Oanh!

Trong ba quang lân động, ba bóng người hạ xuống.

Đường Kiếp thở dài một hơi:
- Cuối cùng đã tới.

Mỗi một lần vượt qua không gian truyền tống đều như một lần tra tấn, may mà chỉ cần ngộ đạo không gian, như vậy trong quá trình truyền tống có thể cảm nhận được không gian lực, có thể nâng cao không gian đạo, cũng không phải là chịu khổ không công.

Đường Kiếp nhìn về bốn phía, phát hiện bọn họ đang ở trong một tòa đại điện.

Gian chính điện phủ chỉ dùng đá tảng xây thành, phong cách cổ xưa cao lớn, trang nghiêm, đồng thời còn mang theo khí tức tang thương lâu đời. Bụi phủ dày đồng nghĩa nơi này đã rất lâu chưa có ai qua lại.

Trên mặt đất, là một tòa Truyền tống trận đầy đủ.

Truyền tống trận này khác với những Truyền tống trận Đường Kiếp từng biết, trận vân, điểm nút dùng thủ pháp hoàn toàn bất đồng. Trong đó có một ít Đường Kiếp quen thuộc, nhìn vậy thì không khỏi thốt ra:
- Thượng cổ Truyền tống Trận.

Đúng rồi, tọa độ nơi này do Cơ Dao Tiên cho, nơi nàng biết đương nhiên có liên quan tới thượng cổ.

Nói cách khác, tòa đại điện này đã tồn tại tới vạn năm.

Tuy rằng tồn tại đã vạn năm, đại điện vẫn có kết cấu chỉnh thể đầy đủ. Khi Đường Kiếp đứng trong điện có thể cảm nhận ý chí tràn ngập, khiến Đường Kiếp có cảm giác sợ run khó hiểu.

Đường Kiếp còn đỡ, Y Y và Băng Hoàng rõ ràng là ăn không tiêu.

Y Y biến sắc nói:
- Khí tức thật cường đại!

- Uhm.
Đường Kiếp gật đầu nói:
- Nơi đây còn sót lại ý chí của một vị đại nhân vật thượng cổ, phù hộ nơi đây vạn năm.

Thượng cổ lưu lại ý chí vạn năm vẫn còn uy năng như thế, khiến Y Y le lưỡi cảm thán nói:
- Người nào lợi hại như vậy.

Băng Hoàng hừ nói:
- Còn phải hỏi, nơi đây nếu do sư tôn chỉ dẫn, đương nhiên là sư tôn di lưu.

Đường Kiếp lại lắc đầu:
- Không phải khí tức của nàng.

Hắn từng tiếp xúc nhiều Cơ Dao Tiên, đối với khí tức của Cơ Dao Tiên đã sớm hiểu rõ.

Băng Hoàng lại không phục, nói:
- Nói không chừng là sư tôn ta trước khi thành thánh lưu lại.

Người nhập ma sẽ không nói mình nhập ma, bọn họ nói mình ngộ đạo thành thánh.

Đường Kiếp vẫn lắc đầu:
- Cũng không đúng. Băng tâm liên nữ lạnh lùng ngạo, dữ dội cao thượng. Ngươi nhìn đại điện này, khí thế rộng, rõ ràng là bút tích của nam tử, không phải do nàng tạo ra.

Cho dù Băng Hoàng còn không phục, nhưng cũng sẽ không nói sư tôn mình trước khi thành thánh cử chỉ như nam, chỉ có thể hừ một tiếng không để ý tới hắn.

Vẫn là Y Y nói:
- Chẳng lẽ là Binh Chủ lưu lại hay sao?

Đường Kiếp vẫn lắc đầu:
- Binh Chủ chi đạo ở chiến, nếu do ngài di lưu nhất định phải sung mãn sát khí. Điện này mặc dù rộng lớn, ý cảnh cao xa, nhưng luận sát phạt vẫn còn kém chút. Nghĩ đến, chắc do một vị đại nhân vật ở Vạn Giới Vương Đình lưu lại.

- Vạn Giới Vương Đình?
Mắt Y Y lóe sáng:
- Chẳng lẽ nói nơi này là động phủ của một đại nhân vật trong Vạn Giới Vương Đình?

Đường Kiếp gật gật đầu:
- Có khả năng này.

Cơ Dao Tiên bị nhốt ở ma huyệt vạn năm, cơ bản không biết chuyện bên ngoài, cho nên điểm truyền tống nàng tìm kiếm tất nhiên sẽ là thứ nàng cho rằng đáng tin cậy, trải qua vạn năm cũng không sợ bị hủy diệt. Động phủ bí mật của một vị đại nhân, không thể nghi ngờ chính là lựa chọn tốt nhất, mà với địa vị của Cơ Dao Tiên năm đó, muốn nắm giữ một bí địa kiểu này cũng không phải việc khó.

- Mặc kệ là địa phương nào, phải đi ra ngoài mới biết.
Đường Kiếp nói.

Ba người cùng nhau đi ra ngoài điện.

Đi ra ngoài điện, trước mặt là một vùng sương mù mênh mang.

Sương mù nồng đậm dị thường, đưa tay không thấy được năm ngón, trong sương mù mơ hồ còn có thể nghe thấy âm thanh như quỷ khóc.

- U Minh quỷ vụ.
Y Y hô nhỏ.

Ở phái Tẩy Nguyệt mấy năm nay, kiến thức của Y Y càng lúc càng rộng, liếc mắt một cái đã nhận ra đây là một loại chướng khí đặc thù. Loại chướng khí này có kịch độc, thân ở trong đó một thời ba khắc sẽ hóa thành nước. Cái này cũng chưa tính, những thần hồn trong đó hoá sinh quỷ vật, chỉ cần đi qua độc chướng sẽ nhằm người mà cắn, hung mãnh vô cùng, nên có tên là U Minh quỷ vụ.

Không ngờ vừa ra truyền tống điện đã gặp được quỷ vụ khủng bố như thế, khiến Đường Kiếp cả kinh.

Phải biết loại quỷ vụ này rất hùng mạnh, Tử Phủ bình thường cũng rất khó chống cự.

Cũng may thứ này không làm khó được hắn, chỉ nhẹ nhàng vung tay, một cỗ cương khí đã tự động bao lấy Y Y và Băng Hoàng, ngăn cách với quỷ vụ, về phần Đường Kiếp, chưa nói tiên linh thân thể khó xâm phạm, chỉ bằng hắn tu vi hóa thần cũng đủ ngăn trở quỷ vụ này.

Tiếp theo Đường Kiếp mở ra Thiên nhãn thấy rõ bốn phương tám hướng.

Nơi này quả nhiên là một động phủ cực kỳ khổng lồ, bốn phía có khu kiến trúc, chỉ có điều thoạt nhìn hoang phế đã lâu. Quỷ vụ tràn ngập ở khắp nơi cùng các quỷ vật hung ác.

Có lẽ là nhận thấy có người còn sống ở trong động phủ, tất cả quỷ vật đều gào thét xông tới.

Đường Kiếp hừ một tiếng:
- Yêu ma quỷ quái, còn không mau lui!

Tám chữ này mang theo đạo pháp quát thành tiếng, tựa như pháp lệnh thiên địa hiện ra tám đạo kim quang, chấn động đám quỷ khóc thét.

Đám quỷ vật cũng không phải không có trí tuệ, biết lợi hại thì đều lui bước. Nhưng cũng có con gan lớn không sợ chết đánh tới. Đường Kiếp cũng không xuất thủ, chỉ gọi:
- Tiểu Tam.

Trên đầu vai xuất hiện Tiểu Tam, con khỉ kia nhìn thấy đám quỷ vật thì hưng phấn kêu một tiếng, lao thẳng tới.

U Minh quỷ vụ với quỷ vật không có hiệu quả, Tiểu Tam ở trong sương mù như cá gặp nước, chỉ một cái thuấn di đã xuất hiện bên người quỷ vật, tiện một trảo đã bắt lấy. Khí tức Thú quỷ thiên sinh khắc tinh làm đám quỷ vật lạnh run, Tiểu Tam chỉ nhìn thoáng qua, rồi lập tức bất mãn bỏ qua, hiển nhiên này đó không phải của mục tiêu của nó.

- Không ăn thì giết.
Đường Kiếp nói.

Tiểu Tam nghe xong, không chờ quỷ vật bị mình ném đi rơi xuống đất đã đằng không bay lên, thân thể lập tức xuyên qua quỷ kia vật, ngay sau đó chỉ thấy quỷ kia hóa thành khói đen tiêu tan.

Cảnh tượng này hoàn toàn chấn kinh đám quỷ vật, chúng điên cuồng rút đi.

Tiểu Tam không buông tha mà đuổi theo săn bắt. Nó cũng không nóng nảy, tự do đi săn như chơi đùa làm nó cao hứng phấn chấn kinh khủng.

Bên này Đường Kiếp mang theo Y Y Băng Hoàng tới bên kia động phủ, nhìn xem có thể …. tìm được đường ra hay không.

Động phủ này cũng không biết là người nào mở ra, quả nhiên là rất to lớn, trên đường đi Đường Kiếp tìm được không ít cung điện, tìm được không ít bảo vật.

Chỉ có điều những bảo vật này mặc dù tốt nhưng không có nhiều lực hấp dẫn, lấy được đều trực tiếp bể nát hóa thành kim sa thu lại, cũng có những thứ không tệ thì lưu lại bỏ vào Tinh thần đại bảo đại trận, thay cho những pháp bảo kém hơn để tăng thực lực.

Ngoài ra còn có một chút linh dược, tuy nhiên đại bộ phận do thời gian đã lâu nên đã mất đi tác dụng.

Hồi lâu, Đường Kiếp rốt cục đi ra khỏi khu vực quỷ vụ tràn ngập, đi vào trong hoa viên.

Vừa nhìn thấy hoa viên, Đường Kiếp liền vui vẻ.

Trong hoa viên sinh trưởng không ít linh thảo, hơn nữa đều là vạn năm, tuy rằng không được hiếm có như trong Binh Chủ Bí Cảnh, nhưng hỏa hậu không yếu chút nào.