Nhập đạo vận mệnh, tìm ra người có liên hệ vận mệnh với mình, dựa vào thiên đạo phù hộ cùng điểm chung trong số mệnh, dường như chắc chắn sẽ không gặp phải bất kỳ loại phục kích gì.

Chỉ có người cũng tinh thông vận mệnh mới có thể che khuất quỹ tích bản thân, cái đó gọi là che lấp thiên cơ.

Tiếc rằng Thiết Huyết Yêu Hoàng lại không thông mệnh vận đạo, không thể nào chủ động che lấp dấu vết bản thân, không thể lừa gạt được Đường Kiếp.

Vì vậy hai tháng tiếp theo, Đường Kiếp lại trước sau săn giết ba vị yêu vương, nghênh ngang mang chiến lợi phẩm rời đi, điều này khiến cho Thiết Huyết Yêu Hoàng giận điên lên.

Nếu vẫn tiếp tục như vậy, Thiết Huyết Yêu Hoàng sẽ trở thành Tư lệnh tay không rồi.

Nhưng đúng lúc đó, rốt cuộc Đường Kiếp cũng thu tay lại.

Chín viên nội đan yêu vương sớm đã đền bù đủ phần hao tổn của Nhị Hổ. Đại lượng huyết khí được duy trì, thực lực Nhị Hổ đột nhiên tăng mạnh, trực tiếp đạt tới Linh Hoàn đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể đạt tới Tâm Ma.

Đường Kiếp cũng không cho Nhị Hổ xung kích Tâm Ma ngay lúc này mà muốn Nhị Hổ tĩnh tâm tu dưỡng, nghiên cứu tâm quyết.

Công pháp Ma Môn sợ nhất Tâm Ma, chỉ cần chủ quan một chút là thân tử đạo tiêu.

Huyết Sát Kinh giết chóc nhiều, mỗi một lần giết chóc xong thường bị ám ảnh ở sâu trong nội tâm, một khi xung kích Tâm Ma, những thứ đó tập hợp lại, cùng hóa thành lệ quỷ thiên ma tiến đến lấy mạng, khó lòng phòng bị.

Mặc dù Nhị Hổ tâm tính chất phác, chỉ giết yêu vật, không vì bản tâm, hơn nữa đây lại là tâm quyết Đường Kiếp truyền cho hắn, nhưng nỗi ám ảnh giết chóc cũng rất khó tiêu trừ. Nhất là Nhị Hổ đã chém giết suốt tám mươi năm, nắm trong ngàn vạn tính mạng yêu vật, nhiều vô số kể.

Nếu như Đường Kiếp có thể truyền cho Nhị Hổ tâm ma tuệ kiếm thì có lẽ sẽ tốt hơn nhiều. Nhưng đây là bí truyền của Tẩy Nguyệt, thụ pháp tại đài cao Thủy Nguyệt Động Thiên là con đường duy nhất, nếu dám truyền ra coi như là phản bội. Chính vì vậy, Đường Kiếp chỉ có thể kiên nhẫn dần dần hóa giải lệ khí sát ý trong cơ thể Nhị Hổ mà thôi.

Thứ trước đây đã từng trợ giúp Nhị Hổ có thêm lực lượng, bây giờ lại trở thành trở ngại lớn nhất của hắn.

Chớp mắt đã mười năm trôi qua.

Các loại nông cụ cùng phát minh từ Đạo Hương thôn đã theo Phượng Sơn quốc đi về hướng Yêu tộc.

Càng ngày càng nhiều vận mệnh dây dưa ở trên người Đường Kiếp, khiến lực lượng trói buộc cũng dần dần tăng cường.

Trong quá trình này, Đường Kiếp ngày càng nhìn rõ hết thảy mọi việc quanh thân, hiểu rõ được cũng càng thấu triệt. Trong tiềm thức luôn có tiếng nói cho hắn biết, đây mới là con đường chính xác duy nhất.

Rốt cuộc lời chỉ dẫn từ vận mệnh cũng xuất hiện.

Nhưng trong lòng Đường Kiếp lại từ chối lời chỉ dẫn này.

Hắn không tin, cũng không đảm nhiệm.

Cho dù hiện tại vận mệnh dây dưa nhưng tương lai sẽ có một ngày thoát khỏi.

Không chỉ có thuận mà còn có nghịch.

Thuận không phải là mục đích, nghịch cũng không phải là mục đích, không bị trói buộc, tự mình nghĩ ra đường đi mới là mục đích!

Mười năm điều dưỡng giúp cho tâm cảnh của Nhị Hổ cũng bình tĩnh hơn trước rất nhiều.

Những lần giết chóc thảm thiết làm cho thần kinh của hắn căng cứng, nửa đêm thường bật dậy vì ác mộng, vung đao muốn giết. Giờ phút này, sát khí ngùn ngụt kia đã bị Đường Kiếp trừ khử cho vô thanh vô tức.

Mãi cho đến lúc đó, Nhị Hổ mới có thể cảm thấy an tâm.

Mười năm sau, cảnh giới của Nhị Hổ đã thâm sâu, thực lực mạnh hơn, tâm tình cũng hoàn toàn vững vàng. Hắn và thôn dân Đạo Hương thôn cùng làm ruộng, cùng uống rượu, vì bọn nhỏ trát diều, kéo ống bễ rèn sắt cho sư phụ, mặc kệ dung nhan già đi.

Nếu hắn không phải đã từng là Huyết Đao Vương Nhị Hổ tiếng tăm lừng lẫy trên chiến trường thì chắc hẳn ai cũng nghĩ đây chỉ là một thôn dân bình thường của Đạo Hương thôn đấy.

Mới đầu, thôn dân Đạo Hương thôn coi bọn họ như thần tiên, kính sợ vô cùng. Nhưng sau một khoảng thời gian dài, bọn họ nhận ra hai người này hiền lành thân thiện, lâu dần cũng không còn cảm thấy sợ hãi nữa, đã coi như bằng hữu.

Hôm nay là ngày Nhị Hổ xung kích Tâm Ma, Đường Kiếp tự mình thủ hộ ở bên người Nhị Hổ.

Ngồi xếp bằng trên đất, Nhị Hổ bảo vệ chặt nội tâm, lặng yên chuyển tâm pháp. Dáng vẻ yếu ớt mà Đường Kiếp đã từng trải qua bắt đầu hiện lên ở trên người Nhị Hổ.

Vô số ý nghĩ bay lên ở trong lòng Nhị Hổ, những chuyện xẩy ra đã lâu giờ phút này bỗng tái hiện rõ nét.

Những hình ảnh mà Nhị Hổ nhớ lại hầu hết đều là giết chóc, là máu tươi, là sinh mệnh đau buồn.

Tất thẩy đều hóa thành tâm ma đánh úp lại, tấn công tâm thần Nhị Hổ.

Dù Đường Kiếp đã chuẩn bị rất nhiều thứ cho hắn, thậm chí còn bỏ ra một số tiền lớn để mua cho hắn một viên linh dược Ninh Thần Khóa Tâm Đan nổi danh nhất dành cho việc xung kích Tâm Ma kỳ nhưng tâm ma của Nhị Hổ quá mạnh mẽ , uy lực gấp mười lần Đường Kiếp năm đó, thời khắc những công kích điên cuồng hạ xuống, Nhị Hổ đã liên tục thổ huyết, hai mắt nổi lên một mảnh khí tức màu tím đậm, đó là do hắn đã bị tâm ma thẩm thấu, dấu hiệu thân nhập ma.

Sở dĩ Ma Môn được gọi là ma là bởi vì công pháp này cực đoan, rất dễ nhập ma.

Một khi nhập Ma đạo, từ nay về sau tà tính tăng nhiều, lại không có cách nào hành động theo lẽ thường. Chính vì vậy, người trong Ma môn xưa nay luôn bị tu giả khinh thường, coi tu giả Ma Môn cùng Ma vật giống nhau, cùng gọi là ma. Thật ra giữa họ có sự khác biệt nhưng bởi vì nhân loại bài xích tu giả Ma Môn, cho nên bọn họ và Ma vật hợp lại trở thành một tộc.

Thời khắc này nhìn thấy hai mắt của Nhị Hổ đã hiện ra tia ma khí, biết rõ tâm ma nhập thể, Nhị Hổ đã không chịu nổi.

Đường Kiếp thở dài một tiếng nói:

- Thôi, điều này có lẽ là do vận mệnh an bài. Thượng thiên để cho ta gặp được ngươi, truyền cho ngươi Huyết Sát Kinh, tạo thành một thân sát nghiệt, lại để cho ta tại vận mệnh dây dưa mà gặp lại ngươi. Mười năm cũng không thể xóa bỏ ma niệm trong lòng ngươi, giờ chỉ còn cách nhờ thiên đạo phù hộ mới có thể được bình an. Hôm nay ta sẽ đem ba mươi năm công đức tạo hóa chuyển cho ngươi, để ngươi thay ta thụ vận mệnh dây dưa này, nhận thiên đạo phù hộ. Từ nay về sau, ngươi là vận mệnh chi tử, là phúc hay là họa, tất cả đều dựa vào tạo hóa.

Nói Đường Kiếp nhẹ nhàng vung tay lên phủi lên người mình vài cái giống như phủi đi tro bụi vậy. Trong không trung, một sợi tơ nhân quả dài hẹp mà mắt thường không nhìn thấy bắt đầu tách ra khỏi người hắn, sau đó rơi vào người Nhị Hổ.

Những sợi nhân quả này vốn không dễ xóa bỏ, ba mươi năm mạng nhện liên tiếp, cho dù là Đường Kiếp thì cũng không dễ dàng thoát được. Nhưng nếu như không phải là trực tiếp trói buộc ở trên người Đường Kiếp thì điều này lại mang ý nghĩa khác.

Giống như giang hai cánh tay bị trói buộc, bất luận là dây thừng buộc nhiều như thế nào nhưng chỉ cần thu cánh tay lại, dây thừng sẽ rơi xuống đất.

Thật ra những sợi tơ vận mệnh này chưa bao giờ chính thức quấn qua người Đường Kiếp.

Từ lúc mới bắt đầu hay là lúc khảo thí, hắn đều không tính toán đi đường này, cho nên từ lúc mới bắt đầu đã có phòng bị.

Ở xung quanh thân hắn là thôn dân Đạo Hương thôn.

Những thôn dân giống như hắn mở ra cánh tay,giúp Đường Kiếp gánh chịu sợi tơ vận mệnh. Nông cụ là thông qua bọn họ bán đi, tất cả ảnh hưởng cũng đều là thông qua Đạo Hương thôn để hoàn thành.

Một ngày kia, Đường Kiếp không cần sợi tơ vận mệnh này, hắn chỉ cần thu cánh tay lại là có thể dễ dàng tránh thoát.

Những sợi tơ vận mệnh đó bị Đường Kiếp thu hồi rồi chuyển chúng tới trên người Nhị Hổ.

Trên tấm lưới vận mệnh, một quang điểm biến mất, một quang điểm mới lại sáng lên.

Vừa nãy còn đang thổ huyết, lúc này đột nhiên Nhị Hổ ngừng run rẩy.

Ma khí tràn ngập trong con mắt bắt đầu nhạt dần, nó như một làn khói điên cuồng xoay chuyển ở trong con ngươi, nhưng chỉ trong chốc lát đã không dám giãy giụa.

Dần dần, ma khí giảm đi, thanh minh hiện lên.

Bên tai không còn những tiếng kêu gọi ầm ĩ, thê lương nữa, trong mắt Nhị Hổ hiện ra một điểm kim quang nhàn nhạt, đó là dấu hiệu thần hồn sơ hiển.

Tâm Ma đã thành!

Nhị Hổ ngẩng đầu nhìn Đường Kiếp rồi lập tức quỳ xuống lạy, cất cao giọng nói:

- Tạ sư phụ ân tái tạo!

Trong tích tắc vận mệnh quấn thân, hắn đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Đối với Đường Kiếp mà nói, vận mệnh dây dưa có lẽ là gông cùm xiềng xích, nhưng đối với Nhị Hổ thì hiển nhiên đó chính là kỳ duyên từ trên trời rơi xuống!

- Đứng lên đi.

Đường Kiếp thản nhiên nói:

- Đây là mệnh của ngươi.

- Mệnh của ta chính là mệnh của sư phụ!

Nhị Hổ chắc chắn nói.

Đúng lúc này, trên tấm lưới vận mệnh đột nhiên truyền đến một chấn động cực mạnh.

Một luồng ý chí mênh mông khổng lồ bỗng nhiên bay lên, truyền đến tiếng hô hoán phẫn nộ:

- Phản bội!

Giống như là có người đang gào thét bên tai vậy. Một khắc đó, mọi sinh mạng tại Thanh Vân giới đều cảm nhận được tiếng gào rú này.

Cùng lúc đó, trong một huyệt động màu đen nhìn không thấy đáy tại bí thất của năm đại Yêu Hoàng gồm Cực Quang, Thiết Huyết, Hắc Thủy, Ngân Nhãn, Lôi Đao, bỗng nhiên phát ra năm cột khí mãnh liệt, bay thẳng đến chân trời. Năm cột khí này chiếu rọi lẫn nhau ở trên bầu trời, hóa thành một con trường long màu xanh, mãi không tiêu tan.