Có thể dễ dàng giải quyết đại phiền toái như Cơ Dao Tiên như vậy, ngay cả Đường Kiếp cũng không thể tin được.
- Khốn kiếp! Ta muốn giết ngươi!
Hiểu rõ tất cả, Băng Hoàng gần như tức giận muốn điên, một quyền đánh vào trên mặt Đường Kiếp.
Đường Kiếp quay đầu đi, trên mặt ngay cả một cái dấu cũng không có.
Băng Hoàng lại không hay biết, tiếp tục từng quyền từng quyền đánh về phía Đường Kiếp, dần dần lại cảm thấy có chút không đúng.
Cả người Đường Kiếp phát ra ánh sáng màu ngọc trong suốt như ngọc thạch, không hề có dấu hiệu bị thương tổn, nhưng hắn rõ ràng đã bị cấm chế, không thể chống đỡ được mình?
Trong lòng Băng Hoàng hoảng sợ, tay nàng buông lỏng, nhưng Đường Kiếp cũng không rơi xuống.
Hắn đứng trên không trung, cách mặt đất một thước, cứ như vậy nhìn Băng Hoàng.
Vẫn là ánh mắt tràn ngập vẻ thương hại.
Hắn nói:
- Ngươi nghĩ sao bây giờ ta lại nói ra với ngươi? Ngươi nghĩ mấy ngày nay ta làm cái gì?
Quang hoa xẹt nhanh qua trong mắt hắn, vì thế Băng Hoàng chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng đang nắm lấy nàng, kéo nàng lên không trung.
Đường Kiếp đã thoát khốn!
Hóa ra hắn đã thoát khốn!
- Không!
Băng Hoàng kêu to, một bàn tay sờ soạng lên trên người.
Vừa sờ, trong lòng liền nguội lạnh.
- Ngươi đang tìm cái này sao?
Tay Đường Kiếp chậm rãi mở ra, trong lòng bàn tay có một đoạn ngón tay mềm mại, trắng nõn như ngọc.
- Đường Kiếp, ngươi sẽ không được chết tử tế! Sư tôn của ta nhất định sẽ trở về lột da của ngươi ra!
Phía dưới Thanh Vân Giới, Băng Hoàng nằm trên mặt đất, điên cuồng la lên.
Phong thủy luân chuyển, hiện giờ đến lượt Băng Hoàng bị cấm chế.
Chỉ có điều Đường Kiếp cho nàng đãi ngộ tốt hơn nhiều, vẫn chưa ngược đãi nàng mà chỉ ném qua một bên. Dù là như thế, nữ nhân này cũng lớn tiếng mắng không ngừng. Xem bộ dạng hiện tại của nàng, quả thật cách biệt một trời một vực với khí chất cao thượng, dịu dàng, nhã nhặn, lịch sự lúc trước.
Nhưng cũng vì thế, Đường Kiếp lại càng tự trách mình, càng cảm thấy mình có trách nhiệm cứu Băng Hoàng trở về.
Băng Hoàng nhập ma bởi vì chịu ma khí xâm nhập, xem ra chỉ cần loại trừ ma khí, Băng Hoàng liền có thể khôi phục.
Vì thế những ngày tiếp theo, Đường Kiếp liền bắt đầu nghĩ biện pháp trừ đi ma khí trong cơ thể Băng Hoàng.
Nhưng hắn nhanh chóng phát hiện, bất kể hắn cố gắng thế nào, ma khí trong cơ thể Băng Hoàng cũng giống như mọc rễ không trừ bỏ được hết.
Xác thực mà nói, nhưng mà khí này giống như linh khí trong cơ thể tu giả, bất kể ngươi loại trừ thế nào cũng không thể trừ hết. Cho dù hết đi cũng rất nhanh khôi phục lại, không ngừng sinh sôi.
Đó là một loại lực lượng đã ăn sâu vào trong xương tủy của Băng Hoàng, cắm rễ trong từng tế bào của nàng, lưu lại dấu vết ở mặt nhỏ bé nhất, làm ra thay đổi khiến cho dù Đường Kiếp có dùng phương pháp gì cũng không thể tiêu diệt.
Cuối cùng hắn không phải người xuất thân từ việc trị bệnh cứu người, rơi vào đường cùng liền mang theo Băng Hoàng trở về Tê Hà Giới.
Không ai ngờ rằng sau khi Đường Kiếp đi tới Thanh Vân còn có thể sống được trở về, mỗi người nhìn thấy Đường Kiếp đều là vừa mừng vừa sợ.
Sau khi hỏi xong mọi chuyện, mọi người cũng thổn thức vô cùng, đối với việc Đường Kiếp phải tận lực cứu Băng Hoàng cũng rất thông cảm, ngay cả Hứa Diệu Nhiên cũng mạnh mẽ ủng hộ. Đối với nàng, Băng Hoàng cuối cùng là bởi vì Đường Kiếp mà vào ma, về phần Đường Kiếp thì đã sớm dùng hành động chứng minh mình không có gì lừa dối.
Vì thế những người tiếp theo, Tẩy Nguyệt phái thiếu thốn nhân lực chỉ vì đi tìm thầy hỏi thuốc cho Băng Hoàng.
Nhưng một đám thầy thuốc danh khắp thiên hạ khi nhìn thấy tình huống của Băng Hoàng đều lắc đầu.
Tim không thấy liền đi ra nơi khác tìm, Thiên Nhai Hải Các, Thất Tuyệt Môn, các nơi đều bị Tẩy Nguyệt phái đến xin trợ giúp, đáng tiếc là không một người nào có thể làm được.
Còn có một thầy thuốc lại nói thẳng trung tâm bản chất vấn đề:
- Ngàn vạn năm nay, Tinh La Đại Thiên Giới đối đãi với tu giả thành ma đầu đều chỉ có một, chính là giết! Chưa từng có người nào thử giải cứu, cho dù có chợt lâm vào cũng dùng thất bại chấm dứt. Cũng không nghe ai nói có thể cứu tu giả nhập ma trở về…. Cái này không phải là thương tổn, có tìm bọn ta tới cũng là vô dụng.
Khác với Ma Tu bình thường, Băng Hoàng là do ma khí Hồng Mông nhập vào cơ thể mà thành ma, là Chân Ma. Ma Tu bình thường chỉ có vấn đề công pháp, còn Chân Ma lại có vấn đề về bản chất, cho dù phế bỏ một thân tu vi của Băng Hoàng cũng chưa hẳn có thể cứu được nàng.
Bọn nó giống như một loại hình thức sinh mạng khác, cái này hoàn toàn không thể so sánh nổi với nhân loại.
Rơi vào đường cùng, Đường Kiếp chỉ có thể tới tìm Vân Thiên Lan.
Nhưng mà vị này từng đại chiến với Địa Tiên ở ma tộc Hồng Mông, sau khi nhìn thấy tình huống của Băng Hoàng cũng bất đắc dĩ nói:
- Nàng đã hoàn toàn nhập ma, không có thuốc nào cứu được.
- Thúc tổ, thật không có biện pháp nào sao?
Đường Kiếp vội hỏi.
- Cái này…
Vân Thiên Lan vuốt râu tự hỏi trong chốc lát, nói:
- Kỳ thật Tinh La Đại Thiên Giới trước kia cũng không phải là không có tu giả nhập ma.
Ngọc Nữ Băng Tâm quyết có thể nhập ma, nhưng nhập ma cũng không phải chỉ có Ngọc Nữ Băng Tâm quyết.
Đám ma Hồng Mông vì xâm lấn Tinh La chính giới cũng không biết đã phát minh ra bao nhiêu biện pháp, Ngọc Nữ Băng Tâm quyết là loại có hiệu quả chậm, chỉ là biện pháp phụ để nhập ma, đám ma Hồng Mông căn bản đảm đương không nổi trọng trách dụ dỗ nhập ma, phương pháp nhập ma chân chính nhanh hơn so với Ngọc Nữ Băng Tâm quyết, bởi vậy người nhập ma cũng rất đông. Lại nói tiếp, Ngọc Nữ Băng Tâm quyết ban đầu vốn là dùng để chống cự nhập ma.
Trong vô số chuyện nhập ma xưa, Vân Thiên Lan từng được nghe một chuyện.
- Đó là một truyền lưu đã lâu. Tương truyền trước đây rất lâu từng có một đôi tình lữ tu đạo, trai tài gái sắc, ân ái vô cùng, đều là cao nhân đắc đạo, một người tên là Tử Y Tán Nhân, một người tên là Giáng Vân tiên tử, hợp xưng là Tử Vân nhị tiên. Khi gặp đại kiếp nạn Hồng Mông, Tử Vân nhị tiên ra trận giết địch, chém giết vô số yêu ma, nổi bật nhất thời bây giờ, lại đưa tới một vị đại ma Hồng Mông, gọi là Phệ Tâm Ma Chủ. Ma diệm của Ma Chủ này thông thiên, tự mình dùng đại pháp vô thượng chuyển hóa Tử Y Tán Nhân trong Tử Vân nhị tiên thành ma, khiến cho hai vợ chồng cùng hắn giết người.
Khẽ dừng một chút, Vân Thiên Lan lại tiếp tục nói:
- Tử Vân Tán Nhân nhập ma không lâu đã bị tu giả chính đạo liên hợp bắt lại. Giáng Vân tiên tử đau khổ cầu xin buông tha cho chồng của nàng, một lần nữa hóa độ thành người. Chúng tu cảm động với loại nhân tình kim kiên này, rốt cục quyết định cho bọn hắn một cơ hội. Từ đó trở đi, Giáng Vân tiên tử liền mang theo chống của nàng đi khắp nơi tìm kiếm phương pháp loại trừ ma.
- Vậy sau đó thì sao?
Đường Kiếp vội hỏi.
Vân Thiên Lan lắc đầu:
- Không biết…. Không bao lâu sau kẽ hở Hồng Mông Giới đóng lại, chư ma thối lui, thanh danh của Tử Vân nhị tiên cũng dần dần tiêu tan, trong giang hồ không người nào biết tới. Chỉ có điều ngẫu nhiên cũng có thể nghe được một ít truyền thuyết về Tử Vân nhị tiên. Có người nói, Giáng Vân tiên tử chung quy không thể cứu được chồng, hai người cùng chết rồi; cũng có người nói Giáng Vân tiên tử cứu người thất bại, bị chồng giết chết, sau đó người chồng này lại bị một vị tu giả Đại Năng giết chết; còn có người nói Giáng Vân tiên tử cứu được chồng của mình, bởi vì từng thấy hai vợ sóng vai đi lại, vừa nói vừa cười, không có một chút khác thường. Tuy nhiên cách nói này rất nhanh đã bị bác bỏ, bởi vì nếu như thế Tử Vân nhị tiên không thể mai danh ẩn tích. Cũng vì thế cho dù người nói bảo rất chuẩn xác lại không có người chịu tin.