Đã không có trí nhớ đối ứng, tự nhiên cũng không lục soát ra được cái gì.

Lời của Tang Hồng Mai vừa ra khỏi miệng, lập tức ý thức có gì không đúng.

Bà ta cũng không quên quan hệ của Hứa Diệu Nhiên, Hồng Uyển và Đường Kiếp.

Quả nhiên Hồng Uyển đã nói:
- Lúc sống ở Mạc Khâu, cô gia đã dạy ta rất nhiều thứ.

- Nói bậy! Tẩy Tâm Tĩnh Mặc Thuật là bí pháp của Tẩy Nguyệt pháp, đề phòng gian tế, bình thường không được truyền ra ngoài.
Tang Hồng Mai lạnh lùng nói.

Bởi vì tác dụng đặc thù của Tẩy Tâm Tĩnh Mặc Thuật, một khi để gian tế học được, ngoại trừ lưu truyền ra ngoài còn có thể dùng để đối kháng với Sưu Hồn, là một trong những loại bí thuật cố kỵ, ngay cả Thần Tiên Bí Điển cũng không ghi lại. Chỉ có đệ tử tuyệt đối trung thành lại được ủy thác trọng trách nằm vùng mới được phép học, dùng để bảo vệ cơ mật môn phái.

Hồng Uyển cười lạnh nói:
- Bà quên cô gia nhà ta là đệ tử Bí Đường sao?

Tâm thần của Tang Hồng Mai khẽ chấn động.

Đệ tử Bí Đường hàng năm đều chấp hành nhiệm vụ bí mật, hoàn toàn có khả năng được học Tẩy Tâm Tĩnh Mặc Thuật nhất. Đường Kiếp thân là đệ tử xuất sắc nhất trong Bí Đường, rất có khả năng lấy được bí thuật này.

Bà ta không biết luận tư cách Đường Kiếp đích thật là có, nhưng cùng lúc hắn đạt được tư cách này cũng là lúc hắn ở bên ngoài không rãnh trở lại, bởi vậy trên thực tế Đường Kiếp vẫn không có thuật này, đừng nói chi tới việc truyền cho Hồng Uyển.

Từ lúc mới bắt đầu Hồng Uyển chính là đang nói xạo, sơ hở nói dối lớn nhất chính là, cho dù Đường Kiếp có cũng không thể truyền cho Hồng Uyển.

Môn quy nghiêm khắc, năm đó tình huống khẩn cấp như vậy, nhưng Đường Kiếp cũng không truyền tâm đầu ý hợp cho Hứa Diệu Nhiên, ngay cả lấy được bí truyền Tịch Tàn Ngân cũng bị đưa vào Tẩy Nguyệt phái, làm sao có thể truyền Tẩy Tâm Tĩnh Mặc Thuật ra ngoài được chứ.

Vấn đề là Tang Hồng Mai không biết Đường Kiếp, nàng cũng là một kẻ không quan tâm tới quy củ, bằng không cũng sẽ không tự mình làm ra chuyện bắt cóc như thế này. Theo nàng, chỉ cần Đường Kiếp có, chắc chắn sẽ truyền nó cho Hồng Uyển.

Nếu nói như vậy, kết quả của việc sử dụng Sưu Hồn Thuật nhất định là thất bại, còn không bằng cứ thẩm vấn thật tốt.

Tang Hồng Mai mặt tím xanh một trận, nhất thời không biết làm thế nào cho phải.

Bà ta vốn không phải là một lão nhân có đầu óc, tuy rằng thời gian sống rất dài, nhưng cho tới bây giờ đều là cố gắng tu luyện, thói quen dựa vào nắm đấm để giải quyết vấn đề, rất ít khi dựa vào đầu óc. Khi nắm đấm không giải quyết được vấn đề bà ta liền mù quáng.

Thời khắc này bị lời nói của Hồng Uyển hù dọa, nhất thời cũng không biết như thế nào mới phải, lo lắng khí nhịn, cũng chỉ có thể áp dụng như cũ, ý đồ dùng tra tấn bức Hồng Uyển nói ra.

Thế nhưng bà ta thật sự không phải chuyên gia thẩm vấn, ngược lại Hồng Uyển năm đó ở Mạc Khâu được Đường Kiếp dạy bảo, sớm học qua phương pháp đối ứng thẩm vấn. Thả lỏng tâm thân để linh khí xâm nhập vào bản thân chính là biện pháp Đường Kiếp chỉ cho nàng, khiến cho Tang Hồng Mai không muốn giết người… sẽ không dám nặng tay.

Dù là như thế, Tang Hồng Mai xuống ta cũng quá ác độc, thời điểm này dưới cơn phẫn nộ, nắm lấy ngón tay của Hồng Uyển tách ra, một ngón tay đã bị bà ta tách ra một đoạn.

Hồng Uyển đau tới toàn thân run rẩy, nhưng vẫn cắn răng không lên tiếng, ngay sau đó Tang Hồng Mai lại tách ra vài đoạn ngón tay của nàng.

Một phen tra tấn khiên Hồng Uyển mình đầy thương tích, nhưng Hồng Uyển vẫn không rên một tiếng.

Tang Hồng Mai đang mốn tiếp tục xuống tay, đột nhiên chấn động toàn thân, tức giận mắng to:
- Không.

Hồng Uyển ngẩn ngơ, chỉ thấy Tang Hồng Mai đột nhiên nện quải trượng lên trên vách núi đá bên cạnh nàng, một trượng này khiến cả toàn núi đều bị lay động, từng tảng núi đá lớn rơi xuống, có thể thấy được trong lòng Tang Hồng Mai vô cùng phẫn nộ.

Bà ta cắn răng nói:
- Không ngờ Đường chủ lại cách chức của ta.

Đúng là bà ta đã nhận được chỉ lệnh do Ngọc Hư Tiên Tôn phát ra.

Ảnh hưởng của việc cách chức quá mức trọng đại, Tang Hồng Mai có thể nào cũng không nghĩ ra vì sao Ngọc Hư Tiên Tôn lại đối với bà ta như thế, dù sao bà ta cũng là đang tranh thủ lợi ích cho phái mà.

- Không, ta nhất định có thể xoay chuyển, ta nhất định sẽ xoay chuyển. Đợi đến khi ta tìm ra được vị trí của trận Truyền Tống, ta sẽ hồi phục nguyên chức, thậm chí lại tăng cấp, phá tan khốn cảnh, thăng tiến Tử Phủ!
Tang Hồng Mai đã ngửa mặt lên trời quát to, trên mặt hiện lên vẻ điên cuồng:
- Các ngươi đừng nghĩ ngăn được ta!

Càng nghĩ càng phẫn nộ, bà ta điên cuồng đập lên vách núi, càng nhiều tiếng nổ vang truyền tới, thời gian dần qua cả tòa núi đều không chịu nổi liền sụp xuống.

Tang Hồng Mai cũng không để ý, cử như vậy một phát bắt được Tang Hồng Mai, ầm ầm từ trong thân núi trực tiếp đụng ra một cái hố, phá núi bay thẳng vào không trung.

Sau khi trải qua một cuộc điên cuồng này, phẫn nộ trong lòng bà ta giảm đi rất nhiều, nhìn Hồng Uyển, trong mắt bà ta hiện ra thần thái cuồng nhiệt, cười ha hả nói:
- Ngươi… chưa từng học qua Tẩy Tâm Tĩnh Mặc Thuật!

Giời khắc này, đầu óc bà ta không ngờ lại tỉnh táo, nghĩ thông suốt sơ hở trong lời nói của Hồng Uyển.

Đang muốn đâm một ngón tay về phía Hồng Uyển, chỉ thấy phương xa đã bay tới một đám người, chính là bọn Hứa Diệu Nhiên.

Hành động hủy núi lúc trước của Tang Hồng Mai quá mức kịch liệt, cho dù là không có dấu ấn hàn băng của Bắc Thương Hàn, mọi người cũng sẽ chú ý tới động tĩnh bên này.

Thời khắc này bay tới thấy là Tang Hồng Mai, mọi người đều phát ra tiếng hoan hô vui sướng, đó là vui sướng sau khi tìm được người, lại không để ý nguy hiểm phía sau.

Chỉ có duy nhất Chu Bằng là chân nhân Hóa Hồn mang vẻ mặt ngưng trọng, hiển nhiên không cho rằng đây là chuyện tốt. Nếu không phải vì hắn cả đời đi theo Hứa Quang Hoa, không thể làm trái yêu cầu của Hứa gia, chỉ sợ đã sớm rời đi rồi.

- Tang Hồng Mai, ngươi tư hiệp đồng môn, xúc phạm môn quy, còn không mau bó tay chịu trói!
Hứa Diệu Nhiên đã lớn tiếng nói.

Tang Hồng Mai bĩu môi:
- Mấy tên tiểu quỷ mà cũng dám tới bắt người, thật nghĩ Huyết Tiên Tử ta dễ bắt nạt lắm sao? Hay là nghĩ tới các người nhiều người liền có thể đối phó với ta?
Nói xong bà ta nhìn Bắc Thương Hàn và đám người Thái Quân Dương, một đám chân nhân Thiên Tâm đột nhiên xuất hiện, mà bà ta không biết một ai, khiến Tang Hồng Mai cảm thấy có một chút không đúng, nhìn kỹ một chút những khuôn mặt xa lạ này, lại hồi tưởng tới tình hình giao thủ lúc trước. Tang Hồng Mai liền bừng tỉnh:
- Hóa ra là Tẩy Nguyệt phái, tay của các ngươi quả nhiên đã duỗi tới nơi này rồi sao?

Bắc Thương Hàn chắp tay nói:
- Bắc Thương Hàn của Tẩy Nguyệt phái bái kiến Huyết Tiên Tử tiền bối.

- Thái Quân Dương bái kiến tiền bối.

- Thích Thiếu Danh bái kiến tiền bối.

- Ngọ Huyền Quang bái kiến tiền bối.

- Vệ Thiên Xung bái kiến tiền bối.

- Bành Diệu Long bái kiến tiền bối.

Mỗi một cái tên truyền tới, có không ít người Tang Hồng Mai đã nghe nói qua.

Sau khi nghe xong những tên này, Tang Hồng Mai liền cười ha hả:
- Có không ít đệ tử thiên tài đến đây. Không thể ngờ Tẩy Nguyệt phái lại để các ngươi tới đây. Nếu đã thế, vậy hãy để lão thân giết hết các ngươi, cũng tránh giúp Tẩy Nguyệt phái phát triển mà uy hiếp Thiên Nhai Hải Các của ta.

Nhìn về phía người xung quanh, lão bà dùng giọng điệu âm u lạnh lẽo nói:
- Các ngươi… toàn bộ đều phải chết!

Nắm tay lại, một chưởng phong sắc bén đã dũng mãnh lao tới hướng mọi người.