Không giết người là vì không muốn chọc giận Địa Tiên lão tổ tông ở trong Thiên Thần Cung kia, Địa Tiên lục phái đều có phép tắc của mình, chỉ cần không dính đến sinh tử tồn vong sẽ không dễ dàng ra mặt. Năm đó Phong Mục Nguyên dẫn vạn thú tập kích núi Xuất Vân trong đêm, Vân Tổ tuy có phát hiện lại thờ ơ, Thiên Thần Thú Luyện dắt tay nhau đột kích, Vân Tổ cũng không phải không biết, mà là không để ý.

Theo như lời các lão tổ tông, chuyện của đám tiểu bối thì phải để bọn nó tự xử lý, việc gì cũng lão tổ tông ra trận thì còn cần bọn họ làm gì? Chỉ có chịu thiệt mới học thành tài. Mấy cái xoong chảo chum vại gì đó, vỡ thì vỡ đi, không có mất đi, thì sao có đạt được.

Tu vi đến bước này, tấm lòng rộng rãi, như là người lớn nhìn trẻ con đánh nhau vậy.

Vì vậy, lục đại phái từ mấy ngàn năm trước đã có luật lệ, ai cũng không dễ dàng đụng vào lôi khu, nhưng ở ngoài lôi khu, mọi người cũng tận khả năng làm hết chuyện mình có thể làm.

Thất Tuyệt Môn giống như đám cường đạo từ bốn phía xâm nhập, cướp đi hết mọi thứ có thể cướp, đập hết mọi thứ có thể đập, "Thiên Thần Cung không người", "Thiên Thần Cung đều là đám ngu xuẩn" vừa tung lời khích bác vừa thuận tiện giúp bọn họ tu bổ pháp trận đã bị vỡ, giống như đánh trẻ con xong lại dỗ dành mấy câu, khiến người xem chỉ có thể lắc đầu im lặng.

Vì thế khi người của Thiên Thần Cung trở về, chỉ thấy một đống bừa bãi.

Cái này chưa tính, ngoại trừ thiên thần tổng bộ bị người ta xâm nhập, các phân đà còn lại ở Mạc Khâu cũng bị Thất Tuyệt Môn tập kích. Hơn nữa phương diện này Thất Tuyệt Môn không hề nương tay rồi, có thể hạ hết sức lực sẽ hạ cả mười phần, đêm đó, các phân đà gió tanh mưa máu, tổng cộng bốn mươi hai phân đà đồng thời bị tập kích, trong đó hơn hai mươi chỗ toàn diệt, còn dư lại cũng chỉ có mấy người may mắn sống sót.

Bởi vì nhân lực hữu hạn, Thất Tuyệt Môn không thể công kích tất cả địa điểm, cố lựa chọn những phân đà quan trọng, tổn thất to lớn.

Thất Tuyệt Môn Vương Tuyệt Diệt hộ tống xuất chiến, tới Giang Bắc Gia Ngọc Giang phân đà, thất quyền đuổi giết một trong cửu tướng Gia Ngọc Giang, bá nghiệp hầu Lý Trọng Cơ.

Sau Kế Khuyển Vương Hà Trường An, Thiên Thần Cung lại mất thêm một nhân vật thủ lĩnh.

Đương nhiên, so sánh với Thú Luyện Môn, bọn họ lại xem như may mắn.

Mất đi hai vị hóa thần, là đau khổ Thú Luyện Môn không thể chịu được, sau khi mất đi Vạn Thú Viên, Thú Luyện Môn lại tiếp tục bị đả kích, toàn phái lâm vào bi ai.

Thú Luyện Môn suy sụp cùng Đường Kiếp thăng tiến đã phá vỡ thế cục vốn cân bằng, tình thế bởi vậy mà biến hóa, lục phái ở Tê Hà Giới đang ở thế chân vạc chỉ sợ sẽ phát sinh biến hóa.

Chuyện này ở tu giới cũng không hiếm lạ.

Cướp được càng nhiều tài nguyên, đào tạo ra càng nhiều đệ tử xuất sắc, càng có thêm cơ hội có được đệ tử mạnh, cứ như vậy thành lập một ưu thế tuần hoàn, cuối cùng là kiêu ngạo, là con đường phát triển của nhiều môn phái.

Năm đó Thiên Thần Cung cũng đi như vậy, từ một làng chài nhỏ phát triển cho tới quy mô hôm nay.

Biến hóa cứ như mưa phùn không tiếng động và không ảnh hưởng đến nhận thức của mỗi người. Điển hình nhất như là người của phái Tẩy Nguyệt xuất hiện ở đâu, nói chuyện cũng có phần lớn tiếng, mà Thiên Thần Thú Luyện hai phái ngày thường cao cao tại thượng giờ lại trở nên khiêm tốn hơn nhiều, cũng bắt đầu chú ý lôi kéo quan hệ với một số môn phái trung và nhỏ.

Đối với bọn họ mà nói, lần này thất bại, nguyên khí mặc dù tổn thương nhưng cũng không động tới căn cơ, bọn họ còn có cơ hội bổ cứu. Môn phái tranh chấp như thủy triều lên xuống, một ngày ngắn dài không là gì.

Tuy nhiên hiển nhiên có người không nghĩ như vậy.

———————————————

Xuân đi thu đến, vội vàng lại là một năm.

Trong Tiêu dao điện, Đường Kiếp cầm một phần tấu trần xem xét.

Tiêu dao điện là sau khi Đường Kiếp thăng tiến Tử Phủ được xây dựng lên. Phái Tẩy Nguyệt mấy Đại Chân quân liên kết thi triển đại thần thông giúp Đường Kiếp ở trong núi Vân Trung sinh thêm một ngọn núi, vị trí ngay tại mười chín Trích Tinh đỉnh, đứng hàng Ngũ Đại Chân Phong, từ Ngũ Chân Đỉnh biến thành Lục Đỉnh. Tiêu dao điện xây dựng ở đây, bố trí đường hoàng, thế cục đại khí, cũng xứng với thân phận của Đại Thiên Tôn tương lai.

Tuy nhiên khiến mọi người nghĩ mãi không ra là sau khi thăng tiến Tử Phủ, Đường Kiếp vẫn chưa lựa chọn bế quan tu luyện, tấn công hóa thần, chuẩn bị cùng Linh Lung chiến một trận mà chủ động yêu cầu chưởng giáo cho giúp xử lý sự vụ của môn phái.

Loại chuyện như xử lý sự vụ môn phái đặt ở thế gian sẽ bị xem là tranh quyền đoạt lợi, nhưng ở tu giới lại là việc vặt phức tạp, có làm cũng chẳng có tác dụng gì. Tu giả cuối cùng vẫn là dùng nắm tay nói chuyện, ngươi tổ chức thế lực lớn hơn nữa, đánh không lại ta, vẫn là chịu thiệt.

Vậy nên, Đường Kiếp chủ động yêu cầu xử lý chính sự, đều khiến đám Lăng Tiêu, Tiêu Biệt Hàn cảm thấy khó hiểu.

Bất quá giờ bọn họ rất tín nhiệm Đường Kiếp.

Mặc kệ thế nào, một người tuổi còn trẻ có thể trong hai trăm năm, tư chất không gọi là cao đi tới ngày hôm nay cũng không phải chuyện dễ dàng. Ngàn vạn lần đừng nói nhờ Binh Chủ Bí Cảnh, đám người Lăng Tiêu hiện tại đã rất rõ tình huống về Binh Chủ Bí Cảnh, biết rõ chỉ dựa vào Binh Chủ Bí Cảnh nhiều nhất cũng chỉ bồi dưỡng được một Thể Tu hùng mạng, chứ không thể có một thể pháp song tu, ngộ đạo thập nhị, pháp Tử Phủ, thể tiên linh, bốn trăm năm tu vi khiêu chiến Linh Lung Tiên Tôn.

Đúng vậy, bản thể Đường Kiếp rốt cục đã đột phá, thăng tiến thành tiên linh thân thể rồi.

Từ thân thể kim cương tấn công tiên linh thân thể không phải là không có cánh cửa ngăn, tuy nhiên khó khăn so với tấn công Tử Phủ nhẹ hơn nhiều. Đặc điểm của Ly Kinh ở chỗ nó ngân nga, thong thả mà vững vàng phát triển, mỗi lần đi một bước đều cần tiêu hao lượng lớn tài nguyên, nhưng bình cảnh lại không như pháp tu. Hơn nữa thăng tiến Tử Phủ rồi, Đường Kiếp liền đi tới Binh Chủ Bí Cảnh mở một hơi tới tầng thứ bảy, kết quả ở bên trong phát hiện một lọ nguyên linh tiên thủy.

Nguyên linh tiên thủy là thuốc phụ trợ tấn công tiên linh thân thể, dùng cái này có thể mượn Tiên Nguyên lực nâng cao bản thân, khiến trong thân thể có một chút Tiên Nguyên lực cơ sở, do đó thành tựu tiên linh chi cơ.

Đáng tiếc vốn tưởng rằng đến Tử Phủ có thể qua cửa dự tính, Đường Kiếp tạm thời còn chưa qua được cửa Chu Tước, cũng không thể tiến thêm một bước mở ra tầng thứ tám.

Chỉ có điều sau khi thăng tiến, thân thể này ăn uống cũng nhiều, giống như có thể cắn nuốt vạn vật. Phải hơn mười vạn linh tiền dược vật mới có thể cảm nhận rõ ràng được sự tăng trưởng. Hiện tại dùng mấy chục vạn linh tiền dược vật, cũng không tăng cảm giác nhiều lắm. Linh dược thấp hơn một trăm năm lại hoàn toàn vô dụng, khiến tài nguyên của Đường Kiếp cũng bị giới hạn.

Bây giờ Đường Kiếp đã hoàn thành đột phá đại cảnh đệ tứ, lấy thực lực mà nói, không thua hai vị chân quân Huyền Nguyệt và Cửu Hoa.

Vì thế Minh Dạ Không cười khổ nói:
- Ta đang cao hứng thoát khỏi địa vị tử phủ lão Tẩy Nguyệt, nhưng một năm sau, ta lại thành lão sao.