Đường Kiếp không ngờ mình đi một lần Truyền tống trận có thể đến được một Bí Cảnh, không hoành hành đúng là phi nghĩa rồi.

Đường Kiếp chỉ có thể nói cảm ơn Cơ Dao Tiên, nếu không có nàng, tự mình cũng không có khả năng trực tiếp truyền tống vào động phủ của một vị thượng cổ đại nhân vật.

Trải qua hơn vạn năm, những thứ đáng giá thành không hề đáng giá, thứ không đáng giá ngược lại thành bảo bối, hoa viên này còn có giá trị hơn nhiều so với những thứ cất giữ trong cung điện kia —— ít nhất với Đường Kiếp mà nói là như vậy.

Đường Kiếp cũng không khách khí, lập tức đi vào hoa viên.

Trong hoa viên có mười tám pho tượng đứng thẳng, thời khắc này Đường Kiếp vừa mới bước vào, chỉ thấy mười tám pho tượng nhất tề quay đầu nhìn về phía Đường Kiếp.

- Khôi lỗi? Thú vị.
Đường Kiếp mỉm cười.

Loại khôi lỗi thượng cổ này Đường Kiếp từng thấy ở mảnh vỡ Vương Đình, chỉ có điều phần lớn đều là tồn tại dạng khôi lỗi thú hình, không ngờ ở đây có thể gặp được khôi lỗi hình người.

Mười tám khôi lỗi nhìn thấy Đường Kiếp, có một con đột nhiên lao tới đánh.

Đường Kiếp cũng không để ý, trực tiếp nói:
- Y Y.

Y Y đã phóng xuất Vân Mẫu Chiến Khôi.

Hai con khôi lỗi ầm ầm đụng vào nhau, chỉ thấy khôi lỗi kia bị Vân Mẫu Chiến Khôi một quyền đẩy lui, nhưng không ngờ Vân Mẫu Chiến Khôi cũng bị lực phản chấn đánh cho lui về phía sau nửa bước.

- Quả nhiên là hóa hồn cấp.
Đường Kiếp nói nhỏ.

Mười tám khôi lỗi trước mắt, rõ ràng đều là hóa hồn khôi lỗi, chẳng qua thực lực so với Vân Mẫu Chiến Khôi còn kém chút.

Nhưng ở phương diện pháp trận, Đường Kiếp sử dụng tài liệu thật sự là quá tốt rồi.

Vân mẫu kim tinh, Quỷ vệ vi hạch, thêm cả thượng cổ tinh hạch, chỗ nào cũng là trọng bảo.

Mặc dù như thế, nhìn mười tám hóa hồn khôi lỗi, Đường Kiếp hai mắt tỏa ánh sáng.

Thứ có thể dùng để chế tác hóa hồn khôi lỗi, cho dù không bằng Vân Mẫu Chiến Khôi thì cũng là tài liệu thượng thừa đấy. Nếu thu thập toàn bộ, hút thêm tinh hoa thượng cổ pháp trận, nói không chừng có thể làm chiến lực Vân Mẫu Chiến Khôi tăng thêm một bậc thang, đạt tới cấp Tử Phủ cũng có thể.

Tuy rằng với Đường Kiếp không có tác dụng lớn, nhưng dùng để bảo hộ Y Y vẫn có ý nghĩa đấy.

Giờ phút này khôi lỗi vừa mới bị Vân Mẫu Chiến Khôi đánh lui không tiếp tục xông lên, mà tự động lui sang một bên.

Trong lòng Đường Kiếp khẽ động, ống tay áo đảo qua, một gốc vạn năm linh thảo trong hoa viên bay lên.

Khôi lỗi quả nhiên chưa động.

Nhưng khi Đường Kiếp cuốn gốc thứ hai, khôi lỗi lúc trước lần nữa lao ra, không chỉ như thế, ngay sau đó lại xuất hiện thêm một khối khôi lỗi.

Đường Kiếp cũng không ra tay, chỉ tiếp tục để Vân Mẫu Chiến Khôi xuất động.

Tuy là lấy một chọi hai, Vân Mẫu Chiến Khôi không hề sợ hãi. Pháp trận trên người thắp sáng, tinh quang truyền tống ra một cỗ sóng triều, chỉ một quyền đánh ra, lại lần nữa đẩy lui hai gã khôi lỗi. Nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện trong tinh quang còn bí mật mang theo hồng quang, đó là lực lượng Quỷ Vệ hòa vào pháp trận khiến uy năng tăng thêm một bậc.

Nếu như nói năm đó Vân Mẫu Chiến Khôi vẫn chỉ là hóa hồn sơ giai, như vậy qua mấy trăm năm lắng đọng và tích lũy , bây giờ Vân Mẫu Chiến Khôi đã đứng ở hóa hồn đỉnh giai, ngạo mạn với đồng loại.

Hai khôi lỗi bị đánh lui ra phía sau, quả nhiên lại cùng nhau lui ra.

Đường Kiếp liên tiếp gỡ xuống gốc cây thứ hai, gốc thứ ba.

Nhưng khi hắn muốn lấy gốc thứ bốn gốc, mười tám khôi lỗi cử động, lần này bước ra ba con.

- Thì ra là thế, đánh bại một chỉ có thể lấy một gốc cây sao? Mỗi lần khiêu chiến thì gia tăng một con?
Đường Kiếp cười nói:
- Như thế cũng quá mức phiền toái, mười tám người cùng lên đi.

Nói xong Đường Kiếp vung tay áo lên, Thủy Vân Tụ cuốn hướng mười tám khôi lỗi.

Thủy Vân Tụ vốn của Lăng Tiêu, tuy rằng còn xa mới linh hoạt, thuần thực được như Lăng Tiêu nhưng cũng không phải thứ mười tám hóa hồn có thể chống cự.

Chỉ vài hiệp, Đường Kiếp đã giải quyết xong đối thủ.

Sau khi đánh bại kia mười tám khôi lỗi, tất cả khôi lỗi quả nhiên không tiếp tục ra tay mà cùng nhau lui ra, hoa viên này xem như hoàn toàn giao cho Đường Kiếp.

Đường Kiếp đang muốn lấy đi tất cả, nhưng chợt ồ lên một tiếng, nhìn thẳng vào một đóa hoa nhỏ, nhíu mày không nói.

Đó là một cây hoa màu tím thoạt nhìn cũng bình thường đang run rẩy trong gió, hoa tâm còn kết một trái cây đỏ bừng.

- Tử Tương Quả.
Y Y nói.

Tử Tương Quả là một loại quả ẩn chứa linh khí phong phú, sinh trưởng trăm năm có thể sử dụng, tác dụng mạch lạc gân cốt, cường thân kiện thể. Loại dược vật này tuy rằng thực dụng nhưng cũng không tính là quý hiếm, Đường Kiếp đang tu luyện Ly Kinh khi, cũng từng dùng dược vật này.

Vấn đề là giờ phút Tử Tương Quả có màu hồng nhuận, chưa đến màu đỏ tía, hiển nhiên mới chỉ sinh trưởng được vài thập niên, chưa đến kỳ thành thục.

Trong hoa viên lưu từ thời thượng cổ, không ngờ lại có một gốc cây chưa tới giai đoạn thành thục.

Hơn nữa trong khắp trong hoa viên chỉ có một cây Tử Tương Quả này, nói cách khác nó không thể là tự mình gây giống.

Đường Kiếp nhìn kỹ Tử Tương Quả rồi lại nhìn những khác, trước sau tìm được mấy chỗ có linh thảo mới sinh trưởng trong thời gian gần đây.

Đường Kiếp xác nhận:
- Nơi này từng có người đến qua.

- Nhìn thời gian, là sáu mươi năm trước.
Y Y phân tích thực vật nhanh nhẹn hơn so với Đường Kiếp, trực tiếp nhìn ra thời gian, sau khi lặp lại kiểm nghiệm, Y Y khẳng định nói:
- Những thứ này là hậu nhân gieo xuống.

Đường Kiếp nhìn mười tám khôi lỗi, như thoáng chút suy nghĩ:
- Chẳng lẽ nói...

Hắn đang tự hỏi, chợt nghe phương xa truyền đến một tiếng nổ.

Bỗng nhiên trong mắt Đường Kiếp hiện lên quang hoa, người đã bay nhanh về phía trước, không để ý đến hoa viên nữa.

Xông qua hoa viên, chỉ thấy trước mắt là một thung lũng.

Sơn cốc kia cũng kỳ lạ, chia làm hai con đường trái phải. Một con đường hàn khí kinh người, băng sương đầy trời, một con đường địa hỏa bốc hơi, sóng nhiệt ngập tràn.

Trong Hỏa Diệm sơn, một ngọn lửa hóa thành sóng lửa đang tàn sát bừa bãi, trên bầu trời còn có một con hỏa điểu giương cánh cao giọng kêu. Mấy bóng người trong ngọn lửa quần chiến, một tên trong đó dáng người cao lớn râu rậm chiến với hỏa điểu, mỗi lần ra một quyền đều tạo tiếng sấm run run, kịch chấn lúc trước hiển nhiên chính từ chỗ hắn vọng lại, thanh thế không nhỏ, uy lực lại chỉ bình thường. Mà ở khe băng cũng có mấy người đang chạy nhanh, dẫn đầu là một gã cô gái áo lam, thân hình mạnh mẽ như cầu vồng, bước trên đất mà hăng hái bước như bay.

Tuy nhiên xem tu vi, những người này cũng chỉ là Thoát Phàm. Trong đó tu vi cao nhất vẫn là tu giả rậm râu và cô gái áo lam, tu vi đều ở Thoát Phàm đỉnh cao, chỉ thiếu chút nữa đã có thể Thiên Tâm, thời khắc này đang toàn lực xông tới cửa cốc.

Đây cũng là nơi khiến Đường Kiếp kinh ngạc, đây là nơi Cơ Dao Tiên chỉ điểm vận chuyển, cho nên có thể khẳng định, chủ nhân động phủ là người trong Vạn Giới Vương Đình năm đó, nói cách khác, ít nhất cũng phải là xuất khiếu thiên tôn, lớn hơn nữa có thể là Địa Tiên.

Khi nào thì phủ đệ của một vị Địa Tiên lại trở thành chỗ của một đám Thoát Phàm rồi?