Cương phong hộ giới vốn là ngọn lửa xanh, chỉ có điều ở ánh mặt trời hình thành thái quang, tới gần mang tới cho người ta cảm giác ghét bỏ.

Nhưng mà đối với người trong kỳ cảnh mà nói, uy áp của cương phong thật sự rõ ràng, vô cùng khủng bố.

Dù cho đứng ở ngoài cương phong, ngẫu nhiên một tia gió lướt qua, cũng có thể khiến Đường Kiếp cảm thấy lực lượng kinh khủng có thể phá hủy hết thảy.

Trong gió chứa lực hủy diệt, còn lớn hơn Thanh Vân Giới vô số lần.

Đứng ở trong mây, Đường Kiếp từng chút một tới gần cường phong, mỗi khi tới gần một chút, cương phong sẽ mãnh liệt chia ra, máu thịt Đường Kiếp tựa như bị ngọn lửa thiêu đốt bị cháy khô vỡ tan, hóa thành tro tàn.

Nhưng mỗi đến lúc này, trong thân thể Đường Kiếp sẽ có một chút năng lượng kỳ diệu xuất hiện, làm dịu đi và tu bổ thân thể của Đường Kiếp, khiến thân thể của Đường Kiếp khôi phục với tốc độ nhanh hơn, qua thời gian, thậm chí cả năng lượng đó cũng bắt đầu tăng trưởng. Đường Kiếp chính là mượn thứ này để ma luyện bản thân, rèn thể luyện phách.

Ba mươi năm trước, Đường Kiếp tuy biết, nhưng cũng không có khả năng cả ngày tu luyện.

Thời gian của hắn không nhiều lắm, cũng chỉ có thể theo đuổi hiệu suất, ma luyện bản thân từ đỉnh cương phong.

Ly Kinh Luyện Thể, cho tới nay đều có bổ và luyện, dùng thuốc tắm, hấp thu dược lực là bổ, mài gân cốt, rèn luyện bản thân là luyện.

Đường Kiếp cho tới nay bổ nhiều hơn luyện, có thân cường tráng nhưng lại ít lực bùng nổ, mà đối với Binh Chủ chi đạo, bùng nổ mới là chuyện thường.

Như phần Binh Chủ lưu lại chỗ Vương Tuyệt Diệt, cử động có thể bộc phát ra trăm phần trăm vượt qua cực hạn bản thân, 200% lực lượng, hơn nữa có thể duy trì việc chủ động bùng nổ trong thời gian tương đối dài, Đường Kiếp là bị động bùng nổ, liên tục nhưng ngắn ngủi, bùng nổ nâng cao 150%.

Chênh lệch như thế, dĩ nhiên là đã tạo thành lực lượng để Vương Tuyệt Diệt áp chế Đường Kiếp.

Loại áp chế này không phải Vương Tuyệt Diệt áp chế, mà là hắn phát huy lực lượng ở đây để áp chế.

Hiểu ra điều này, khi Đường Kiếp ở trong đó tu luyện, bắt đầu coi trọng nhánh luyện hơn.

Luyện pháp mạnh nhất, không ai vào được cương phong tu luyện.

Ba mươi năm kiên trì không ngừng, trường kỳ chịu cương phong ma luyện, cần ý chí, nghị lực mới có thể làm được. Mặc dù mạnh như Đường Kiếp, trên đường cũng từng mấy bận thống khổ muốn buông xuôi, là áp lực của Linh Lung Tiên Tôn bức bách hắn tiếp tục tiến lên, có thể thấy được gian nan trong đó. Về phần Vương Tuyệt Diệt có thể trăm năm không ngừng mài đao như chính mình, chỉ có thể nói là đồ biến thái, cũng khó trách Thất Tuyệt Môn thưởng thức hắn như thế.

Tuy nhiên sau ba mươi năm rèn luyện, Đường Kiếp tin tưởng mình đã rút ngắn lại chênh lệch, nếu lại đụng nhau, chỉ dựa vào lực lượng hạng nhất, chính mình có thể toàn diện áp chế hắn.

Ma luyện một lúc lâu sau, Đường Kiếp rời khỏi tầng cương phong, một lần nữa trở lại khu vực loãng nhất.

Lát sau chỉ thấy quang hoa chợt lóe, Y Y, Vân Mẫu Chiến Khôi, Đồ Đồ đều đã xuất hiện, một đám đều trang nghiêm như lâm đại địch.

Đường Kiếp khoanh chân ngồi trên người Đồ Đồ, đỉnh đầu lóe lên ánh sáng, một hình người dần dần hiện lên.

Nguyên Anh ly thể!

Đường Kiếp ở trong cương phong khiến Nguyên Anh ly thể!

Tu giả sau khi tiến vào Tử Phủ, tuy rằng thần hồn đã kết thành Nguyên Anh, có thể ly thể, nhưng bản chất vẫn rất yếu. Lúc này nó giống như phàm nhân, không được trải qua thương tổn quá lớn, cần phải cẩn thận che chở, cũng không ngừng đào tạo cho lớn mạnh.

Cái gọi là hóa thần, chính là biểu hiện Nguyên Anh nâng cao, như từ phàm nhân lên linh đồ tấn thăng đến Thoát Phàm, từ nay về sau thoát ly phàm trần, tu thành linh thể, chính là Thoát Phàm.

Hóa thần cũng giống như vậy, là chất lượng Nguyên Anh thăng hoa, chỉ một bậc đã tương đương với rất nhiều bậc biến hóa, càng thêm phức tạp khó phá, khiến tu giả phải cẩn thận, thật cẩn thận tiến hành.

Nhưng Đường Kiếp lại to gan thả Nguyên Anh ra.

Nguyên Anh nhỏ bé nửa chìm nửa nổi trên không trung, ly thể ba tấc ngay trên đỉnh đầu của Đường Kiếp, khép hờ hai mắt, lòng bàn tay tạo thành chữ thập, làm dáng đả tọa, trước là Tử Phủ bao phủ, bảo vệ bản thân.

Mỗi khi một mảnh cương phong thổi qua, xuyên qua Tử Phủ bảo hộ, sẽ có một chút cương phong xâm nhập vào trong.

Sát lực không lớn, nhưng với Nguyên Anh đã đủ sinh ra ảnh hưởng.

Chỉ thấy Nguyên Anh đột nhiên như bị kích thích, trên mặt xuất hiện vẻ thống khổ, toàn thân bong ra từng mảng.

Đây là thần hồn bị thương tổn, mỗi chỗ bong ra sẽ làm Đường Kiếp vô cùng thống khổ, nhưng hắn cố nén.

Chỉ thấy Nguyên Anh đột nhiên há mồm, sát lực xâm nhập Tử Phủ đã bị nó nuốt vào toàn bộ.

Ngưng cương phong kết sát thành vô thượng thực hồn!

Đường Kiếp đúng là lấy phương pháp Luyện Thể để luyện hồn, có thể nói kinh thế hãi tục, nghe rợn cả người. Ý tưởng này đã có từ lúc hắn ở trong cương phong tấn công Tử Phủ, nếu cương phong có thể dùng để Luyện Thể, vậy tại sao không thể dùng để luyện hồn?

Dù sao cũng có An Phủ Dưỡng Kinh, nghĩ kĩ vẫn là có thể chịu đựng được thương tổn nhất định, vậy nên liền mạo hiểm tiến hành thực nghiệm.

Sự thật chứng minh, cương phong luyện anh đích thật khả thi, nó có thể khiến Nguyên Anh thêm ngưng luyện, hùng mạnh, uy lực thần thông tăng gấp bội.

Tuy nhiên phương pháp này có nhược điểm rất rõ, chính là thần hồn rất dễ bị thương, khó có thể khép lại.

Nếu không có An Phủ Dưỡng Kinh, trước kết Tử Phủ như mui xe che chờ, sau tẩm bổ thần hồn, cách làm của Đường Kiếp đúng là muốn chết.

Mà cho dù có bí thuật này, Đường Kiếp vẫn gặp rất nhiều nguy hiểm.

Giống như Đường Kiếp đang tu luyện đột nhiên có người đi ngang qua, làm cho Đường Kiếp suýt nữa bị người ta đánh lén mà chết; cũng có thiên ý, trời có khi mưa nắng thất thường, có khi đột nhiên lại có một cơn gió đánh úp lại, chỉ cần cường độ lớn hơn một chút, Nguyên Anh tựa như con thuyền gặp phải bão táp, bị chà đạp một trận. Cũng có khi là chính mình tự tìm đường chết, khi cảm giác Nguyên Anh luyện đã tương đối mạnh liền chủ động thu lại phạm vi bảo vệ của Tử Phủ để hứng thêm gió tôi luyện, sau đó cũng rất nhanh cảm nhận được cái gì gọi là "Thiếu niên ngươi còn rất non".

Nguyên Anh mỗi lần bị thương, đều cần thời gian tương đối dài mới có thể khôi phục.

Mặc dù Đường Kiếp không một chút phân tâm, bị thương một lần cũng phải hơn mười ngày mới có thể khôi phục. Nếu không cẩn thận bị thương nặng hơn, tĩnh dưỡng hơn vài chục ngày thậm chí là mấy tháng cũng là chuyện thường.

Tuy rằng thương thế này không quá ảnh hưởng tới việc tu luyện, nhưng hiệu suất chậm lại là việc không thể nghi ngờ.

Cảnh này còn gian nan hơn lúc Đường Kiếp tôi luyện thân thể, tuy rằng dùng ba mươi năm thời gian nhưng số lần tôi luyện lại cực kỳ hữu hạn.

Tuy nhiên sau khi xuất hiện lưới vận mệnh, sự tình bắt đầu xuất hiện biến hóa.

Được vận mệnh phù hộ, những việc ngoài ý muốn sẽ ít có khả năng xuất hiện. Nhất là cảnh trời mưa nắng thất thường tuyệt đối sẽ không phát sinh, dưới tấm lưới vận mệnh, tất cả đều có thể điều chỉnh.

Đương nhiên, tự mình tìm đường chết không tính.

Thời khắc này Đường Kiếp để Nguyên Anh nuốt vào một trận cương phong, sau đó bắt đầu hấp thu, Đồ Đồ thì cẩn thận chở Đường Kiếp rời khỏi khu cương phong, để tránh có thêm một trận nữa thổi tới.

Loại sự tình này trước kia từng phát sinh một lần, kết quả chính là Nguyên Anh bị thương, nghỉ ngơi nửa năm mới khỏi.

Từ đó, Đường Kiếp tôi luyện Nguyên Anh nhất định phải ngồi trên lưng Đồ Đồ, có thể tránh thoát rất nhiều nguy hiểm, Đồ Đồ cũng có thể mượn cơ hội này tìm lại giá trị tồn tại của mình.

Lại sau một lúc lâu, Nguyên Anh hoàn toàn hóa giải tia cương phong kia, Đường Kiếp cẩn thận cảm nhận, phát hiện Nguyên Anh bị thương nhẹ vô cùng, chỉ cần ba ngày đã có thể khôi phục.

Trong lòng mừng rỡ, biết vận mệnh hoàn thành quả nhiên mang tới lợi ích mãi không cạn, luôn luôn ở trạng thái tốt nhất.