Về phần rốt cục là cái gì cắn trả cũng không rõ ràng. Băng Hoàng là người cao thượng trong trẻo nhưng lại lạnh lùng, chưa bao giờ động tâm với nam nhân, là người thích hợp nhất để tu luyện cái này, Đường Kiếp sau khi xác nhận vô sự liền yên lòng.

Trừ cái đó ra, Đường Kiếp chính là đi tới trong cốc tái chiến một hồi với Chu Tước.

Khác với lần giao thủ trước, lần này lại chân chính xuất ra tất cả thực lực, Vạn Cổ Trọng Lâu, Phù Sinh Vạn Tượng, Thập Tuyệt Sát Nhận đều được sử dụng, tuy rằng cuối cùng đều là Chu Tước từng bước từng bước bị thua dưới pháp lực, nhưng thời gian chống đỡ cũng dài hơn chút, sau đó từ trong thung lũng lấy đi hơn mười loại thảo dược vì ước định với Thất Tuyệt Môn.

Thất Tuyệt Môn cũng mang vật tư Đường Kiếp yêu cầu tới, số lượng lớn vật tư cứ như vậy được đưa vào bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Hà Xung nhìn đống hạt giống như núi kia liền không biết nói gì nữa.

Cái này phải làm tới ngày tháng năm nào mới xong chứ?

Đường Kiếp thật đúng là không xem Hà Xung là người ngoài.

Cái này cũng chưa tính, vật tư bên Tê Hà Giới là thông qua Thất Tuyệt Môn thu thập, mà vật tư bên Huyết Hà Giới, các loại vật liệu Huyết Hà giới chỉ mối hắn có lại thông qua giao dịch hai giới của Hứa Diệu Nhiên liên tục không ngừng đưa tới.

Bởi vì điều kiện sinh trưởng của các loại thực vật không giống nhau, nên trách nhiệm của Hà Xung chính là tìm được tài nguyên tốt trong số này, mở ra các loại hoàn cảnh địa lý trong Đồ này.

Loại người này vì sáng tạo thiên nhiên, đã định trước sẽ tạo ra rất nhiều nơi bất đồng với hiện thế, cũng khiến thế giới vì vậy mà trở nên quỷ dị.

Nhưng cho dù nói thế nào, thế giới trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ bởi vì thế mà phong phú rất nhiều, dưới dụng tâm lo liệu của Hà Xung, từng tảng lớn núi sông xuất hiện, thế giới trong Đồ không còn là một mảnh đất đai trầm lặng mà biến thành một thế giới đầy đủ sắc thái.

Thời tiết cũng bắt đầu biến hóa, có xuân hạ thu đông.

Đây là một biến hóa vô cùng lớn và trọng yếu, bốn mùa xuất hiện khiến sinh mạng phát triển theo hướng đa dạng, mà địa hình địa mạo biến thiên lại tiến thêm một bước ảnh hưởng tới khí hậu quanh thân.

Thế giới bắt đầu xuất hiện một ít vận chuyển thuộc về mình, mà không phải là hoàn toàn dựa vào pháp trận để tiến hành.

Cũng chính vào lúc này, Hà Xung phát hiện một vài vấn đề.

Hắn phát hiện sự vật mình vận chuyển bày biện ra một loại trạng thái kỳ diệu không theo quy luật, trên không trung thường thường bắt đầu xuất hiện gió phong ác vũ, trên mặt đất có khi sẽ sinh ra một ít ác thú.

Một ít tai nạn tự nhiên cũng theo đó mà xuất hiện, tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

Cái này khiến sinh mạng phía trong hoảng sợ, bọn chúng hướng lên bầu trời cầu nguyện, nhưng vẫn không có được sự đáp lại.

Hà Xung đem vấn đề này nói với Đường Kiếp, Đường Kiếp cũng cảm thấy mê mẩn.

Theo như chính mình đưa vào số lượng lớn tài nguyên như vậy, thế giới phát triển hẳn phải càng thêm tốt đẹp mới đúng, tại sao lại biến thành như vậy?

Hắn không hiểu.

Trong khoảng thời gian ngắn không tìm được đáp án, Đường Kiếp cũng chỉ có thể gác lại một bên, để Hà Xung tận lực chú ý, hết sức trừ khử tai họa mang đến tổn thất.

Cũng may tiểu thế giới có tính chất đóng kín độc đáo, khiến cho tất cả tổn thất tới một mức độ nào đó cũng chỉ là năng lượng chuyển hóa, cũng không tạo thành năng lượng bị tổn thất, chẳng qua nếu muốn phát triển lại có chút đau đầu.

Mặc dù Đường Kiếp bỏ vào trong thế giới nhỏ này vô số tài nguyên, nhưng cũng là do bọn Hà Xung mất vô số tâm lực mới kiến thiết hoàn thành, phát sinh loại chuyện này bọn họ cũng không thích, chỉ có thể làm như lời Đường Kiếp nói, xuất hết toàn lực trừ khử tai họa.

Chỉ là không tìm được căn nguyên liền không giải quyết được vấn đề, sự phát triển của thế giới đã bị ngăn cản, cho dù có bỏ vào nhiều hơn nữa cũng chỉ làm năng lượng tăng trưởng, khiển trình độ tai họa gia tăng, mà không cải thiện được.

Cho nên sau khi tài nguyên được cung ứng từ Thất Tuyệt Môn đầy đủ, Đường Kiếp liền để Hứa Diệu Nhiên dừng lại, tạm thời không bỏ thêm vào trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, đợi tìm được vấn đề rồi nói sau.

Việc cấp bách vẫn là may chóng khôi phục thương thế, chuẩn bị tấn công Tử Phủ.

Thời gian khôi phục thần hồn nhanh hơn một chút so với dự đoán của Đường Kiếp.

Chỉ dùng ba mươi hai năm, vết thương trên thần hồn của Đường Kiếp hoàn toàn khôi phục.

Dù sao thời gian còn đủ, Đường Kiếp liền mượn dùng An Phủ thử ngưng kết tử phủ, thuần thục vượt qua quá trình. Đương nhiên, lần này cũng không cần liều mạng như thế, chỉ cần thử nhỏ là được rồi. Mỗi một lần vận dụng xong, chỉ cần nghỉ ngơi mấy tháng liền có thể khôi phục.

Vừa luyện lại là thời gian mười tám năm, trong nháy mắt, kỳ hạn năm mươi năm đã đến.

Đường Kiếp cũng đã tời thời khắc tấn công Tử Phủ.

Thiên Bình Sơn, Bát Hoang cốc.

Đây là một ngọn núi lớn hoàn toàn bị đóng kín, không có đường ra, bốn phía toàn bộ đều là do tử kim cấu thành.

Đường Kiếp an vị ở trong cốc.

Mà trên núi ở ngoài cốc, là dùng ngàn đệ tử Chiến Bộ của Tẩy Nguyệt phái xếp thành đại trận, bảo vệ toàn bộ Thiên Bình Sơn chật như nêm cối.

Tẩy Nguyệt phái vô cùng coi trọng việc tấn công của Đường Kiếp, ít nhất hiện tại có tới sáu người đứng đầu hiện ra ở nơi này, có Lăng Tiêu, Tiêu Biệt Hàn, Minh Dạ Không và ba đại Tử Phủ thủ một phương.

Đối với Tẩy Nguyệt phái mà nói, nếu Đường Kiếp tiến lên Tử Phủ, vậy Tẩy Nguyệt phái sắp tới liền có sáu vị Tử Phủ.

Dưới tình huống thế lực lục đại phái Địa Tiên ngang nhau, Tẩy Nguyệt phái có thêm thực lực Tử Phủ sẽ trở thành đứng đầu lục pháo, cho nên bất kể như thế nào, lần tấn công này cũng không thể thất bại.

Trong sơn cốc, Đường Kiếp ngồi ở vị trí trung tâm.

Dưới thân là một tòa đại trận, vô số trận vân lóng lánh phát ra quang mũi nhọn thần thánh, cái loại phù văn kéo dài tới bốn vách tường thung lũng, mười tám cái xiềng xích to và dài từ trên trời giáng xuống, khắp nơi đều dán lá bùa. Cả mười tám ngàn tám trăm tám mươi tám đạo phù, mỗi một tấm phù đều có diệu dụng vô sóng, toàn bộ đều do Chu Phu Tử của Thất Tuyệt Môn tự tay làm nên, mệt tới mức khiến vị phu tử này cũng gần như hộc máu. Mười tám xiềng xích kia lại dùng hàn thiết hải thế và thần thiên thạch tinh tạo ra, định càn khóa khôn, khiến mảnh khổng gian Thiên Bình Sơn này giống như một thể. Cũng có số lượng lớn tài nguyên, dị bảo hiếm có cấu thành trận cơ, năm mặt trận kỳ an vị ở một góc, trung gian là một khối đá xanh, chính là lấy được từ thần nguyên của Vạn Bảo Thiên, vốn là bị Đường Kiếp dùng làm dịu vạn vật trong Đồ, cũng vào thời khắc này được lấy ra làm hạch tâm, cấu thành một tòa đại trận độc đáo.

Tạo Hóa Thiên Nguyên Thăng Tiên trận!

Đây không phải là đại trận thượng cổ gì, mà là một loại đại trận do Đường Kiếp và Hồng Thần Cơ liên hợp nghiên cứu trong năm mươi năm mà tành, tác dụng tồn tại duy nhất chính là trợ giúp thăng tiến.

Tuy nhiên ý tưởng này không phải do Đường Kiếp sáng tạo ra mà đã sớm có ở Thất Tuyệt Môn.