- Vớ vẩn, chưa nói chênh lệch một bậc to lớn cỡ nào, ngay cả hóa thần cũng không phải thứ trong hai trăm năm ngươi có thể đạt tới!
Hứa Quang Hoa quát:
- Đường Kiếp ngươi lại dám vô lễ như thế, còn không lập tức nói xin lỗi Linh Lung Tiên Tôn, thu hồi lời ban đầu.

Linh Lung Tiên Tôn nói:
- Hứa Quang Hoa, ngươi không cần giả bộ. Hai trăm năm, bản tôn chờ được, Đường Kiếp, cho ngươi sống thêm hai trăm năm. Đến lúc đó ta cho ngươi cơ hội đánh một trận công bằng. Đến lúc đó, ta có giết ngươi, Lăng Tiêu cũng không có thể nói gì được.

Đường Kiếp bĩu môi:
- Để cho ta sống thêm hai trăm năm? Linh Lung Tiên Tôn, ngươi có nội tình của ngươi, ta có tiềm lực của ta. Ngươi rất mạnh, nhưng trong mắt ta chỉ là nhất thời. Ngươi cảm thấy ngươi cho ta sống lâu hai trăm năm, ta lại cảm thấy là ta cho ngươi sống thêm hai trăm năm. Ngươi nói tấn công Tử Phủ là lạch trời, điểm ấy đúng. Nhưng chính do là lạch trời, cho nên thứ quyết định kỳ thật không phải thời gian, mà là bản thân, bổn sự không đủ, mười ngàn năm cũng không qua được, nhưng kỳ thật chỉ mất có mấy ngày thôi.

Linh Lung ngạc nhiên:
- Chẳng lẽ trong mấy ngày này ngươi muốn tấn công Tử Phủ?

Đường Kiếp giơ lên một ngón tay:
- Ta hóa hồn chưa đến đỉnh cao, vốn thần hồn bị thương, trong bốn mươi năm không thể tu luyện, tạm thời không xung được Tử Phủ. Tuy nhiên chỉ cần thương thế khỏi hẳn, nhiều nhất mười năm ta có thể đạt tới. Đến lúc đó trong vòng mười năm, ta tất là Tử Phủ! Còn dư lại 150 năm là dùng để tấn công hóa thần.

————————————

- Trong vòng mười năm, ta tất là Tử Phủ!

Trong Tử Diệp Hiên, Thái Quân Dương cười ha hả bá vai Đường Kiếp:
- Quả nhiên không hổ là Đường Kiếp, quá hào hùng, quá can đảm!

- Hào hùng là đủ rồi, vấn đề là tấn công Tử Phủ không phải là trò đùa.
Vệ Thiên Xung lo lắng nói:
- Đây chính là sinh tử quan, bao nhiêu người cuối cùng cả đời cũng không xông qua được. Có khi chưa đến cửa của Linh Lung Tiên Tôn thì mình đã chết khi tấn công Tử Phủ.

Những người khác cũng gật đầu, ngoại trừ Thái Quân Dương, không một ai xem trọng Đường Kiếp, Hứa Diệu Nhiên cũng còn đang cười.

- Này, tiểu thư, người bị ngốc rồi sao?
Hồng Uyển đẩy Hứa Diệu Nhiên:
- Đã như vậy rồi, người còn cười được?

Hứa Diệu Nhiên nói:
- Vì sao không cười? Ta cũng biết Linh Lung Tiên Tôn là nhân vật khủng bố cỡ nào. Nhưng ta càng tin tưởng Đường Kiếp, tin tưởng hắn sẽ không bắn tên trượt đích. Lo được lo mất, không bằng tin tưởng Đường Kiếp có thể sáng tạo kỳ tích, như thế cũng có thể thanh thản ổn định vượt qua hai trăm năm này.

- Kỳ tích.
Hồng Uyển nói lầm bầm:
- Trông cậy vào kỳ tích còn không bằng trông cậy vào lão gia.

Nàng nói lão gia dĩ nhiên là Hứa Quang Hoa rồi.

Thấy Đường Kiếp và Linh Lung Tiên Tôn định hai trăm năm vốn đã cực lo lắng, vừa nghe tiểu tử còn nói qua bốn mươi năm dương thương, thời gian tu luyện chính thức chỉ có 160 năm, tức giận đến nói không ra lời, trực tiếp quay người đi.

Lúc trước hắn vẫn không để ý nhiều tới tên con rể này, đợi đến khi nhận thức nó, thì chỉ chớp mắt tiểu tử này lại bắt đầu tìm đường chết.

Kỳ thật lấy thành tựu hôm nay của Đường Kiếp, chỉ cần không chết, hoàn toàn có thể phát triển tiếp, ngàn năm sau cũng có thể làm một vị thiên tôn. Nhưng hắn tìm đường chết, thật làm cho người ta không nói được lời nào.

Hiện giờ đánh cuộc đã định, Hứa Quang Hoa cũng không thể làm gì. Tuy vậy, ông vẫn sai người đưa tới một lọ Cửu Hoa Sương Mai đan. Vật ấy không có tác dụng khi thăng tiến Tử Phủ, tuy nhiên có chỗ tốt chính là một khi ngưng kết Tử Phủ thất bại, có thể cầu nguyện thần hộ mệnh hồn, do đó nâng cao tỷ lệ sống, coi như là thần dược.

Bởi vậy có thể thấy được tuy có trăm ngàn phẫn nộ và bất mãn, giờ khắc này Hứa Quang Hoa vẫn ôm chút lòng tin và hy vọng.

So sánh với những người khác, cũng chỉ có Đường Kiếp biết, việc hắn tấn công Tử Phủ, kỳ thật chẳng có khó khăn gì đáng nói.

Tấn công Tử Phủ, kỳ thật chính là quá trình thực chất hóa thần hồn.

Điểm này tương tự như tấn công Tâm Ma, chẳng qua Tâm Ma kỳ là linh hồn chưa từng hóa hình thành sương khói giống như hình thể, còn tấn công Tử Phủ là từ hình thể sương khói hóa thành thật thể.

Trong quá trình này, thần hồn của tủ giả phải xung xuất với thể nội, để lộ dưới ánh sáng, mượn linh khí cọ rửa mà thành hình, bởi vì thần hồn còn yếu ớt, vô cùng nguy hiểm, rất dễ ở dưới mặt trời chói chang mà thành tàn tro bay mất, vì vậy phải kết Tử Phủ bảo hộ.

Đường Kiếp bảo hộ linh hồn Lâm Hãn xuất khiếu kỳ thật chính là quá trình ngưng kết Tử Phủ. Chẳng qua khi chân chính tấn công Tử Phủ, đại bộ phận linh hồn đều phải dùng để ngưng kết thật thể, lực lượng có thể dùng để bảo hộ bản thân không đủ, phải kiên trì trong thời gian dài, phiêu lưu cũng lớn hơn.

Vì vậy, An Phủ Kinh chính là một loại pháp môn vô cùng thích hợp cho người tấn công Tử Phủ, ưu đãi lớn nhất chính là khiến cho tu giả có thể thử trước quá trình ngưng kết Tử Phủ.

Khó khăn đáng sợ nhất chính là lặp lại.

Một sự kiện chỉ cần có có thể thử đi thử lại, tỷ lệ thành công sẽ gia tăng, mà An Phủ Kinh tốt ở chỗ này. Tuy rằng thần hồn bị tổn thương nhưng so với việc thất bại phải chết thì tốt hơn nhiều.

Trải qua lần đó giúp Lâm Hãn hộ hồn, Đường Kiếp đã có cảm thụ sâu sắc với ngưng kết Tử Phủ, đây là thứ nhất.

Thứ hai là hắn có nguồn tài nguyên phong phú. Luận đến tài nguyên, trong tay Đường Kiếp cần chất lượng có chất lượng, cần số lượng có số lượng.

Về chất lượng có thần vật Cửu Thiên Phượng Loan Thảo, hiệu quả lớn nhất chính là nâng cao cường độ và linh tính của thần hồn. Bởi vì tu giả tu đến hậu kỳ chủ yếu chính là thần hồn, bởi vậy Cửu Thiên Phượng Loan Thảo mới có được thần hiệu nâng cao tỷ lệ thăng tiến của tu giả.

Trừ lần đó ra, hắn ở trong Binh Chủ Bí Cảnh ngắt lấy mười hai gốc linh dược, cũng dùng để tăng cường thần hồn, phụ trợ tấn công, mỗi một gốc đều là thế gian hiếm thấy. Cũng có bốn viên Yêu Hoàng nội đan và thần hồn, thứ nào cũng giá trị như linh dược bậc nhất.

Về số lượng, ba kho báu của Yêu Hoàng ở Thanh Vân Giới, cùng với của cải do giao dịch hai giới mang đến cũng đủ nghiền ép một môn phái trung đẳng.

Hơn nữa có Hứa Diệu Nhiên là thiên tài Luyện Đan Sư, Đường Kiếp tự tin có thể hoàn toàn luyện ra những thần dược phụ trợ tấn công Tử Phủ trong truyền thuyết.

Cuối cùng có chỉ điểm của Cơ Dao Tiên, có Tử Ngọc Tâm Pháp, Cửu Lê Tâm Kinh, Chí Ngự Thiên Bảo, lại có sự thông hiểu nhiều đại đạo, kinh nghiệm nhất hồn song thân, nền tảng của Đường Kiếp đã vô cùng vững chắc.

Tâm pháp, tài nguyên, căn cơ, thêm một chút vận khí, chính là bảo đảm thông được tới Tử Phủ.

Với sự hiểu biết của Đường Kiếp về đạo mệnh mà nói, khâu vận khí kia cũng không là vấn đề.

Năm mươi năm trù bị hoàn toàn đủ hắn bện ra một tấm lưới vận mệnh riêng cho mình, đặt mình ở trong đó, mọi nhân tố bất lợi đều bị trừ khử, phóng đại ưu thế tới vô hạn.

Dưới tình huống như vậy, nói không nắm chắc thì đúng là không có thiên lý rồi.

Tuy nhiên có những thứ không thể lộ ra ngoài, Đường Kiếp giờ chỉ có thể mỉm cười ứng đối, để mọi người tin tưởng.

Ngay đêm đó, mọi người vì Đường Kiếp trở về mà làm yến hội hoan nghênh, trong bữa tiệc mọi người ăn uống linh đình, một đám ôm vò rượu điên cuồng rót đầy. Tuy nói ai cũng có pháp lực không dễ say, nhưng rượu ở đây đều là linh tửu tốt nhất, mấy chục người uống hết, tửu lượng có giỏi cũng đều gục xuống.