Huyễn Ảnh Phân Quang Nhận của Hàn Vô Tâm đạo ở ám sát, nham hiểm tà ác, rắn của Cửu Hoa mạnh ở kéo dài, liên miên không dứt, lúc đánh nhau phần lớn là Hàn Vô Tâm chủ công còn Cửu Hoa lui giữ, thoạt nhìn Hàn Vô Không chiếm giữ thượng phong, nhưng tất cả mọi người đều biết nếu Hàn Vô Không ngay từ lúc bắt đầu không thể thắng thì kéo dài thêm nữa, người thua nhất định là hắn.
Cuối cùng tới Chiến Vô Thương và Huyền Nguyệt, tuy rằng Huyền Nguyệt cũng lấy ra một kiện thần trân, nhưng cuối cùng so ra kém Thiên Thần Giáp của Chiến Vô Thương. Dựa vào Thiên Thần Giáp, Chiến Vô Thương không ngừng dẫn động cương phong ra tập kích, hoàn toàn không lo lắng cương phong ảnh hưởng đến mình. Đây có lẽ là vì sao Thiên Thần Cung chuyển giao Thiên Thần Giáp cho hắn, là để Chiến Vô Thương chân chính phát huy đặc điểm công kích dũng mãnh của mình.
Sơn Hải Quan Sơn Đao cũng là kiện thần trân, thời khắc này một đao múa ra dẫn động sấm sét, thiêu đốt quý phong, thần lực mãnh liệt đẩy Huyền Nguyệt từng bước ngã xuống.
Mắt thấy đối thủ dần dần không chịu nổi, Huyền Nguyệt có thể trở thành người đầu tiên bại lui, mà lần bại lui này rất có thể dẫn phát thành toàn cục tan tác, Chiến Vô Thương bật cười ha hả:
- Các ngươi liên hợp đột kích thì sao? Nơi này là địa giới của Thiên Thần Cung, chúng ta mới là chủ nhân nơi này. Thiên địa thuộc về chúng ta, cho dù là phái Tẩy Nguyệt các ngươi cũng không được. Chiến bại 130 năm trước, hôm nay sẽ báo lại.
Nói xong đại đao lại vung xuống.
Hắn có Thiên Thần Giáp hộ thể, hoàn toàn không suy xét đến an nguy bản thân, đem tất cả lực lượng dồn vào tiến công, một kích mạnh tới hơn ngàn dặm, có xu hướng xông thẳng lên tận trời.
Đúng lúc này, phía sau đột nhiên vang lên thanh âm:
- Sợ là ngươi không báo được.
Một khắc này, Kim Vô Dục, Thích Vô Niệm, Hàn Vô Tâm còn có Hồ Tuyết Hoa cả bốn người đồng thời hô lên:
- Cẩn thận!
Chỉ thấy trong hư không xuất hiện một người, chính là Đường Kiếp, cầm trong tay một thanh trường kiếm màu vàng, đúng là chiến nhận, từ xa đâm tới Chiến Vô Thương.
Chiến Vô Thương cuồng ngạo nói:
- Ta có Thiên Thần Giáp hộ thể, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?
Vẫn không quan tâm chém tới Huyền Nguyệt.
Huyền Nguyệt biết không tốt, tập trung tất cả lực lượng phòng ngự.
Đại quan đao và song long tú trong tay Huyền Nguyệt chạm vào nhau, thần trân bọ Chiến Vô Thương cuồng bạo công kích đến hóa thành bột mịn vỡ vụn. Đồng thời Huyền Nguyệt cũng phun ra máu tươi, lực lượng mãnh liệt va chạm chấn vỡ vòng bảo hộ, gân cốt vỡ vụn, thân thể vỡ vụn thành vô số khối.
Một đạo thần quang từ trong Huyền Nguyệt lao ra, đúng là thần hồn của hắn, không có hóa quang phi độn, chỉ phát ra tiếng rít lớn, thân thể vỡ vụn bắt đầu tổ chức lại, hiển nhiên Huyền Nguyệt còn chưa muốn buông tha thân thể tu luyện nhiều năm. Hắn cũng đang đánh cuộc, đánh cuộc Đường Kiếp có thể ngăn cản Chiến Vô Thương.
Mà nếu hắn không ngăn được, một khi bị Chiến Vô Thương đuổi theo, thêm một chém vào thần hồn thì hẳn phải chết không nghi ngờ.
Chiến Vô Thương quả nhiên đã nhe răng cười độc ác xông lên, hắn tin Đường Kiếp không thể gây thương tổn cho mình.
Nhưng vào đúng lúc đó, chợt nghe một tiếng giòn vang.
Thân thể Chiến Vô Thương chấn động mạnh, cúi đầu nhìn xuống dưới, chỉ thấy phía trước đột ngột lộ ra đoạn mũi kiếm.
- Cái này... Sao có thể... có thể...
Chiến Vô Thương phun máu tươi kinh ngạc.
Thân kiếm đã bùng nổ hào quang màu trắng, tràn ngập che hết tầm nhìn của Chiến Vô Thương, rốt cuộc hắn không nhìn thấy thứ gì nữa.
Bạch quang kia, đúng là Lưỡng Nghi phân thần Kiếm Linh công kích.
Tựa như Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm, phân thần diệt thần, nếu đã lấy danh thần, đó là nhằm vào thần hồn để phát huy tác dụng, vậy nên Lưỡng Nghi phân thần Kiếm Linh đồng dạng cũng là đạo binh chém giết thần hồn hùng mạnh.
Lúc một kiếm này toàn lực bộc phát, lưỡng nghi kiếm linh giống như câu hồn sứ giả, trong khoảnh khắc quấn lấy thần hồn của Chiến Vô Thương, do ở giữa trong cơ thể, lực lượng mãnh liệt bùng nổ, thân thể Chiến Vô Thương bị kiếm khí phân cách, hoàn toàn đoạn tuyệt với hy vọng chạy trốn.
Cả tiếng kêu gào còn chưa phát ra, Chiến Vô Thương trực tiếp bị tính sổ.
Cảnh tượng này hoàn toàn chấn kinh mọi người.
Một kiếm trí mạng!
Đối với tu giả tu tới hóa thần mà nói, chuyện này có độ khó quá lớn, mặc dù là Lăng Tiêu hay Kim Vô Dục muốn làm vậy cũng rất khó. Như Chiến Vô Thương dùng uy thế phá vỡ Liệt Thần trân, phá nát thân thể Huyền Nguyệt nhưng cũng không giết chết, cũng là do tới cấp bậc của họ, chỉ cần còn một hơi thở là con cơ hội Đông Sơn tái khởi.
Nhưng kiếm của Đường Kiếp đã mọi người chân chính nhận thức cái oai công kích của hắn.
Một kiếm đạt được, Đường Kiếp rút Đế Nhận ra, chỉ thấy xác Chiến Vô Không vỡ vụn, bốc lên linh triều ngập trời, nhưng đồng thời Thiên Thần Giáp lại chưa vì vậy hóa thành kim sa, ngược lại lỗ thủng do bị Đường Kiếp đâm đang dần dần khép lại, bay thẳng về phía Kim Vô Dục. Đường Kiếp ra tay chậm một bước nên để Kim Vô Dục đoạt lại về bên người.
Đường Kiếp cảm thấy tiếc hận, Thiên Thần Giáp không hổ là Đạo Binh, hắn nâng cao Đế Nhận thêm Binh Tự Quyết, toàn lực tiến công tập kích cũng không thể hủy diệt, chỉ có thể làm thủng một lỗ, hơn nữa lại nhanh chóng khôi phục, có thể thấy được uy năng của nó. Thực tế lúc đế nhận đâm rách Thiên Thần Giáp thì dư lực đã hết, không thể tiếp tục nhúc nhích, nếu không có lưỡng nghi kiếm linh phát uy, Đế Nhận chưa chắc có thể gây được tổn thương cho Chiến Vô Thương.
Tuy nhiên lần này bùng nổ hắn đã phát động tất cả lực lượng của lưỡng nghi kiếm linh, ngay sau đó lại lần nữa lâm vào trạng thái ngủ say, sau trăm năm nửa mới có thể dùng lại.
Đường Kiếp cũng muốn như thế, lúc rút kiếm về liền nhân Kiếm Linh say ngủ đem tách rời ra.
Được Băng Sơn đồng tử chỉ điểm hắn đã hiểu được tác dụng đích thực của Đế Nhận, sớm muốn lấy Kiếm Linh ra để khôi phục diện mạo trước đó của Đế Nhận, chỉ có điều Kiếm Linh sắc bén, khó có thể lấy ra, cho nên vẫn lưu đến hiện tại. Thừa dịp nó đang kiệt lực, lấy ra dễ dàng hơn nhiều.
Thời khắc này nắm Kiếm Linh trong tay, Đường Kiếp nói:
- Tam sư thúc, tiếp lấy!
Ném Kiếm Linh tới Tiêu Biệt Hàn.
Tiêu Biệt Hàn không biết đó là cái gì, chỉ thấy một đạo bạch quang đánh úp lại. Nhưng hắn tin Đường Kiếp, biết hắn sẽ không làm thương tổn mình nên cũng không né tránh. Chỉ thấy bạch quang kia bay tới chỗ Tiêu Biệt Hàn liền chủ động dung nhập vào Biệt Ly kiếm.
Lưỡng nghi kiếm linh vốn là vô thượng Kiếm Linh, nhưng không hợp với Đế Nhận, tuy rằng ở trong kiếm nhưng lại không thể chân chính phát huy tác dụng, chỉ có thể ngủ đông trăm năm.
Nhưng sau khi dung nhập vào kiếm của Tiêu Biệt Hàn thì lại như cá gặp nước, chỉ thấy Trường Không Biệt Ly Kiếm đột nhiên hiện bạch quang, kiếm ý mãnh liệt đã từ thân kiếm lan ra, mang theo cái uy vô tận, vô biên, cổ lão.
- Đây là...
Mọi người đồng thời kinh hô.
- Đạo Binh!
Tiêu Biệt Hàn cũng ngây cả người, hắn là chủ nhân của kiếm, có thể...cảm nhận được kiếm này biến hóa.
Lúc Đường Kiếp ném tới đạo bạch quang kia, kiếm này đã bắt đầu thăng tiến, có một loại đại đạo ở trong đó xuất hiện, nâng cao, hơn nữa còn là sát lục lực Tiêu Biệt Hàn quen thuộc, giống như Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm vậy.
Lưỡng Nghi phân thần kiếm và Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm đều là sát lục đạo, đạo ở giết chóc, phân thần diệt phách, luận uy lực luận, Lưỡng Nghi phân thần kiếm còn trên Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm. Tiêu Biệt Hàn quản lý Diệt Thần Kiếm nhiều năm, trên người sớm có hơi thở giết chóc, hơi thở tới gần, rất có sức hấp dẫn với Lưỡng Nghi phân thần kiếm.
Vừa xuất hiện đã chủ động dung hợp, không giống như ban đầu kết hợp với Đế Nhận, kết quả chính là cũng Trường Không Biệt Ly Kiếm sinh ra cộng hưởng.