- Có lẽ là sau khi cùng tiền bối tách ra đột nhiên mạnh mẽ lên. Bây giờ nghĩ lại, vãn bối cũng có thể hiểu được Binh Chủ lão nhân gia vì sao lại giận dữ phá vỡ Thiên đình rồi. Hoá ra, vẫn là vì hồng nhan mà nổi giận. Về phần tiên đế, vãn bối cũng không có may mắn được nhìn thấy, khả năng cũng là ở trong trận đại chiến mất mạng, nếu không sao có thể tới hiện tại cũng không có chút tin tức, mà Binh Chủ cũng đã qua đời trong trận chiến đó.
Cơ Dao Tiên nghe xong dĩ nhiên lại khóc nức nở thành tiếng:
- Không ngờ... Không ngờ chàng vì ta... làm nhiều việc như vậy, ta vẫn không hề hay biết, vẫn còn ở oán giận chàng không tới cứu ta! Cửu Dương...
Nói đến đó, lại khóc rống lên, kêu khóc như một kẻ tâm thần, làm gì có phong thái của Dao Nữ ngày nào chứ, ngược lại có vô số Hồng Mông Tử Khí từ trong thông đạo tuôn đi qua, cũng may Đường Kiếp biết rằng bà ta đã nhập ma, nên không có gì là kỳ quái, chỉ có điều đáng tiếc nữ nhân của Binh Chủ không ngờ lại rơi vào kết quả như vậy.
Khóc trong chốc lát, Cơ Dao Tiên rốt cục dừng lại nói:
- Nói như vậy, ngươi chính là truyền nhân của chàng? Vậy pho tượng mà ta lưu lại, ngươi làm thế nào mà lấy được?
- Sau khi Vương Đình vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh vỡ rơi xuống các giới. Trong đó có một bộ phận đã rơi vào Tê Hà Giới. Vãn bối chính là ở một lần cơ duyên xảo hợp, tiến vào mảnh vỡ, ở trong lúc vô ý chiếm được pho tượng đó, cũng bởi vậy đoán được một ít quan hệ giữa ngài và Binh Chủ. Chỉ có điều không ngờ tới...
- Không ngờ tới lại ở chỗ này gặp được ta, hơn nữa ta còn biến thành một đại ma đầu, đúng không?
Thanh âm của Cơ Dao Tiên trầm xuống lạnh như băng.
Đường Kiếp không đáp lời.
Cơ Dao Tiên lại cất tiếng cười to, tiếng cười thê lương, thống khổ, như muốn xé rách lòng người.
Mà ngay cả đám người Thân Đồ Nguyên đứng phía xa, cũng hận không thể bịt kín lỗ tai lại. Trong đoạn đối thoại của Đường Kiếp và Cơ Dao Tiên, bọn họ cũng hoàn toàn biết được lai lịch của Đường Kiếp.
Ai có thể ngờ được hắn không phải người của Thanh Vân Giới, vả lại kế thừa còn có quan hệ mật thiết với đại ma đầu kia.
Bốn người Thân Đồ nhìn nhau, cùng nhau lo lắng đánh giá sắc mặt Đường Kiếp, ý rằng mặc kệ quá khứ như thế nào, tổ tông ra làm sao, hiện tại nữ nhân này là một ma đầu.
Ma đầu có lối suy nghĩ không theo lẽ thường, tuyệt đối không được vì có quan hệ sâu xa, mà bỏ qua, càng không hiểu cái gì là báo ân.
Kẻ thành ma phần lớn tính tình dị thường, có lối suy nghĩ bừa bãi, khi thì tỉnh táo khi thì mơ hồ khi thì điên cuồng, không cần nói gì khác, chỉ dựa vào phản ứng vừa rồi của Cơ Dao Tiên, như kẻ bị bệnh tâm thần, có thể cảm thấy tinh thần của bà ta thực sự đã có chút không bình thường.
Nếu Đường Kiếp bởi vì quan hệ với Binh Chủ mà thả bà ta ra, chỉ sợ ngược lại hại chính mình.
Đường Kiếp gật gật đầu tỏ vẻ hiểu được.
Sau một phen vừa khóc vừa cười, Cơ Dao Tiên khôi phục lại tâm trạng điềm tĩnh, nói với Đường Kiếp:
- Ngươi là truyền nhân của Lê Cửu Dương, vậy thì ta cũng chính là sư mẫu của ngươi. Ta hiện giờ đọa thân thành ma, cũng không cầu ngươi thả ta, chỉ hy vọng ngươi có thể nhận ta, gọi ta là một tiếng sư mẫu, không biết ngươi có bằng lòng hay không?
Đường Kiếp cũng không nói nhiều, trực tiếp quỳ xuống nói:
- Đường Kiếp bái kiến sư mẫu.
Cơ Dao Tiên ha hả mỉm cười:
- Tốt lắm, tốt lắm. Không thể ngờ được ta bị giam giữ vạn năm, lại vẫn có thể nhìn thấy truyền nhân của Cửu Dương, có chết cũng không hối hận. Đúng rồi, phân thân của ngươi có còn sống không?
- Nhờ di trạch mà sư mẫu phù hộ, hiện giờ còn sống.
- Di trạch? Di trạch gì?
Đường Kiếp liền giải thích chuyện Dao Nữ Nhập Mộng Đồ một chút.
Bức tranh chính là vẽ Cơ Dao Tiên, nhưng người vẽ tranh là Triển Mộng Khiên, không hề có quan hệ với Cơ Dao Tiên, Cơ Dao Tiên tất nhiên là không biết.
Thời khắc này sau khi nghe Đường Kiếp nói qua, Cơ Dao Tiên mới bừng tỉnh ngộ, nói:
- Hóa ra là như vậy, có lẽ năm đó ta thăng Tiên giới bị người nhìn thấy, nhờ vậy mà có cảm xúc vẽ tranh, đưa thần ý nhét vào trong bức tranh. Khi đó xem ra ta đã tu luyện An Phủ Dưỡng Thần Kinh đại thành, trong thần ý cũng có an thần chi công, khó trách bức họa này có thể hộ phân thân của ngươi chưa chết.
Đường Kiếp nghe được thầm cảm thấy kỳ quái. Năm đó Triển Mộng Khiên bất quá chỉ là một phàm nhân, trừ phi ông ta trực tiếp dựa vào bức tranh nhập đạo, nếu không làm sao có thể đưa thần ý của Dao Nữ nhét vào trong bức tranh?
Tuy nhiên thiên hạ có nhiều việc nói không chính xác, có lẽ họa thánh lão nhân gia ông ta thực sự cũng không nhớ rõ.
Kế tiếp lời của Cơ Dao Tiên khiến Đường Kiếp tinh thần đại chấn:
- Đây hẳn là số mệnh. Ngươi đã là truyền nhân của Cửu Dương, lại lấy Dao Nữ Nhập Mộng Đồ có ghi được thần ý của ta, nhất định là cùng ta có duyên, kinh Dưỡng Thần ta cũng không giữ làm của riêng nữa, vậy ta sẽ truyền lại cho ngươi.
Đường Kiếp nghe được vừa mừng vừa sợ, kinh Dưỡng Thần cứ như vậy đến tay.
Tiếp theo Cơ Dao Tiên liền truyền kinh Dưỡng Thần cho Đường Kiếp, có phương pháp này, thần hồn của phân thân thần sẽ không bị héo rũ, mà là sẽ lấy hồn niệm kia làm mồi lửa, một lần nữa phát triển lớn mạnh, cuối cùng khôi phục. Mà có Dao Nữ Nhập Mộng Đồ, tốc độ khôi phục thậm chí còn so với tình huống bình thường càng mau hơn một chút.
Tuy nhiên điều này cũng khiến Đường Kiếp cảm thấy vài phần khó xử.
Cơ Dao Tiên đã truyền kinh Dưỡng Thần cho mình, mà hắn cũng không dám thả sư mẫu của chính mình ra, thực tại là thẹn ở trong lòng.
Cũng may Cơ Dao Tiên sau khi biết quan hệ của Đường Kiếp và Binh Chủ, lập tức trở nên thông tình đạt lý, ngược lại an ủi Đường Kiếp nói:
- Thân thể của ta sau khi nhập ma, ma niệm ảnh hưởng bản thân, có khi khó tránh khỏi những cử chỉ bất thường, một khi xuất thế, khó tránh khỏi hại người, vẫn tiếp tục lưu lại nơi này thì tốt hơn. Nếu như ngươi băn khoăn, liền ở nơi này một thời gian ngắn, cùng ta trò chuyện, giải buồn, thuận tiện ta cũng muốn biết một chút chuyện bên ngoài nhân gian. Thứ hai cũng để bảo hộ Thanh Long chi hồn. Đương nhiên, ta cũng sẽ không để cho các ngươi mất thời gian, với con đường tu luyện, tin tưởng ta còn có thể chỉ điểm các ngươi một phen đấy.
Lời này vừa nói ra, tất cẩ đều mừng rỡ.
Đây chính là Đại La Kim Tiên đó.
Đại phái ý nghĩa tại nơi nào? Không phải là kế thừa và chỉ điểm sao? Có thể khiến cho đệ tử bỏ qua rất nhiều đường vòng.
Hiện giờ có Đại La Kim Tiên tự mình chỉ điểm, còn có cái gì so với chuyện này càng có giá trị chứ.
Mọi người tất nhiên là cùng nhau đáp ứng.
Từ ngày hôm đó, Đường Kiếp và đám người Thân Đồ Nguyên cùng nhau lưu ở nơi này, tĩnh dưỡng tu luyện.
Trong lúc rảnh rỗi, liền cùng Cơ Dao Tiên nói chuyện.
Đại đa số thời gian, đều là Thân Đồ bọn họ đang nói... còn Cơ Dao Tiên lắng nghe.
Vạn năm giam giữ, thế giới bên ngoài sớm là thương hải tang điền. Cơ Dao Tiên đối với mọi chuyện đều cảm thấy mới mẻ vô cùng, điên cuồng muốn biết bên ngoài phát sinh những chuyện gì.