Tiểu Tam nhắm mắt lại, trong miệng lẩm bẩm.

Một lát sau chỉ thấy cơ thể Tiểu Tam tỏa ra ánh sáng như bông hoa phóng đại, bay thẳng đến chân trời.

Đây chính là ánh sáng vận mệnh.

Tại dưới ánh sang vận mệnh long trọng này, một sợi dây nhân quả vô hình đang từ phương xa xôi kéo dài đến.

Dưới vô số sợi tơ dao động kia, trong không khí mỗi một điểm phần tử đều đan xen lẫn nhau, trở lại hình thành một âm thanh hùng hậu hữu lực ở trong cơ thể của Tiểu Tam vang lên:

- Diệu Nhiên.

- Đường Kiếp!
Tất cả mọi người cùng nhau la lên.

Thời khắc giọng nói của Đường Kiếp truyền đến, liền giống người tha hương gặp người cùng quê, ruộng cạn cuối cùng đã gặp cam lộ, tất cả mọi người đều kích động.

Vệ Thiên Xung lại gần lỗ tai Tiểu Tam thét to:
- Đường Kiếp, ngươi quả nhiên không chết, ta biết ngay ngươi không chết mà, ngươi có thể nghe thấy ta nói chuyện không? Ta là thiếu gia, ta là Thiên Tâm rồi, ta là Thiên Tâm rồi! Còn có Thị Mộng, gã cũng Thiên Tâm rồi.

Sau đó là Thái Quân Dương xông lại, với vào lỗ tai của Tiểu Tam hô:
- Đường Kiếp, ta ngộ đạo giết chóc rồi, nếu như ngươi trở về, ta nhất định có thể đánh bại ngươi!

Không đợi Đường Kiếp trả lời, Bành Diệu Long Thích Thiếu Danh cũng chạy lại đẩy Vệ Thiên Xung Thái Quân Dương ra, chen đến bên tai Tiểu Tam nói chuyện, một đám người đều xông tới, thét vào lỗ tai của Tiểu Tam rống to kêu to, Tiểu Tam đáng thương vì đang duy trì sợi dây nhân quả nên không dám lộn xộn, chỉ có thể nhìn bọn họ xông tới tranh nhau như tranh ống nghe điện thoại vậy

Thị Mộng chen chúc không vào được, ở xa xa bên ngoài kêu lên:
- Đường Kiếp, Đường Kiếp, ngươi hiện tại có khỏe không? Khi nào thì có thể trở?

Đường Kiếp kinh ngạc nói:
- Thật nhiều người, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?

Nhìn tình huống này, Hứa Diệu Nhiên nguyên bản tâm tình kích động cũng bình phục rất nhiều, bật cười ra tiếng.

Nụ cười này của nàng, khiến mọi người đều như ý thức được cái gì, một đám tự giác lui ra.

Hai vợ chồng họ còn chưa nói chuyện, chính mình mù kích động cái gì chứ.

Hứa Diệu Nhiên đã nói:
- Đường Kiếp, chàng hiện tại có khỏe không?

- Ta rất khỏe, chỉ có điều tạm thời cũng chưa thể về. Tình hình hiện tại của ta, mọi người chút nữa có thể hỏi Tiểu Tam, cũng không cần ta giải thích. Bên đó, vì sao mọi người lại ở cùng một chỗ vậy, còn Hồng Uyển tại sao lại chết?

Hứa Diệu Nhiên lúc này mới kể tóm tắt một số sự tình phát sinh trong thời gian qua.

Nghe xong chuyện đã trải qua, Đường Kiếp đầu tiên là yên lặng trong chốc lát, sau đó đỉnh đầu Tiểu Tam có hào quang nở rộ, dần dần ngưng tụ ra hình tượng của Đường Kiếp, cứ như vậy treo ở trên không trung.

Mọi người không biết hắn còn có chiêu này, nhất thời đều ngây người.

Đầu tiên Đường Kiếp nhìn một chút bốn phía, sau đó quay đầu nhìn về phía bên ngoài lồng kim quang.

Bên ngoài chiếc lồng kim quang, vẻ mặt Tang Hồng Mai tuyệt vọng nhìn sang bên này.

Sự tình phát triển đến một bước này, Tang Hồng Mai kỳ thật đã hoàn toàn không có hy vọng.

Bà ta còn chưa rời đi, chỉ là bởi vì bà ta cũng không có chỗ để đi.

Bất kể nói thế nào, bà ta cũng là người của Thiên Nhai Hải Các, kế hoạch thất bại, cũng không có khả năng như vậy mà rời đi, nếu không liền thật thực sự là kẻ phản bội rồi.

Nhưng vào lúc này, Đường Kiếp lại nói:
- Vị này chính là Huyết Tiên Tử sao?

- Đường Kiếp!
Tang Hồng Mai hừ một tiếng.

Mặc dù không phục khó chịu, nhưng đối với Đường Kiếp, Tang Hồng Mai lại không thể không coi trọng. Với tình hình hiện tại Đường Kiếp giờ này ngày nếu còn có thể ở Tê Hà Giới, luận thanh danh địa vị đã không thua kém mình, cho tới khi biết Đường Kiếp chưa chết, Tang Hồng Mai không khỏi hoảng loạn một chút.

Đường Kiếp cười nói:
- Huyết Tiên Tử Thiên Nhai, đứng đầu bá la sát quả nhiên danh bất hư truyền. Diệu Nhiên liên hiệp nhiều huynh đệ của ta lại như vậy mà vẫn không phải là đối thủ của các hạ, bị buộc phải tử thủ, thực khiến người ta khâm phục.

- Bất quá, chúng ta chung quy sẽ thắng.
Thái Quân Dương không phục nói.

- Có lẽ thế.
Đường Kiếp nói:
- Nhưng khi đối mặt với vị nhân vật kiện hùng như Huyết Tiên Tử, thì sẽ chết thêm bao nhiêu người? Thực sự muốn đấu tới khi sinh mệnh cạn kiệt, cho dù mọi người có thể đánh thắng, nhưng chỉ sợ cái giá phải trả cũng không nhỏ.

Mọi người đều ngẩn ra không nói được gì.

Đúng thế, cho dù có thể thắng Tang Hồng Mai, nhưng sẽ có bao nhiêu người phải chết đây?

Trận chiến lúc trước, bọn họ cũng đã mất đi vài người.

Tuy hiện tại Tang Hồng Mai bị trọng thương, nhưng thực lực không hề giảm sút, ngược lại bên phía Hứa Diệu Nhiên không có Chu Bằng, lại bị Trịnh Nhiên phản bội. Cứ thế một bên tăng một bên giảm, cho dù đấu tiêu hao năng lượng mà thắng Tang Hồng Mai, nhưng cái giá phải trả là rất thê thảm. Nếu nữ nhân này còn chiêu bài nào chưa dùng, thì họ chết quá nửa người cũng là chuyện có thể xảy ra.

Tính mạng con người đều là quý giá cả đấy, cho dù Tang Hồng Mai là Hóa Hồn đỉnh cao, cũng không có ai nguyện ý lấy mạng ra để chơi đùa với bà ta.

Khoảnh khắc này, khi nghe Đường Kiếp nói vậy, mọi người đều trầm mặc, ngược lại ánh mắt Tang Hồng Mai sáng ngời.

Cho dù không cuồng ngạo như trước, nhưng trong lời nói của Đường Kiếp vẫn có thể nghe ra chút ý tứ.

Quả nhiên Đường Kiếp nói tiếp:
- Ta hy vọng mọi chuyện dừng lại tại đây.

- Nực cười!
Giọng Tang Hồng Mai the thé vang lên:
- Ngươi nói dừng liền dừng sao? Ngươi có biết bản tiên tử vì chuyện này phải trả giá thế nào không hả?

- Nói nhảm , lão yêu bà ngươi hiện tại phải trả giá lớn rồi sao? Chúng ta còn chết mấy người thì sao?
Hứa Diệu Nhiên bên này cũng có vài người tức giận la lên. Nếu không phải do lão yêu bà quá mạnh mẽ , theo như lời Đường Kiếp nói , cho dù tiếp tục đánh nhau , họ có thể thắng nhưng thương vong thê thảm nghiêm trọng , nhưng dù vậy bọn họ cũng không định bỏ qua cho bà ta.

Chỉ tiếc Đường Kiếp hiện tại chưa thể trở về , hiện giờ cũng chỉ có thể đứng đây trò chuyện , nếu không lão yêu bà này chết không nghi ngờ , mọi người đều nghĩ như vậy.

Hai bên cãi vã , tuy có cố kỵ nhưng trên miệng không ai muốn nhượng bộ.

Đường Kiếp nhíu mày nói:
- Ta biết ngươi vì chuyện này phải trả giá không nhỏ. Như thế này đi , ta có thể nhượng bộ một chút. Ngươi muốn biết vị trí Vận Chuyển trận phải không? Ta có thể nói cho ngươi biết , để ngươi gia nhập cùng với chúng ta , nên an toàn của Vận Chuyển trận sẽ giao cho ngươi phụ trách, được phân chia một một phần lợi nhuận, ngươi thấy thế nào? Đương nhien, điều này cũng chỉ cho một mình ngươi biết, ngươi phải dùng Thiên Đạo để thề sẽ không tiết lộ cho bất cứ ai.

- Cái gì?
Đường Kiếp vừa nói xong, mọi người đều trở nên ồn ào.

Thái Quân Dương giận dữ nói:
- Đường Kiếp ngươi nói cái gì vậy? Ngươi làm như thế, vậy trước kia còn ai bài mọi chuyện thế này làm gì? Những cố gắng của chúng ta lúc trước thì sao? Vân Phàm chết rồi, ngươi không giúp gã báo thù thì thôi, lại còn hợp tác với kẻ thù?

Đường Kiếp trả lời:
- Ta chỉ không muốn càng nhiều người chết hơn nữa mà thôi.