Thập Môn Lục Tiên Diệt Ma Pháp phóng tới, thế công trên Bích Tẩy Kim Hà trận đột nhiên bị trì hoãn, kim quang thu về, bày biện ra trạng thái phòng ngự.

Chu Phu Tử đã cười nói:
- Sở Tích Đồng này quả thật là có nhãn lực, cũng có quyết đoán đấy.

- Sở Tích Đồng?
Đường Kiếp hỏi lại, có chút kỳ quái vì sao mình không biết cái tên này.

- Vương mới nhận chức của Thiên Thần Cung, được xưng là trí tướng đứng đầu của Thiên Thần Cung, có mười ngàn lãnh binh, là Tử Phủ, am hiểu nhất chính là dùng quân.
Một bóng người hiện lên trong hư không, chính là Minh Dạ Không.

Lạc Nhật Nỗ Lục Liên Xạ vừa rồi cũng khiến vài vị Tử Phủ và Minh Dạ Không sợ hãi, Hồng Thần Cơ và Đường Kiếp đều là bảo bối của bọn họ, không thể để bọn họ có chuyện gì. Cho nên Minh Dạ Không đã dẫn đầu chạy trở về. Có hắn ở chỗ này, nguy hiểm đối với Đường Kiếp và Hồng Thần Cơ sẽ giảm đi.

Hóa ra là mới nhậm chức, hèn gì mình không biết. Đường Kiếp biết mình không ra khỏi nhà trăm năm, có rất nhiều thứ không rõ, liền hỏi:
- Nghe tên giống như một lão nhân, không biết có liên quan gì tới lão Vương Sở Hoài Lãng không?

Thiết Luyện đã trả lời:
- Chính là con gái của Sở Hoài Lãng. Bảy mươi năm trước Sở Hoài Lãng tấn công Tử Phủ thất bại đã chết, bao nhiêu người liền tranh đoạt vị trí Vương, chẳng ai ngờ cuối cùng lại rơi vào trong tay nữ nhi của hắn. Nữ nhân nhà tướng, Sở Hoài Lãng dạy nữ nhi thật tốt, hiện giờ lại trở thành một rắc rối đối với Thất Tuyệt Môn.

- Thế gian quả không thiếu người tài!
Hồng Thần Cơ cũng thở dài:
- Mỗi khi vô cùng nguy cấp chính là khi anh hùng xuất hiện. Tuy nhiên cho dù hắn là anh hùng cái thế cũng không tránh khỏi thiên ý, luân hồi!

Trong khi nói chuyện, Hồng Thần Cơ đã lay động tiểu kỳ, chỉ thấy Thập Môn Lục Tiên Diệt Ma Pháp đã cùng chuyển động.

Đấu tiên là linh thạch lóng lánh phía trên họng pháo, tiếp theo từ trong họng pháo ngưng tụ ra một mảnh loang loáng mãnh liệt.

Quang này không khuếch tán ra bên ngoài mà lại co rút vào phía trong, không ngừng co rút vào trong miệng pháo, thẳng tới khi ngưng tụ thành một điểm thật nhỏ.

Tiếp theo thân pháp lại lay động mãnh liệt, chỗ họng pháo đã sinh ra một đạo quang trụ.

Mười cột sáng từ trên trời giáng xuống, dừng ở trên Bích Tẩy Kim Hà trận, lập tức tạo nên một mảnh kim triều ngút trời.

Dưới con nước lớn màu vàng này, mười điểm nút yếu hại đã bị một kích phá hủy không còn, dư ba khuếch tán lại tạo thành mười lỗ hổng.

- Xuất kích!
Hồng Thần Cơ chỉ ra phía dưới, mấy trăm tu giả chiến bộ của Thất Tuyệt Môn đã dọc theo chỗ hổng phi vào trong trận.

Tuy nhiên đám người Quý Thanh Phong lại không vào, Bích Tẩy Kim Hà trận vẫn chưa tới thời khắc cuối cùng, cho dù đi vào cũng phải đối mặt với công kích bên trong Bích Tẩy Kim Hà trận, vả lại trong trận vẫn có rất nhiều sát chiêu chưa ra, hiện tại tiến vào phiêu lưu quá lớn. Hiện giờ nhưng tu giả chiến bộ đó tiến vào, chủ yếu là làm chậm sự vận chuyển của Bích Tẩy Kim Hà trận, tạo cho Thất Tuyệt Môn thêm nhiều cơ hội phá hư hơn nữa, đương nhiên, vận mệnh của bọn họ gần như là nhất định phải chết.

Vì tiêu diệt Thiên Thần Cung, Thất Tuyệt Môn cũng không tiếc bất cứ giá nào.

Sau khi đánh ra mười chỗ hổng, Lục Tiên Diệt Ma pháo đã bắt đầu tụ năng lượng lần thứ hai.

Uy lực của loại pháo này quả nhiên là to đến kinh người, tốc độ nhanh hơn mặt trời lặn rất nhiều, khuyết điểm duy nhất chính là tụ năng lượng quá chậm, dễ bị phát hiện, nhưng dùng để đối phó với loại đại trận không thể di động lại rất thích hợp.

Hiển nhiên Thiên Thần Cung cũng biết nếu để Lục Tiên Diệt Ma pháo đánh xuống, sớm muộn gì Bích Tẩy Kim Hà trận cũng bị phá.

Hào quang vạn trượng đột nhiên cuốn tới, một mảnh kim trụ dài hẹp tuôn vào không trung, tiến thẳng tới Thập Môn Lục Tiên Pháo, đồng thời còn có một ít lại cuốn tới hướng Hồng Thần Cơ và Đường Kiếp, hiển nhiên người chủ trì vẫn chưa từ bỏ ý định giết hai người này.

Mắt thấy kim quang đang phóng tới, mấy người Quý Thanh Phong, và năm người Minh Dạ Không, Đường Kiếp đã cùng ra tay, đè áp về phía Kim Hà trận.

Sau khi trận Quang Kính bị phá, phải dựa vào bảy đại Tử Phủ để chống đỡ bảy thành lực lượng Bích Tẩy Kim Hà trận, còn ba thành khác do các thủ lĩnh liên hợp lại chống đỡ một thành, chúng tu giả Thiên Tâm chống đỡ một thành, cuối cùng là do các loại pháp bảo thần vật của Thất Tuyệt Môn chống đỡ một thành, công kích tiêu diệt Kim Hà trận này tới vô hình.

Nhưng ngay lúc Kim Hà bị chắn, trong Thiên Thần sơn đột nhiên nổ bắn ra hàng ngàn hàng vạn huyền quang.

Đây là một loại Thấu Cốt đinh đặc thù, dùng chất liệu quý hiếm tạo ra, chuyên dùng để phá các loại linh khí, vòng bảo hộ.

Ống tay đám người Quý Thanh Phong chợt cuốn tới, bày ra một mảnh đại trận như mây ở trên trời, cuốn đi đại bộ phận mũi nhọn trong đó, nhưng vẫn bỏ sót một ít Thấu Cốt đinh, những Thấu Cốt đinh này trực tiếp đánh vào trên Lục Tiên Diệt Ma Pháo, kết quả là có tới bốn đài bị phá hủy tại chỗ, cũng có một đài trực tiếp nổ tung, lập tức cắn nuốt tính mạng hơn hai mươi tu giả xung quanh.

Thất Tuyệt Môn vẫn lấy từng tảng lớn pháp bảo đánh xuống, đánh cho đại trận muốn ngã.

Đây là một trận chiến công thành của tiên gia.

Một phương có Tử Phủ trấn thủ, binh hùng tướng mạnh, một phương có đại trận thủ hộ, thành tường cao dày.

Hai bên đối công, lực lượng Thất Tuyệt Môn bên này chủ yếu là vùi đầu vào phá hư bên trong đại trận, thật giống như phàm nhân trong quá trình chiến đấu phải phá hư tường thành. Thiên Thần Cung lại mượn dùng địa lợi toàn lực giết địch, yêu cầu trước khi trận bị phá phải khiến đối thủ bị thượng nặng, làm cho địch nhân biết khó mà lui, chiến sự cũng vì thế mà nổi lên.

Ngoại trừ Lục Tiên Diệt Ma Pháo ra, Thất Tuyệt Môn vẫn phát ra rất nhiều loại lợi khí phá trận hùng mạnh.

Xạ Nguyệt Liên Hoàn nỏ, Lôi Đình Chiến Xa, rất nhiều thứ ùn ùn kéo tới khiến Đường Kiếp nhìn cũng không nhìn hết.

Trận chiến tu giới lần này cố nhiên là một trận chiến báo thù, đồng thời cũng là để Đường Kiếp quan sát thực lực, học tập kinh nghiệm, cảm thụ sự chênh lệch của các phái.

Phải thừa nhận, Thất Tuyệt Môn đích xác rất tốt trên phương diện này, dùng các loại tiên gia, bảo khí vô cùng phòng phú, uy lực kinh người, có một ít thứ Đường Kiếp ngay cả gặp cũng không gặp qua, nghe cũng chưa nghe qua, nếu lần này không tấn công Thiên Thần Cung, Thất Tuyệt Môn có lẽ sẽ cất giấu bọn chúng trong phái cả đời, đợi tới ngày nào đó đột nhiên lấy ra chơi xấu một phen.

Nhưng hiện tại, tất cả mấy quân bài chưa lật này đều hiện hình trước mặt Đường Kiếp, Đường Kiếp vừa xem vừa quan sát hình dạng của bọn chúng, tích chất đặc biệt, phân tích chính mình có thể làm theo, tính toán nếu chẳng may đối mặt lại phải ứng đối như thế nào,….

Cùng lúc đó, Thiên Thần Cung cũng không ngừng lấy ra các loại thủ đoạn của bản thân, lá bài tẩy của bọn họ không nhiều lắm, nhưng mượn dùng sự thủ hộ của đại trận, có thể tận tình ra tay với người khác, tạo nên lực sát thương cũng cao hơn Thất Tuyệt Môn. Mà Sở Tích Đồng kia lại khôn khéo, có khả năng chỉ huy, mỗi một lần ra tay nhất định là đánh trúng yếu hại.

Tuy rằng đến bây giờ nàng vẫn chưa xuất hiện, nhưng bởi vì nàng, Thất Tuyệt Môn đã tổn thất bốn cái Lục Tiên Diệt Ma Pháo, bốn đài Xạ Nguyệt Liên Hoàn Nỏ, năm chiếc Lôi Đình Chiến Xa, mà ngay cả con rối đỉnh cao, tượng Tử Diệu Cự Ma cao tới hai trăm trượng hao tổn của cải thật lớn mới tạo ra cũng bị phá hủy một máy, còn thừa một máy chính là đang không ngừng gầm thét phát ra từng quyền lớn, toàn thân cao thấp đã dày đặc thương thế. Khi chiến đấu tiến hành tới ban đêm, Đài cự ma kia rốt cục cũng ầm ầm vỡ vụn.