Nếu hắn không dám, vậy sẽ phải phân tâm ứng đối, Thể Tu thân thể tuy mạnh nhưng không lợi quần chiến, muốn đối phó Ngũ Quân Hạnh Hoàng Kỳ là chuyện không dễ.

Quả nhiên Đường Kiếp nhìn thấy vật này cũng không khỏi nhíu mày, không muốn tốn nhiều khí lực, trong thân thể huyết quang thoáng hiện, xuất ra Huyết Nhục Ma Bàn thần thông.

Huyết Nhục Ma Bàn quả nhiên là khắc tinh của vô tận quân thế, huyết sắc yên hà cuốn quá, quản ngươi có bao nhiêu quân thế cũng cắn nuốt, hấp thu, tiêu hóa sạch sẽ, tất cả đều chuyển thành lực lượng bản thân, ngược lại càng thêm uy thế.

Linh Lung Tiên Tôn lại lơ đễnh.

Hai mắt lóe lên thần quang, vì thế trên bầu trời lại hiện ra lượng lớn lôi quang.

Lôi quang vừa xuất hiện liền ngưng tụ ra tia chớp, liếc mắt nhìn qua trong sơn cốc đều là điện quang, sau khi xuất hiện còn không kịp tạm dừng, đã lập tức bổ tới Đường Kiếp.

Thân thể mạnh mẽ đương nhiên không sợ lôi điện, nhưng lôi điện không hướng về phía hắn mà hướng về phía Huyết Nhục Ma Bàn.

Thời khắc này từng đạo điện quang dừng ở Huyết Nhục Ma Bàn, liên tiếp bùng nổ xuất ra máu loãng.

Lôi điện thuần khiết, sung mãn thái dương lực lực, khắc chế nhất vật dơ bẩn.

Huyết Nhục Ma Bàn tuy không phải uế vật, cũng không giống lôi điện cương mãnh hống hách, khi đối mặt với nó liền chống đỡ hết nổi, bị tạcphá thành mảnh nhỏ.

Đường Kiếp thấy cũng không vội vã gì mà chỉ cười. Theo tiếng hắn cười, phong vân tái khởi, lần này là vô số ánh đao phá không ra, đúng là Cửu Trọng Thiên kiếp đao.

Thiên Đao với lôi kiếm, lập tức ngăn cản lôi âm chú pháp, trong thiên địa bùng nổ lôi điện loang loáng như vô tận sắc thái hoa mỹ.

Bởi vì Thiên Bình Sơn đại trận ngăn cản năng lượng chiến đấu của hai người tràn ra ngoài, tất cả lực lượng đều tập trung ở trong núi này, năng lượng hình thành như dòng nước lớn không chỗ phát tiết, liền cùng nhau theo lỗ hổng duy nhất trên bầu trời phóng đi tạo thành cột sáng xông thẳng lên trời, người xem hoa mắt, đồng thời cũng thấy kinh tâm động phách.

Đây mới chỉ là chiến đấu mở màn hay sao?

Lúc này lôi chú bị ngăn trở, Huyết Nhục Ma Bàn lại lần nữa khôi phục vận chuyển, linh phong tuân ra tụ quanh thân Đường Kiếp, tự động ảo hóa ra nhiều loại thuật pháp đánh hướng Linh Lung, Phi Tinh Chỉ, Long Nhược Thủ, Tín Thủ Niêm Lai, Nhất Niệm Thành Pháp, toàn bộ hướng tới Linh Lung Tiên Tôn, Vô Tướng Kim Thân, Dương Tuyết Giới và thủ hộ chân pháp, tiên gia chân cương cũng nhất nhất phát động, che chở bản thân.

Tử Phủ chiến đấu trong giây lát đã có vạn thay đổi, chỉ trong nháy mắt đã là mấy mươi lần giao thủ, Đường Kiếp cố nhiên là niệm động pháp sinh, Linh Lung cũng nhanh hơn hắn. Điện quang thậm chí còn chưa tới gần người đã bị từng đạo năng lượng vô hình đánh tan, phá hủy, trừ khử, thay thế vào đó là thế công càng thêm hung hiểm, như đại dương mênh mông cuốn hướng Đường Kiếp.

Hai người cứ như vậy ở bát hoang Thiên Bình Sơn, mặt cốc rầm rầm mãnh liệt pháp thuật cuồng bạo.

Nói cuồng bạo là vì hai người niệm động pháp sinh làm cho pháp thuật tạo ra thật sự quá nhanh, nhất pháp chưa diệt, nhất pháp lại sinh, liên tiếp, không kịp nhìn, nhưng nhìn thần thái hai người đều bình tĩnh, liên thủ cũng không động dung, hiển nhiên vẫn đang thử dò xét, một chút cảm xúc dao động cũng không có, mà khoảng cách tới hai chữ cuồng bạo vẫn còn rất xa.

Bát hoang bởi vậy tạo thành hai cỗ sóng khí, một cỗ do Đường Kiếp đánh hướng Linh Lung, một cỗ thì tương phản. Hai bên chợt sinh chợt biến, như biển triều dâng, khi thì ưu thế ở bên Đường Kiếp, khi thì ưu thế ở bên Linh Lung.

Tuy nhiên người đang đứng thượng phong không thể nghi ngờ là Linh Lung Tiên Tôn.

Gương mặt nàng thong dong, ngồi ngay ngắn trên Mặc Ngọc bảo xa, công kích của Đường Kiếp thường thường chưa tới bên người đã thoải mái hóa giải. Ngược lại là Linh Lung Tiên Tôn tiến công Đường Kiếp chật vật không chịu nổi, có một số không kịp ngăn cản, bị đánh tới người. Tuy nói hắn thân thể dũng mãnh, một hai công kích bình thường chỉ như gãi ngứa, nhưng vẫn không thể tránh khỏi rơi xuống hạ phong.

Nếu còn tiếp tục như vậy, chỉ cần Linh Lung tăng thêm thủ pháp, Đường Kiếp khó thể thoái mái kháng trụ.

Biến hóa theo hướng yếu thế một phương bắt đầu.

Mắt thấy thủ đoạn đấu không lại Linh Lung, Đường Kiếp cũng không nổi giận, cười ha hả một tiếng:
- Tiên Tôn thủ đoạn huyền ảo, cử trọng nhược khinh, niệm động pháp sinh, Đường Kiếp mặc cảm, chỉ có thể mượn thủ đoạn đến ứng đối rồi.

Nói xong trong tay đã xuất hiện binh khí.

Nhìn trường kiếm màu vàng, Linh Lung Tiên Tôn rốt cục hơi giật mình:
- Đế Nhận?

Danh tiếng của Đế Nhận và Binh Chủ Bí Cảnh, ai cũng đã biết.

Có chỗ khác nhau là, nếu như nói Binh Chủ Bí Cảnh là sự thật đã xác nhận thì Đế Nhận vẫn là điểm mê muội, ngay cả Đường Kiếp cũng không dám trăm phần trăm xác định thứ mình lấy là mảnh vỡ Binh Tự Quyết hình thành vũ khí hay là Đế Nhận chân chính.

Nhưng mà thực cũng tốt, giả cũng tốt, trọng yếu không phải tên của nó, mà là lực lượng của nó.

Cầm Đế Nhận, Đường Kiếp mỉm cười nói:
- Mong Tiên Tôn chỉ giáo!

Đế Nhận nhẹ nhàng vung lên, kiếm quang hướng về Linh Lung Tiên Tôn.

Trường sinh kiếm!

Kiếm quang như cầu vồng từ từ cuốn tới, trong kiếm quang ẩn hiện nhiều điểm thánh huy.

Một cỗ lực lượng không cách nào hình dung tuôn ra, Linh Lung Tiên Tôn theo bản năng cảm thấy một tia áp lực, biết một kiếm này không phải là nhỏ, nháy mắt vận chuyển thần thông thực hiện tầng tầng phòng hộ cho mình.

Tu vi đến mức nàng, cùng lắm chí thêm vào vài đạo phòng hộ hạn chế, mà giờ phút này nghiêm túc gia tăng thêm mười tầng phòng hộ. Lúc kiếm quang đâm tới. Rõ ràng kiếm ở trong tay Đường Kiếp, mà Đường Kiếp cách Linh Lung ít nhất cũng hơn ngàn bước, nhưng một kiếm này lại đâm rách khoảng cách, cứ như vậy đâm về phía mặt Linh Lung. Tất cả thủ đoạn phòng ngự trước một kiếm này như tờ giấy mỏng cứ thế tan rã, mà ngay cả bản thân Linh Lung Tiên Tôn cũng đột nhiên thở hắt ra.

Hơi thở như một đám mây mù, nhẹ tênh lại không chịu lực, vừa xuất hiện đã chặn lấy một kiếm này.

Đường Kiếp phát hiện một kiếm này không thể đâm xuống, quang hoa trong mắt Linh Lung lại bắt đầu sáng lên.

Nàng nói:
- Thật can đảm!

Lúc này, chỉ thấy hơi thở xoắn lại, Đế Nhận như muốn bay ra khỏi tay, Đường Kiếp sợ tới mức vội vàng thu kiếm, trường sinh kiếm lập tức dừng.

Luồng khí kia đã lại bị Linh Lung nuốt vào, đồng thời chỉ vào Đường Kiếp:
- Nhận lấy cái chết!

Chỉ tay đâm ra.

Cửu Cửu Quy Chân Chỉ!

Đồng dạng là Cửu Cửu Quy Chân Chỉ, từ trong tay Linh Lung Tiên Tôn và Lam Ngọc đúng là cách biệt một trời.

Chỉ này đâm ra, chúng tu nhìn thấy trong thiên địa như chỉ còn lại chỉ tay này, mang theo vô thượng vô biên hướng tới Đường Kiếp.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người hiểu được một sự kiện:

Chiến đấu thăng cấp rồi.

Vừa nhìn thấy chỉ này, Đường Kiếp liền biết ngay không tốt.

Hắn gào to một tiếng, không tiến mà lui, Đế Nhận tự động biến ảo hình dạng thành một cây côn kim loại.

Cây côn không ngừng chuyển động xoay tròn, vẽ ra một bức tường khí trước người.

Linh Lung Tiên Tôn cứ dùng cả ngón tay như vậy đuổi theo Đường Kiếp, đầu ngón tay điểm lên tường, va vào bức tường khí phá.