Đường Kiếp!

Đường Kiếp đã trở lại!

Rốt cục giờ khắc này tin tức đã truyền ra.

————————————

Diễn võ đài.

Xoạt!

Nương theo một đạo kiếm quang mạnh mẽ xẹt qua, một tu giả Tâm Ma hậu kỳ đã ngã ra ngoài Diễn Võ đài.

- Còn ai nữa?
Đứng ở trên đài, Thái Quân Dương cầm đại kiếm trong tay hưng phấn nói.

Một đám tu giả Thiên Nhai Hải Các trước mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không ai dám bước lên.

- A!!!
Dưới đài, Bành Diệu Long, Diệp Thương Thiên và đám người Mạnh Thập Tuyết đã cùng nhau phát ra tiếng hona hô lớn.

Bành Diệu Long đã ôm cánh tay nói:
- Không ai dám lên đài…. Vậy đài chủ tháng này là của chúng ta rồi, đa tạ chư vị đã nhường nhịn.

Sắc mặt vài tu giả trở nên vô cùng khó coi, chỉ có điều tuy trong lòng không phục nhưng muốn tìm một tu giả cùng cảnh giới có thể sánh vai với Thái Quân Dương lại rất khó. Trừ phi là mấy vị thiếu chủ kia. Nhóm Nại Hà thiếu chủ phần lớn đều toàn tâm tu luyện, rất ít đi tới Diễn Võ đài này.

Kết quả chính là những năm gần đây khiến Thái Quân Dương xưng bá xưng vương ở trên Diễn Võ đài của Thiên Nhai Hải Các, đến giờ đã giữ đài chủ hơn chục lần rồi. Tuy nói đây cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng đều khiến mọi người có cảm giác mất mặt, lại càng làm lòng người khó chịu.

Đúng lúc này, xa xa vang lên một thanh âm:
- Thái Quân Dương, ngươi uy phong cũng lâu rồi đó.

Nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy một cô gái từ đằng xa đi tới.

Trên mặt nàng kia phủ một tấm lụa mỏng, đôi chân trần trụi, cứ như vậy bước chậm trên hư không mà đến, mỗi một bước đạp ở trên không trung dều mang tới gợn sóng, lúc nói câu này nàng ở chân trời, hiện giờ chớp mắt đã ở trước mắt.

Nàng vừa xuất hiện khiến Thiên Nhai Hải Các lập tức phát ra một mảnh tiếng hoan hô, không ngừng kêu “Hàn sư tỷ” “Đại sư tỷ, chính là đại đệ tử xuất sắc nhất Táng Phong nữ trong Thiên Nhai Hải Các, Hàn Sương Nguyệt.

Nhìn thấy Hàn Sương Nguyệt xuất hiện, trên mặt Thái Quân Dương lập tức hiện ra chiến ý:
- Hàn Sương Nguyệt, cuối cùng ngươi đã tới!

Đối mặt với đệ nhất thiên tài của Thiên Nhai Hải Các này, hắn không những không sợ hãi mà ngược lại còn tràn ngập ý chí chiến đấu. Thời khắc này đại kiếm trong tay quét ngang, bày ra thái độ nghênh chiến.

Hàn Sương Nguyệt đã nói:
- Thái Quân Dương, ngươi bây giờ là Tâm Ma cảnh, thấp hơn so với ta một bậc. Ta cũng không chiếm tiện nghi của người, liền kiềm chế cảnh giới tới Tâm Ma sơ kỳ đánh với ngươi một trận, nếu ngươi không thể thắng ta, vậy sau này đừng lên Diễn Võ đài.

Không tới hai trăm năm liền tu luyện tới Hóa Hồn, tốc độ tu luyện của Hàn Sương Nguyệt khá là kinh khủng.

Hôm nay Thái Quân Dương là Tâm Ma trung kỳ, Hàn Sương Nguyệt lại ép tu vi của mình ở cảnh giới sơ kỳ, so với hắn còn thấp hơn nửa bậc.

Mày của Thái Quân Dương nhướng lên:
- Vậy là ta thắng chắc rồi.

- Ngươi không thắng được!

Nói xong mũi chân nàng điểm nhẹ, thân hình biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã ở trên Diễn võ đài, cũng không nói nhiều mà điểm về phía Thái Quân Dương.

Thái Quân Dương hét lớn một tiếng, cự kiếm đã tạo ra một mảnh quang hoa rực rỡ, khí thế kinh người hướng về phía Hàn Sương Nguyệt.

Không nghĩ tới thân hình nàng chỉ quay tít một vòng, vô số kiếm hoa đã từ bên người nàng tán đi, đồng thời ngọc thủ vỗ nhẹ, một chưởng đã ấn tới trước mặt Thái Quân Dương. Thái Quân Dương lập tức cảm thấy sát khí vô tận, biết một chưởng này không phải là nhỏ, tay trái liền thu lại, nháy mắt biến hóa ra mấy đạo thủ ấn, vô số thủ ấn này hóa thành một long bàn thủ, đối đầu với chưởng phong của Hàn Sương Nguyệt.

Ầm!

Trong tiếng vang dội kịch liệt, hai người vừa chạm vào liền tách ra. Trên người Thái Quân Dương bao phủ một tảng băng sương lớn, trên mặt của Hàn Sương Nguyệt cũng hiện lên ửng đỏ chưa từng có.

Nhưng ngay sau đó, Thái Quân Dương đã lại hét lớn xông lên, đồng thời Hàn Sương Nguyệt cũng đưa ta, một mảnh Hồng Lăng bay ra, quấn về phía cần cổ Thái Quân Dương.

Thái Quân Dương vung kiếm chém tới, Hồng Lăng kia dưới một trảm này lại lách qua như rắn. Thái Quân Dương hừ một tiếng, đại kiếm trong tay nháy mắt hóa thành vạn đạo tiểu kiếm bay vụt về phía Hàn Sương Nguyệt.

Nhưng chân ngọc của Hàn Sương Nguyệt chỉ khẽ đạp mấy cái liền biến mất trong hư không, không hề kém cỏi so với Loạn Phong Bộ của Đường Kiếp, thậm chí còn vượt qua. Khi xuất hiện đã ở sau đầu Thái Quân Dương, điểm nhẹ xuống đầu của hắn.

Thái Quân Dương lại như đã sớm biết, trên người sáng lên pháp tráo hộ thể, đồng thời đầu cũng không quay lại đã bổ ra một chưởng phong về phía sau. Hàn Sương Nguyệt cũng chợt lóe rồi biến mất, lại lần nữa né qua.

Hai người trong phút chốc giao thủ vô số lần, một người là kiếm pháp sắc bén, một người là thân pháp tự nhiên, lực lượng hùng hậu, thuật pháp quỷ dị, càng đấu càng phấn khích, trong lúc nhất thời khó phân được thắng bại.

Nhưng tu giả của Thiên Nhai Hải Các không ngờ Thái Quân Dương có thể dấu kịch liệt với Hàn Sương Nguyệt như thế, giờ mới biết được thực lực của hắn cường đại như thế nào.

- Có thể đấu với đại sư tỷ tới tình trạng như thế, danh hiệu đệ nhất thiên tài trong hai trăm nảm của Tẩy Nguyệt phái nên thuộc về hắn.

Có người dùng phương thức thổi phồng đối thủ để bảo vệ tôn nghiêm của đại sư tỷ nhà mình.

- Đó cũng là ỷ với tài nguyên của Hứa Diệu Nhiên.

Cũng có người nghĩ hết biện pháp để thực lực của Thái Quân Dương nhà mình càng thêm vẻ vang.

- Hừ, Hứa Diệu Nhiên cũng thật là, huynh đệ trong bản môn lại không cho ưu đãi, ngược lại còn đem tài nguyên cho người của môn phái khác.

Cũng có người đem sự bất lực của mình giận chó đánh mèo trên thân người khác.

Mọi người đều đang bàn tán, chiến đầu lại càng phát ra kịch liệt.

Thái Quân Dương huy động đại kiếm, cười dài nói:
- Một kiếm này nên cẩn thận.

Trên đại kiếm đột nhiên phát ra một chút quang hoa huyết sắc, chém về phía Hồng Lăng ba trượng trong tay Hàn Sương Nguyệt.

- Giết Chóc đạo?
Hàn Sương Nguyệt hừ một tiếng, thân thể nhẹ lay động, lại lay động ra một mảnh bảo quang tươi đẹp, hiện ra hàng nghìn hàng vạn pháp tướng, bên trong có vô số bóng ngừi, châu quang Bảo thụ lay động, tràn ngập ra thiên văn kinh người.

Một kiếm này của Thái Quân Dương liền trở thành ảm đạm trước Hàn Sương Nguyệt, một kiếm kèm theo lực giết chóc lại không thể đánh tan hàng ngàn hàng vạn bảo tướng, hào quang vô tận ngưng tụ ra lực lượng khổng lồ khiến hắn bị hất bay, nhưng lại không thể tiến thêm.

- Cuối cùng đại sư tỷ đã xuất ra Vong Tình Thiên Thư rồi.

- Hừ, Thái Quân Dương đừng mơ tưởng có được điều tốt trước Thái Ất Vong Tình Thiên Thư!

Mọi người phía dưới đều nghị luận.

Thái Ất Vong Tình Thiên Thư này là một trong những tuyệt học bị thất truyền của Thiên Nhai Hải Các, dùng Vong Tình nhập đạo, đi trên con đường tuyệt tình.

Tuy nói tình là tiểu đạo, nhưng bản thân đó lại đặc sắc, phong phú không thua gì đại đạo, ngược lợi bởi vì nhỏ mà chuyên, thay đổi có hiệu quả. Thiên Tình Tông và Thiên Nhai Hải Các đi đều là Tình đạo, chẳng qua một cái là Đa Tình, cái kia lại là Vong Tình.

Hàn Sương Nguyệt tu luyện Thái Ất Vong Tình Thiên Thư, tuyệt tình tuyệt dục, cả đời không được gả cưới, thực lực lại vô cùng khủng bố. Mặc dù là ở trên tiểu đạo, nhưng trình độ ngộ đạo lại rất sâu, lực lượng cũng rất cao.