Trong lòng của Cực Quang hoảng sợ, bật thốt lên:
- Đây là cái gì?

Hắn vẫn đang kinh ngạc, Thanh Long phía xa xa cũng đã nhìn ra, thất thanh kêu to:
- Đạo pháp? Đây là đạo pháp? Ngươi hấp thu căn nguyên ngũ hành của ta, không ngờ lại trực tiếp nhập đạo, cũng hình thành đạo pháp mới…. Tức chết ta, tức chết ta mất!

Thanh Long tốn thời gian vạn năm, vì giúp mình phá tan Chân Tiên cảnh mà đào tạo căn nguyên ngũ hành, cứ như vậy bị Đường Kiếp hấp thu, hơn nữa còn dùng để hình thành một đạo pháp mới, một phen vất vả toàn bộ đều làm vì người khác, trong lòng hắn làm sao có thể không giận.

Đây đúng là Đường Kiếp dùng lực ngũ hành của mình hình thành một đạo pháp hoàn toàn mới.

Nếu muốn tạo ra đạo pháp, trước phải kết hợp một môn pháp thuật bản lĩnh của mình lại, mượn dùng lực của đại đạo khiến uy năng thay đổi lớn.

Đây cũng chính là căn nguyên của đạo pháp.

Tuy nhiên đến lúc lựa chọn loại pháp thuật nào, Đường Kiếp lại do dự.

Bởi vì từ trước tới nay, kỳ thật chính Đường Kiếp cũng không biết rốt cục nên dùng loại pháp thuật nào xứng đôi, cụ thể là không biết thế nào là xứng pháp.

Phảo biết rằng lực ngũ hành không phải là do mình tự ngộ đạo được, mà dựa vào hấp thu căn nguyên ngũ hành, từ bản chất bồi dưỡng ra không dễ, một khi đi ngang qua sẽ để vuột mất một cơ hội thiên đại.

Nhưng tới thời điểm quan trọng, Đường Kiếp cũng bất chấp tất cả, vừa phóng xuất tất cả lực ngũ hành của chính mình ra ngoài, vừa suy nghĩ rốt cục nên phát triển thành cái dạng gì.

Âm Dương Ngũ Hành đạo, cái trước đại biểu chính là hai mặt thế giới, cái sau lại đại biểu cho kết cấu.

Ngũ hành chính là căn nguyên cấu thành vạn vật, vạn pháp vạn vận trong thiên hạ đều không thoát khỏi ngũ hành, cho nên Ngũ Hành đạo đứng đầu là thuật pháp, am hiểu nhất là biến hóa.

Theo phương diện này mà nói, Ngũ Hành đạo có thể xứng đôi với bất kỳ pháp thuật nào, cũng hình thành nên đạo pháp hùng mạnh.

Nhưng vì thực lực bản thân Đường Kiếp có hạn khiến hắn không thể phát huy toàn bộ thực lực, coi như là hắn hình thành được đạo pháp mới cũng chưa hẳn có thể làm gì được Cực Quang. Cho dù Thập Tuyệt Sát Nhận cũng có được lực lượng Hủy Diệt đạo thì cũng không làm được gì.

Lực lượng mười hai đại đạo rất mạnh, nhưng cảnh giới bản thân không đủ khiến hắn không thể chân chính phát huy được.

Hắn ngay cả uy lực thần thông cũng không thể phát huy toàn bộ.

Cho nên đạo pháp mới vẫn không thể theo đuổi uy lực như trước, mà cần tính biến hóa và thích ứng, vừa có thể giúp mình chiến bại đối thủ, cũng sẽ không bị dần dần đảo thải trong năm tháng sau đó.

Lúc này tâm niệm thay đổi thật nhanh, trong đầu Đường Kiếp đã hiện lên vô số ý niệm, mà tân đạo pháp lại không ngừng được tạo ra trong không trung.

Thời khắc này bức họa vẫn đang không ngừng lan tràn, mở rộng, mà công kích của Cực Quang lại gần như đều bị ánh sáng này trừ khử.

Cực Quang mắt thấy công kích không có tác dụng, trong lòng biết không tốt, tâm liền nổi lên hung ác, bay về phía Đường Kiếp, bay vào trong vô số quang tuyến kia.

Hắn cũng coi như là kẻ tài cao gan lớn, sự tình quả như hắn nghĩ, ánh sáng kia cũng không tạo thành bất kỳ nguy hại nào đối với hắn, liền không ngừng xuyên qua, phát ra tiếng vang vù vù quái dị.

Nhìn thấy mình vô sự, Cực Quang cười to nói:
- Quả nhiên, chỉ đề phòng bên ngoài mà không đề phòng bên trong sao? Cái đạo pháp chó má gì vậy, để ta đến phá vỡ là được rồi!

Nói xong đã xuất một kích nhằm về phía Đường Kiếp.

Sau khi hắn đặt mình vào trong bức họa này, quả nhiên tất cả lực lượng ánh sáng đều không tạo thành thương tổn với hắn.

Nhưng ngay lúc hắn đánh ra một chưởng nàng, chỉ thấy hào quang sinh sôi trong bức họa, một cỗ lực lượng mãnh liệt đã dũng mãnh lao về phía Cực Quang.

Công kích không hiểu vì đâu xuất hiện dọa Cực Quang nhảy dựng, vội vàng né tránh, sau đó lại thấy bốn phía trống rỗng không có cái gì.

Trong lòng đang kinh ngạc, Thanh Long đã kêu lên:
- Đồ ngu xuẩn, mau rời khỏi nơi đó!

Trong lòng Cực Quang cả kinh, vội vàng lui ra.

Chỉ có điều hiện tại muốn lui đã chậm.

Đường Kiếp cười dài một tiếng, chỉ thấy hình ảnh một mảnh kiến trúc do vô số quang tuyến cấu thành đột nhiên sáng lên.

Sau đó ánh sáng vốn hư ảo lại bắt đầu ngưng thực.

Ánh sáng màu đen kia hóa thành nền tảng gạch xanh ngói xanh, bùn đen đát vàng cùng với vạn vật; ánh sáng màu xanh hóa thành từng cây cầu nhỏ, cây cối xanh tươi, bày biện ra một mảnh dạt dào sức sống đang sinh trưởng; ánh sáng màu lam hóa thành hồ nước và gió, lưu động trong các điện ngọc lầu các, khiến mỗi một góc không còn là tồn tại cô lập mà liên kết lại với nhau; ánh sáng màu đỏ hóa thành ngọn lửa, tạo nên sóng lửa ngập trời, dữ dằn và sung mãn đang bắt đầu biến hóa; ánh sáng màu vàng hóa thành các kim loại, sảnh lầu, miếu đường kiên cố để thủ hộ.

Một mảnh kiến trúc khổng lồ cứ như vậy tạo dựng lên trước mắt mọi người, biến thành vật thực, cuồn cuộn, vô biên, mang theo khí thế và uy áp vô tận.

Đây là tác dụng kỳ diệu của Ngũ Hành đạo, chúng nó là căn nguyên bắt đầu của vạn vạn, là kết cấu, Đường Kiếp mượn dùng lực lượng của ngũ hành trực tiếp tạo vật, chế tạo ra một mảnh Ngọc Vũ Trọng Lâu.

Cực Quang đang bay nhanh tránh đánh vào trên tường của cung kia, chợt nghẽ tiếng nổ vang lớn, chính mình ngay cả sơn đô cũng có thể đụng gãy lại không thể làm gì được thành tường kia.

Xa xa trên nhà cao tầng, Đường Kiếp chỉ xuống phía dưới, chỉ thấy hồ nước hoa sen vừa mới được tạo ra chợt bay lên, xoay tròn tốc độ cao trên không trung tiến về phía Cực Quang.

Hai mắt Cực Quang trừng lớn, một mảnh điện quang đã đánh vào hoa sen này, trong khoảnh khắc liền dập nát.

Nhưng ngay sau đó, thúy trúc phía xa xa chợt lay động, số lượng lớn là xanh giống như tiêu bay vụt tới.

Cực Quang chém ra một chưởng, chưởng phong mãnh liệt như biển, một kích khiến nhưng lá xanh này đều dập nát. Không chỉ như vậy, Cực Quang còn đưa tay đánh ra một mảnh thần quang ngũ sắc về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp đứng bất động ở chính giữa đài cao, chỉ thấy một mảnh kim quang nổi lên, tạo ra tường cao trước người hắn, cứ như vậy ngăn được một kích của Cực Quang.

Ngay sau đó Đường Kiếp đã nói:
- Cực Quang, ở trong này ý chí của ta là tất cả, ta cũng có thể niệm động pháp sinh.

Nói xong hắn liền vỗ tay, chỉ thấy vô số thú vật điêu khắc trên mái cong của nhà cao tầng cùng nhau sống lại, biến thành đủ loại yêu vật vồ tới phía Cực Quang. Trong lúc nhất thời, rồng, hổ, phượng, báo, ưng, cá sấu, rùa, rắn. các loại yêu vật đều có, tuy thực lực của những yêu vật này bình thường, như rồng phượng không đủ hình, cũng không đủ uy vẫn chen chúc náo loạn tới khiến Cực Quang luống cuống tay chân. Không chỉ có như thế, ngay cả cá đang bơi trong nước, hoa đang nở rộ, thậm chí là bùn đất hay viên ngói trên tường cũng có thể bùng lên đả thương người.

Chúng nó vỡ vụn dưới công kích của Cực Quang, lại lần nữa hóa thành căn nguyên ánh sáng, liền giống như có một cánh tay vô hình thao túng tất cả, lại lần nữa vẽ ra bọn chúng trên bức họa, bỏ thêm vào những thứ bị hao tôn, vì thế rất nhanh, thành cung vỡ tan, đình viện bị sập đều được khôi phục nguyên trạng, sau đó lại tiếp tục công kích Cực Quang, bất kể hắn đi tới chỗ nào, chỉ cần thân thể hắn còn ở bên trong Trọng Lâu này liền tránh không được công kích.

- Đây không phải thuật pháp, là trận pháp!