- Cái gì?
Đường Kiếp khiếp sợ.

Vô Định Kim Quang đại thần thông là thần thông hộ thể hùng mạnh nhất của Thiên Thần Cung, Kim Vô Dục, Thích Vô Niệm đều am hiểu thuật này, cũng là bí truyền Thiên Thần Cung. Môn thần thông này phòng ngự vô cùng lớn, nếu có thể cùng Hoàng Thiên ấn kết hợp, phát huy uy lực còn lớn hơn nữa.

Vậy nên, Thú Luyện Môn phải trả giá lớn cầu môn thần thông này, giao do chưởng ấn nhân học tập.

Tuy nhiên do hệ thống bất đồng, Thú Luyện Môn cho dù có được môn đại thần thông này cũng rất khó tu luyện tới cực hạn. Không thể tu luyện tới đăng phong tạo cực thì cũng không thể chân chính cộng hưởng với Hoàng Thiên ấn để phát huy hiệu quả. Đường Kiếp mơ ước Hoàng Thiên ấn đã lâu, bởi vậy hiểu biết rất nhiều, đến chuyện này cũng biết.

Nhưng hiện tại, Tiêu Biệt Hàn nói cho hắn biết Mạnh Quan Sơn đã tu thành Vô Định Kim Quang đại thần thông, điều này khiến hắn không khỏi sợ hãi?

- Chuyện khi nào vậy?
Đường Kiếp vội hỏi.

- Mười lăm năm trước, khi đó ngươi vẫn chưa trở lại.
Minh Dạ Không trả lời:
- Để có được tin tức này, chúng ta mất đi một mật thám cấp Thiên Tâm.

Mật thám Thiên Tâm đều là chí bảo, tổn thất một người cũng rất đau lòng.

Nhưng tin tức này đáng.

Chính biết được điều này, đại gia mới biết được Mạnh Quan Sơn có quân bài chưa lật.

Lăng Tiêu nói:
- Mạnh Quan Sơn tu thành Vô Định Kim Quang thần thông, đã có thể kết hợp với Hoàng Thiên ấn hình thành Vô Lậu Kim Quang Đại Định Đạo Pháp, vì pháp vô thượng phòng ngự. Có phương pháp này che chở, hắn mặc dù không thể vô địch thiên hạ, nhưng có thể bảo vệ tự thân không lo.

Mọi người im lặng.

Đánh không lại có thể chạy.

Mạnh Quan Sơn tu thành nửa yêu, thân mình có đặc điểm lớn nhất chính là tốc độ cực nhanh, công kích sắc bén, cùng một tốc độ, ngoại trừ người của Thiên Nhai Hải Các, cơ bản không có người nào có thể cùng hắn sánh vai. Hơn nữa Vô Lậu Kim Quang Đại Định Đạo Pháp, nếu muốn giết hắn sẽ trở nên rất khó rất khó. Mà chỉ cần hắn chạy về tổng bộ Thú Luyện Môn, Đường Kiếp đừng nghĩ làm gì được hắn —— Vân Thiên Lan vừa mới chiến đấu một lần, trừ phi Mục Tự Dương chủ động xông tới, nếu không sẽ không chủ động cùng Mục Tự Dương tranh tài một trận.

Tin tức này cũng khiến Đường Kiếp cảm thấy phiền toái.

Hắn ngẫm nghĩ trong chốc lát, nói:
- Cơ thể Mạnh Quan Sơn vẫn chưa nhập đạo, đúng không?

Mọi người cùng nhau gật đầu.

Đường Kiếp lúc này mới nói:
- Đạo pháp lấy đại đạo lực làm cơ sở, cố đạo là căn cơ. Mạnh Quan Sơn vẫn chưa nhập đạo, như vậy vẫn phải dựa vào đạo lực trong Hoàng Thiên ấn. Nếu như vậy, uy năng sẽ không quá dài, đúng không?

- Vô địch trong giây lát đã đủ làm rất nhiều chuyện.
Lăng Tiêu thấm thía nói.

Đường Kiếp lắc đầu trả lời:
- Ý của ta là, nếu chỉ có thể duy trì một thời gian ngắn, Mạnh Quan Sơn chỉ cần đầu óc còn bình thường, chắc sẽ không tùy tiện sử dụng, mà hẳn sẽ dùng vào lúc nguy hiểm nhất, quan trọng nhất.

Minh Dạ Không nghe ra chút ý tứ:
- Ngươi nói là...

- Khiến hắn không có cơ hội dùng đến là được.
Đường Kiếp trả lời:
- Ta có ý tưởng, có lẽ có thể đánh hắn trở tay không kịp, khiến Mạnh Quan Sơn còn chưa kịp dùng thần thông thì đã bị chúng ta giết chết.

- Nói nghe một chút.
Mọi người hào hứng.

Đường Kiếp lúc này mới chậm rãi nói ra kế hoạch của mình.

Kỳ thật cũng rất đơn giản, chính là trước hết để cho Tiêu Biệt Hàn và Mạnh Quan Sơn độc đấu, lấy tính của Tiêu Biệt Hàn sẽ không để lộ điều gì, khiến Mạnh Quan Sơn tương đối thoải mái, xem nhẹ an nguy bản thân, tiếp theo Đường Kiếp cố ý chọc giận Mạnh Quan Sơn, dụ dỗ đuổi giết, trong quá trình này, quần hùng bùng lên, một kích giết địch.

Đây là một cảm bẫy đơn giản mà hữu hiệu, chỉ cần Mạnh Quan Sơn không bắt bẻ, đối mặt năm vị Tử Phủ toàn lẹc, Mạnh Quan Sơn không chết cũng trọng thương.

- Tuy nhiên cũng là phải ủy khuất Tiêu sư thúc một chút.
Nói xong kế hoạch, Đường Kiếp hướng Tiêu Biệt Hàn nói xin lỗi.

Hành động này, hậu quả sẽ sinh ra ảnh hưởng tới danh dự của Tiêu Biệt Hàn.

Tu luyện tới bước của bọn họ đã không có quá nhiều thứ có thể theo đuổi, ngoại trừ cảnh giới, thì chính là danh dự danh vọng.

Đây cũng là nguyên nhân Vân Tổ không danh chính ngôn thuận thì sống chết cũng không chủ động xuất thủ, hắn cũng không nguyện để người mượn cớ. Cũng chỉ có tiểu nhân vật mới có thể làm việc mà không chú ý thanh danh thể diện, các đại nhân vật nội tâm có thể đen xì, nhưng vẫn phải có thể diện.

Nghe Đường Kiếp nói xong, Tiêu Biệt Hàn cũng do dự một chút, tuy nhiên lập tức cười ha hả:
- Hai mươi năm sau ngươi sẽ cùng Linh Lung Tiên Tôn đối chiến. Vì một trận chiến này, lão tử hy sinh một chút thanh danh cá nhân có là gì? Cứ theo lời ngươi làm!

- Đa tạ sư thúc thành toàn!
Đường Kiếp cúi người.

——————————————

Màu vàng từ trong cơ thể Mạnh Quan Sơn điên cuồng trào ra, phác họa thành một vỏ trứng, giống như Vạn Cổ Trọng Lâu cũng có vô số đạo lực nhè nhẹ luân phiên sáng lên, cuối cùng nó phát triển thành một hộ thuẫn màu vàng như vỏ trứng.

Cái này chính là Vô Lậu Kim Quang Đại Định đạo pháp, thủ hộ đạo pháp vô cùng cường đại, so năng lực thủ hộ còn trên Vạn Cổ Trọng Lâu.

Giống Vạn Cổ Trọng Lâu, Vô Lậu Kim Quang Đại Định đạo pháp hình thành kỳ thật cũng cần có thời gian, không thể tránh né quá trình tạo ra, tiêu tan, do hư nhập thực và một loạt các giai đoạn.

Mặc dù quá trình này cần thời gian không dài, nhưng đối với người hữu tâm mà nói, có khi trong nháy mắt chính là vĩnh hằng.

Lúc kim sắc hào quang mới nảy sinh, Lăng Tiêu Thủy Vân Tụ, Tiêu Biệt Hàn Trường Không Biệt Ly kiếm, Đường Kiếp Thập Tuyệt Sát Nhận, Huyền Nguyệt Huyền Quang, Cửu Hoa Lãnh Hoa Thiên Sương đã tấn công từ các phía tới ngực, sau lưng, hai vai và đầu Mạnh Quan Sơn.

Năm người một chỗ, phối hợp cẩn thận, nghiêm túc mà không quấy nhiễu nhau, trong nháy mắt thổi quét ra công kích kinh khủng nhất.

Trong uy thế ngập trời, núi sụp đổ, biển khô cạn, thiên địa ảm đạm vô quang, cho dù là Địa Tiên cũng chưa chắc toàn thân trở ra.

Đối mặt này với một kích khủng bố, Mạnh Quan Sơn cảm nhận được uy hiếp to lớn trước nay chưa từng có, trực giác của dã thú khiến hắn ý thức được mình đã không có khả năng hoàn thành Vô Lậu Kim Quang Đại Định đạo pháp, hắn há miệng rít gào, chỉ thấy kim quang mới xuất hiện đã cuốn trở về, một lần nữa thu hồi trong cơ thể mà thay bằng làn khói màu đen, đồng thời phía sau Mạnh Quan Sơn ảo hóa ra một con vượn to lớn, ảo ảnh quái vật đang nhanh chóng khuếch trương, nghênh hướng công kích!

Oanh!

Gió đen phấp phới.

Trên bầu trời bùng nổ vô số mảnh vỡ kim quang.

Trong sương khói, năm thân ảnh đồng thời bay ngược ra, rõ ràng là năm người Đường Kiếp và Lăng Tiêu.

Ngũ đại cao thủ liên hợp xuất kích, lại bị chấn động quay về.

Cùng lúc đó, gió to nổi lên, khói đen lui tán.

Khi làn khói đen tản đi, là một con quái vật cao lớn dữ tợn sừng sững giữa không trung.

Toàn thân nó khoác lông màu đen nồng đậm, tay chân cực dài, thoạt nhìn như dã nhân trăm vạn năm trước chưa khai hóa, cao hơn mười trượng, hai mắt bắn ra điện quang hung ác.

Trong ngực nó còn có một cái ấn màu vàng như trái tim động đây, mỗi một lần rung động đều có thể khiến tất cả mọi người cảm nhận được như mạch đập của đại địa.