Nghe nói như thế, Vương Tuyệt Diệt liền ngẩn người, lúc này mới chú ý tới một chuyện cực kỳ quỷ dị.

Máu tươi bị Đường Kiếp phun ra vẫn chưa hạ xuống, mà từng giọt cứ lơ lửng trên không như vậy, đang không ngừng phân tán, giống như những ngôi sao trôi nổi trên không trung, sau đó bắt đầu biến hóa thành một đám người, toàn bộ đều biến thành bộ dáng của Đường Kiếp.

Trong nháy mắt, trên bầu trời đã chật ních thân ảnh của Đường Kiếp, chen chúc với bản thể Đường Kiếp mà đứng, khiến mọi người không phân rõ cái nào là thực cái nào là giả.

- Vô Tận Phân Thân Thuật.
Quý Thanh Phong khẽ nhíu mày.

Sớm nghe nói Đường Kiếp có một loại pháp thuật thần kỳ như vậy, tuy rằng vô lực giết định nhưng chạy trốn lại rất mạnh. Mấy ngàn mấy vạn Đường Kiếp cùng nhau chạy trốn, muốn nhận thật cũng rất khó.

Vương Tuyệt Diệt cũng thất thần, lập tức cười to nói:
- Cũng chỉ là ảo thuật mà thôi, chỉ dựa vào cái này cũng muốn đánh bại ta? Duy Ngã Chân Bản Tướng của ta khắc chế đúng là loạn thuật mê hoặc tâm trí!

Dưới sự thêm vào của chiến ý, Duy Ngã Chân Bản Tướng không sợ mưa gió, không chịu hấp dẫn.

Duy Ngã Chân Bản Tướng ngoại trừ có được lực phòng ngự hùng mạnh và năng lực khôi phục ra, đặc điểm lớn nhất chính là không chịu sự xâm nhập của tà ma, không sợ vạn pháp công tâm.

Hắn ở trong Minh giới, đuổi giết hắn đều là quỷ vật, các loại tà khí quỷ khí ùn ùn, thân mình lại là Thể Tu, chiến pháp đơn giản, thân hồn lệch yếu, sợ nhất chính là huyễn pháp mê hoặc tâm, bởi vậy sau khi nhập Sinh Mạng đạo liền tự nghĩ ra Duy Ngã Chân Bản Tướng này, cho dù ngươi có nhiều tà khí, ảo thuật vôn tận cũng đừng mơ lại gần người, cũng chính vì nguyên nhân này, Tử Khí Ma Cương trong Tinh La Ma Cương đại trận không thể tới gần đã bị Duy Ngã Chân Bản Tướng của hắn trực tiếp phá hủy.

Thời khắc này Đường Kiếp dùng ảo thuật đối lập hắn, làm sao hắn không thể không cười chứ.

Đường Kiếp lại trả lời:
- Vậy cứ thử xem sao.

Theo hắn nói chuyện, trăm ngàn Đường Kiếp đã cùng nhau chuyển động, cùng ra tay, hóa ra hàng nghìn hàng vạn thủ ấn, giống như vạn phật hướng tông, tạo thành một mảnh kỳ quang từ trên trời hạ xuống.

Vương Tuyệt Diệt lại rống ra tiếng:
- Phá!

Một dòng khí mãnh liệt từ trong cơ thể hắn trào ra, vượt qua bốn phương tám hướng quét về phía ảo ảnh.

Nhưng khi cơn lốc này thổi qua, đám phân thân lại đồ sộ bất động, không bị chút ảnh hưởng nào.

Cảnh tượng này khiến mọi người khiếp sợ, hai mắt của Quý Thanh Phong phóng ra thần quang, Mục Nghị cũng đứng lên, bật thốt:
- Không tốt, đại sư huynh gặp phiên toái rồi!

Lời này vừa ra, mọi người bên cạnh cùng nhau trợn mắt nhìn hắn, nhưng Mục Nghị lại không để ý tới.

Hắn rõ ràng nhất thực lực của Vương Tuyệt Diệt.

Lần này Vương Tuyệt Diệt tiến vào Vô Sanh đường, thực lực đích xác được nâng cao rất nhiều, nhưng phương hướng nâng cao cũng không giống như Mục Nghị nghĩ, bù lại pháp thuật chính mình lại yếu, biến hóa ít, mà lại tiếp tục tăng cường lực lượng của mình.

Tên khốn kiếp này lại hoàn toàn dùng sức lực đi tới đáy, không thấy nhược điểm của bản thân, chỉ đi theo phương thức chiến đấu bạo lực, phát triển con đường Thể Tu vô cùng nhuần nhuyễn. Bởi vì Đường Kiếp tu luyện ly kinh ăn qua vô số thiên tài địa bảo, bởi vậy đường đi của Đường Kiếp chính là mênh mông mà toàn bộ, con đường của hắn cũng là chuyên và tinh thông.

Dưới tình huống chuyên một môn, luận về lực lượng ngươi đã không phải là đối thủ của hắn.

Nhưng chiến đấu không phải tìm việc làm, tìm việc làm có thể tinh thông một môn tốt hơn so với biết vô số môn, nhưng chiến đấu lại hoàn toàn khác, không có nhược điểm quan trọng hơn so với siêu cường một phương diện nào đó.

Bởi vì chiến đấu chính là có trí khôn, hiểu được khắc địch tắt thắng, bọn họ sẽ tìm điểm yếu của ngươi mà bắt đầu tấn công mạnh.

Pháp thuật của Vương Tuyệt Diệt yếu kém kết quả chính là năng lực công kích quần thể của hắn cũng cực kỳ kém.

Nếu đổi lại là các tu giả khác đối mặt với nhiều phân thân như vậy, trực tiếp công kích pháp thuật, một kích có thể diệt được vô số. Cũng vì thế Phù Sinh Vạn Tượng không thích hợp một chọi một, chỉ thích hợp với nhiều người hỗn chiến.

Nhưng Vương Tuyệt Diệt cơ bản sẽ không đi theo phương pháp quần chiến, chiến ý của hắn quét ngang tất nhiên là uy lực kinh người, nhưng uy thế có lớn hơn nữa cũng không thể thổi bay một tảng đá. Nếu là phục chế thể trước kia của Đường Kiếp, bị khí thế của Vương Tuyệt Diệt đè ép xuống, có lẽ sẽ bị diệt, nhưng hiện tại cường độ phục chế thể đều được nâng cao, tiểu pháp thuật bình thường đều không diệt được, huống chi khí thế đơn thuần của Vương Tuyệt Diệt, muốn nghiền ép là rất khó.

Kết quả chính là người khác sử dụng vài pháp thuật có thể diệt được số lượng lớn Đường Kiếp giả, nhưng Vương Tuyệt Diệt lại chỉ có thể dùng nắm đấm tới giải quyết.

Cho dù hắn ra quyền nhanh thế nào, rốt cục cũng chỉ có một đôi nắm tay, không có thần lực ngập trời, cho dù đánh phân thân tới không có hình dạng thì chung quy cũng chỉ là một khối phân thân.

Cho nên Vương Tuyệt Diệt liền có thể nhìn thấy vô số phân thân cùng nhau phát ra thủ ấn, thi triển pháp thuật, ầm ầm đánh về phía hắn.

Long Nhược Thủ!

Vô số kình khí hình rồng gào thét vòng quanh lao xuống, điên cuồng đánh vào trên người của hắn.

Chỉ một Long Nhược Thủ đối với Vương Tuyệt Diệt mà nói thì uy lực không lớn hơn so với một con muỗi cắn. Nhưng hơn một ngàn Long Nhược Thủ nện xuống thì…

Bị một ngàn miệng muỗi cắn, đó có thể trực tiếp chết người.

Tuy rằng Duy Ngã Chân Bản Tướng của Vương Tuyệt Diệt siêu cấp lợi hại, nhưng đối mặt với công kích của nhiều trường long như vậy, trong lúc nhất thời mắt cũng choáng váng, chỉ có thể nhìn từng đạo khí trụ hình rồng đánh trên người mình, điên cuồng công kích mục tiêu sống như hắn.

Cái này cũng chưa tính, bản thể Đường Kiếp còn âm hiểu giấu vô số phân thân ở bên trong, từng quyền đánh về phía Vương Tuyệt Diệt.

Quả đấm của hắn mạnh hơn so với Long Nhược Thủ nhiều, vừa bị muỗi đốt còn bị chó cắn, chỉ trong nháy mắt, Vương Tuyệt Diệt đã bị đánh cho máu tươi đầm đìa.

Tuy nhiên người này cũng thật dũng mãnh, sau khi trúng nhiều công kích, chẳng những không ngã xuống, ngược lại càng đánh càng hăng, một quyền lại một quyền không ngừng phá hủy phân thân, đồng thời thương thế của bản thân cũng đang không ngừng khôi phục.

Chỉ có điều cho dù hắn khôi phục mau, Đường Kiếp đánh đập lại càng mau hơn, vô số phân thân ở bên trong không ngừng đánh lén, Vương Tuyệt Diệt mắt thấy vô số Đường Kiếp có ngàn vạn cánh tay đánh tới phía mình, vô tận nắm tay thoáng hiện ở trước mắt, làm sao phân biệt được cái nào giả cái nào thật, bị đánh khiến hắn liên tiếp lui về phía sau.

Sau khi phân thân thi triển qua một lần công kích liền đảm nhiệm yểm hộ, Đường Kiếp không ngừng công kích là vì để tránh bị Vương Tuyệt Diệt tìm ra được, hắn lấy việc ra quyền nhanh là chính, một kích đánh tới, không cần một kích bại địch, chỉ cầu mò được tiện nghi là tốt rồi.

Cách này khiến thương thế của Vương Tuyệt Diệt không hề nặng, nhưng ở bên trong đả kích không gián đoạn, cả người lại bắt đầu phát sưng. Bởi vì Đường Kiếp công kích quá nhanh, cho dù với năng lực khôi phục của Vương Tuyệt Diệt cũng không thể phục hồi như cũ đúng lúc, càng nhiều thời điểm bầm tím bên này vừa tiêu thì bên kia đã xuất hiện.