- Hóa ra chỉ là đồn đại sao?
Đường Kiếp thở dài.
Vạn Thú Đồng Tâm Quyết gật đầu:
- Đích xác chỉ là đồn đại. Trong cuộc đời của lão phu, đây là lời đồn đại về người duy nhất sau khi nhập ma có thể khôi phục bình thường. Lão phu cũng biết lời đồn đại này có rất nhiều vấn đề, sai sót rất nhiều chỗ, có độ tin cậy không cao. Tuy nhiên người nói lời đồn đại này với lão phu lại có chút thật, thoạt nhìn cũng không phải giả. Nếu như nói trong chuyện xưa này còn có cái gì nên hoài nghi và chỗ nào nên tin, như vậy chỉ có thể đến hỏi người nói.
- Hả?
Đường Kiếp liền cảm thấy hứng trí:
- Không biết người nào kể với thúc tổ về chuyện xưa này?
Vân Thiên Lan ngẫm nghĩ một chút liền trả lời:
- Đó là lúc lão phu mới trở thành Địa Tiên, du ngoạn ngàn năm lại đến một nơi gọi là Sơn Giới, gặp phải một tu giả. Ngươi này tự xưng là Hoàng Thiên thượng nhân, cùng là một vị Địa Tiên như ta. Chuyện về Tử Vân nhị tiên chính là hắn kể cho ta nghe, nghe nói hắn còn tận mắt nhìn thấy, còn nói hắn có thể có được ngày hôm nay là dựa vào nhị tiên kia chỉ điểm. Ta nghe xong chỉ mỉm cươi nói việc này quá mức vớ vẩn. Nếu Giáng Vân tiên tử thật sự có thể cứu được phu, có thể công bố việc này ra thiên hạ, tạo được công đức. Năm đó Tử Vân nhị tiên có thể liều mình chống đỡ ma, làm sao lại không thể làm được việc đó. Bởi vậy có thể thấy được việc này là giả. Sau khi hắn nghe xong liền vội vàng cãi cọ với ta. Nói sở dĩ Tử Vân nhị tiên không tiết lộ là vì có nỗi khổ tâm riêng của họ. Ta hỏi hắn là khổ tâm gì, hắn lại không nói nên lời, cuối cùng lại tan ra trong sự mất hứng.
- Nói cách khác, lời nói của vị Hoàng Thiên Thương Nhân kia có thể là sự thật?
Đường Kiếp hỏi.
Vân Thiên Lan thở dài:
- So với việc có thể là thật, không bằng nói hy vọng là thật.
- Vậy thúc tổ có biết phải làm sao mới tìm được vị Hoàng Thiên thượng nhân này hay không?
Đường Kiếp vội hỏi.
Vân Thiên Lan nhìn Đường Kiếp:
- Ngươi muốn thử sao?
Đường Kiếp quả quyết trả lời:
- Chỉ cần có một cơ hội, đệ tử đều không thể bỏ qua!
Vân Thiên Lan gật gật đầu:
- Nếu như thế…. Vậy được rồi. Lại nói tiếp, có lẽ chính là thiên ý, thiên ý đi ngươi phải đi vào trong đó, cho nên mới an bài tất cả.
Nghe nói như thế, Đường Kiếp ngẩn người, lập tức kịp phản ứng:
- Chẳng lẽ nói….
- Đúng vậy.
Vân Thiên Lan thản nhiên trả lời:
- Vị Hoàng Thiên thượng nhân kia chính là tới từ Hồng hoang Đại Thế Giới. Hồng hoang Đại Thế Giới có bảy mươi hai Thần Châu, mỗi một châu đều lớn hơn so với Tê Hà Giới. Vì Hoàng Thiên thượng nhân này chính là tổ sử của Tây Ngưu Thần Châu.
- Đệ tử hiểu, nếu như thế, đệ tử sẽ đi tới Hồng hoang Đại Thế Giới.
Đường Kiếp nói.
Vân Thiên Lan hít một tiếng:
- Hồng Hoang là nơi tập trung cường nhân, cho dù ngươi là Hóa Thần cũng đừng mơ có thể tung hoành ở nơi đó, chở nói đến Tiên Đài, cho dù là Xuất Khiếu Kỳ ngươi cũng chưa hẳn có thể đối phí. Phải biết rằng, ngươi Tử Phủ có thể thắng được Xuất Khiếu đều là thành lập ở Tê Hà Giới. Ra khỏi Tê Hà Giới, thiên hạ người ta ba rất nhiều, cho dù có người dùng tu vi Hóa Thần đánh bại ngươi cũng không có gì lạ.
Đường Kiếp đã nói:
- Lần này đệ tử đi chỉ là vì cầu kiến Tử Vân nhị tiên, có phiền toái gì đệ tử trốn tránh là được, tuyệt không lấy nghĩa khí mà hành động.
Vân Thiên Lan lại lặng lẽ nói:
- Sợ có một số việc ngươi không tránh được. Băng Hoàng đã nhập ma, ngươi dẫn theo một ma đầu tiến đến, ngươi thực sự nghĩ rằng sẽ đi được nhẹ nhàng như vậy sao?
Đường Kiếp ngây ngốc một chút, giờ mới hiểu được, vội nói:
- Nếu thế đệ tử sẽ thu nàng vào trong Đồ.
Vân Thiên Lan lại lắc đầu liên tục:
- Không ổn. Băng Hoàng đã thành ma, toàn thân ma khí cuồn cuộn. Nếu như ngươi đặt nàng vào trong tiểu thế giới Sơn Hà Xã Tắc Đồ, một khi Băng Hoàng toàn lực xuất thủ, bức ra ma khí trong cơ thể, có thể sẽ làm ô nhiễm tiểu thế giới này. Tiểu thế giới trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ chỉ mới được thành lập, sau khi trả giá rất nhiều đã sắp thu được kết quả, ngươi lại đột nhiên bỏ một con cọp vào bên trong như thế, chỉ sợ quả đầy cây đều bị nàng phá hủy không còn một mống.
Đường Kiếp nghe được mồ hôi đầm đìa, hắn không nghĩ tới Băng Hoàng lại đáng sợ như thế, không ngờ chỉ với lực lượng một người lại có thể làm ô nhiễm toàn bộ tiểu thế giới.
Kỳ thật đây cũng bởi vì tiểu thế giới chưa được thành thục, đang ở thời kỳ mấu chốt. Một khi trở nên hoàn thiện, chỉ dựa vào Băng Hoàng không thể làm ô nhiễm, bây giờ lại là thời kỳ suy yếu nhất của tiểu thế giới, không thể nhận một chút phiêu lưu nào.
Nếu không như thế, đánh một trận với Linh Lung Thiên Tôn Đường Kiếp đã dùng tới tiểu thế giới rồi.
Hiểu được điểm ấy, Đường Kiếp nói:
- Nếu như vậy cũng chỉ có thể sử dụng phương pháp thay hình đổi dạng.
Vân Thiên Lan gật đầu:
- Cũng chỉ như thế là tốt nhất, chỉ là ngươi cũng phải cẩn thận. Có nàng ở bên cạnh, chỉ sợ không tránh khỏi sẽ tạo nên chút phiền toái cho ngươi.
- Đệ tử hiểu!
Đường Kiếp khom người trả lời.
Cho dù là Đường Kiếp cũng không nghĩ tới, hắn lại phải ra đi nhanh như vậy.
Tuy nhiên so với đạo nghĩa không thể chùn bước lần trước, lúc này đã không có uy hiếp của Cơ Dao Tiên, tâm tình của mọi người tốt hơn rất nhiều.
Vẫn là Hứa Diệu Nhiên lo lắng, lôi kéo Đường Kiếp nói:
- Tuy rằng không có Cơ Dao Tiên kia, ngươi cũng cần cẩn thận mọi chuyện. Hồng hoang Đại Thế Giới không thể so với nơi này, là nơi cường nhân tập hợp. Có lẽ thời điểm ngươi cho là an toàn ngược lại càng thêm hung hiểm.
Đường Kiếp cười nói:
- Yên tâm đi, nếu có chuyện gì ta sẽ không liều chết mà đấu, tự chạy trối chết rồi tính tiếp. Mặc khác còn có Tiểu Tam ở đây, có việc ta sẽ để cho nó đến báo cho các ngươi biết.
- Vâng!
Hứa Diệu Nhiên dùng sức gật đầu, đồng thời đem các loại đan dược mình luyện ra được nhét vào trong lồng ngực Đường Kiếp.
Mấy năm này nàng dựa vào tài nguyên trong tay, trình độ luyện đan đã tăng tiến rất nhanh, thật đúng là khiến nàng luyện ra không ít linh đan diệu dược, hiện giờ toàn bộ đều đưa cho Đường Kiếp, chỉ cầu hắn có thể một đường bình an.
Bái biệt mọi người, Đường Kiếp mang theo Băng Hoàng ra đi, chỉ có điều thời điểm muốn rời đi, Y Y đột nhiên xông lại, bổ nhào vào trong lồng ngực Đường Kiếp, kêu to:
- Ngươi đừng mơ bỏ ta lại!
Hóa ra lần trước Đường Kiếp bỏ lại Y Y một mình đi Thanh Vân Giới, khiến cho Y Y rất thương tâm.
Lần này hắn trở về, mặc dù cố ý giấu diếm Y Y, nhưng Y Y lại đã có chuẩn bị, sớm chờ ở trận Truyền Tống.
Thời khắc này trực tiếp phục kích Đường Kiếp, dán trên người hắn không đi.
Đường Kiếp bị nàng biến thành bất đắc dĩ, chỉ có thể nói:
- Hồng hoang Đại Thế Giới không phải nơi tầm thương, cường nhân rất nhiều, ngươi theo ta đi, chưa chắc ta có thể giữ được ngươi chu toàn.
Y Y lại rất nghiêm túc lắc đầu trả lời:
- Ta không cần ca ca bảo hộ, ta phải bảo hộ ca ca!
Bốn trăm năm tu hành, đã từng là một tiểu cô nương hiện giờ trở thành thiếu nữ thành xuân, tu vi đã tới đỉnh cao, chỉ có điều mặc dù như thế vẫn kém hơn so với Đường Kiếp rất nhiều, muốn nói có thể trợ giúp cho Đường Kiếp kỳ thật là rất nhỏ. Nhưng một khắc này nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của Y Y, Đường Kiếp lại không thể nói lên câu “ngươi không thế giúp gì nhiều cho ta”
Ngẫm nghĩ một chút, hắn cũng chỉ có thể nói:
- Như thế cũng được, có ngươi ở đây cũng có thể giúp ta trong chừng Băng Hoàng.
Cuối cùng đồng ý mang theo Y Y đi.
Quay đầu nhìn lại, một đám cao tắng Tẩy Nguyệt phái, còn có Hứa Diệu Nhiên, Vệ Thiên Xung, Tịch Tàn Ngân, Tả Toàn Danh, Nhị Hổ và cả đám ngươi đang nhìn mình, đưa tiễn mình.
Đường Kiếp phất phất tay, dứt khoát bước vào trong trận, theo quang ảnh hiện lên liền biến mất không thấy gì nữa.