Quá khứ rất rõ ràng, nhưng vững như vách tường dày không thể vượt qua.

Tương lai rất mơ hồ, nhưng mong như cánh ve, khó có thể đặt chăn tới.

Cho nên quá khứ chỉ có thể ngược dòng, không thể xem; tương lại có thể sờ nhẹ lại khó có thể nhìn thấu.

Diên Trì Công Kích của Đường Kiếp chính là thành lập trên cơ sở “Tương lai”.

Mà Tố Bản Quy Nguyên của Tân Thiên Cừu cũng thành lập trên cơ sở quá khứ, nói nơi giản chính là hắn phá vỡ hạn chế “Quá khứ không thế xem”, đẩy ra vách tường trên đường thời gian, khiến cho chính mình đứng ở trên đường thời gian có thể bước về phía sau.

Khi hắn bước về phía sau một bước, ý nghĩa hắn đã quay về quá khứ, như vậy liền đạt được mục đích của Tố Bản Quy Nguyên.

Mà hắn bước về phía sau càng nhiều, thời gian có thể xem lại càng lâu.

Nếu muốn làm được điểm ấy cần rất nhiều lực Thời Gian.

Hiện giờ Đường Kiếp đã biết phương pháp khiến thời gian của bản thân nghịch lưu, lĩnh ngộ đầy đủ Đạo Niệm, đạt tới trình độ nhập đạo, tích lũy đủ lực Thời Gian là có thể cưỡng ép đẩy ra vách tường thời gian, xem lại quá khứ.

Như vậy lấy phương thức giống nhau lý giải, chỉ cần đạt tới trình độ nhập đạo, tích lũi đầy đủ lực Thời Gian là có thể nhìn thấu tương lai.

Có thể nhìn thấu tương lai mờ mịt mông lung kia, ở trình độ nào đó liền ý nghĩa đã có được năng lực tiên đoán.

Một loại đại đạo khác cũng có được nằng lực tiên đoán, chính là Vận Mệnh.

Tuy nhiên Vận Mệnh tiên đoán tương lai là thông qua sự vật lần lượt thay đổi mà phân tích được, còn Thời Gian tiên đoán tương lai cũng là trực tiếp thấy rõ đường phát triển trong tương lai của một sự kiện sự vật, nếu như nói lời tiên đoán của Vận Mệnh còn theo đạo lý, vậy Thời Gian tiên nói chính là hoàn toàn hống hách không nói đạo lý.

Chính vì nguyên nhân này, lời tiên đoán của Vận Mệnh không chuẩn, có thể thông qua những thứ ảnh hưởng tới vật mà dùng vận mệnh đến thay đổi tương lai, còn lời tiên đoán trên đường thời gian lại chuẩn xác hơn rất nhiều.

Tuy rằng trên đường thời gian tương lai không thể thay đổi, nhưng bản thân nó cũng không phải kéo dài vô hạn, nó cũng không thể quyết định vận mệnh một sự kiện hay một vật tới cuối cùng, mà chỉ có thể là tương lại có hạn.

Cái này khiến lời tiên đóan của Vận Mệnh và đường Thời Gian có đặc tính hoàn toàn bất đồng.

Vận Mệnh nói về tương lai, đều cập sâu xa, chỉ cần có đầy đủ lực Vận Mệnh liền có thể phỏng đoán tới vạn năm sau, nhưng phần ngôn ngữ này cũng không phải là không thể thay đổi, cũng có rất nhiều thời điểm lời tiên đoán trên đường Vận Mệnh chỉ có thể để lộ ra một chút dấu vết.

Tỷ như năm đó Thiên Diễn đại trận từng tiên đoán Đường Kiếp bị một chỉ của Cơ Dao Tiên đâm chết, phần chính xác duy nhất chính là ngón tay kia, còn những cái khác đều sai lầm.

Đây là đặc điểm lời tiên đoán của Vận Mệnh.

Thời Gian đạo lại hoàn toàn tương phản, bởi vì tính gian nan khi đột phá của Thời Gian đạo, mọi người nhất định chỉ có thể nhìn thấy tương lai hữu hạn, có thể là một giây sau, cũng có thể là mấy giây sau, nhưng cơ bản đều chính xác. Đương nhiên cũng không phải là không thể thay đổi, nhưng trừ phi ngươi có thể nhìn thấu, nếu không liền không thể tránh khỏi.

Mà ngoại trừ trở lại quá khứ và đoán trước tương lai ra, Thời Gian đạo còn có hiệu quả khác.

Đứng ở trung tâm đường thời gian, nhìn về phía trước.

Đường Kiếp nhắm hai mắt lại.

Hắn không hề dùng mắt thường quan sát mà là thần hồn ngưng ý, chỉ dùng thần thức, dùng tâm đi cảm thụ lực lượng của đại đạo này.

Từng đạo Thời Gian xẹt qua bên cạnh hắn, liền giống như biển cả thâm trầm, từ từ phần phật qua thể xác và tinh thần của hắn.

Sau đó cảnh tượng trước kia lại lần nữa tái hiện.

Thời Gian bắt đầu gia tăng tốc độ, bay nhanh mang đi tính mạng của hắn.

Đây đúng là một điểm đáng sợ nhất của Thời Gian đạo, mỗi một lần lĩnh ngộ đều cần dùng tuổi thọ của bản thân làm cái giá.

Lần lĩnh ngộ trước đã khiến Đường Kiếp mất đi mấy chục năm tuổi, đổi lại chính là Diên Trì Công Kích và lý giải bước đầu về Thời Gian đại đạo.

Còn lần này, Đường Kiếp muốn đạt được nhiều hơn, nhất định phải chịu đựng lực lượng lớn hơn nữa, lại càng có thể nhiều tổn thất.

Đường Thời Gian di chuyển dần dần nhanh hơn, vốn chỉ là một vô thủy vô chung như đường dài, dần dần lại tiến hóa thành sông dài cuồn cuộn. Nước sông rít gào là Thời Gian, mỗi một lần cọ rửa Đường Kiếp đều mang đi sinh mạng cả năm của hắn.

Nhưng mà Đường Kiếp lại vẫn đứng bất động như cũ.

Ý thức trong Hải Dương, lấy thần hồn làm chủ đạo, nhanh chóng bắt giữ dòng Thời Gian.

Một tia đạo vân được ngưng tụ, một chút Đạo Niệm được tạo ra.

Trong thân thể của Đường Kiếp đang phát sinh rất nhiều biến hóa.

Thời gian càng trôi qua, thân thể càng héo rũ, cùng lúc đó Đạo Niệm cũng tăng trưởng, nhận thức cũng phát triển.

Hết thảy đều tương tự với cảnh tượng Vạn Thú Viên trước kia.

Chỗ khác nhau duy nhất chính là, hiện giờ Đường Kiếp đã là Hóa Thần, thân thể Tiên Linh.

Mỗi một sợi tóc bạc của hắn đại biểu là thời gian một năm, mỗi một nếp nhăn đại biểu dấu vết mười năm.

Nhưng Đường Kiếp lại không thèm để ý, không tiếc sinh mạng đi thăm dò, cảm ngộ.

Cuối cùng!

Ầm một chút.

Đường Kiếp cảm giác tâm trí giống như có đồ vật gì đó nổ tung, một mảnh Đạo Vân thật lớn ngưng kết trong thân thể, cũng khắc vào sâu trong tâm của hắn, xuất hiện ý thức phía trên mi tâm.

Nhập đạo thành công!

Ý thức thu về.

Thế xác và tinh thần theo dòng chảy thời gian trở về hiện thực.

Mở hai mắt ra, xa xa Y Y đang chán đến chết nhìn thấy, hô một tiếng:
- Ca ca!

Hưng phấn chạy về phía hắn.

Đường Kiếp khẽ mỉm cười, hắn phất phất tay.

Sau đó Y Y kinh ngạc phát hiện, mọi thứ bên người dường như đang biến đổi.

Bất kể nàng chạy như thế nào, không ngờ lại không thể chạy tới bên người nàng.

- Đây là cái gì?
Y Y kỳ quái hỏi.

Sau đó nàng phát hiện mình ngay cả nói cũng trở nên chậm.

Rõ ràng chỉ có bốn chữ, cũng lại từng chữ từng chữ nhảy ra khỏi miệng, ý thức và thân thể không thể phối hợp, tất cả mọi thứ bên ngoài đều bị trì hoãn.

Nàng giật mình nhìn về phía Đường Kiếp, chỉ thấy Đường Kiếp đang đi tới hướng mình.

Rõ ràng là bước đi nhàn nhã, rơi vào trong mắt Y Y lại như điện quang hỏa thạch, nháy mắt liền tới bên người nàng.

Sau đó nàng nhìn thấy Đường Kiếp há miệng thở dốc, phát ra thanh âm nào đó, nhưng khi thanh âm kia dừng ở trong tai nàng lại kéo thành một tạp âm lanh lảnh, hoàn toàn không nghe rõ, chỉ có điều Y Y cảm thấy Đường Kiếp là đang kêu tên của mình.

Nàng nghẹn họng nhìn Đường Kiếp trân trối:
- Ca….ca….thả… ra….

Nàng có thể cảm thấy đây là thủ đoạn của Đường Kiếp, vì vậy lớn tiếng nói.

Đường Kiếp cười cười, lại vung tay ra, lúc này Y Y mới cảm thấy mình giống như từ trong mây mù về tới hiện thực.

Lại nhìn quanh thân, hết thảy vẫn như thường, giống như cái gì cũng chưa xảy ra.

- Ca ca, vừa rồi ngươi dùng thủ đoạn gì thế?
Y Y kinh ngạc hỏi Đường Kiếp.

Đường Kiếp cười nói:
- Không có gì, chỉ là khiến tốc độ thời gian bên cạnh ngươi chậm lại mà thôi.

Thời Gian đạo có thể trở về xem lại quá khứ, có thể nhìn thấu tương lai, cũng có thể thay đổi tốc độ dòng chảy khiến thời gian gia tốc hoặc giảm tốc độ.

Vừa rồi Y Y chính là bị Đường Kiếp làm giảm thời gian lưu tốc.

- Hóa ra là như vậy, đây không phải là Vĩnh Hằng Quan sao?
Y Y kêu lên.

Đúng vậy, đây chính là tác dụng của Vĩnh Hằng Quan.

Chẳng qua Vĩnh Hằng Quan chỉ có thể phát sinh tác dụng với vật thể trong quan, Đường Kiếp có thể chỉ định mục tiêu với bất kỳ cái gì, điểm này cũng linh hoạt hơn so với Vĩnh Hằng Quan. Tuy nhiên Vĩnh Hằng Quan có thể phát huy tác dụng liên tục, Đường Kiếp lại chỉ có thể phát huy trong nháy mắt, hiệu quả còn thua xa so với Vĩnh Hằng Quan.

Nếu như nói Diên Trì Công Kích là giọt nước thứ nhất của Đường Kiếp, Tố Bản Quy Nguyên là giọt nước thứ hai của Đường Kiếp, như vậy Vĩnh Hằng Quan trên đạo tắc chính là giọt nước thứ ba của Đường Kiếp.

Cũng chính giọt nước thứ ba này đã giúp Đường Kiếp nhập đạo Thời Gian.

Sau khi hiểu rõ điểm ấy, Y Y hưng phấn kêu to:
- Ồ, thật tốt quá, xa xa lại nắm giữ một đạo pháp nữa rồi.

Kỳ thật vừa rồi Đường Kiếp sử dụng vẫn còn lâu mới được tính là đạo pháp thật sự, chỉ là mượn dụng nhập đạo tích lũy thi triển ra một chút lực Thời Gian.

Tuy nhiên sau khi chính thức nhập đạo, kế tiếp chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Tính toán ra, hiện tại Đường Kiếp đã nắm giữ một loại Đạo Vực Động Sát Thiên Mục, hai đạo pháp tiểu thành, Thiên Ngân Kiếm Bộc và Thập Tuyệt Sát Nhận, ba đạo pháp chính thức, Phù Sinh Vạn Tượng, Vô Cực Đại Chân Cương, Ngôn Xuất Pháp Tùy.

Hiện giờ Thời Gian đạo cũng đã nảy sinh, mà khi một đạo này xuất hiện, ý nghĩa trình tự vận dụng trên mười hai đại đạo của Đường Kiếp chính thức đột phá một nữa.