nói với ai, đối với Hứa Diệu Nhiên mà nói, loại chuyện này chỉ cần có một Đường Kiếp là đủ.

Đường Kiếp cầm lấy tay Hứa Diệu Nhiên, nhìn nàng không chịu buông ra.

Một lúc lâu mới nói:
- Ngàn vạn lần cẩn thận.

Tuy chỉ năm chữ nhưng mang theo tất cả tình cảm và quan tâm của Đường Kiếp, mặc dù là Đường Kiếp tấn công Tử Phủ cũng không khẩn trương thế này.

Hứa Diệu Nhiên nhìn Đường Kiếp khẩn trương, ngọt ngào tươi cười.

Chỉ vì giờ phút này được ông xã lo lắng và quan tâm.

Cầm tay Đường Kiếp một lúc, Hứa Diệu Nhiên xoay người đi vào trong núi, từng bước biến mất.

Đường Kiếp ngồi ở ngoài núi tĩnh tâm chờ đợi, không ngừng điều tức hơi thở, điềm tĩnh tâm thần.

Cũng không biết trải qua bao lâu, trong núi chợt truyền đến một tiếng hét dài.

Khiếu âm dễ nghe, mang theo khí thế khôn cùng, lượn lờ bát phương.

Đường Kiếp chấn động, quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy trong núi có một người đi ra, đúng là Hứa Diệu Nhiên.

Nàng rõ ràng là từ trong núi đi ra từng bước một, nhưng mỗi một bước khoảng cách rất lớn, chỉ ba năm bước đã đứng ở trước mặt Đường Kiếp, vẻ mặt vui sướng nhìn hắn.

Đường Kiếp ôm cổ nàng, hưng phấn nói:
- Diệu Nhiên, nàng thành công rồi!

Tuy rằng vẫn luôn tin tưởng Hứa Diệu Nhiên sẽ thành công, nhưng mãi đến thời khắc này, trong lòng Đường Kiếp mới có thể buông xuống.

Hứa Diệu Nhiên thăng tiến Tử Phủ, với Đường Kiếp mà nói là đã giải quyết xong một vấn đề lớn. Trước kia hắn xuất ngoại không chịu mang Hứa Diệu Nhiên, nguyên nhân là do Hứa Diệu Nhiên thực lực không đủ, không dám mang theo nàng, sợ nàng gặp chuyện không may, hơn nữa căn cơ ở Thiên Nhai Hải Các cũng cần có nàng.

Hiện giờ bước qua một bước này, thực lực tăng lên, Hứa Diệu Nhiên đã có thể cùng Đường Kiếp ra ngoài ứng đối.

- Không chỉ có như vậy đâu.
Hứa Diệu Nhiên cười duyên trả lời, đột nhiên bước về phía trước một bước, chỉ tay vào Đường Kiếp.

Đường Kiếp cũng không để ý, tiện nhấc tay lên che lại.

Nhưng không ngờ chỉ này lại có vô tận huyền ảo. Đường Kiếp ngạc nhiên phát hiện đầu ngón tay của Hứa Diệu Nhiên rõ ràng đang ở trước mắt, nhưng mặc kệ hắn che chắn thế nào cũng không đỡ nổi, giống như công kích của Hứa Diệu Nhiên và hắn không cũng một mặt phẳng, khiến Đường Kiếp hoàn toàn không thể ứng đối.

Hứa Diệu Nhiên cười hì hì đâm xuống, tốc độ cũng không nhanh, như có tâm khảo nghiệm Đường Kiếp.

Đường Kiếp gào to một tiếng lùi về phía sau, đồng thời liên tục đánh ra thập bát chưởng, niệm động pháp sinh, trên người đã liên tục hiện ra từng tầng bảo hộ.

Nhưng mọi thứ cũng không thể ngăn cản Hứa Diệu Nhiên, chỉ tay nhỏ và dài hạ xuống búng vào trán Đường Kiếp.

Ấm áp, mềm mại nhưng khiến Đường Kiếp phát lạnh.

- Chàng thua!
Tiếng cười của Hứa Diệu Nhiên vang lên, mang theo sự đắc ý.

- Đây là... Không gian đạo!
Trong đầu hiện lên cảnh tượng vừa rồi, Đường Kiếp bật thốt lên thành tiếng.

Thiên Nhai Hải Các không hổ là môn phái am hiểu nhất về không gian đạo, Linh Lung Tiên Tôn nhập Không Gian Đạo, Hứa Diệu Nhiên mượn dùng tấn công Tử Phủ, cũng ngộ không gian đạo.

Chỉ là đạo của nàng có chỗ khác với Linh Lung Tiên Tôn, Linh Lung Tiên Tôn Vũ không chi phong hống hách tuyệt luân, có lưới không gian có thể cắt nát tất cả lực lượng.

Không gian của Hứa Diệu Nhiên thì để cho bản thân lợi dụng, khoảng cách nắm trong tay.

Vậy nên, xuất thủ của nàng có thể xóa bỏ mọi khoảng cách không gian, trực tiếp tập trung lên mục tiêu.

Nói đơn giản, chính là có trình độ nhất định tất trúng.

Tuy nhiên tất trúng thì tất trúng, còn có thể giết hay không lại là hai chuyện khác nhau rồi.

Hứa Diệu Nhiên mượn dùng không gian đạo thi triển thủ đoạn cũng bị không gian đạo hạn chế, không thể sử dụng uy lực thần thông. Hơn nữa nàng bây giờ mới nhập đạo, nếu muốn dùng bí kỹ của Thiên Nhai Hải Các như Cửu Cửu Quy Chân Chỉ thì chưa được thoải mái như thế.

Mặc dù vậy, sau khi hiểu ra chiêu thức của Hứa Diệu Nhiên, trong đầu Đường Kiếp đã xuất hiện vô số ý niệm.

Hắn hỏi Hứa Diệu Nhiên:
- Nếu như thế, nàng có thể đem thủ đoạn tác dụng lên bảo vật?

Hứa Diệu Nhiên trả lời:
- Có thể, tuy nhiên giống thần thông, pháp lực càng mạnh, tiêu hao càng lớn. Ta mới chỉ sơ ngộ, tạm thời chưa thể sử dụng bảo vật có pháp lực mạnh.

Đường Kiếp cười nói:
- Vậy là đủ rồi. Diệu Nhiên, không gian đạo của nàng mà phát triển, tiềm lực đúng là vô hạn.

Hứa Diệu Nhiên giật mình:
- Phu quân nghĩ có tác dụng?

- Có chứ. Tỷ như Thiên Sát Lôi Châu cũng không có pháp lực, Diệu Nhiên nàng dùng pháp này trực tiếp đưa Thiên Sát Lôi Châu tới làm sát chiêu. Đương nhiên, uy lực của Thiên Sát Lôi Châu với Tử Phủ thì hơi yếu một chút, nhưng không chịu được nhiều. Ngoài ra túi Giới Tử cũng không có pháp lực. Diệu Nhiên, nếu nàng có thể vô thanh vô tức đưa đồ vật qua, nói vậy cũng có thể vô thanh vô tức lấy về chứ? Lúc chiến đấu chỉ cần thuận tay chụp tới... Ha ha.

Hứa Diệu Nhiên ngây người.

Nàng lúc trước lựa chọn không gian khoảng cách trong không gian đạo, chủ yếu là muốn đuổi theo cước bộ của Đường Kiếp, mục đích không phải công kích mà là chạy trốn, trước tránh để mình làm gánh nặng cho Đường Kiếp rồi mới suy tính những mặt khác, đây mới là ý tưởng ban đầu của Hứa Diệu Nhiên.