Hai con sói mà Đường Kiếp nuôi dưỡng cũng chết trong năm đó. Không lâu sau đó, trong ba năm tiếp theo, Đường Kiếp lại thu dưỡng thêm mười hai loại động vật, cũng đồng dạng có mười một loại chết đi.
Sau khi tới thảo nguyên năm thứ mười, tiểu ưng mà hắn thu dưỡng cũng chết rồi.
Cái chết của nó khá kịch tính, trong một lần đi săn, nó không cẩn thận đập vào nhánh cây, ngã lăn ra đất. Nó chỉ bị thương nhẹ, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là có thẻ bay lên, nhưng ông trời không cho nó cơ hội nữa, bởi vì nó gặp phải một con sư tử.
Đao Ba.
Đao Ba trong một lần vô tình đã ăn thịt nó.
Một đứa con nuôi của Đường Kiếp cứ như vậy giết chết một dứa con nuôi khác.
Lúc đó, Đường Kiếp ở cách đó ba ngàn mét nhìn thấy cảnh đó, vẫn không nhúc nhích, mặc dù hắn chỉ đẩy ngón tay là thay đổi hết thảy nhưng cuối cùng hắn không làm gì cả.
Tiến vào thảo nguyên năm thứ mười hai, Ban Mao cũng chết.
Chết trong miệng một yêu vật cũng là đứa con thứ hai của Đường Kiếp chết vì yêu vật.
Lúc này Đao Ba đã có đàn sư tử lớn nhất trên thảo nguyên, nhưng Đao Ba cũng già rồi. Tuổi thọ của sư tử không ngắn, sư tử hoang dã có thể sống đến mười bảy tuổi, nhưng trên thực tế có rất ít sư tử có thể sống lâu như vậy. Đối với Đao Ba mà nói, ngày tốt lành của nó không còn dài nữa.
Rất nhanh, nó bị một con sư tử trẻ khỏe mạnh mẽ khiêu chiến, cũng chiến trong trận chiến đó.
Từ ngày đó, Đường Kiếp không tiếp tục thu dưỡng bất cứ loài động vật nào nữa.
Linh Nha vẫn sống.
Đây là con báo đầu tiên mà Đường Kiếp quen trên thảo nuyên rộng lớn, không ngừng đi săn, giao phối, mặc dù lớn tuổi, nhưng hùng phong vẫn không giảm so với năm đó. Nó đi săn, dũng cảm chiến đấu. Nó từng vì tranh chấp đồ ăn mà chiến đấu với bầy sói, cũng từng đọ sức với sư tử.
Nó thông minh, dũng cảm, cũng ngoan cường tồn tại.
Đường Kiếp từng hiện thân thăm nó một lần, Linh Nha vẫn nhớ hắn, hưng phần chạy tới bên cạnh hắn, nhào vào trong ngực hắn đùa giỡn, thậm chí còn giới thiệu vợ mình cho hắn, một con báo mẹ rất đẹp.
Ba ngày sau, Đường Kiếp rời đi, Linh Nha lưu luyến không rời.
Ở thảo nguyên năm thứ mười lăm, Linh Nha lên cấp.
Nó thành yêu, một báo yêu Thông Linh hạ phẩm, siêu thoát kiếp dã thú cực hạn, hướng về sinh vật có trí khôn tiến lên, tuổi tác không còn là chướng ngại trói buộc nó, nó một lần nữa trở nên trẻ trung hùng mạnh.
Đây là đứa con đầu tiên mà Đường Kiếp nuôi dưỡng tu luyện thành yêu.
Ở trên người Linh Nha, Đường Kiếp bắt đầu hiểu được yêu vật được tạo ra như thế nào đấy.
Chúng nó trời sinh đất dưỡng, không hiểu tu luyện. Nhưng chúng nó ở trong thiên địa cố gắng sinh tồn, đã đấu, dùng phương thức của mình đáp lại mảnh thiên địa này.
Đó chính là tu luyện!
Đối với vô số dã thú mà nói, giãy dụa ở trong mảnh đất này, cũng là một loại tu hành, giống như cuộc sống người tu.
Trong quá trình giãy dụa, khí tức của bọn chúng dung hợp với thế giới này, lực lượng của chúng bắt đầu trưởng thành. Tới một ngày, khí tức này dung hợp đạt tới trình độ nhất định, lực lượng xông bình cảnh, chính là lúc chúng nó thoát khỏi mê hoặc phàm trần.
Một khắc này, vô cùng đẹp đẽ.
Đường Kiếp là tận mắt nhìn thấy Linh Nha tấn cấp hóa yêu đấy, mượn dùng Động Sát, hắn thậm chí có thể nhìn thấy thân thể nó biến hóa từng chút một, biết chúng nó vì sao mà sinh, vì sao mà sinh.
Có rất ít người cẩn thận đi quan sát quá trình một yêu vật sinh ra như vậy.
Nhưng Đường Kiếp làm như vậy, trong quá trình Linh Nha hóa yêu, trong lòng Đường Kiếp cũng tùy theo đó mà thăng hoa.
Trong tối tăm hắn cảm giác chính mình dường như ngộ tới điều gì đó, rồi lại không rõ ràng.
Thẳng đến ở mãi sau khí trò chuyện với Hứa Diệu Nhiên, hắn phát hiện thời gian mình nói chuyện với Hứa Diệu Nhiên dài hơn trước kia nhiều.
Vô tâm cắm liễu, có lẽ đây mới là vận mạng lý giải chân chính và phương thức vận dụng.
Từ sau đó, Đường Kiếp bắt đầu thay đổi cách thức cư xử của bản thân.
Hắn bắt đầu có ý gảy sọi tơ vận mạng.
Một con hồ ly nhỏ sau khi cha mẹ mất đi không nơi nương tựa.
Đường Kiếp không lựa chọn thu dưỡng nó, mà là lẳng lặng chờ đợi. Một đàn sư tử tiến tới, thấy tiểu hồ ly. Dựa theo bình thường chúng nỏ hẳn sẽ bắt nó ăn luôn. Nhưng trong khi Đường Kiếp nhẹ nhàng kích thích dây cung vận mệnh, đàn sư tử thay đổi chủ đích, chúng nó thu dưỡng tiểu hồ ly, thay thế Đường Kiếp làm nghĩa phụ nghĩa mẫu của nó.
Sau đó không lâu, Đường Kiếp lại gặp một số chuyện tương tự.
Hắn khiến ngựa vằn thu dưỡng linh dương, rồi khiến tinh tinh thu dưỡng chuột đồng, thậm chí hà mã nuôi dưỡng một con cá sấu.
Đương nhiên, loại kết hợp lung tung này phần lớn đều không có kết quả tốt đẹp gì cả, đại đa só cha mẹ đều không biết nuôi dưỡng đứa con mới thế nào, chúng nó chỉ biết dùng cách của mình đút mớm, cuối cùng vì đủ các loại nguyên nhân mà khiến nó chết non.
Con tinh tinh bởi vì chuột đồng không ăn thức ăn nó đưa cho mà bất an nhưng chuột đồng không chết đói, mà là vì tinh tinh không cẩn thận làm rơi từ trên cây xuống mà chết.
Con cá sấu con thì bị hà mã giết chết, khi thân hình cồng kềnh của hà mã đè lên con cá sấu con, nó thậm chí còn không cảm giác được.
Con linh dương thì chết một cách vô tội nhất, đàn ngựa vằn qua sông không chú ý đến độ cao của nó, nên nó bị chết đuối.
Chỉ có tiểu hồ ly là kiên cường sống tới khi trưởng thành, sau đó chết trong một lần đi sắn, nó bị con ngựa vằn đá một cước, không lâu sau đó thì chết đi.
Kế hoạch thu dưỡng của Đường Kiếp cứ như vậy liền tuyên cáo thất bại.
Nhưng hắn không hề tức giận.
Nếu như nuôi dưỡng không có cách nào thành công, vậy hôn phối thì có thể chứ?
Vì thế, trên thảo nguyên diễn ra một hồi yêu đương khác loài.
Sói và linh cẩu, kền kền và chim điêu, sư tử và báo, thậm chí hà mã và tê giác, tuần lộc với hươu cao cổ.
Một con sói yêu một con voi cái, cố gắng muốn leo lên trên lưng con voi cái, nhét lão nhị của mình vào trong người con voi cái. Nhưng động tác này thực sự quá khó khắn, cuối cùng nó không hoàn thành sứ mệnh, mà ngược lại bị con voi cái quật chết.
Đại bộ phận hôn phối khác loài dều không có kết quả tốt, cho dù thành công kết hợp, thì cũng không có được đời sau.
Nhưng cũng có trường hợp thành công đấy.
Năm thứ mười tám trên thảo nguyên, trên thảo nguyên đã hình thành hai thế giới sắc thái khác nhau.
Mạng lưới vận mệnh ở đây vặn vẹo rối tung, như mỗi một giống loài tồn tại đều quan hệ với giống loài khác, đồng thời phát ra tình hữu nghị và tình yêu, sinh ra vô số kết tinh quái đản mà người ta khó có thể ngờ tới.
Các loại động vật đều chưa từng gặp qua, khó có thể tưởng tượng sinh vật trên thảo nguyên chạy trốn, săn bắt, khiến cả thảo nguyên như loạn cả lên, mà ngay cả người gây họa là Đường Kiếp cũng không phân rõ mọi thứ nữa rồi.
Trong khoảng thời gian này, Y Y có đến thăm Đường Kiếp hai lần, đối mặt với tác phẩm của Đường Kiếp, nàng cũng ngẩn người.
Loại dắt tơ hồng xằng bậy này, quả thực ở mức độ nào đó khiến người ta hưng phấn, vì thế nàng tự tay bắt một con sư tử lai sói làm sủng vật của mình, cũng đưa Lâm Hãn đi bắt một con báo hồ ly.