Trong tiếng hô đau đớn, Kim Sơn Nhạc liều lĩnh đánh về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp chỉ cười lạnh một tiếng, hai mắt khẽ động, phóng xuất ra thần niệm của mình.

Thần niệm liên thông thiên địa, Đường Kiếp cảm giác cả trời đất như đang nằm trong tay mình.

Đường Kiếp biết rằng, cái này chính là cảnh giới của Tử Phủ niệm động pháp sinh ra.

Tâm ý vừa động, trong đầu đã chuyển động ra cảnh tượng thi pháp Cửu Trọng Thiên Kiếp Đao, chỉ thấy trong thiên địa ầm ầm bốc lên, từng đạo lôi điện đao mang từ trên trời giáng xuống Kim Sơn Nhạc, đúng là đao pháp do niệm động sinh ra Cửu Trọng Thiên Kiếp Đao.

Do hắn mới lên Tử Phủ, lúc trước chiến đấu vẫn luôn dùng thói quen cũ, thẳng đến thời khắc này mới chính thức nhớ ra mình đã là Tử Phủ rồi, ngoại trừ dựa vào việc cậy mạnh và thủ đoạn, hắn cũng có thể chân chính vận dụng pháp thuật tác chiến.

Đồng thời lúc hắn tiến vào một bước này cũng đã chân chính hiểu được, niệm động pháp sinh cũng không phải chỉ cần ý niệm trong đầu vừa động là có pháp thuật, kỳ thật cũng có rất nhiều điều kiện hạn chế.

Đầu tiên chính là khi sử dụng phải rải thần niệm, để thần niệm và thiên địa kết nối, như thế mới có thể niệm động pháp sinh. Chính do vậy, yêu vật mới có thể với cảnh giới của Tử Phủ xưng là phân thần.

Tiếp theo lúc niệm động phải nghĩ tới pháp thuật mình vốn có một cách mạch lạc, bao gồm quá trình tạo ra và tác dụng cụ thể, thời gian, vì vậy phải suy nghĩ với tốc độ nhanh nhất. Đương nhiên, ý niệm trong đầu có chậm thì so với thi pháp bên ngoài vẫn nhanh hơn nhiều lắm.

Cuối cùng cũng do nguyên nhân trên, niệm động pháp sinh hạ xuống pháp thuật vẫn là pháp thuật đã thành hình, cũng không phải do ta tùy ý suy nghĩ, có thể sáng tạo ra một loại pháp thuật hoàn toàn mới.

Nhưng mặc kệ như thế nào, trở thành Tử Phủ rồi, tốc độ của Đường Kiếp so với trước kia đã nhanh hơn rất nhiều lần, uy lực cũng nhân thần hồn thực thể mà tăng gấp bội.

Thời khắc này Cửu Trọng Thiên kiếp đao điên cuồng hạ xuống, đánh vào Kim Sơn Nhạc, uy lực làm Kim Sơn Nhạc phải chật vật chống đỡ.

Đường Kiếp vẫn còn chưa đủ nghiện, hắn vừa mới thăng tiến Tử Phủ, tâm lý còn thấy mới mẻ thú vị, tâm niệm vừa động, giữa không trung hiện ra một hình người đâm chỉ xuống Kim Sơn Nhạc, đúng là Đại Ma La Thiên Vương Chú.

Pháp thuật trước cần nửa ngày mới có thể khai triển thì Đường Kiếp chỉ cần tâm niệm chuyển động đã xuất hiện.

Tiếp theo lại là Tam Ký Vô Song Kiếm Trảm, Cửu Ký Phi Tinh Chỉ.

Đường Kiếp như một đứa nhỏ nghịch ngợm lôi từng pháp thuật một ra thi triển, như một pháo đài tận tình phát uy, đánh tới vui vẻ, đồng thời cũng làm Kim Sơn Nhạc sứt đầu mẻ trán.

Thú Luyện Môn do lấy nuôi thú làm việc chính, thực lực cá nhân vốn yếu hơn một ít, Kim Sơn Nhạc một chọi một chưa hẳn đã là đối thủ của Huyền Nguyệt, huống chi giờ lại gặp phải Đường Kiếp. Đường Kiếp chưa thăng Tử Phủ thì mới là chiến dục anh, thăng tiến Tử Phủ thì thực lực đã thẳng tới hóa thần, thời khắc này lại dùng tất cả thủ đoạn có sẵn. Kim Sơn Nhạc vừa mới tế lên một kiện pháp bảo thì đã bị chém, tế thêm một kiện thần trân thì bị một kiếm diệt, cuối cùng thêm một thần trân bị Đường Kiếp dùng một kiếm tan thành tro bụi, toàn bộ hóa thành kim sa bay vào tay Đường Kiếp, Kim Sơn Nhạc tức muốn phát cuồng. Dưới loại tình huống này, hắn không phải là đối thủ, đã bị đánh đến nỗi chỉ có thể nỗ lực duy trì.

Hắn bên này chống đỡ hết nổi, Phong Mục Nguyên bên kia cũng đã lâm vào tình thế nguy hiểm. Hắn và sói yêu của mình hai đối một cũng không phải là đối thủ của Lăng Tiêu, bị hắn gắt gao áp chế. Minh Dạ Không thì thừa cơ ra tay với đệ tử của Thú Luyện Môn Thiên Thần Cung, khiến đám cường giả hai phái muốn nứt cả mắt.

Lần này xuất chiến, Thú Luyện Thiên Thần có thể nói là dốc toàn lực xuất động, Thú Luyện Môn xuất ra năm Tử Phủ, Thiên Thần Cung ba người, có thể nói ngoại trừ chưởng giáo, tất cả người mạnh trong phái đều lấy, vốn tưởng rằng có thể dễ dàng lật đổ phái Tẩy Nguyệt, không ngờ lại bị phái Tẩy Nguyệt đánh trở tay không kịp.

Chung quy vẫn là đánh giá sai về phái Tẩy Nguyệt, vì bảo hộ Đường Kiếp, Tiêu Biệt Hàn ngay cả Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm cũng đã mang đến, mà trong tay Đường Kiếp nắm giữ Thời Không Lực, có thể vặn vẹo thời gian và không gian, ngoài ý liệu của mọi người, do đó một hồi chiến dịch tấn công Tử Phủ thủ hộ biến thành đợi địch xâm nhập trận rồi tiêu diệt.

Hiện giờ Thích Vô Niệm trọng thương thoát đi, ban chích bị trấn áp, phái Tẩy Nguyệt thì hơn một Đường Kiếp là tân sinh Tử Phủ có thể so với hóa thần, cứ thế một bên tăng một bên giảm, thực lực cấp cao hai phái đã xuất hiện biến hóa lớn.

Trực tiếp trao đổi chưởng với Kim Sơn Nhạc, nương theo chưởng của Kim Sơn Nhạc nhổ một ngụm huyết, phát động Phù Sinh Vạn Tượng. Trăm ngàn Đường Kiếp lao ra đánh tới tu giả hai phái.

Sau khi thăng tiến Tử Phủ, thực lực phân thân của Đường Kiếp cũng tăng lên, khác biệt nhất chính là bản sao vốn chỉ có thể thi triển Long Nhược Thủ hiện giờ đã có thể thi triển thêm Vân Tùng Thiên Đao.

Tuy rằng ảo ảnh không có niệm động pháp sinh, nhưng trăm ngàn bàn tay cùng nhau huy động, vô tận ánh đao lăng không từ trên trời giáng xuống.

Một người triệu tập ra chín chín tám mươi mốt thanh Vân Tùng Thiên Đao, nhân với mấy ngàn, số lượng có thể tính ra.

Trên bầu trời rơi xuống một vòng đao khủng bố, cả vùng trời được đao mang che kín như xiềng xích.

Có tu giả xui xẻo đồng thời bị mấy trăm Vân Tùng Thiên Đao xuyên qua, tan xương nát thịt tại chỗ.

Có đám Thiên Thần Cung phòng ngự mạnh mưu toan dựa vào tự thân phòng ngự chống đỡ, toàn lực thúc dục vòng bảo hộ, lộ ra Thiên Thần Giáp hô lên "Phòng ngự Thiên thần không thể lay động", ngay sau đó đã bị hơn mười vạn Vân Tùng Thiên Đao giã lên vòng bảo hộ, vòng bảo hộ chỉ chống đỡ ngắn ngủn mấy giây rồi hoàn toàn bị phá nát, tiếp theo đã trở thành thịt băm.

Cũng có tu giả cảnh giới tương đối cao tự cho mình có thực lực mưu toan lấy công đối công. Một gã Tâm Ma tu giả triệu hoán pháp thuật ảo ảnh, dùng băng châm vũ mưu toan xoá sạch. Hắn cũng làm được, nhưng nương khi một trận Vân Tùng Thiên Đao biến mất thì càng có thêm nhiều Vân Tùng Thiên Đao xông tới, dường như sinh sôi vô hạn hoàn toàn bao lấy đối thủ.

Đường Kiếp vẫn còn ngại không đủ đã nghiền, Đế Nhận run lên biến thành ba mươi sáu mảnh lớn nhỏ, bị Đường Kiếp ném ra ngoài, ở trên trời tự tìm mục tiêu xông tới.

Vì thế trên bầu trời có một cơn mưa pháp bảo, hơn mười kiện pháp bảo cứ như vậy bị Đường Kiếp vung ra.

Là Đường Kiếp thăng tiến Tử Phủ đã nâng cao năng lực vận dụng Binh Tự Quyết, chẳng những có thể cách không vận dụng, hơn nữa có thể mượn dùng Đế Nhận ở cự ly khá xa, tuy rằng chưa được như Binh Chủ quát một tiếng vạn binh vỡ vụn, nhưng cũng đã tiến được một bước dài.

Thời khắc này Đường Kiếp một bên điên cuồng tấn công Kim Sơn Nhạc, một bên khống chế Đế Nhận toái binh đoạt kim, trên chiến trường không ngừng có tiếng kêu rên.

Thiên Thần Cung, Thú Luyện Môn, thậm chí người của phái Tẩy Nguyệt đều đang khóc thét.