Dưới tình huống bình thường, sau khi Thanh Long tỉnh dậy, tùy theo sau khi Ngũ Hành Linh thức tỉnh hoàn thành dung hợp, kỳ thật thực lực có thể đạt tới Hóa Thần Kỳ, năm quái vật có thực lực như tu giả Hóa Thần Kỳ đã thuộc loại vô địch ở Thanh Vân Giới này.
Nhưng hiện tại Thanh Long phát hiện, không ngờ căn nguyên của Ngũ Hành Linh lại giảm bớt, lại không có một cái nào đạt tới Hóa Thần, khiến thực lực chịu tổn thất rất lớn.
Cái này cũng chưa tính, bết bát nhất chính là, giấc mộng hấp thu căn nguyên ngũ hành để đột phá gông cùm xiềng xích của Thanh Long cũng hoàn toàn tan biến.
Tứ Thánh Thú có chút nôi danh ở thời kỳ thượng cổ, sinh ra liền có bản lĩnh cao cường, sau khi thành niên trực tiếp trở thành vô thượng Chân Tiên, sau khi tới ngũ cảnh mười bốn bậc liền có thể hô mưa gọi gió.
Nhưng thời đại biến hóa cuối cùng, từng nhân loại nhỏ bé tu luyện, không ngừng thăng tiến bản thân, dần dần áp đảo sự hùng mạnh của thánh thú thượng cổ, thậm chí còn mượn dùng sự cố gắng của bản thân để phá tan gông cùm xiềng xích, khai sáng thiên địa mới, từ nay về sau, vốn cho là tối cao, trước đó đã là chân tiên vô thượng, lúc này lại có cảnh giới mới—— Đại La Kim Tiên và Chứng Đạo Thánh Tiên.
Từ đó trở đi, Tứ Thánh Thú từng cao cao tại thượng không còn là con cưng của thiên địa nữa, địa vị cũng dần giảm xuống. Chủ nhân mới của Tinh La Đại Thiên Giới là Thánh tiên, tiên đế chứ không còn là của Chân tiên bọn chúng nữa.
Thanh Long cũng từng cố gắng muốn đột phá, trở thành Kim Tiên Thánh tôn, nhưng huyết mạch thiên phú đã từng là niềm kiêu ngạo của hắn lại trở thành gông cùm xiềng xích hắn, trói buộc hắn không thể tiến thêm một bước về phía trước.
Ngàn vạn năm sau, thân là người giữ vận mạng, Thanh Long cao ngạo chỉ có thể nhìn tu giả nhân loại đứng ở trên đầu mình, cùng mình nói chuyện thật vui, xưng huynh gọi đệ, thậm chí có một ít kẻ có tu vi không bằng mình cũng dựa vào oai của tiên đế, không đem mình để vào trong mắt, trong lòng chỉ có thể giận mà không làm gì được.
Tuy nhiên, thân là người quản lý vận mệnh, Thanh Long cũng khác với những người khác, hắn còn có cơ hội thay đổi vận mệnh của mình.
Đương nhiên, nếu muốn đột phá huyết mạch Tiên Thiên, cái giá cần phải trả cũng khá cao.
Vì thế hắn cẩn thận sắp đặt vận mệnh, chờ đợi cơ hội, rốt cục hắn đã chờ được cơ hội mà mình mong đã lâu.
Vì trấn áp Cơ Dao Tiên, tiên đế đáp ứng điều kiện của Thanh Long, tự tay bày ra Diễn Thiên Ngũ Hành Đại Tuyệt trận, thay đổi khí vận Thanh Vân Giới, kế thừa và huyết mạch. Mà Thanh Long lại lấy sinh mạng làm cái gì lớn, trấn áp Cơ Dao Tiên vạn năm, thần hồn bất diệt, dưới sự bảo vệ của Diễn Thiên Ngũ Hành Đại Tuyệt trận không ngừng tìm kiếm lấy ký chủ, cũng lẳng lặng chờ đợi một ngày tái sinh.
Đến lúc trọng sinh, cũng là thời gian căn nguyên ngũ hành phát triển hoàn thiện.
Đến lúc đó, chỉ cần thân thể Thanh Long của hắn hấp thu căn nguyên ngũ hành, sau lại phối hợp với thần hồn vạn năm bất diệt của hắn liền có khả năng phá tan hạn chết huyết mạch rất lớn, trở thành Kim Tiên.
Nhưng hiện tại, căn nguyên ngũ hành lại bị người khác hấp thu một ít, điều này làm sao Thanh Long không vội? Có thể nào không giận?
Hắn điên cuồng quát to lên:
- Là ai? Rốt cục là ai hấp thu căn nguyên ngũ hành của ta?
Ngay sau đó, Âm Bạt kia đã phát ra tiếng vang tê tê như rắn về phía Đường Kiếp, so sánh với Thanh Long, nó cũng trực tiếp cảm nhận được trong cơ thể của Đường Kiếp có một tia Thủy bản nguyên lưu động.
Không chỉ có nó, bốn Tứ Hành Linh khác cũng hướng về phía Đường Kiếp phát ra tiếng kêu, hiển nhiên đều cảm nhận được trong cơ thể Đường Kiếp có lực lượng thuộc về mình.
- Là ngươi!
Thanh Long hiểu ra, trừng mắt tức giận nhìn Đường Kiếp nói.
Chính là kẻ nhân loại đáng chết này, gan lớn trùm trời dám làm việc Di Hồn Đoạt Phách, không những thế lúc trước còn tranh đoạt căn nguyên ngũ hành rất trọng yếu đối với mình.
Một khắc này hắn đã khàn giọng hô lên:
- Giết chết hắn, đoạt lại căn nguyên!
Tuy rằng bị hấp thu một ít căn nguyên ngũ hành, thực lực của Ngũ Hành Linh vẫn dũng mãnh không thể ngăn cản. Lúc trước một Âm Bạt là có thể đấu ngang tay với Cực Quang, mà nay thực lực được nâng cao mấy lần, trở nên không ai có thể ngăn cản, huống chi còn có năm tên, tùy tiên một chút liền có thể san băng mọi người.
Đây cũng là chỗ mạnh nhất của Thanh Long.
Nhưng ngay trong chớp mắt Ngũ Hành Linh tiến ra, Đường Kiếp đột nhiên vỗ một cái lên ngực, phun ra một ngụm máu tươi, sau đó liền có hai Đường Kiếp đồng thời xuất hiện.
Sau đó bốn tay đồng thời huy động trên không trung, linh khí tràn ra nhè nhẹ, máu tươi không ngừng văng ra khắp không trung tạo thành những hoa văn kỳ dị.
Nhưng mà hoa văn cứ như vậy xuất hiện, không ngờ lại khiến Ngũ Hành Linh đồng thời hú lên quái dị, không dám tiến lên.
- Đây là….
Thanh Long ngạc nhiên, chỉ cảm thấy hoa văn do Đường Kiếp ảo hóa ra mang theo huyền ảo vô tận, chỉ liếc mắt đều khiến người hoa mắt thần me man, lại không biết vì sao có cảm giác quen mắt.
Đường Kiếp cũng không hề ngừng tay, liên tục khua tay trên không trung.
Bức tranh giờ phút này hắn vẽ ra chính là trận vân học được ở trong thông đạo, thời khắc này vừa nhô lên cao, năm loại trận vân cùng nhau sử dụng, một số bức tranh lại mang theo khí thế rộng lớn.
Hắn tu luyện Ly Kinh, sử dụng vô số dị bảo, máu tươi của bản thân chính là nguyên liệu, thời khắc này lại lấy làm trận đồ, bày trận trên khoảng không, giống như xé trời, ra tay lại lưu loát sinh động như nước chảy mây bay, toàn bộ không có một chút rời rạc.
Kỳ quái là lối đi trong trận vân kia lại uốn lượn như rắn, năm loại trận đồ lại tồn tại độc lập.
Nhưng thời khắc này, bức tranh trong tay Đường Kiếp, cùng lúc với trận vân xuất hiện liền dần dần cấu thành một hình tròn thật lớn, năm trận đồ trước sau như một, mỗi một điểm nút trên trận vân đều giống như có vị trí trong vòng tròn này. Tuy rằng Đường Kiếp chưa từng thấy qua bức tranh như vậy, nhưng trong bản năng lại có cảm giác trận đồ này phải làm như thế.
Càng vẽ xuống, hào quang do trận vân phóng ra càng hùng mạnh, linh hoạt, sắc bén, càng khiến Ngũ Hành Linh không dám tiến lên.
Mà chỗ thoải mái là Đường Kiếp đã toàn tâm dung nhập trong đó, miêu tả của một số bức tranh càng phát ra rõ ràng trong đầu hắn, mỗi một đạo trận vân đều tìm được vị trí vốn có của nó.
Cuối cùng, khi tay Đường Kiếp vừa thu lại, trong thiên địa đã hiện ra một tấm trận đồ khổng lồ do máu tươi vẽ thành.
Đồ án kia nhìn từ xa giống như một tu giả, đứng giữa đất trời, một tay cầm sách, một tay thả lỏng phía sau, làm nhìn dáng khoanh tay xem sách, quanh thân tản mát ra khí thế vô biên trước nay chưa từng có, không nhìn rõ bộ mặt, chỉ thấy dưới chân tu giả kia đang giẫm một vật.
Một cự long thanh sắc (Một con rồng lớn màu xanh)!
- Tiên đế!
Thanh Long bật thốt ra tiếng.
Ngay sau đó, cả vùng đất trời mênh mông phát ra khí thế ngút trời, đồ án do Đường Kiếp dùng máu tươi vẽ thành đã thả ra quang hoa vô tận, chiếu lên Ngũ Hành Linh, Ngũ Hành Linh liền phát ra tiếng kêu thống khổ không chịu nổi.