Đường Kiếp hoàn toàn không sợ, nhìn điện kiếm ngang trời, chỉ nhẹ nhàng quát lên một tiếng.

Nương theo tiếng quát chấn động khoảng không, chỉ thấy giữa không trung lôi điện kiếm quang đều vỡ vụn.

- Ô hay!
Theo lời này nói ra, Đường Kiếp dễ dàng phá tan đợt đầu Thiên kiếp đột kích.

Đợt lôi điện thứ nhất tuy bị dập nát, nhưng ngay sau đó càng nhiều đám mây ngưng tụ lại một chỗ.

Lần này là ráng đỏ, ngưng tụ ra ngọn lửa ngập trời.

Ngọn lửa kia ở trên không trung hóa thành một con rồng lửa lao xuống dưới.

Đường Kiếp thấy vậy há miệng phun một cái, Thương Vân Hỏa Điểu bay ra, nghênh hướng đón đỡ, Đường Kiếp còn ngại chưa đủ, nhân tiện đem Thiên Hỏa cùng Nghịch Hỏa bí quyết thu lại.

Hỏa công không có hiệu quả, không trung tái hiện dị trạng, lần này là một con sông dài ngang trời, chỗ nào bị nó cuốn qua, không còn gì tồn tại.

Mắt thấy cảnh này, Đường Kiếp cũng không kích động, tâm niệm vừa động, Hỏa Điểu lại bay lên, hóa thành một biển lửa đón nhận, khiến sông dài bốc hơi nghi ngút.

Đồng thời Đường Kiếp đã thừa cơ hấp thu tinh ý thiên kiếp lần ba.

Thiên kiếp là đau khổ, cũng là kỳ ngộ.

Tu giả có thể ở cảm ngộ thiên địa, tinh tiến bản thân.

Cũng chỉ có lực lượng này mới có thể để cho bọn họ hoàn thành cửa ải tấn công hóa thần cuối cùng.

Vậy nên, Vân Thiên Lan mặc dù đã hứa hẹn phù hộ hắn tấn công thành công, nhưng chỉ sẽ phù hộ hắn Nguyên Anh bất diệt, chứ không trợ giúp hắn chủ động độ kiếp. Đường Kiếp nếu muốn hoàn mỹ tấn cấp, vậy thứ cần không chỉ là tấn công hóa mà cần dùng Thiên kiếp lực tạo ra bản thân, tôi luyện thần hồn, tương lai mới có thể thành tựu vô thượng đại đạo.

Đại đạo đang ở trước mắt, Thiên kiếp ở bên trong, có nhân quả vận mệnh, có giết chóc hủy diệt, cũng có ngũ hành âm dương, nếu không thể mượn cơ hội này tăng cường bản thân, Đường Kiếp đã không phải là Đường Kiếp rồi.

Vậy nên, Đường Kiếp dũng cảm đối mặt, hắn không sợ, thậm chí có phần hưng phấn.

Mắt thấy sông dài cuồn cuộn, kéo dài không dứt, ỷ có Vân Thiên Lan che chở, Đường Kiếp chủ động phân tích ngân hà nảy sinh hôm đó.

Lúc hắn ở Thanh Vân Giới hấp thu ngũ hành tinh hoa, với Ngũ Hành Chi Đạo đã có chút tao ngộ nhưng chưa thu được giá trị gì. Hôm nay, Đường Kiếp hết sức chăm chú, Trí Tuệ Đạo vận chuyển phân giải thủy kiếp trời giang, Nguyên Thần dung nhập sự lĩnh ngộ thủy đạo vào trong đó. Không chỉ có thế, bao gồm lôi điện, phong hỏa lúc trước, đều tận tình hấp thu.

Đợi sông dài tan hết, gió thu ngừng nghỉ, trên không trung lại biến hóa, lần này là một tòa núi lớn từ trên trời giáng xuống.

Đường Kiếp cười lớn.

Thổ kiếp hóa núi, áp lực với hắn thật không đáng nói.

Cười dài một tiếng, Đường Kiếp đã vươn người đứng dậy, thân thể biến thành lớn hoàn thành người khổng lồ, cùng hình chiếu dung hợp làm một chỗ, song chưởng giơ cao lên hướng ngọn núi lớn.

Tay nâng núi cao, Đường Kiếp như không có việc gì, lại bắt đầu phân tích thổ lực này.

Người khác tấn công hóa thần, đều phải phân tâm chia thành từng đoạn đối kháng Thiên kiếp, Đường Kiếp lại không như thế. Tứ Cửu Chân Ngôn, Thương Vân Hỏa Điểu, gần như chưa cần hắn phí tâm tư gì, không cần pháp thuật, không dùng thần thông. Tới tận cự sơn này cùng dùng thân thể nâng lên, cả pháp thuật vẫn chưa cần. Hơn nữa có Vân Thiên Lan thủ hộ, thế cho nên Đường Kiếp dành tới bảy phần tâm tư phân tích nguyên lực Thiên kiếp, chỉ còn thừa ba phần duy trì tấn công.

Khi tứ Thiên kiếp chấm dứt, cả da lông Đường Kiếp cũng chưa bị thương, chúng tu đứng xem tán thưởng vô cùng.

Có người nói:
- Sớm nghe nói Tiêu Dao Thiên Tôn thần uy vô song nhưng chưa được thấy bao giờ. Xem ra, trở thành hóa thần cũng không quá xa xôi, không biết có thể chống đỡ thêm mấy lần Thiên kiếp.

Chợt nghe tiếng trả lời:
- Thiên kiếp, một trọng nhanh một trọng hung hiểm. Chớ xem mấy lần đầu thoải mái, kỳ thật càng về sau càng gian nan. Ta thấy thiên tôn chưa chắc chống được đến cuối cùng.

- Với người khác thì khó, với Đường Kiếp thì chưa chắc. Ta tin hắn nhất định sẽ bình an vượt qua cửa này.
Một thanh âm thản nhiên vang lên.

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thái Quân Dương tràn đầy tự tin nhìn Đường Kiếp, bên cạnh hắn là đám người Thích Thiếu Danh.

Bất kể Đường Kiếp đi đến vị trí nào, Thái Quân Dương cũng sẽ không gọi hắn là thiên tôn, mà vẫn gọi thẳng tên như trước. Mà bất kể Đường Kiếp làm cái gì, Thái Quân Dương cũng tin tưởng một cách ngu xuẩn, Đường Kiếp nhất định sẽ thành công.

Khẩu khí của hắn như thế làm cả đám đứng gần im bặt, tuy rằng trong lòng không cho là đúng, nhưng không ai có gan cãi lại.

Lúc ngọn núi kia biến mất chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, Thiên kiếp mới sắp tiếp tục độ xuống.

Lần này không phải từ không trung tới mà trực tiếp từ mặt đất dâng lên.

Thiên kiếp giả, thiên ý dã.

Cũng không phải chỉ có công kích từ trên trời giáng xuống mới gọi là Thiên kiếp, hoàn toàn tương phản, bất cứ tồn tại gì đều có thể trở thành Thiên kiếp.

Nó đại biểu chính cho thiên nộ, đại biểu cho thế giới này không dung kẻ soán thiên.

Một cơn gió nhẹ thổi qua.

Ở chỗ Đường Kiếp, từng đám cây cỏ nhanh chóng lớn lên, hóa thành một gốc cây cây đại thụ, hình thành một vùng rừng rậm bao bọc Đường Kiếp trong đó.

Vô số cây cối cùng nhau lay động, thể hiện cảnh tượng đồ sộ, mỗi một nhánh cây đều hóa thành cánh tay, tráng kiện vung mộc quyền đánh tới Đường Kiếp. Cũng có đại thụ sinh ra chân và miệng khổng lồ, chạy tới lộ ra răng nanh dữ tợn.

Đường Kiếp vẫn bất động.

Nguyên Anh trốn trong thân thể tiếp tục biến hóa. Đối mặt với vô số đại thụ tập kích, Đường Kiếp chỉ nhẹ nhàng nói câu:
- Đi.

Thương vân hỏa điểu bay ra, trong khoảnh khắc hóa thành một biển lửa đốt rừng cây.

Lực lượng của Thương Vân Thánh Hỏa dữ dội hùng mạnh, đại thụ chưa tới gần đã bị đốt hóa thành tro.

Ở chỗ ngồi của mình, Đường Kiếp để tay niêm hoa, mỉm cười.

Nhìn như tùy ý, kỳ thật đang phân tích mộc hành lực, tham lam hấp thu kinh nghiệm, đạo tắc.

Vẫn là Thương Vân Thánh Hỏa dễ dàng ngăn trở mộc kiếp.

Kế tiếp đó là ngũ hành kim kiếp.

Trên bầu trời ảo hóa ra vô cùng vô tận đủ loại binh khí.

Binh khí tuy là biến ảo mà thành, do Kim Hành lực ngưng tụ tạo ra, bởi vậy mỗi một chuỗi ảo hóa sau đó đều là thật.

Thời khắc này cùng lúc xuất hiện, điên cuồng lao xuống Đường Kiếp.

Nhưng mà Đường Kiếp lại dùng phương pháp đơn giản hơn nữa ứng phó.

Hắn vung chỉ, quát nhẹ một tiếng:
- PHÁ...!

Chợt nghe thấy tiếng rắc rắc vỡ vụn.

Một đám binh khí vỡ tan, hóa thành kim sa bay về phía Đường Kiếp.

Binh khí này chính là thiên đạo chi hạ, do Kim Hành lực trực tiếp tạo ra, không có tu giả tỉ mỉ mài, cũng không có cấm chế bảo hộ, có thể nói là binh khí căn nguyên nhất, cũng bởi vậy dễ bị Binh Tự Quyết phá hư nhất, chỉ có điều phong thái vừa rồi cũng có thêm vài phần giống với Binh Chủ năm đó.

- Đây là thủ đoạn gì?
Chúng tu nhìn xem ngạc nhiên, cùng nhau kinh hô.

- Binh quyết bí pháp.
Một thanh âm nhẹ nhàng truyền đến.

Quay đầu nhìn lại, Hứa Diệu Nhiên ở cách đó không xa. Nàng ngước đầu nhìn phu quân của mình, trong mắt tràn đầy tình yêu.

Nhìn thấy Hứa Diệu Nhiên tới, chúng tu đều tránh lui.

Trong đám người tự tránh ra một con đường, Hứa Diệu Nhiên đi tới như vì sao vây quanh mặt trăng.

- Xin hỏi tiên tử, như thế nào là Binh quyết bí pháp?
Có người hỏi như vậy.

Hứa Diệu Nhiên thản nhiên trả lời:
- Thượng cổ thần thuật, đại đạo chi pháp.

Thực lực Đường Kiếp không ngừng đề thăng, che giấu cũng không còn quan trọng, ngay cả Binh Tự Quyết cũng có thể công khai.

Mọi người nghe nói ồ lên, biết hơn phân nửa chính là thứ Đường Kiếp đạt được ở di tích thượng cổ rồi, ai nấy thổn thức không ngừng, cũng cười Thiên Thần Cung cày cấy nhiều năm mà không lấy được gì, còn phải đi may áo cưới cho kẻ khác.

Trên không trung Thiên Kiếp vẫn tiếp tục.