Bởi vậy có thể thấy được, tuy rằng Quý Thanh Phong để Vương Tuyệt Diệt đi, mặc kệ sinh tử nhưng sâu trong nội tâm vẫn vô cùng lo lắng cho người đệ tử này. Chỉ có điều đối với sự hy vọng của môn phái, áp đảo lại sự quan tâm đối với Vương Tuyệt Diệt, không sợ chết thêm nhiều người, chỉ cần có được một vị anh kiệt thật sự, đối với Thất Tuyệt Môn mà nói đều là đáng giá.
Sau khi ngồi xuống, Đường Kiếp cũng không có hứng thú nói chuyện với mọi người, trực tiếp gọi Tiểu Tam tới.
Tiểu Tam bởi vì đi theo Hứa Diệu Nhiên thời gian dài, sớm đã trở thành sủng vật của Hứa Diệu Nhiên, bởi vậy sau khi Đường Kiếp trở về cũng không muốn gọi nó về, chỉ là lúc này cần phải gọi nó tới hỗ trợ.
Khi ranh con này mượn dùng thông đạo Minh giới xuyên qua tường ngăn cách trực tiếp xuất hiện, tất cả mọi người đều hiểu được, đồng thời cũng trở nên ồn ào.
Quý Thanh Phong đã rung giọng nói:
- Lại có thể xuyên qua hàng rào hai giới, quỷ vật như thế thật là vạn năm khó có được.
Đương nhiên là khó có, vì bồi dưỡng nó, Đường Kiếp gần như tiêu hao hết tất cả các loại bảo vật không gian của Thanh Vân Giới. Lấy lực thế giới bồi dưỡng nên thú quỷ, làm sao lại không mạnh chứ?
Đường Kiếp đã cầm bức họa của Vương Tuyệt Diệt, trực tiếp đi tới trước mặt Tiểu Tam:
- Đi tìm người này, bảo hộ hắn, dẫn hắn trở về.
- Ân!
Tiểu Tam khẽ gật đầu, quay người nhảy vào trong khe vách tường không gian, biến mất không thấy gì nữa.
Nhìn thấy cảnh này, Quý Thanh Phong vươn người chắp tay nói:
- Đa tạ công tử đã giúp đỡ!
- Không cần khách khí!
Đường Kiếp trả lời:
- Tuyệt Diệt huynh là kỳ tài bất thế, ta cũng không hy vọng hắn chết ở chỗ đó. Anh hùng tương tích, ta tin tưởng nếu đổi lại là ta ở vị trí đó, hắn cũng sẽ cứu giúp.
- Đó là tất nhiên!
Mọi người cùng đáp.
Có việc này khiến Đường Kiếp và Thất Tuyệt Môn nói chuyện cũng trở nên thân thiện.
Một chuyện Thiên Bình Sơn lại ngoài dự liệu mà thuận lợi, dù sao Đường Kiếp cũng chỉ là mượn chứ không phải lấy đi, Thất Tuyệt Môn vung tay lên, trực tiếp đưa Thiên Bình Sơn cho Đường Kiếp, về giá tiền cũng rất ưu đãi. Kỳ thật chỉ cần Đường Kiếp có thể cứu Vương Tuyệt Diệt trở về, cho dù không trả tiền cũng không sao. Tuy nhiên dù sao cũng là Tẩy Nguyệt phái xuất tiền, ân tình của Đường Kiếp không cần dùng hết ở chỗ này.
Sau khi nói xong chuyện Thiên Bình Sơn, kế tiếp chính là chuyện của Binh Chủ Bí Cảnh.
Lúc trước Thất Tuyệt Môn gọi hắn đến chính là vì tài nguyện của Bí Cảnh.
Những năm gần đây, vì bồi dưỡng cường nhân cho mình, Thất Tuyệt Môn cũng đã phí hết tâm huyết. Linh dược Binh Chủ Bí Cảnh, mà lại rất quý hiếm. Nếu có thể, Thất Tuyệt Môn tình nguyện dùng số lượng lớn tài nguyên để đổi lại một gốc linh dược vạn năm, tìm Đường Kiếp tới căn bản là vì mục đích này.
Hiện giờ nếu Đường Kiếp đã tới, Quý Thanh Phong cũng không khách khí nữa, sau khi nói chút lời khách sao với Đường Kiếp, nhân tiện nói:
- Không biết Đường huynh đệ nắm giữ chỗ Bí Cảnh kia, có được tài nguyên gì không?
Bởi vì Vương Tuyệt Diệt, Quý Thanh Phong ngay cả xưng hô công tử cũng không cần, trực tiếp gọi huynh đệ. Đương nhiên điều này cũng có quan hệ với môn phái, Thất Tuyệt Môn xuất thân tạp nghệ, dày đặc hơi thở buôn bán, mọi người đều dùng kỳ danh, hiếm có tên thật, cũng là nơi có hơi thở phàm tục nặng nhất trong lục đại phái.
Thường có Đại Năng khi nhắc tới Thất Tuyệt Môn sẽ coi thường không thèm để ý, nói bọn họ khó có thể trèo lên đại đạo cũng bởi vì tục khí quá nặng, lại còn tưởng rằng dựa vào tài nguyên có thể tạo ra cường nhân, thật sự là người si nói mộng.
Rốt cục đúng hay sai không thể nói, ít nhất người của Thất Tuyệt Môn thế tục hóa khá nặng là chính xác.
Bởi vì tin tức về Binh Chủ Bí Cảnh đã không phải là bi mật, hơn nữa hiện giờ Đường Kiếp đã từng đi qua, bởi vậy cũng không che giấu nói:
- Đó là một chỗ vạn niệm Bí Cảnh, tài nguyên bên trong có Gỗ Tử Đàn, Bạch Liên yêu hóa, Thiên Cơ thạch, Hoàng Sinh quả, Ngọc Hoàn Châu, Thúy Vũ Hương Hồng Trân, Cự Thần Huyết Quả…
Ngoại trừ Cửu Thiên Phượng Loan Thảo, Đường Kiếp cũng không giấu diếm nhiều lắm, đem tất cả loại linh dược tiên thảo bên trong đều nói ra, mỗi khi hắn nói ra một cái tên, một đám người đều kích động.
Nhất là Lỗ Tửu Tiên, kích động không kềm chế được:
- Hoàng Sinh quả, cái này chính là thuốc hay có thể thanh thần định phách vô thượng, đều là nguyên liệu chính dùng để luyện chế Tẩy Tâm đan, Định Thần đan, năm đại có chút bất đồng nhưng dược hiêu có thể gia tăng một thành mấy lần. Hiện giờ Tê Hà Giới, Hoàng Linh quả chỉ có trăm năm đã giá trị hơn mười vạn linh tiền, vẫn còn ra giá mà không ai bán, nghe nói cũng có người cầu trên trăm vạn, Hoàng Linh quả vạn năm, quả thật không dám nghĩ, không dám nghĩ tới; Thúy Vũ Hương Hồng Trân, đó là bảo bối dùng để luyện chế ngưng hồn hộ phủ, dùng luyện đan có thể tấn thăng Tử Phủ, nâng cao thêm nửa phần tỷ lệ, nếu là Hương Hồng Trân vạn năm ,có thể nâng cao hơn một phần cơ hội; Cự Thần Huyết Quỷ, vẫn còn có Cự Thần Huyết Quả? Nếu Tuyệt Diệt có được quả này, thực lực sẽ tăng lên rất nhiều….
Vừa kể ra công dụng của các loại tiên thảo, Lỗ Tửu Tiên vừa đấm ngực dậm chân, giống như bị mất rất nhiều của cải.
Ngay cả Quý Thanh Phong nghe được tên của Cự Huyết Thần Quả cũng động tâm.
Nhưng mà Đường Kiếp lại nói Cự Thần Huyết Quả chỉ có ba quả, bị hắn ăn một quả, hiện giờ còn thừa hai, lại chắc cũng sẽ không nhượng lại, bởi vì chính mình cũng là người Luyện Thể.
Thất Tuyệt Môn chỉ có thể thở dài than ngắn, Đường Kiếp nhìn thấy lại âm thầm buồn cười.
Hắn Luyện Thể đích xác cần có Cự Thần Huyết Quả, nhưng cũng không phải là không có thì không được.
Ly Kinh Luyện Thể bất luận linh dược gì đều có thể hóa thành lực lượng máu thịt tăng cường bản thân, là biến số lượng thành chất lượng.
Mặc dù Cự Thần Huyết Quả tốt, nhưng chỉ cần có số lượng lớn linh dược chưa hẳn là không thể thay thế. Ngược lại Vương Tuyệt Diệt tu luyện có Cầu Long Ma Thể và Kim Cương Chiến Ý, yêu cầu về dược vật rất cao, mà nhu cầu về Cự Thần Huyết Quả cũng càng mạnh.
Bởi vậy chỉ cần Thất Tuyệt Môn đồng ý ra giá, hoàn toàn không phải là không thể bàn luận, cái gọi là hàng không bán, chung quy chỉ là thủ pháp con người tự nâng giá trị lên mà thôi. Hàng thật sự không bán giống như Cửu Thiên Phượng Loan Thảo, hắn căn bản không nói ra.
Thất Tuyệt Môn nào biết được điểm này, một đám đều đỏ mắt, lôi kéo Đường Kiếp hỏi rốt cục muốn giá bao nhiêu mới bằng lòng bán ra.
Dựa vào kỳ môn tạp nghệ, điều Thất Tuyệt Môn không thiếu chính là tiền.
Đường Kiếp lại đang muốn giật tiền, cũng không nóng nảy, chỉ chậm rãi lấy giấy ra đưa cho Quý Thanh Phong:
- Thật ra ta có thể cung cấp, mà tờ giấy này là những thứ ta cần có.
Quý Thanh Phong tiếp nhận nhìn lại, lập tức hít một hơi lãnh khí.
Hắn đưa danh sách cho Chân Nhân sư đệ Thân Bắc Vọng bên người, Thân Bắc Vọng kia tiếp nhận nhìn, cũng hít sâu một hơi, lại giao cho người bên cạnh. Danh sách cứ như vậy một đường truyền xuống, tiếng hít không khí liền liên tiếp, ánh mắt nhìn Đường Kiếp cũng tràn ngập khó hiểu.