Tuy nhiên ngay khi hắn muốn dùng pháp trận giải quyết càng nhiều con rối này, hắn đột nhiên nghĩ tới Binh Tự Quyết.
Trong lòng vừa động, Đường Kiếp đã thay đổi chủ ý, không sử dụng pháp trận nữa mà đánh ra một quyền về một khôi lỗi người cát vừa mới xông lên.
Chợt nghe một âm thanh bén nhọn, dưới một quyền này của Đường Kiếp, người cát kia đã nổ tung, tất cả kim loại sắc bén kia đều hóa thành tro bụi, cứ như vậy rơi xuống, chỉ có một viên cát vàng lớn nổi bật đang trôi nổi trong không trung.
Đường Kiếp bắt lấy, chậm rãi cảm thụ bên trong, phát hiện bên trong quả nhiên đã không có bất kỳ dấu hiệu sinh mạng nào cả.
Nói cách khác, một chút Canh Kim Chi Tinh vốn có bên trong người cát này đã bị một chiêu Binh Tự Quyết của hắn luyện hóa luôn rồi.
Điều này cũng giải thích nguyên nhân vì sao Đường Kiếp không ra tay đối với pháp bảo mà vẫn có thể luyện chế Đế Nhận kim sa, hơn nữa còn là một viên lớn như vậy.
Tuy nhiên thứ Đường Kiếp cần cũng không phải là cát vàng, hắn hiện tại không thiếu thứ này mà là thiếu về cảm ngộ về Kim chi đạo.
Đang nghĩ ngợi, Đường Kiếp đột nhiên cảm thấy bên trong hạt cát vàng có một cỗ năng lượng chảy ra, trực tiếp chảy vào trong cơ thể hắn.
Bản nguyên hệ Kim!
Trong lòng Đường Kiếp kinh ngạc, hóa ra bản nguyên của kim bên trong Canh Kim Chi Tinh cũng không bị một quyền của hắn làm nổ nát mà tự động tràn ra để cho Đường Kiếp hấp thu.
Không những thế, đạo niệm mà chút bản nguyên hệ Kim này mang đến so với những bản nguyên khác rõ ràng lớn hơn rất nhiều. Điều này làm Đường Kiếp vừa mừng vừa sợ.
Hắn lập tức hiểu ra.
Binh Tự Quyết vốn thuộc về Kim hành chi đạo, là một nhánh nhỏ bên trong Kim đạo.
Binh Chủ là thần nhân nghịch thiên, phá vỡ định luật bất khả truyền của đại đạo, trực tiếp biến Binh chi đạo thành Binh chi pháp, truyền thụ cho đời sau bằng hình thức Binh Tự Quyết. Như vậy mới có Binh Tự Quyết siêu thoát vạn pháp, hủy diệt vạn bảo, sáng tạo ra truyền kỳ về Đế Nhận vô thượng.
Bởi từ lúc đầu, Binh Tự Quyết chính là đạo mà không phải là pháp.
Đây cũng là lý do vì sao lại gọi là Ly Kinh, chính bởi điều này đã vi phạm quy tắc thiên địa không thể truyền thụ đại đạo, là một hành trình phản bội đại đạo.
Cũng chính vì vậy, Đường Kiếp kỳ thực chưa bao giờ nắm giữ Binh Tự Quyết hay nói cách khác là Binh đạo một cách chân chính.
Binh đạo chân chính, đó là Binh Chủ năm đó độc chiến Thiên Đình, một tiếng quát, vạn bảo đều vỡ vụn!
Binh đạo chân chính, là Đế Nhận trong tay, sắc bén vô song, vạn bảo trong thế gian, không thứ nào dám ngang hàng!
Đó mới là Binh đạo – Binh Tự Quyết thực sự!
Chỉ là tuy Đường Kiếp học pháp này, nhưng hắn vẫn chưa cảm ngộ được đạo ý trong đó, do đó bất kể là Binh Tự Quyết hay là Đế Nhận, hắn kỳ thực cũng chưa phát huy được uy lực trong đó.
Đáng thương là hắn còn cảm giác uy lực của Đế Nhận quá nhỏ, nghịch đến mức vỡ nát cả thần binh, chỉ mong có thể làm uy lực lớn lên.
Hiện tại hắn mới hiểu được mình đã làm chuyện dư thừa cỡ nào.
Đế Nhận khi trước không thể thi pháp không phải bởi vì cần binh hồn, mà là bởi hắn không ngộ ra đạo ý, khó có thể phát huy.
Quá chú trọng hồn binh, kỳ thực là một điều dư thừa, nếu cứ mãi như vậy, ngược lại sẽ làm đại đạo chi binh hạ thấp thành thuật pháp chi binh, đến lúc đó mới thực sự là phí phạm của trời.
Đúng vậy, Đế Nhận là Đạo Binh!
Hơn nữa còn là đại đạo chi binh có thể hiệu lệnh vạn bảo, cố danh Đế Nhận, cũng là thần binh tồn tại trong thiên địa mà Tiêu Biệt Hàn phỏng đoán năm đó, chỉ là Đường Kiếp không ngộ ra đạo của nó, cho tới bây giờ vẫn không thể phát huy uy lực của nó mà thôi.
Nghĩ tới đây, Đường Kiếp không khỏi cảm thấy xấu hổ.
Trăm năm tu luyện, chính hắn ngay cả vận mệnh là khó khăn nhất cũng đã nhập đạo rồi, không nghĩ tới Binh đạo được Binh Chủ truyền xuống bằng hình thức thuật pháp mà giờ này hắn cũng chưa ngộ được.
Đây là chẳng phải cái gọi là “chân đèn thì tối” hay sao?
Hấp thu một chút bản nguyên hệ Kim cuối cùng kia giống như khiến Đường Kiếp đột nhiên hiểu ra, hoàn toàn minh bạch chỗ sai lầm của mình.
Một khắc này, hắn đã không còn gì do dự nữa, toàn lực xông về phía trước, phát ra tiếng thét thật dài.
Tiếng gào thét này chấn động đại địa mênh mông, dẫn tới vô số người cát vọt tới, số lượng so với ba khu vực trước cũng không biết nhiều hơn bao nhiêu lần. Đường Kiếp cũng nghiêm túc không sợ hãi, cười dài nhìn đám người cát này vọt tới:
- Đường ta đi, mũi đao chỉ, mở!
Một quyền đánh ra!
Quyền phong khổng lồ mãnh liệt đánh lên tên người cát đang lao lên đầu tiên, chỉ thấy cả khối cát đột nhiên vỡ tung tóe, một hạt cát vàng bay ra.
Đây là lần đầu tiên Đường Kiếp đánh Binh Tự Quyết từ xa.
Tuy rằng khoảng cách còn ngắn, mục tiêu cũng chỉ là một nhưng cũng đã khiến Đường Kiếp hưng phấn không thôi, bởi vì trong nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn thấy sự đề thăng của Binh Tự Quyết.
Lúc này hắn cứ điên cuồng đánh ra hết quyền này đến quyền khác, những tên người cát dưới thiết quyền của Đường Kiếp cứ như vậy liên tiếp hóa thành hư ảo, từng hạt cát vàng bay vào không trung.
Đường Kiếp tung ra một vật, chính là Đế Nhận, chỉ thấy tất cả cát vàng đã tự động bay ào ào về phía Đế Nhận.
Cát vàng hướng về Đế Nhận, mà năng lượng lại hướng về Đường Kiếp.
Một tia lực lượng bản nguyên hệ Kim trong cơ thể Đường Kiếp bắt đầu khởi động, làm cho hắn hiểu biết nhiều hơn về nguyên tố Kim, đồng thời cũng mở ra cho hắn một khung trời mời trong nhận thức đối với Binh đạo.
Khẩu quyết của Binh Tự Quyết xoay chuyển trong đầu hắn, dần dần tiến hóa thành một mảnh đạo văn dài hẹp, dung nhập vào trong cơ thể Đường Kiếp. Lý giải của Đường Kiếp đối với Kim đạo được tăng lên một cách khó tin, trực tiếp bước vào tầng thứ nhập đạo.
Đây là Binh Tự Quyết!
Đây là Ly Kinh!
Binh Chủ dùng một phương thức không giảng đạo, mạnh mẽ mang Binh đạo chuyển hóa thành thuật pháp rồi truyền lại hậu thế, mãi cho tới hôm nay rốt cục Đường Kiếp cũng được thừa kế.
- Ngao!
Đường Kiếp phát ra tiếng gầm rú, bắt lấy Đế Nhận, mạnh mẽ vung lên.
Một đạo hào quang màu vàng thoáng hiện, giống như sóng gió ngập trời mà ra.
Một đạo sóng xung kích lan ra, kéo dài đến nơi xa vô tận, những nơi nó đi qua, những tên người cát này mặc kệ ở chỗ nào, cho dù đang chôn sâu dưới cát cũng đều vỡ nát, chỉ còn lại những hạt cát vàng tự động bay đi.
Chỉ một kích, non nửa cái sa mạc kim loại bị hóa thành tử địa
Đường Kiếp cũng không biết một kiếm của mình đã làm cỏ bao nhiêu tên người cát, tuy nhiên những hạt cát vàng cuồn cuộn thi nhau mà đến kia lại làm hắn phát sợ.
Sau khi hút vào đại lượng cát vàng, toàn bộ Đế Nhận đều xoay tròn một vòng.
Những năm gần đây, bởi vì Đế Nhận đã được Đường Kiếp phát triển trở thành một thanh binh khí hoàn chỉnh nên hắn rất ít khi dùng phương thức làm vỡ binh khí để tiếp tục cường hóa nó. Nhưng đến thời điểm này cầm Đế Nhận trong tay, Đường Kiếp mới đột nhiên tỉnh ngộ.
Hắn rốt cục đã biết chính mình con mẹ nó đã ngu xuẩn tới mức nào.