Thời gian dài, đầu Vương Tuyệt Diệt đã xưng vù, mà Đường Kiếp lại cứ như cá chạch, lượn lẹo khiến Vương Tuyệt Diệt có thế nào cũng khồng đánh trúng, cho dù hắn liên tục rít gào cũng vô dụng.
Tu giả Thất Tuyệt Môn đứng xem cũng ngây người, lời nói đại sư huynh tất thắng cũng không hô ra nổi.
Chỉ có năm vị Chân Quân trong mắt cùng hiện một tia tinh quang, cùng nhau thấp giọng nói:
- Đạo pháp!
Chính là đã nhìn ra Đường Kiếp sử dụng đạo pháp thứ hai.
Tu luyện trong hai trăm năm, cô đọng ra hai đạo pháp, có thể nói chính là kỳ tài tự cổ chí kim.
Quý Thanh Phong thở dài nói:
- Tuyệt Diệt thua hắn cũng không oan ức.
Chiến đấu đến hiện tại đã không cần nhìn nữa, mỗi người đều biết kết quả, lời này của Quý Thanh Phong tương đương với nhận thua.
Hồng Thần Cơ kia nghe xong, che mặt than dài:
- Ta cũng là thua rất oan rồi!
Vương Tuyệt Diệt thua.
Thua vừa ngoài ý muốn mà cũng không ngoài ý.
Một lòng lấy lực lượng làm đường đi, địch xác khiến lực lượng của hắn đã vượt qua Đường Kiếp, nhưng cũng khiến thủ đoạn chiến đấu của hắn thiếu, năng lực ứng biến không đủ, cuối cùng bị Đường Kiếp bắt lấy tử huyệt mà dồn sức đánh.
Đương nhiên, cũng chỉ có Đường Kiếp mới làm được điều này, nếu đổi lại là người khác, sợ rằng ngay cả cơ hội phát hiện cũng không có đã bị thiết quyền giống như mưa rền gió dữ của Vương Tuyệt Diệt đánh bẹp.
Chiến đấu quá đi, Thất Tuyệt Môn tất nhiên là tránh không được lại lần nữa thiết yến.
Trên ghế ngồi mọi người ai cũng ăn ý không nói tới chuyện đạo pháp thứ hai.
Không chỉ có như thế, Quý Thanh Phong lại mệnh lệnh cho đệ tử truyền tinh, nói Đường Kiếp dùng Phục Chế Thuật chiến thắng Vương Tuyệt Diệt.
Bởi vì lần thi đấu này quá mức khổng lồ, muốn ngăn cản truyền đi là chuyện không thể nào, cho nên chỉ có thể nghĩ biện pháp chế tạo một ít tin tức giả đối. Bí pháp phục chế của Đường Kiếp sớm không phải là bí mật, từ rất nhiều năm trước đã có người biết, dùng bí pháp này che giấu, thứ nhất có thể che giấu đạo pháp Phù Sinh Vạn Tượng cơ mật của Đường Kiếp, thứ hai cũng có thể khiến mọi người khinh thụ Vương Tuyệt Diệt, nghĩ tới chỉ bằng ảo ảnh đơn gian cũng khiến hắn không thể ứng phó.
Nhưng sau khi yến hội kết thúc, Quý Thanh Phong lại mời Đường Kiếp tới nói một chút về chuyện của Thiên Thần Cung.
Trên vấn đề quyền chủ động, rốt cục Quý Thanh Phong đã một lần nhượng bộ.
Đây là một cuộc hội đàm cực kỳ cơ mật, trừ Quý Thanh Phong và Đường Kiếp ra, không ai biết được nội dung.
Không bao lâu sau Đường Kiếp liền rời khỏi Thất Tuyệt Môn, trở về Tẩy Nguyệt phái, đường nhiên nhân tiện còn mang đi hai mặt của bát môn kỳ của Hồng Thần Cơ. Đến tận lúc này, bát môn kỳ đã thu đủ năm mặt, còn thiếu ba mặt chưa tìm được.
Tuy nhiên đối với Đường Kiếp cũng không quan trọng, dù sao mỗi mặt của bát môn kỳ đều có tác dụng kỳ diệu, độc lập vận chuyển, không đồng đều cũng có thể sử dụng, tập hợp đủ cũng không có thể triệu tập thần long.
Trong ngày trở lại Tẩy Nguyệt phái, khắp Tẩy Nguyệt phái đều vì hắn mà tiến hành một lần hoan nghênh phô trương lớn.
Tin tức Đường Kiếp và Vương Tuyệt Diệt chiến đấu trước đó đã truyền tới Tẩy Nguyệt phái, một khi chuyện đánh bại Vương Tuyệt Diệt được truyền tới, toàn bộ đều chấn động.
Những năm Đường Kiếp ở Thanh Vân Giới, Vương Tuyệt Diệt ở Tê Hà Giới là người nổi bật nhất, cũng không biết đã tạo ra được bao nhiêu chiến tích kinh người, hiện giờ rốt cục có thể đánh bại hắn, mà lại là xuất phát từ Tẩy Nguyệt phái, mọi người làm sao lại không hưng phấn.
Theo lý thuyết một chuyện này nên trọng thưởng cho Đường Kiếp, vấn đề là hiện tại Đường Kiếp đã là thiếu chủ của Tẩy Nguyệt, có đầy đủ các loại đặc quyền, ngay cả tổ sư bổn môn cũng có thể gặp, mà cả Lăng Tiêu cũng không biết phải thưởng cho hắn như thế nào. Cuối cùng vẫn là Đường Kiếp khẩn cầu cho Nhị Hổ, Tịch Tàn Ngân, Vệ Thiên Xung, Thái Quân Dương và người xung quanh có cơ hội tiến vào Thủy Nguyệt Động Thiên, đường nhiên, cũng giống như lúc trước Đường Kiếp tiền vào Thủy Nguyệt Động Thiên.
Nhưng ngày tiếp theo Đường Kiếp liền ở tại phía sau Trích Tinh đỉnh.
Chưởng giáo Lăng Tiêu tổng công thu bảy tên đệ tử, sau khi Đường Kiếp trở thành lão thất, phía trên hắn còn có sau bị sư huynh sư tỷ, trong đó lão tam và lão ngũ đều bỏ mình trong chiến đấu với Thú Luyện Môn, bởi vậy còn sót lại ba vị sư huynh và một vị sư tỷ.
Tuy nói là sư huynh sư tỷ, kỳ thật thời gian tu luyện ngắn nhất cũng đã có năm trăm năm. Bế quan nhiều năm, chân không bước ra khỏi nhà, rất khó gặp được. Chỉ trong đại hội thu đồ đệ hôm đó của Lăng Tiêu mới xuất hiện qua một lần, lại không quá thân thiết với Đường Kiếp, cũng không có bài xích.
Con đường của đại đạo gian nan, cả ngày tu luyện cũng không đủ, ai lại không có việc gì mà đi bài xích người khác, dù sao sư phụ yêu thu vài cái thì thu vài cái đi, không ít đi phần tài nguyên của mình là được.
Cuộc sống đệ tử cưởng giáo đơn giản, an tĩnh, đồng thời cũng có chút lạnh lùng khiến Đường Kiếp lúc nào có chút không quá thích ứng.
Tuy nhiên sau này ý thức được, đây không phải là cuộc sống mà tu giả theo đuổi ngay từ đầu sao?
An tâm tu luyện, trường sinh bất tử, tất cả chuyện rườm rà nhỏ vụn đều giao cho người khác là được, mà vốn dụng ý thành lập môn phái chính là đợi cho thân mình trở thành cao tầng,m hương thụ đãi ngộ ngồi mát ăn bát vàng.
Cũng vì nguyên nhân này, chân chính tới được một bước này, ngược lại không có việc gì khiến Đường Kiếp quan tâm, có chuyện gì chỉ cần nói một câu là được.
Vì thế Đường Kiếp cứ như vậy trải qua cuộc sống an tĩnh mà đơn giản.
Bởi vì thần hồn bị hao tổn không thể tu luyện, Đường Kiếp liền đem tất cả tinh lực đặt vào trên cảm ngộ đại đạo.
Thiên Bình Sơn thuộc về Tẩy Nguyệt phái đã được Lăng Tiêu trực tiếp chia cho Đường Kiếp, trở thành nơi sở hữu của hắn, Đường Kiếp mỗi ngày đều ở trong này tết nên vòng vận mệnh, tranh thủ đem mọi thứ biến thành sân nhà của mình. Hắn đã sớm lĩnh ngộ vài loại đường lối của Vận Mệnh đạo, cũng sớm có được lựa chọn của cuộc đời mình, đó chính là sáng tạo vòng vận mệnh của mình. Tuy nói đây là con đường khó khăn nhất, cũng là một con đường thiên lý bất dung, nhưng Đường Kiếp không cần quan tâm. Hắn vừa muốn làm liền làm ngay, đâu cần quan tâm cái kia có vấn đề gì.
Trừ cái đó ra chính là đi tới Vân Tổ thu thập câu hỏi, tích lũy được nhiều liền dùng trận Truyền Tống đi tới Thanh Vân Giới hỏi Cơ Dao Tiên. Thanh Vân Giới vẫn như vậy, Cơ Dao Tiên bị trấn áp không ra, Thanh Long Lâm Hãn mỗi ngày đều ngủ, an dưỡng thần hồn, chỉ có mất người Thân Đồ bọn hắn ngẫu nhiên sẽ xuống dưới bồi hai vị Đại Năng này, thỉnh thoảng cũng hỏi một ít vấn đề trên con đường tu luyện.
Cơ Dao Tiên đối xử với mấy người kia coi như không tệ, có hỏi liền đáp, thậm chí còn truyền cho Băng Hoàng một môn tâm quyết Ngọc Nữ Băng.
Tâm pháp này là một môn tiên thuật lúc Cơ Dao Tiên tu luyện ở thiên đình, huyền ảo vô cùng, một khi tu luyện thành công, con đường tu luyện sau này của Băng Hoàng đều được thông suốt. Đường Kiếp còn đặc biệt muốn tới nhìn công pháp này một chút, xác nhận đây thật là công pháp tiên gia, đáng tiếc chỉ thích hợp cho nữ tử học tập, hơn nữa lúc tu luyện yêu cầu không thể động tình, nếu không sẽ bị cắn trả.