Người khác tuy rằng nhìn thấy, phân thân cũng không phải việc hiếm lạ gì, duy nhất hiếm lạ chính là Đường Kiếp đã có từ lâu, thậm chí tu luyện phân thân tới cấp bậc cao, bổi vậy cố ý không lộ ra mà thôi.
Chính vì nguyên nhân này, Cơ Dao Tiên kỳ thực vẫn không biết Đường Kiếp là nhất hồn song thân, thời khắc này vừa nghe thấy vậy, lập tức kinh hãi.
Đường Kiếp đã cười nói:
- Ngươi quả nhiên không biết. Ngươi đã biết đã nhất hồn song thân, vậy sẽ biết ta từng phân hồn, cho nên phương pháp dưỡng thần vẫn là có đấy.
- Hừ, biện pháp của ngươi chưa chắc đã dùng được.
Cơ Dao Tiên hừ hừ nói.
- Dùng được hay không, phải thử qua mới biết được. Dù sao nếu bỏ mạng, cũng chỉ là một phân thân mà thoi, dù sao tính mạng ta vẫn giữ được. Muốn dùng cái này để áp chế ta thả ngươi ra, tuyệt đối không có khả năng.
Cơ Dao Tiên bị hắn chọc tức, giận không nói được lên lời.
Chỉ có đám người Thân Đồ Nguyên nhìn ra, khi Đường Kiếp nói xong mấy lời này, trên mặt không có chút khí sắc nào cả, càng không hề thử dưỡng thần.
Lúc trước hắn chế tạo phân thân, dựa vào nuôi dưỡng hồn của cỏ cây, hộ phách đan, điếu mệnh tán… sau đó dùng thêm tam thi bí pháp mà thành.
Hiện giờ này những thứ đan dược nuôi dưỡng hồn phách hắn đều không có, tam thi bí pháp mặc dù có thể nuôi dưỡng hồn, lại giới hạn trong cấp thấp, đối với hóa hồn kỳ thì hiệu quả cực kỳ hữu hạn, đối mặt với thương tổn ngưng tụ do Tử Phủ tạo ra, căn bản chính là hữu tâm vô lực.
Bởi vậy, khối phân thân này, nếu không có kinh Dưỡng Thần, sẽ chết chắc.
Mặc dù chỉ là một khối phân thân, nhưng qua nhiều năm như vậy, Đường Kiếp dựa vào nó làm không ít việc, cũng vất vả tu luyện tới Hóa Hồn cảnh, hiện giờ mắt thấy sẽ hồn tán mệnh tiêu, trong lòng cũng khó tránh khỏi khổ sở.
Mọi người gặp phải tình huống này, cũng chỉ có thể nhìn nhau.
Ngay cả Y Y cũng ôm “xác” phân thân ngẩn ngơ.
Tuy rằng biết Đường Kiếp còn sống, không có khả năng chết, nhưng nhìn phân thân, Y Y cảm thấy giống như một đại ca ca khác đang rời mình mà đi, hơn nữa còn là một người đang yên đang lành mất đi một nửa mạng sống, Y Y nghĩ vậy nước mắt đã không kìm được, dâng dầy hốc mắt rồi.
Đường Kiếp chung quy không nói gì cả, cứ như vậy ôm lấy phân thân, đi về một phía khác.
Mọi người biết tâm tình hắn không tốt, cũng không ai tiến lên quấy rầy.
Đi tới một khoảng đất trống, Đường Kiếp tiện tay đánh một quyền lên mặt đất, tạo thành một hố lớn, vùi phân thân vào trong đó.
Sau đó cứ như vậy ngồi bên cạnh, nhìn tia hồn niệm còn sót lại trong thi thể đang dần dần tiêu vong, sinh mạng cũng sắp rời đi.
Y Y tiến lại ngồi xuống bên cạnh hắn, thương tâm nói:
- Ca ca!
Đường Kiếp ôm lấy Y Y, mỉm cười nói:
- Đừng thương tâm, nhân sinh mà, điều gì cũng phải trải qua, mới có thể trưởng thành. Chỉ là quá trình chết đi của một phân thân, không phải vẫn tốt sao? Loại thể nghiệm này, vạn năm mới có cơ hội cảm nhận đấy, không chừng bản thân còn có thể nhập đạo luân hồi ý chứ.
Y Y nghe hắn nói vậy, cười khúc khích một tiếng, nhưng trên mặt còn treo nước mắt, nhìn vừa yêu vừa thương.
Đường Kiếp cứ như vậy ôm Y Y, ngồi ở bên cạnh hố đất, dùng tay quét đất xuống hố, từng chút từng chút phủ lên người phân thân. Trong đầu hiện lên những cảnh đã qua, tất cả cảm thụ khi phân thân đi lại quanh thế gian.
Tranh đấu ở Lang gia, cùng Vương Tuyệt Diệt và Thạch Lương phái đấu sức,cuộc khổ chiến ở Vạn Thú Viên, còn có hành trình ở Mạc Khâu, hành trình tới Huyết Hà giới, cuộc chiến ở mảnh vỡ Vương Đình, hết thảy đều là những điều mà phân thân trải qua.
Nếu như không có phân thân, Đường Kiếp hiện tại vẫn còn đang ở bên trong bí cảnh Binh Chủ, chưa thể đi ra được.
Cho tới hiện tại, vô số bảo vật mà Đường Kiếp đoạt được, đều đa phần do phân thân tranh đoạt được.
Nghĩ vậy, Đường Kiếp đột nhiên đưa tay vào túi, lấy ra vài món bảo vật, ném lên trên người phân thân:
- Dù sao cũng chẳng có tác dụng gì nữa, xưa nay đế vương đều có vàng bạc tuẫn táng, ta cũng để lại chút bảo bối vào.
- Ừm, được.
Y Y nói to, sau đó túm lấy túi Giới Tử, nhìn cũng không nhiều pháp bảo lắm, toàn bộ ném vào trong hố đất, miệng còn nói:
- Cái này vô dụng, cái này cũng vô dụng…
Đáng thương đám pháp bảo đó nếu để ở bên ngoài, đều là bảo bối vạn người theo đuổi, ở trong miệng Y Y, loại toàn bộ là thứ vô dụng, trực tiếp thành vật phẩm tuẫn táng.
Quơ được hứng khởi, Y Y đột nhiên nắm lấy một vật:
- Thứ này cũng vô dụng…
Sau đó trực tiếp ném vào trong hố đất.
Đường Kiếp thấy rõ ràng, đó là Dao Nữ Thập Mộng Đồ.
Vật này là năm đó đoạt được từ trong tay Mai Họa Bình, tuy rằng cảm giác trong đó ẩn chứa huyền bí, nhưng Đường Kiếp vẫn không thể khám phá được, thời khắc này thấy Y Y ném ra, trong lòng vừa động, có tâm muốn ngăn cản, rồi lại từ bỏ.
Tấm bản đồ nhẹ nhàng rơi trên người phân thân, như một tấm vải bọc lấy thân xác hắn.
Bao trùm cơ thể phân thân, nhưng lại thả ra quang hoa rực rỡ.
Quang hoa chỉ thoáng qua rồi lập tức biến mất, như một vì sao băng xẹt qua đêm đen, nhưng lại soi rọi đáy lòng Đường Kiếp.
Một khắc này Đường Kiếp thậm chí cảm thấy trong cơ thể phân thân, thần hồn héo rũ vừa động, giống như người sắp chết động đậy đầu ngón tay, nhưng tại thời khắc này lơ đãng phát hiện ra.
- Nó phát sáng.
Y Y cũng phát hiện ra điều đó, chỉ vào Dao Nữ Nhập Mộng Đồ kêu to.
Tinh thần Đường Kiếp chấn động, nhấc Dao Nữ Nhập Mộng Đồ lên.
Chỉ thấy trong tấm bản đổ có bóng dáng nữ tử dần dần quay người lại, chỉ có điều trên mặt có khăn che, vẫn như cũ thấy không rõ bộ mặt bà ta ta, chỉ có tinh thần của Đường Kiếp như bị dẫn dắt, như lúc trước bị Mai Họa Bình dùng tấm đồ này khống chế thần trí hắn vậy.
Nhưng mà trong quá trình tâm thần bị dẫn dắt, Đường Kiếp lại cảm nhận được quá trình héo rũ của thần hồn phân thân dường như đình chỉ.
Giống như có đồ vật gì đó bảo vệ phân thân, khiến cho thần hồn bất diệt.
- Dao nữ đi vào giấc mộng... Đi vào giấc mộng... Hoá ra đây là phù hộ thần hồn đồ.
Đường Kiếp bừng tỉnh, hắn vẫn cho là bản đồ này dùng để ngộ đạo đấy, không ngờ tới cũng là phù hộ thần hồn, chả trách nó có thể dẫn dắt thần trí, khiến người mê muội. Bởi vì người tu phần lớn đối với thần hồn của mình đều bảo hộ nghiêm mật, ít có cơ hội thể nghiệm, Mai Họa Bình năm đó ngay cả Tâm Ma cũng chưa tới, bởi vậy vẫn không thể vạch trần bí mật trong đó, cho tới hôm nay hắn mới phát hiện ra huyền cơ trong tấm bản đồ.
Thời khắc này đang cầm Dao Nữ Nhập Mộng Đồ, trong lòng Đường Kiếp nổi lên kích động.
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Đường Kiếp lật tay lần mò trong túi Giới Tử lại lấy ra một vật, trông giống như tượng Dao Nữ.
Vật ấy cũng là hắn tìm được ở trong địa cung Vương đình, là một kiện bảo vật không rõ tác dụng, nhưng Đường Kiếp vẫn mang ở trên người.
Khi hắn lấy pho tượng ra, đặt xuống trước bức tranh, chỉ thấy thần quang trong bức tranh chiếu lên pho tượng, pho tượng đột nhiên run rẩy.