Trong Thiên thần sơn có thủ hộ đại trận, nếu phát động thì Địa Tiên cũng không chắc tấn công được vào. Lục đại phái có thể ngang hàng nhau không chỉ dựa vào nhân lực mà còn là vật lực.
Đường Kiếp cười nói:
- Thực sự nghĩ rằng Thiên thần sơn hiện tại an toàn sao? Chớ quên trận chiến lần trước là ai đâm sau lưng các ngươi.
Thất Tuyệt Môn?
Đám Kim Vô Dục đồng thời cả kinh.
Một khắc này trong đầu bọn họ cùng hiện lên một thân ảnh.
Hồng Thần Cơ!
Đệ nhất nhân trận đạo Tê Hà Giới.
Nếu như nói thế gian này còn có ai có thể phá đại trận thủ hộ..., vậy thì trừ Hồng Thần Cơ ra không còn ai khác.
Nếu cường giả Thiên Thần Cung đều ở trong cung, đương nhiên sẽ không cho Hồng Thần Cơ cơ hội phá trận, nhưng nếu có cao tầng Thất Tuyệt Môn ở đây thì sao?
Huống chi giờ phút này Đường Kiếp chỉ lấy bản thể tác chiến, không hiện ra chút lực lượng Tử Phủ nào, rõ ràng không phải Đường Kiếp đầy đủ, còn có một phân thân Đường Kiếp chỉ sợ đã ở bên kia Thiên Thần Cung.
Hai cao thủ trận đạo hợp lực, thề phá Thiên Thần Cung!
Thiên thần sơn.
Ngọn núi cao ngạo này đứng sững ở ngàn dặm bình nguyên rốt cục đã nghênh đón nguy cơ lớn nhất từ ngày sáng lập tới giờ.
Tu giả tính bằng đơn vị hàng nghìn người đang vây quanh Thiên thần sơn chật như nêm cối, có tu giả Thất Tuyệt Mô, cũng có tu giả phái Tẩy Nguyệt.
Đường Kiếp đứng trên không trung, ở bên cạnh hắn là Quý Thanh Phong, Vương Tuyệt Diệt, đám người Hồng Thần Cơ.
Minh Dạ Không cũng ở bên, hắn không có đóng giữ phái Tẩy Nguyệt mà đã sớm mang theo phái cấp tiến Tẩy Nguyệt đi Thất Tuyệt Môn, chuẩn bị xong trận chiến đấu này.
Dưới chân Thiên thần sơn nổi lên ánh sáng màu vàng, bao phủ toàn bộ thân núi, như đựng trong một chén vàng lớn.
- Vẫn là chậm một bước, Thiên Thần Cung đã phát hiện, phát động Bích Tẩy Kim Hà Trận.
Lỗ Tửu Tiên thở dài nói.
Bích Tẩy Kim Hà trận tên nghe bình thường nhưng lại là thủ hộ đại trận nhất đẳng. Là đại trận thủ hộ Thiên Thần Cung hai ngàn năm, mỗi năm ngốn nguồn tài nguyên vô số, tuy không bằng Nghịch Càn Chuyển Khôn Âm Dương của Thất Tuyệt Môn nhưng cũng không kém bao nhiêu. Trận này một khi mở ra, uy năng hùng mạnh, thần tiên khó nhập, ngay cả Địa Tiên cũng có thể bị tiêu diệt, chỉ Chân Tiên mới có thể ngăn cản đại trận, mặc dù hai phái Thất Tuyệt Tẩy Nguyệt dốc toàn lực cũng khó nắm bắt.
130 năm trước, đối mặt với Thất Tuyệt Môn tiến công nó không phát uy là do Thất Tuyệt Môn áp dụng chính sách tinh binh, chủ yếu lấy cường nhân Tử Phủ đột nhập, chứ không phải là đột kích quy mô, Thiên Thần Cung phản ứng không kịp, hơn nữa Thiên Thần Cung lúc ấy còn có Địa Tiên trấn thủ, không có lo nguy, nên không khởi động đại trận.
Nhưng lúc này lại khác.
Hai phái quy mô xâm chiếm, chưởng giáo lâm vào khổ chiến, lúc Thiên Thần Cung nhận được tin tức. Không có Địa Tiên trấn thủ, bọn họ chỉ có thể dựa vào Bích Tẩy Kim Hà trận.
Dưới tác dụng của Bích Tẩy Kim Hà trận, khắp nơi toàn là kim quang chiếu rọi.
Nhìn màu vàng như mai rùa kia, Đường Kiếp mỉm cười nói:
- Muộn thì có sao? Chúng ta không phải đã sớm có chuẩn bị sao?
Hồng Thần Cơ vuốt râu cười ha ha nói:
- Không tệ, không tệ, sớm có chuẩn bị. Trận pháp là chết, người mới là sống. Bích Tẩy Kim Hà trận tuy mạnh, nhưng chỉ cường công ở ngoài, không chống được việc phá hoại từ bên trong.
Nói xong tay hắn đánh ra một đám chỉ phong.
Cùng lúc đó, Minh Dạ Không cũng bắn ra một đám chỉ phong.
Ngay sau đó chợt nghe những tiếng ầm ầm, các nơi ở Thiên thần sơn bùng lên khói lửa, cũng không biết bao nhiêu chỗ đồng thời phát sinh, phong triều mạn khởi phong vân quyển làm thiên thần sơn kim quang loạn chiến, cái lồng màu vàng vốn hùng mạnh lại bởi vậy mà ảm đạm đi.
Chuỗi liên tiếp bùng nổ nhìn như đơn giản, kỳ thật đều có dày công tính toán, toàn bộ đánh vào những điểm mấu chốt của Bích Tẩy Kim Hà trận.
Bích Tẩy Kim Hà trận trải qua hai ngàn năm kiến thiết, tổng cộng có 34.892 điểm nút, trong đó lại có 3.600 điểm yếu hại. Dựa theo thiết kế của Thiên Thần Cung năm đó, đại trận một khi bị tập kích, bất kể chỗ nào bị công kích đều sẽ chỉ ảnh hưởng ở nơi đó chứ không lan đến địa phương khác. Tuyệt đối sẽ không làm toàn bộ tuyến sụp đổ.
Nhưng điều này cũng khiến cho các nút ở Bích Tẩy Kim Hà trận tồn tại độc lập, cường độ chống cự hơi yếu, một khi bị nhằm vào, có thể đánh vỡ những điểm nút đó, làm suy yếu Bích Tẩy Kim Hà trận.
Vì thế, Đường Kiếp tới Thất Tuyệt Môn đã cùng Hồng Thần Cơ nghiên cứu phương pháp phá Bích Tẩy Kim Hà trận một phen.
130 năm trước đánh bất ngờ, Hồng Thần Cơ lại tự che giấu tung tích của mình tới Thiên Thần Cung. Ai cũng nghĩ lần đó Thất Tuyệt Môn đánh bất ngờ là vì muốn cướp sạch Thiên Thần Cung, chỉ có Thất Tuyệt Môn và Đường Kiếp biết mục đích thực sự của lần đó chính là để chuẩn bị cho trận chiến hôm nay.
Mượn dùng lần đó đột phá, Hồng Thần Cơ tự mình tìm ra những điểm yếu hại trên Bích Tẩy Kim Hà trận, sau đó sắp đặt nội ứng, chỉ chờ đến thời cơ thích hợp sẽ toàn lực phát động.
Nhìn ánh lửa dâng lên khắp nơi, chứng tỏ công phá đã phát huy tác dụng, có thể nhìn ra bên trong Thiên Thần Cung đang đại loạn.
Một gã tu giả Thất Tuyệt Môn cầm thiên cơ bàn không ngừng thí nghiệm kêu lên:
- Bích Tẩy Kim Hà trận bị thương nặng, uy năng giảm xuống ít nhất năm thành!
Nghe tin này, hai phái mừng rỡ.
Quý Thanh Phong cười nói:
- Ít nhiều đều là nhờ Đường huynh đệ năm đó hiến kế. Đường huynh đệ bố cục sâu xa, mưu tính sâu xa, đáng cho ta mở rộng tầm mắt.
- Đúng vậy đúng vậy.
Nhóm Thất Tuyệt Môn vui lòng ca ngợi.
Chỉ có Đường Kiếp nhíu mày:
- Mới có năm thành sao.
Dùng gần hai trăm năm quang âm, tiêu hao vô số nhân lực vật lực cho thời khắc này lại mới phá được một nửa uy năng của Bích Tẩy Kim Hà trận, nói thực ra, Đường Kiếp không hài lòng.
Phải biết rằng trận chiến này, toàn bộ nội ứng của Tẩy Nguyệt, Thất Tuyệt an bài ở Thiên Thần Cung sẽ bại lộ. Nếu không thể một trận chiến tiêu diệt Thiên Thần Cung, nội ứng sẽ chết hết, sau đó mấy trăm năm, hai phái đều làm mất đi tình báo với Thiên Thần Cung, muốn đối phó sẽ không dễ dàng.
Hơn nữa Bích Tẩy Kim Hà trận tuy giảm xuống năm thành, nhưng cũng chỉ là tổn hại, không có nghĩa là nó vĩnh viễn mất đi uy năng, Thiên Thần Cung trận sư hoàn toàn có thể thông qua tu bổ để khôi phục.
Hồng Thần Cơ hiển nhiên cũng biết điểm này, nói:
- Việc cấp bách là tốc chiến tốc thắng! Đường huynh đệ, còn phải xem ngươi rồi.
Đường Kiếp hiện Thiên Mục, đại đạo đan xen hiện ra, Thiên Mục thần quang bao trùm Thiên thần sơn.
Chỉ quét thêm vài lần, Đường Kiếp đã chỉ vào một chỗ nói:
- Nơi đó bạc nhược. Từ nơi đó tiến công sẽ có hiệu quả.
Quý Thanh Phong cao giọng hô:
- Thất Tuyệt Môn đệ tử nghe lệnh. "Giết!"
Theo lời hắn nói, hàng nghìn hàng vạn đệ tử lao tới chỗ yếu hại mà đánh.
Chỉ thấy ngàn vạn đạo thuật, pháp quang nở rộ, như mưa rền gió dữ điên cuồng đập xuống.
Bích Tẩy Kim Hà trận cũng sinh ra phản ứng.
Kim hà bao trùm khoảng không, Diệu Xuất Thiên điều kim long hướng lên bầu trời, một cỗ hơi thở khổng lồ từ trong trận tản ra, uy nghiêm bao phủ tứ phương, có cảm giác như cưỡng chế hết thảy thế gian.
Chỉ có điều này cỗ uy nghiêm khổng lồ ngay sau đó đã bị Quý Thanh Phong và bốn vị Chân Quân cùng nhau trấn trụ.
Không chỉ có vậy, ngàn vạn tu giả cũng kết thành chiến trận, tỏa ra sát khí, hội tụ thành một Cuồng Long đầy sát ý.
Sát Ý Cuồng Long và Kim Hà đụng vào nhau, kích phát ra ánh sáng vô tận, phá tan đại địa, đâm thẳng tận trời, dường như toàn bộ ánh sáng thiên địa đều tập trung ở một chỗ.