Thấy Hồng Uyển bay lên, Tang Hồng Mai vừa kinh hãi vừa mừng rỡ:
- Vẫn còn sống, thật tốt quá.
Bàn tay to lao về phía Hồng Uyển, lúc này đây bà ta hoàn toàn bỏ qua ý tưởng áp chế, tính toán định tóm được nàng, trực tiếp dùng Sưu Hồn thuật, thành hay bại cũng phải cược một lần.
Không ngờ Tiểu Tam nhìn thấy bàn tay to chộp tới, vẻ mặt như bừng tỉnh:
- Đây là kẻ xấu.
Cũng chưa thấy nó có động tác gì, chỉ là thân hình chợt lóe lên rồi biến mất, một trảo của Tang Hồng Mai dĩ nhiên chụp hụt.
Lại nhìn thấy Tiểu Tam đã hiện ra ở chỗ khác, đang nhìn về phía Hứa Diệu Nhiên, nói:
- Vậy bên kia chính là mẫu thân rồi.
Nói xong liền bay về phía Hứa Diệu Nhiên.
- Có lồng kim quang ngăn cản, ngươi không vào được đâu.
Hồng Uyển kêu lên.
Đồng thời tay của Tang Hồng Mai cũng chụp tới:
- Muốn chạy?
Lúc bà ta ra tay, cũng chính là lúc thần thức mãnh liệt dao động, đâm về phía Tiểu Tam. Loại thủ pháp này trước khi khi đối phó với đối thủ am hiểu không gian dịch chuyển đều thuận lợi. Dịch chuyển không gian vốn không phải chuyện dễ, khi tinh thần không tập trung, rất khó thi triển. Nhưng thời khắc này thần thức đâm tới, Tiểu Tam lại không có cảm giác, thân hình chợt lóe, biến mất không thấy đâu nữa.
Tiếng kêu của Hồng Uyển vẫn vang vọng trong không trung:
- Ngươi không vào được đâu… không vào được đâu…
Tiểu Tam đã mang theo Hồng Uyển, xuất hiện bên trong chiếc lồng.
Mọi người đồng thời khiếp sợ, nó vào bằng cách nào vậy?
Lại không biết rằng mọi bức tường ngăn cách không gian, Tiểu Tam đều có thể xuyên qua. Một chiếc lồng kim quang, thì tính là cái gì chứ.
Mọi người cùng nhau hoảng sợ nhìn Tiểu Tam, có thể ở dưới sự tấn công thần niệm của lão yêu bà, mà vẫn có thể mang theo người tiến vào trong lồng kim quang, khả năng không gian thần thông này, cho dù là Tử Phủ Tiên Đài chưa hẳn đã làm được, sao một quỷ vật nho nhỏ lại làm được cơ chứ?
Còn có Hồng Uyển rõ ràng chưa chết, vì sao thân thể của nàng lại không một chút sức sống?
Những câu hỏi còn ở trong lòng, thanh âm của Tiểu Tam đã vang lên trong đầu mọi người:
- Xin hỏi ai là Hứa Diệu Nhiên?
Ánh mắt khóa chặt trên mấy người Hứa Diệu Nhiên, Mạnh Thập Tuyết, Liễu Như Yên, Tô Hinh đảo qua đảo lại.
Hứa Diệu Nhiên ngạc nhiên nhìn Tiểu Tam:
- Là ta, xin hỏi các hạ là...
- Mẫu thân!
Thân hình Tiểu Tam chợt lóe, ngay sau đó trực tiếp hiện ra trước lồng ngực Hứa Diệu Nhiên, khiến Hứa Diệu Nhiên ngay cả cơ hội tránh ra cũng không có.
Phương thức di chueyern quỷ dị này khiến người nhìn xem lông tóc đều dựng đứng, không cần gì khác, riêng chiêu thức dịch chuyển không gian ấy cũng đã có thể giết chết một nhóm người rồi.
Chỉ có điều đối với hai chữ “mẫu thân” của nó cũng khiến mọi người kinh ngạc không hiểu.
Cũng may Hồng Uyển kêu lên:
- Nó là do Đường Kiếp phái tới đấy, Đường Kiếp chưa chết, chưa chết!
- Cái gì?
Hứa Diệu Nhiên nghe được toàn thân chấn động.
Lúc trước sau khi Thiên Hỏa Tháp sập, Đường Kiếp liền biến mất vô tung. Do vì Hỏa Thiên Tôn tự mình đuổi giết, rất nhiều người đều cho rằng Đường Kiếp đã chết ở trong tay Hỏa Thiên Tôn, chỉ có Hứa Diệu Nhiên tin tưởng Đường Kiếp tuyệt đối sẽ không chết.
Nhưng loại tin tưởng này chính là tín nhiệm, nhưng cũng chỉ là một loại an ủi chính mình, thông qua loại an ủi này để củng cố niềm tin kiên định, tránh cho tâm hồn bị đả kích nặng. Có một cách nói chính là: loại người không chịu đối mặt với sự thật.
Theo góc độ thực tế suy xét, tình huống lúc đó, kỳ thật khả năng Đường Kiếp chết lớn hơn còn sống nhiều, chính vì nguyên nhân này, nên khi tin tức dần dần lộ ra, rất nhiều người đều cho rằng Đường Kiếp không có khả năng còn sống.
Nhưng hôm nay, kỳ tích rốt cục đã xuất hiện.
Hứa Diệu Nhiên khổ cự đợi chờ đã có hồi báo, người tư tin về Đường Kiếp đã đạp tan hết thảy mọi lời đồn đại.
Hồng Uyển vừa nói, khiến cho cả Tang Hồng Mai cũng nghe thấy, sắc mặt khẽ biến:
- Điều đó không có khả năng, Hứa Diệu Nhiên, ngươi đừng nghĩ giở trò quỷ, đừng tưởng rằng tùy tiện phái một kẻ nào đến là có thể lừa gạt ta.
Hứa Diệu Nhiên nhìn Tang Hồng Mai, lại nhìn lại Tiểu Tam, nhưng không hề phản bác, chỉ có điều nói:
- Ngươi rốt cuộc là ai, Đường Kiếp đang ở đâu? Như thế nào chứng minh ngươi là do Đường Kiếp phái tới?
Tiểu Tam giơ túi Giới Tử ra, nói:
- Đây chính là chứng cớ.
Nói xong đã từ bên trong lấy ra một vật.
Đó là một con hạc giấy nho nhỏ, còn có một miếng ngọc bội.
Hứa Diệu Nhiên toàn thân run lên, đây đúng là mấy thứ trước kia mình đưa cho Đường Kiếp là Thiên lý truyền âm phù cùng với ngọc bội nhận tin, Đường Kiếp vẫn cất giữ chúng, trân trọng bảo vệ, làm tín vật đính ước, nhưng bây giờ lại ở trong tay Tiểu Tam.
- Hắn thực sự còn sống, còn sống!
Hứa Diệu Nhiên cầm ngọc bội sau đó kích động khóc không thành tiếng.
Tất cả mọi người đều đi tới, Vệ Thiên Xung hô to:
- Hắn bây giờ đang ở đâu?
- Thanh Vân Giới.
- Thanh Vân Giới? Là nơi nào?
- Rất xa rất xa, dùng Vận chuyển Trận cũng không đến được, phụ thân vẫn luôn tìm tài liệu, nhưng mà vẫn thiếu nhiều thứ lắm.
Tiểu Tam trả lời.
- Vậy ngươi làm thế nào tới được?
- Ta là quỷ, ta có thể thông qua Minh giới tiến vào bất cứ sinh giới nào, tuy nhiên phải tìm cửa đi thông tới Tê Hà Giới trước. Nếu không Hồng Uyển tỷ tỷ chết mất, linh hồn tiến vào Minh giới, hiện ra thông đạo, nếu không ta chưa hẳn có thể tìm ra đâu.
Tiểu Tam đã kể lại đại khái quá trình tìm kiếm đường ra của mình, mọi người giờ mới hiểu được vì sao Hồng Uyển chết rồi mà có thể sống lại, Tiểu Tam vì sao lại xuất hiện ở đây.
- Ồ đúng rồi, tỷ tỷ Hồng Uyển thân thể vẫn chết rồi, các ngươi mau trị liệu cho nàng, trong mười hai canh giờ đem thân thể của nàng khôi phục lại, nếu không liền thật sự không có cách nào cứu sống được.
Mọi người giờ mới hiểu được vì sao Hồng Uyển rõ ràng còn sống, nhưng trong thân thể lại không hề có sức sống, có lẽ Tiểu Tam chỉ có mang linh hồn của nàng về, còn thân thể vẫn chết. Tuy nhiên chỉ cần linh hồn bất diệt, thân thể sẽ không mục nát, liền có thể tiếp nhận trị liệu.
Mọi người đã vội vàng xuất ra dược vật các loại thủ pháo trị liệu cho Hồng Uyển, linh dược trên người mọi người, trong mười hai canh giời hoàn toàn chưa thể chữa khỏi cho Hồng Uyển làm, nhưng nếu muốn cho nàng khôi phục lại tới trình độ người có thể sống được thì không phải là vấn đề.
Bên này Tiểu Tam đã nói với Hứa Diệu Nhiên:
- Đúng rồi, mẫu thân nói chuyện với phụ thân không?
- Ta có thể nói chuyện với Đường Kiếp?
Nghe thấy vậy, Hứa Diệu Nhiên vừa mừng vừa sợ.
- Vốn là không được, tuy nhiên ba năm này phụ thân luôn tìm hiểu vận mệnh chi đạo, thị quốc, đọc qua đủ thứ sách vở, đối với nhân quả vận mạng lý giải có tinh tiến, trong tay người lại có Mệnh Vận Đạo Tắc, hơn nữa trong cơ thể ta, người đã gieo xuống nhân quả, lấy ta làm cầu nối, nói chuyện vài ba câu ngắn ngủi thì không vấn đề. Tuy nhiên thời gian có hạn, phải nói ngắn gọn.
- Được, được, vậy ngươi giúp ta nói chuyện với hắn.
Hứa Diệu Nhiên không rõ trị quốc là cái gì, tuy nhiên nghi vấn trong lòng nhiều lắm, hiện tại chỉ có thể hỏi thứ quan trọng.