Bước vào trong động, phân thân Đường Kiếp cảm thấy từng trận Âm Phong.

Dừng chân tại một chỗ lạnh lẽo.

Nhìn chung quanh, phát hiện đây là một đũng đạo âm u, lạnh lẽo, u ám, đi sâu vào trong là một mảnh u tối không thấy rõ ràng.

Tuy nhiên trên vách tường bốn phía mơ hồ nhìn thấy ánh sáng nhè nhẹ đang lóe lên.

Trận văn!

Ánh mắt của Đường Kiếp hơi híp lại.

Quả nhiên là một tòa đại trận, cũng không rõ là trận gì, xem cảnh tượng phía tước giống như có năm chỗ, phân bố ở các nơi của Thanh Vân Giới, chẳng lẽ đại trận này lại bao trùm hơn phân nửa Thanh Vân Giới sao?

Nghĩ vậy, Đường Kiếp cũng cảm thấy hoảng sợ, bất quá hắn vẫn hạ lệnh khiến một yêu tướng đi trước mở đường, bắt đầu hướng vào chỗ sâu.

Dũng đạo rất dài, xoắn ốc không ngừng kéo dài, một đường đi tới trước, Đường Kiếp liền thấy mỗi một chỗ đều có hào quang trận vân lóe ra, khiến người khác phải khen ngợi. Khó nhất chính là ma huyệt này không biết đã tồn tại bao lâu, sau khi trải qua nhiều năm như vậy lại vẫn phát huy tác dụng. Bởi vậy có thể suy đoán, người bày trận này tất nhiên cũng là Đại Năng tuyệt thế, chỉ có điều chẳng biết tại sao lại bày bố trận này. Tuy nhiên Đường Kiếp một đường quan sát đã mơ hồ phát hiện, chỉ có điều tạm thời vẫn chưa xác định được.

Đám yêu vương yêu tướng hiển nhiên cũng ý thức được điểm ấy, một đám chậc chậc tán thưởng, không đoán được vị Đại Năng thượng cổ lưu lại trận pháp này là ai.

Thậm chí có người cồn ảo tưởng có thể phát hiện ra bảo tang ở trong trận này.

Cũng không biết đã đi bao lâu, đột nhiên thấy phía trước có một đạo hắc ảnh bay vụt tới.

Yêu tướng dò đường nhanh tay lẹ mắt, bổ ra một đạo chưởng phong vào trên bóng đen kia, chợt nghe một tiếng thét thê lương, bóng đen kia đã hóa thành gió tiêu tan.

Yêu tướng kia nhìn kỹ một chút, cười nói:
- Hóa ra chỉ là Âm Linh.

Nghe được là Âm Linh, tất cả mọi người nhẹ nhàng thở ra.

Ầm hàn khí trong thời gian dài ngưng kết sẽ tạo nên sinh mạng, chính là Âm Linh. Âm Linh vô tính vô nhận thức, chỉ làm việc theo bản năng, cũng không được coi là đáng sợ, cũng là một loại dễ dàng tạo ra nhất trong đám quái vật.

Âm Giới cũng như chỗ này, nơi đó vốn là nơi chí âm của Tinh La Đại Thiên Giới, bên trong có vô số Âm Vật.

Tuy nhiên ngoài trừ Âm Giới, các nơi âm hàn khác cũng có thể sinh ra Âm Linh.

Nơi âm khí nặng nề trong dũng đạo, xuất hiện Âm Linh cũng không có gì ngạc nhiên, bởi vậy mọi người cũng không thèm để ý, tiếp tục đi tới trước.

Chỉ có điều càng đi về trước, Âm Linh càng nhiều. Mới đầu chỉ là một hai cái, càng về sau lại càng nhiều.

- Nơi này chẳng lẽ đi thông tới Âm Giới, sao lại xuất hiện nhiều Âm Linh như vậy?
Một yêu tướng vừa giết chết Âm Linh vừa phàn nàn nói.

- Nhiều hơn nữa cũng đều là chịu chết mà thôi.
Một Yêu Tướng khác trả lời.

Cũng chỉ là một ít Âm Vật sơ cấp, cũng không tạo nên uy hiếp, cho nên sau khi oán giận, mọi người cũng không sợ.

- Chớ khinh suất.
Phong lão trầm giọng nói.

Lão yêu này tuy là người hầu, nhưng thực lực lại mạnh hơn Yêu Vương vài phần, đưa tay xuất ra một cơn xoáy cuốn, bay tới cắn nát tất cả Âm Linh. Đám Âm Linh này vốn là do âm khí ngưng tụ mà thành, sau khi bị giết chết liền hóa thành từng trận Âm Phong, tạo thành âm hàn lãnh ý nhè nhẹ, thổi trúng Đường Kiếp khiến hắn cảm thấy làn da run lên.

Hắn hơi nhíu mày, lại cảm giác có cái gì không đúng lại không nói ra được.

Thời khắc này đi sau một lũ yêu, chỉ thấy Âm Linh càng ngày càng nhiều, theo lũ yêu càn quét, một trận lại một trận Âm Phong thổi tới, mơ hồ lại có cảm giác Âm Khí ma huyệt chưa tán.

Cảm giác Âm Khí chưa tan?

Vừa nghĩ tới đây, Đường Kiếp đột nhiên cả kinh:
- Không ổn!

Lũ yêu cùng nhau nhìn về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp nhìn về bốn phía, nhìn về một đám quang điểm lóe sáng và trận vân ở xung quanh thông đạo.

Trận vân này là cơ sở cấu thành đại trận, vô cùng phức tạo, thời khắc này lại lúc sáng lúc tối lóe ra ở bốn phía thông đạo, nương theo điểm lóe ra này là từng Âm Linh kêu to vọt tới, hóa thành Âm Phong gào thét, lòng Đường Kiếp có điều ngộ ra nói:
- Đám Âm Linh này chính là Âm Phong trong Ma huyệt lúc trước biến thành, hèn gì Âm Phong trong động đột nhiên lại biến mất toàn bộ, hóa ra là biến thành Âm Linh.

- Tất cả Âm Phong đều Hóa Linh, phải nói là, không phải do thiên địa sinh ra mà sau khi thiên địa dị biến mới tạo thành sao?

- Hèn gì lại có nhiều Âm Linh như vậy, rốt cuộc là cái gì lại có thể khiến Âm Phong trong động cùng nhau Hóa Linh vậy?

- Hơn phân nửa là có liên quan tới trận pháp. Ngưng tụ Âm Khí, hóa sinh Âm Linh, đây rốt cục là trận pháp gì, có dụng ý gì?

Lũ yêu trong lúc nhất thời đều nghị luận.

Đường Kiếp nghe tiếng gió gào thét đã biến sắc nói:
- Cẩn thận!

Theo tiếng la của hắn, chỉ thấy một đoàn lốc xoáy khổng lồ ào đến, trong gió hiện ra tai mắt mũi miệng, ngưng tụ ra bộ dạng hung ác dữ tợn, phát ra tiếng kêu sắc nhọn với lũ yêu. Một yêu tướng đánh một kích vào gió kia, nhưng lại không thể đánh tan, ngược lại bị Âm Vật cuồn cuộn xông lại, trực tiếp ném bay ra ngoài.

- Âm Sát, chết tiệt, không ngờ lại là Âm Sát!
Yêu tướng kia đã lớn tiếng hét ầm lên.

Âm ngưng tụ Cực Âm Sát Khí hình thành một loại Âm Vật, tuy nhiên thực lực lại hùng mạnh hơn Âm Linh rất nhiều, bản tính hung ác mà tàn nhẫn.

Thời khắc này Âm Sát ném bay yêu tướng kia, gào thét cuốn tới.

Lũ yêu đồng loạt ra tay. Các loại sấm sét điện quang được đánh ra, trong khoảnh khắc liền đánh tan Âm Sát này.

Chỉ có điều đã có Âm Sát đầu tiên xuất hiện, như vậy kế tiếp sẽ có nhiều hơn, tâm tình lũ yêu không còn thoải mái như trước nữa.

Quả nhiên sau khi Âm Linh kế tiếp xuất hiện, số lượng Âm Sát bắt đầu không ngừng tăng trưởng.

Hung vật này vừa xuất hiện liền đánh về phía mọi người, bất kể mọi người giết thế nào cũng không hết, số lượng Âm Linh cấp thấp thì càng ngày càng ít, đến cuối cùng gần như là tất cả Âm Sát đều chen chúc mà đến.

Tuy rằng đám Âm Sát này vẫn không phải là đối thủ của lũ yêu, nhưng mọi người chiến đấu đã không còn thoải mái như trước, thậm chí ngay cả vài vị yêu vương cũng bắt đầu bị buộc phải ra tay, chỉ có Đường Kiếp vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh như cũ —— hắn không thể không bình tĩnh, vừa ra tay liền lòi đuôi.

Càng tiếp tục tiến lên, tình huống càng phát ra hung hiểm.

Một đoàn gió lạnh cuốn qua, như băng sương đập tới. Lỹ yêu ngay cả liên hợp ra tay vẫn không thể ngăn cản, vẫn là bốn đại yêu vương cùng nhau tiến lên mới khó khăn đè ép được gió lạnh.

- Đáng chết, đúng là Âm Tuyệt!
Một gã yêu vương kêu lên.

Âm Tuyệt cao hơn so với Âm Linh, thực lực không kém hơn yêu vương bình thường.

Nếu sau này còn liên tiếp lao ra loại Âm Vật này, mọi người thật không có cách đánh.

Lúc này đã có người nhìn về phía Đường Kiếp.

Giờ này khắc này, cũng chỉ có Yêu Hoàng ra tay mới có thể ổn định.

Chỉ có điều Đường Kiếp chưa dám ra tay, trong lòng của hắn âm thầm kêu khổ, trên mặt vẫn bất động như cũ.

Mắt thấy Âm Tuyệt dưới sự hợp lực của tứ đại yêu vương và mười sáu yêu tướng bị giết, lại hóa Âm Phong đập vào mặt, lãnh ý càng sâu, chỉ một vật này đã khiến nhiệt đột trong thông đạo giảm xuống rất nhiều.

Chỉ có điều dọc theo đường đi nhiều Âm Linh chết đi, Âm Phong trong thông đạo này lại biến hóa không lớn.

Nghĩ vậy, trong lòng Đường Kiếp đột nhiên tỉnh ngộ, kêu lên:
- Hóa ra là thế. Trận pháp này có thể khiến Âm Linh bị đánh tan ngưng tụ lần nữa, hơn nữa mỗi một lần ngưng tụ đều tạo ra thứ cường đại hơn.