Khi một người không quan tâm tới tất cả mọi chuyện, bỏ qua hết mọi đạo lý, quy củ, khi đó sự trói buộc cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

Không có phân tích cẩn thận, suy tính hợp lý, càng không có gì cái gọi là diệu kế cả, chỉ có cứng đối cứng, máu và huyết, đao và thương vào cuộc.

Sau khi cùng Đường Kiếp trải qua rất nhiều chuyện, Hứa Diệu Nhiên biết rằng người tu tiên, mặc kệ trước đó tính kế như thế nào, cuối cùng vẫn như cũ tránh không được việc dùng đao kiếm để nói chuyện. Tất cả tính kế chẳng qua là khúc nhạc dạo cho cuộc quyết chiến cuối cùng, chỉ là vì đề cao khả năng thắng của mình, suy yếu khả năng thắng của đối thủ.

Còn chân chính quyết định thắng thua, cuối cùng vẫn là sức mạnh.

Chỉ có sức mạnh!

Nhưng thời khắc này chiến đấu rốt cục được triển khai, Hứa Diệu Nhiên mới chính thức ý thức được nàng gặp phải đối thủ mạnh mẽ thế nào.

Chưởng phong dời non lấp biển giống như vọt tới, mọi người đồng thời phát thanh hô, cùng nhau phát chưởng.

Chưởng phong do hơn hơn hai mươi vị người tu liên hợp ra tay, uy lực tất nhiên không kém, cứng rắn cũng ngăn cản được một chưởng này không nói, thậm chí còn đánh chưởng phong phản lại, tấn công Tang Hồng Mai. Nhưng ngay tại khi mọi người đang đắc ý, đồng thời Tang Hồng Mai ném ra khổn tiên thằng, trói chặt Hồng Uyển rồi vứt thẳng lên tầng mây rồi biến mất trong đó, sau đó cười dài bay lên:
- Một đám tiểu bối, cũng dám động thủ với bản tiên tử, khiến cho các ngươi biết thế nào là kiến càng leo cây!

Nói xong ném quải trượng trong tay ra, quải trượng đã hóa thành một trường long huyết sắc, gầm thét lao xuống phía dưới.

- Cẩn thận!
Thái Quân Dương đã biết lợi hại của Bàn Long quải, lớn tiếng nhắc nhở mọi người.

Hơn mười người tu đồng thời ra tay cùng nhau đánh về hướng huyết long, nhưng khi bọn họ ra tay đồng thời, thân hình Huyết Tiên Tử cũng chợt lóe, đã hiện đến gần một gã người tu Linh Hoàn của Thông Tài Xã, trực tiếp đánh ra một trảo. Người nọ hoảng hốt mau chóng lui lại, thủ trảo đã chộp vào trước ngực gã, chỉ một kích đã đánh nát vòng bảo hộ trên người gã, dư kình vọt tới, trên ngực người tu kia hiện ra dấu năm đầu ngón tay.

Sáu bảy đạo kiếm quang đao hoa đồng thời hạ xuống, bóng dáng Tang Hồng Mai chớp liên tục đã tránh thoát hai đạo, lại cứng rắn chống đỡ ba kích, tiếp theo lại đánh ra một trảo, lần nữa chụp vào người tu kia, tốc độ nhanh vô cùng, đúng là một kích chộp vào đầu của người tu, một tay dùng sức hợp lại, giống như kìm sắt kẹp quả óc chó vậy, đã bóp vỡ đầu của người tu kia.

- Tần vũ!
Hứa Diệu Nhiên kêu to lên.

Vừa mới giao thủ đã chết một người, Tang Hồng Mai khiến tất cả mọi người đều cảm giác được cái gì gọi là bản lĩnh của cường nhân.

Ngay sau đó Hứa Diệu Nhiên đã hô:
- Ba người một tổ, cẩn thận bà ta tiêu diệt từng người một!

Trong tình huống lấy nhược đấu với cường, lấy số đông chiến đấu một cường nhân, trừ phi là thực lực tuyệt đối chênh lệch, nếu không mặc kệ nhân số có nhiều hơn như thế nào, thì bên nhân số ít chỉ có một chiến thuật chiến đấu, chính là giải quyết từng đối thủ một.

Tang Hồng Mai cũng không thay đổi được điều này.

Thời khắc này vừa bắt đầu đã thi triển thủ đoạn độc ác, tốc chiến tốc thắng, trước suy yếu thực lực của đối thủ, khiến sức mạnh của đối thủ tùy theo số lượng giảm xuống mà hạ xuống. Khi số lượng giảm xuống tới trình độ nhất định, chính là thời khắc đối phương sụp đổ.

Nhưng Hứa Diệu Nhiên bọn họ cũng hiểu biết điểm ấy, sớm trước khi tới còn có sở chuẩn bị, không cầu giết người, trước cầu ổn định bản thân, cường điệu phối hợp và lẫn nhau phối hợp tác chiến cứu viện, kiên quyết không để cho Tang Hồng Mai tiêu diệt từng bộ phận cơ hội.

Thời khắc này Tang Hồng Mai cười quái dị một tiếng, thân hình lại lóe lên, đã lại hướng về phía một người lao đi, lần này mục tiêu là Bành Diệu Long.

Bành Diệu Long hét lớn một tiếng, hai đấm kích động đánh ra một mảnh hồng triều, lấy công đối công.

Hai cổ lực lượng va chạm xuống, Bành Diệu Long chỉ cảm thấy năm cỗ kình phong đâm rách quyền kình của chính mình, xuyên thẳng vào cánh tay phải gã, ngay sau đó cánh tay gã bị nổ thành năm mảnh, bị đánh bay cả trăm trượng.

Tang Hồng Mai đã lại lần nữa tấn công về phía Bành Diệu Long, kiếm phong phía sau cũng vang lên, là Diệp Thiên Thương và Thích Thiếu Danh đồng thời lao tới, một người đánh ra kiếm triều cuồn cuộn phóng tới, một thì ảo hóa ra chín đạo thân anh tốc độ cao đánh úp lại.

Lần này công kích nối tiếp, có thể nói vừa tấn công địch vừa cứu Bành Diệu Long, nhưng Tang Hồng Mai chỉ là hừ một tiếng, ngay tại khi kiếm quang tới gần bà ta đồng thời, trên người hồng quang đại phóng, hồng y rực rỡ, mười tám đóa hoa mai huyết sắc đồng thời nở rộ.

Kiếm quang đâm vào đóa Hồng Liên sau đó không tiếp tục đâm xuống được nữa, ngược lại hai chân Tang Hồng Mai đập xuống, thân hình lại lóe lên, đã BA~ BA~ đánh ra liên tục hai chưởng đánh vào sau lưng Diệp Thiên Thương và Thích Thiếu Danh, đánh bay hai người, phương hướng như trước không thay đổi, vẫn trực chỉ hướng Bành Diệu Long.

Lại là hai đạo kiếm quang cản lại, lần này là Bắc Thương Hàn và Vệ Thiên Xung.

Vừa mới đẩy lui hai người này, Chu Bằng lại ép tới.

Thân là Hóa Hồn chân nhân, tuy rằng gã còn lâu mới là đối thủ của Tang Hồng Mai, nhưng kéo dài thời gian thì thừa sức đó. Đây cũng là nhiệm vụ quan trọng nhất mà Hứa Diệu Nhiên giao cho gã., bảo hộ những người khác, bất kể như thế nào cũng không thể để cho Tang Hồng Mai đánh chết ai.

Lúc trước nhất thời vô ý, bị Tang Hồng Mai giết chết một người, Chu Bằng đã không làm tròn bổn phận, thời khắc này gã toàn lực ngăn cản, không cho Tang Hồng Mai cơ hội.

Bị Chu Bằng cản lại, Tang Hồng Mai hoàn toàn mất đi khả năng giết chết Bành Diệu Long, Bành Diệu Long thối lui ra xa, lấy ra một viên đan dược ăn vào, rất nhanh khôi phục thương thế, vì lần quyết đấu này, Hứa Diệu Nhiên đã bỏ ra số tiền lớn, mua một lượng lớn đan dược chữa thương.

Cùng lúc đó, Bàn Long quải hóa thành trường long huyết sắc bị Hứa Diệu Nhiên, và đám người Phàn Thừa Long ngăn lại.

Lấy mạnh hiếp yếu, trọng yếu nhất là không thể bị ngăn cản.

Một khi bị ngăn cản thì sẽ diễn biến thành cục diện đánh bừa tiêu hao năng lượng, như vùi thân vào đầm lầy vậy, nhưng mà Tang Hồng Mai tuyệt đối không để ý tới, cho dù bà ta có lợi hại thế nào, cũng không có khả năng kéo dài thời gian tiêu hao sức lực với gần ba mươi Thiên Tâm chân nhân, Đường Kiếp cũng không làm được.

- Chu Bằng, ngươi dám đối địch với ta!
Tang Hồng Mai lớn tiếng kêu lên.

- Chức trách trong tay, tiên tử thật có lỗi.
Hai tay Chu Bằng vẽ ra đầy trời chưởng ảnh, dốc hết sức ngăn cản ý đồ giết chết Bành Diệu Long của Tang Hồng Mai, trong giọng nói cũng không dám mang theo chút nào bất kính.

Gã biết rõ rằng bây giờ Huyết Tiên Tử còn chưa hề chân chính triển khai thực lực bản thân.

Ác khí trên mặt Tang Hồng Mai chợt lóe lên:
- Chức trách? Bản tiên tử sẽ cho ngươi hiểu, chức trách của ngươi là gì! Huyết mai hoa khai!

Sau đó, sắc mặt Chu Bằng lập tức biến đổi, biết không ổn, lớn tiếng kêu lên:
- Mau tránh ra!