Đột nhiên xảy ra nghịch chuyển khiến mọi người chấn động.
Vốn tưởng phân ra thắng bại đầu tiên là Tiêu Biệt Hàn và Thích Vô Niệm, băng sơn đồng tử và Hồ Tuyết Hoa, dù sao thực của hai người bên Thiên Thần Cung trước khi chiến đấu đã có người tổn hại. Không ngờ tới Chiến Vô Thương đột nhiên bùng lên.
Một đao đạt được, Chiến Vô Thương đã tiếp một đao chém Huyền Nguyệt thành hai đoạn.
Cuối cùng vẫn là Lăng Tiêu bên cạnh ra tay đúng lúc, thủy nguyệt tụ quyển lóe lên tạo thành chiến đao. Đồng thời đầu Huyền Nguyệt cũng quay tròn bay một vòng trở về vị trí. Vết thương đã phục hồi tốt, chỉ có điều sắc mặt Huyền Nguyệt sắc mặt hiện vẻ hoảng sợ, bật thốt lên:
- Thiên Thần Giáp!
Thiên Thần Cung nổi danh nhất dĩ nhiên chính là Thiên Thần Giáp.
Chỉ có điều Thiên Thần Giáp trong miệng Huyền Nguyệt không phải Thiên Thần Giáp, mà là một kiện Đạo Binh, cũng là đối tượng các Thiên Thần Giáp khác bắt chước.
Thiên thần chiến giáp!
Đây là một chiến giáp toàn thân màu vàng, lại mỏng như cánh ve dán trên người Chiến Vô Thương, khi chưa phát động thậm chí không cảm nhận được sự hiện hữu của nó, cũng không nảy sinh bất cứ tác dụng gì, mà ngay cả Huyền Nguyệt ra chỉ cũng không ngăn cản. Nhưng khi nó phát động lại như vách sắt ngăn cản hết mọi công kích, cho dù là công kích thần hồn.
Nếu như nói Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm là ngọn giáo mạnh nhất, như vậy Thiên Thần Giáp chính là tấm lá chắn mạnh nhất.
Mặc dù công thủ đối lập, nhưng Diệt Thần Kiếm vẫn mạnh hơn, dù sao Thiên Thần Giáp chỉ có thể giảm suy yếu mà không thể chống đỡ thần hồn công kích, nhưng khi không có Diệt Thần Kiếm, muốn thương tổn người của Thiên Thần Giáp là rất khó.
Cho tới nay, Thiên Thần Giáp đều là do Thích Vô Niệm chưởng quản, chẳng ai ngờ rằng nó lại đột nhiên xuất hiện trên người Chiến Vô Thương, giống như Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm vẫn luôn đặt ở phái Tẩy Nguyệt thủ hộ, là một phần tử thủ đại trận không dễ dàng động tới, lại bị Tiêu Biệt Hàn đột nhiên mang ra dùng như thường.
Cảnh tượng Tăng Thiên Bình Sơn một lần nữa tái hiện, lại điên đảo trình tự, lần này người mượn được cơ hội là Thiên Thần Cung.
Lăng Tiêu cứu Huyền Nguyệt đã cho Kim Vô Dục cơ hội, một chưởng vỗ vào người Lăng Tiêu, dựa thế toàn lực đoạt công, mà Huyền Nguyệt cũng một đao quét diện rộng quản chế. Hắn tuy rằng hồi sinh bất tử, nhưng cương phong trên vết thương vẫn ảnh hưởng tới hắn, khiến thương thế chưa chân chính phục hồi như cũ. Lấy thực lực của hắn trừ khử chút cương phong không khó, nhưng Chiến Vô Thương lại toàn lực đoạt công không cho hắn cơ hội.
Tình thế bởi vậy xuất hiện biến hóa, một bên là Tiêu Biệt Hàn, Băng Sơn đồng tử chiếm cứ thượng phong, một bên còn lại là Kim Vô Dục, Chiến Vô Thương chiếm chút ưu thế. Hàn Vô Tâm và Cửu Hoa thì kỳ phùng địch thủ, hai người này cũng coi như đối thủ cũ rồi, Thiên Bình Sơn chiến năm đó, chính là Hàn Vô Tâm đánh lén núi Xuất Vân bị Cửu Hoa đánh một chưởng bại lui. Bất quá hắn khi đó bại lui là vì phái Tẩy Nguyệt mượn dùng địa lợi, có đại trận và vô số đệ tử tương trợ, mặc dù trúng một chưởng lại không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần mấy ngày đã khôi phục hoàn toàn. Lần này lại giao thủ, kết quả như thế nào khó mà nói rõ.
Thiên Thần Giáp lấy ra, những người khác cũng không khách khí nữa.
Hồ Tuyết Hoa dẫn đầu tế ra một vật, cũng là một cây trâm phượng.
Trâm phượng vừa xuất hiện liền hóa thành hỏa phượng hoàng đánh về phía Băng Sơn đồng tử. Lửa này không phải hỏa phượng bình thường mà là Diệp Vân Tử tinh luyện ở Cửu sơn, đã tóm được một cổ yêu phượng, sau khi ăn thịt, uống này huyết đã nhốt tinh phách vào trâm cài tóc này, uy năng không phải là nhỏ, chính là một kiện thượng phẩm thần trân.
Băng Sơn đồng tử thấy vậy chỉ cười ha hả, trên tay đã xuất hiện một đôi bao tay, cứ như vậy đánh tới một quyền lại một quyền, nhưng lại ngăn được hỏa thế kia không thể tới gần, có phần giống với phong thái của bản thẻ Đường Kiếp và Vương Tuyệt Diệt.
Đây không phải tu luyện mà toàn bộ dựa vào bao tay có hoá sinh thần lực, khiến uy năng tăng dần, cũng là một kiện thượng phẩm thần trân. Thời khắc quyền ảnh đầy trời, lấy một chọi hai, Băng Sơn đồng tử hoàn toàn không sợ.
Ở phía khác Thích Vô Niệm cũng lấy ra một vật, là tiểu chùy bằng gỗ ném vào khoảng không.
Tiểu chùy bằng gỗ vừa xuất hiện liền sinh ra một bức tượng màu đen như lão tăng ngồi vào chỗ của mình, cầm trong tay mộc chùy, đập tới đỉnh đầu Tiêu Biệt Hàn.
Vật ấy vừa thấy đã biết là chân chính Đạo Binh, vốn có một đôi, phân biệt là mõ và chùy, cũng là bảo bối của Thiên Thần Cung sau Thiên Thần Giáp. Vật ấy đạo ở âm luật, một khi đánh, có hiệu quả ly thần, Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm mỗi một lần chỉ có thể chém một, nó lại một kích có thể đối phó cả đám, bất kể là một người hay một nhóm cường đại.
Trận Đường Kiếp ở Mạc Khâu năm đó, Tiêu Biệt Hàn huy kiếm truy sát Thiên Thần Cung, đề xuất đánh cược chính là cái mõ này.
Thiên Âm Mõ trong đám Đạo Binh không tính thấp, nhưng phải liên hợp cùng một chỗ mới có thể phát huy uy lực lớn nhất. Tiêu Biệt Hàn chỉ dùng Đạo Binh bình thường, không có khả năng lấy trọn bộ mõ, nhưng hắn cũng giảo hoạt, chỉ đánh cuộc mõ, mộc chùy kia không cần.
Dù lấy thứ vô dụng, cũng không cho Thiên Thần Cung sống khá giả.
Quả nhiên sau này như nguyện, Đạo Binh bị phân thành hai, Thiên Âm chi đạo không còn cách nào thể hiện, rơi vào đường cùng, chỉ có thể kích phát Khí hồn, từ một kiện âm đạo thần binh trở thành thần trân.
Dù là vậy, một chùy nện xuống uy lực cũng không phải là nhỏ, Tiêu Biệt Hàn cũng không dám cứng rắn chống đỡ, chỉ có thể liên tục tung mười ba đạo pháp thuật tiễu trừ công kích.
Có Thiên Âm mộc chùy, Thích Vô Niệm cuối cùng đã tránh được cục diện bất lợi.
Bên kia Kim Vô Dục và Lăng Tiêu đồng thời giơ cao một vật.
Kim Vô Dục là một quyển sách, Lăng Tiêu là một cái gương.
Quyển sách vừa hiện hình đã thả hào quang bắn đối phương, một cái tựa như phù binh, thần binh lợi khí hiện ra uy năng lạnh thấu xương, một cái hoàn toàn tương phản, thu tất cả công kích vào trong kính, rồi xoay ngược trở lại, là một kiện bảo kính nghịch chuyển càn khôn, lại là hai kiện Đạo Binh đụng nhau.
Tuy nhiên lúc này đây, Càn Khôn kính của Lăng Tiêu chiếm thượng phong, vật ấy vốn chỉ xếp sau Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm, đạo ở âm dương, Lưỡng Nghi xoay ngược lại. Chuyến này bởi vì dốc toàn lực xuất động, Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm giao cho Vân Tổ, Trích Tinh tháp giữ nhà, Càn Khôn mang theo chính là để khắc chế Vạn Pháp Thần Binh Thư của Kim Vô Dục, bảo vật này đạo ở biến ảo, có thể tự biến ảo thành thần binh công kích, cũng lợi cho một người quần chiến, nhưng đánh không lại Càn Khôn kính, Kim Vô Dục không thể không thu hồi sách quý, cục diện lại hòa nhau như trước.
Bên kia Hàn Vô Tâm và Cửu Hoa cũng đánh đến lửa cháy.
Hàn Vô Tâm trong tay cầm một kiện Đạo Binh tên Huyễn Ảnh Phân Quang Nhận, vô thanh vô tức khởi xướng đánh lén. Còn trong tay Cửu Hoa là một con rắn nhỏ xanh thẫm.
Rắn nhỏ nhìn như là yêu vật, kỳ thật cũng là một kiện Đạo Binh, đạo ở sinh mạng, vì vậy binh vô hồn, thân mình là sinh mệnh có thể tự chủ công kích, có thể biến ảo hình dạng, càng có thể công kích hấp thụ thọ nguyên đối thủ phụng dưỡng bản thân, công năng phong phú, nhưng uy lực tương đối nhỏ, đúng là vật lúc trước Tiêu Biệt Hàn lấy ra đánh cuộc.