Trong túp lều nhỏ, Vân Sư tổ nhìn Đường Kiếp, khắc này Đường Kiếp có cảm giác một hơi thở uy nghiêm nặng như chín ngọn núi đang đè trên người của Đường Kiếp, khiến hắn ngay cả ngẩng đầu đều làm không nổi.

Lăng Tiêu lo lắng đến độ muốn xin tha, nhưng Vân Tổ liền khoát tay ngăn lại, không cho gã cơ hội nói chuỵện, nói với Đường Kiếp:
- Cớ gì nói ra lời ấy?

Đường Kiếp không chút hoang mang trả lời:
- Thế gian nếu thật có thiên đạo, vì sao theo không người nào có thể ngộ được thiên đạo...

Một phen tuôn hết ra, chính là những lời mà ngày đó từ chỗ Cơ Dao Tiên lấy được đáp án.

Lý luận được từ Đại La Kim Tiên, quả nhiên là tuyên truyền giác ngộ, khiến người bừng tỉnh, nghe thấy khiến cho ngay cả Vân Tổ cũng kinh ngạc không thôi.

Ông ta tất nhiên sẽ không dễ dàng bị Đường Kiếp thuyết phục, liền lập tức đưa ra nghi vấn. Chỉ có điều Đường Kiếp cùng với Cơ Dao Tiên thảo luận đã hơn ba năm, cũng từng nói về vô số vấn đề khác nhau, đối với những câu hỏi của ông ta đã sớm có lý giải thâm hậu.

Thời khắc này Vân Tổ hỏi, hắn liền nhất nhất trả lời, mà đáp án đại đa số đều là Cơ Dao Tiên trong mấy năm đó cho hắn.

Vân Sư tổ ban đầu còn lần theo từng điểm dùng giọng điệu hỏi vặn và chất vấn, nhưng càng nghe Đường Kiếp trả lời lại càng kinh hãi, vẻ mặt cũng từ trang đổi thành tràn đầy kinh ngạc, càng về sau ánh mắt còn hiện lên thần quang, vẻ mặt hưng phấn, đến cuối cùng liên tục gật đầu, lại có loại cảm giác mở mang đầu óc, chưa từng thấy Thượng đại tông sư chỉ trong chớp mắt liền biến thành một học sinh hiếu học chăm chú nghe giảng.

Đáng thương là Lăng Tiêu chưa từng nhìn thấy cảnh này bao giờ.

Từ khi gã trở thành chưởng giáo tới nay, mỗi ngày nhìn thấy sư thúc vẻ mặt ngoài trang nghiêm chính là trang nghiêm, một lòng tu đạo, cũng không nói nhiều với người ngoài, cho dù là trời sập xuống đều không để ý. Năm đó Phong Mục Nguyên dẫn Thanh Thiên Ma Lang đánh lén Tẩy Nguyệt phái, Vân Sư tổ biết rõ việc này, nhưng ngay cả nhắc nhở cũng không nhắc nhở một tiếng, có thể thấy được thái độ của ông bàng quan cỡ nào.

Không ngờ tới hôm nay nói chuyện với Đường Kiếp một buổi, đã không còn uy nghiêm như trước, chỉ không ngừng đưa ra các câu hỏi nghi vấn của mình.

Đường Kiếp được Cơ Dao Tiên chỉ điểm, ít nhất ở phương diện tầm mắt là mở rộng không ít, bởi vậy cũng không sợ cùng thảo luận với Vân Tổ.

Vì thế một già một trẻ hai người, cứ như vậy ở trong nhà cỏ bàn tới nói lui, chớp mắt đã là ba ngày ba đêm, về phần Lăng Tiêu chưởng giáo liền triệt để bị bỏ qua một bên. Cũng may những thảo luận này không gạt gã, Lăng Tiêu chỉ lắng nghe xong cũng có được ích lợi lớn.

Chỉ có điều vừa nghĩ tới chính mình không ngờ từ trong cuộc thảo luận của chính đệ tử và sư thúc của mình đạt được lợi, nghĩ như thế nào đều có chút không thoải mái.

Ba ngày sau, cuộc nói chuyện cuối cùng cũng kết thúc.

Nguyên nhân chấm dứt là do Đường Kiếp đã thật sự không cách nào trả lời Vân Tổ bất kỳ một vấn đề nào nữa.

Lúc trước hắn lãnh giáo Cơ Dao Tiên, tuy rằng lấy được ích lợi nhiều, nhưng chế ngự cho cảnh giới tự thân, có chút vấn đề không tới cảnh giới cao căn bản cũng không biết. Cũng như kinh nghiệm vậy, tuy rằng ngươi có thể đọc sách biết thêm rất nhiều kiến thức hoặc đồ vật này nọ, nhưng để có thật nhiều kinh nghiệm thực tế thì rất khó đấy, phải trải qua mới biết được.

Cảnh giới đã hạn chế tầm nhìn của Đường Kiếp, khiến cho những điều hắn lãnh giáo được năm đó cũng tất nhiên không đủ. Nên khi Vân Sư tổ hỏi tới những vấn đề liên quan tới cảnh giới cao hơn nữa, Đường Kiếp liền không biết.

Ba ngày sau đó, Vân Sư tổ liền giống như thăm dò chỗ yếu hại của Đường Kiếp, những câu hỏi bức Đường Kiếp vào ngõ cụt, kết quả chính là Đường Kiếp không có cách nào tiếp tục trả lời.

Vân Sư tổ lại không hề tỏ vẻ đắc ý, ngược lại biểu hiện là vô cùng mất mát.

Lấy trí tuệ và kinh nghiệm của ông ta, lại làm sao nhìn không ra Đường Kiếp kỳ thật căn bản chính là ở chỉ ở miệng lưỡi, chẳng qua lần võ mồm học được này rất đầy đủ, có thể thấy được người dạy bảo Đường Kiếp và hắn, ở chung với nhau một thời gian không ngắn.

Lúc này Vân Sư tổ đã sinh ra hứng thú nồng đậm với Đường Kiếp, nói:
- Đường Kiếp, nói một chút đi, là người phương nào dạy ngươi những thứ này đó?

- Việc này nói ra thì rất dài dòng.
Đường Kiếp liền kể lại đại khái những kinh nghiệm mà chính mình học được từ Cơ Dao Tiên. Dù sao bọn họ đã đoán được Binh Chủ, hắn cũng không cần dói gạt việc này.

Nghe được Cơ Dao Tiên và Binh Chủ còn có một đoạn tình cảm, Vân Sư tổ cũng thổn thức không ngừng:
- Hoá ra năm đó Vạn Giới Vương Đình cũng là bởi vì Cơ Dao Tiên mà bị Binh Chủ hủy diệt, thật sự là không ngờ tới. Thật đáng tiếc, ta cuối cùng là không có duyên nhìn thấy vị Đại La Kim Tiên kia, xin nàng xin chỉ giáo.

Đường Kiếp vội hỏi:
- Điều này sư thúc tổ không cần phải lo lắng, Vận chuyển Trận vượt qua khoảng cách đã hoàn thành, chỉ cần muốn đi thì vẫn có thể đi đấy. Chỉ là bởi vì khoảng cách quá xa, cần cung cấp năng lượng có chút kinh người, hơn nữa đi tới đi lui rất tốn thời gian.

Lăng Tiêu lập tức nói:
- Chuyện này không thành vấn đề, một chút tài nguyên đó Tẩy Nguyệt phái vẫn có thể xuất ra được.

Có thể gặp mặt Đại La Kim Tiên, đối với Lăng Tiêu mà nói cũng là cơ duyên lớn.

Vân Sư tổ lại lắc lắc đầu:
- Sao có thể dễ dàng như vậy. Đường Kiếp, ngươi không hiểu, sau khi thăng tiến Tiên Đài, linh khí chuyển Tiên Nguyên, linh hồn hóa thần chi, nhất cử nhất động đều ảnh hưởng thiên địa tứ phương. Nếu như lấy thân thể của ta tiến vào Vận chuyển Trận, Vận chuyển Trận căn bản là không chịu nổi, sẽ phát sinh bùng nổ, mà ta tất bị ném vào trong hư không.

- Còn có loại chuyện này?
Đường Kiếp giật mình kinh hãi. Hắn thực sự không biết Tiên Đài không thể dùng Vận chuyển Trận.

Kỳ thật Tiên Đài cũng không phải là không thể sử dụng, chẳng qua phải bố trí một Vận Chuyển trận có thể thừa nhận được thực lực của Tiên Đài, điều này yêu cầu càng cao, trả giá cũng càng lớn hơn, mặc dù là tụ tập tài nguyên tam giới là Tê Hà, Huyết Hà, Thanh Vân thì cũng không chắc đã đủ.

Về phần Vận Chuyển trận mà Đường Kiếp chế tác này, chế ngự các loại tìa nguyên thay thế, đừng nói Vân Tổ, cho dù là Lăng Tiêu cũng không đi qua nổi.

Thời khắc này biết mình không thể đi, Lăng Tiêu cũng hơi cảm thấy thất vọng.

Cuối cùng Đường Kiếp lên tiếng:
- Nếu đã như vậy, cùng lắm thì đệ tử thay mặt sư phụ và sư tổ đặt câu hỏi là được.

- Cũng chỉ có thể như thế.
Vân Tổ và Lăng Tiêu cùng nhau gật đầu.

Đúng lúc này, Đường Kiếp đột nhiên nghĩ đến điều gì, vỗ đầu một cái nói:
- Đúng rồi, sao lại quên mất chuyện này chứ.

Đường Kiếp nói xong đã lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ ra, từ trong đó lấy ra một vật, chính là vĩnh hằng chi quan tài.

- Tiểu thế giới?
Lăng Tiêu kinh hô, hẳn là cũng nhận ra được Sơn Hà Xã Tắc Đồ đấy, lại không ngờ rằng Đường Kiếp sẽ phát triển nó trở thành một tiểu thế giới độc lập, hơn nữa từ nơi này, gã cũng cảm nhận được một tia lực lượng vũ tinh.

- Đạo Binh?
Lực chú ý của Vân Tổ thì tập trung toàn bộ trên vĩnh hằng chi quan cùng với người trong quan tài:
- Người phụ nữ này... Có thần hồn vô cùng cường đại.

- Lời của sư thúc tổ không sai!
Đường Kiếp trả lời, lúc này mới kể lại chuyện ngày đó đổi linh hồn nói qua một chút.