Lúc này gã đã hoàn toàn tuyệt vọng:
- Nói cách khác, ta bị vứt bỏ rồi, phải không?
Tang Hồng Mai bĩu môi:
- Con chó không hoàn thành nhiệm vụ, giữ lại cũng không có tác dụng gì cả.
- Tang Hồng Mai…
Thanh Phong rống lên.
- BA!
Lại một cái tát văng lên mặt Thanh Phong, Tang Hồng Mai lạnh nhạt nói:
- Niệm tình ngươi cũng đã từng hầu hạ cẩn thận, tha cho ngươi một mạng. Nếu còn dám vô lễ, đừng cho rằng ta không dám giết ngươi. Cút!
Nhổ ra một ngụm máu lớn, Thanh Phong ôm ngực quay trở lại Long Ấn Đường.
Giờ khắc này, gã vẫn là thủ lĩnh Phong tổ, nhưng gã biết rằng, những ngày an nhàm của mình đang đếm ngược rồi.
Không có sự ủng hộ của Tang Hồng Mai, một khi Vân Tẩy Dương trở về, biết được việc này, nhẹ thì phế chức thủ lĩnh của gã, nặng thì có thể bị đánh nhốt vào hắc lao cũng nên.
Hiện tại Phong tổ là một mảnh thảm cảnh, tổn thất nghiêm trọng nhất từ trước tới nay, trong lòng mỗi người đều có một bóng ma, ở thời khắc sinh tử, kẻ có thể bình tĩnh thong dong chẳng được mất người. Người tu cũng là con người, gặp phải thảm cảnh giết chóc, cũng sẽ sợ hãi.
Ngồi ở vị trí của mình, Thanh Phong chỉ cảm thấy tương lai một màu u ám.
Cũng không biết trải qua bao lâu, một gã người tu tiến lại gần nói:
- Thủ lĩnh, trong lao có tin tức.
- Hắc lao?
Thanh Phong chỉ máy móc lên tiếng.
Thủ hạ kia thấy thế, thì liền lên tiếng nhắc nhở:
- Chính là đám trên Lạc Anh Trấn, mà ngài muốn chúng ta bắt lại.
Thanh Phong lúc này mới nhớ tới mệnh lệnh trước kia của mình, bắt toàn bộ những người tiếp xúc với Hứa Diệu Nhiên lại, rồi tiến hành tra khảo, xem xem có vấn đề gì không.
- Đưa ta đi xem.
Đi theo thủ hạ kia , Thanh Phong tiến vào nhà lao.
Thủ hạ kia dẫn Thanh Phong tới trước gian tù của vợ chồng Trương Lão Hán , chỉ vào đó nói:
- Đây là vợ chồng ông lão mở cửa hàng điểm tâm trên Lạc Anh trấn , mới đến đó được khoảng hai năm. Thoạt nhìn thì như người bình thường , nhưng sau khi dùng quy chân kính , phát hiện hai người này có chút không đúng , hình như dùng cấm pháp phong kín linh khí.
- Ý ngươi là…
- Họ có thể là người tu.
Thủ hạ kia nói.
Ánh mắt Thanh Phong híp lại.
Trong nhà lao , vợ chồng Trương Lão Hán nhìn thấy Thanh Phong tới còn cùng nhau hô to:
- Oan uổng.
Hồn nhiên không biết rằng thân phận mình đã bị bại lộ. Quy chân kính chính là bảo vật do Thất Tuyệt Môn bí mật chế thành , cũng không phải là thứ mà ai ở Long Ấn Đường cũng được sử dụng. Thanh Phong lấy thân phận thủ lĩnh mới có thể lấy được một chiếc , hiện giờ quả nhiên là phát huy công dụng rồi.
- Biết là cấm pháp gì không?
Thanh Phong hỏi.
- Vẫn chưa xác định được , cho nên mới mời đại nhân ra tay.
Thực lực của Thanh Phong mặc dù bình thường , nhưng ánh mắt của gã vô cùng tinh tường , đối với các loại cấm pháp lại có am hiểu sâu sắc , nếu không có chút bản lĩnh này , cũng không thể dựa vào quan hệ mà lên ngồi vào ghế thủ lĩnh Phong tổ được.
Lúc này Thanh Phong tiến vào trong , túm lấy cánh tay Trương Lão Hán , một cỗ linh lực trực tiếp đâm vào cơ thể Trương Lão Hán.
Trương Lão Hán kinh hãi , biết không tốt , chỉ có điều lúc này muốn giãy dụa cũng đã chậm rồi.
Dù sao ông ta cũng chỉ là một mật thám , thực lực bản thân cũng không mạnh , hơn nữa linh lực bản thân còn đang bị phong ấn. Linh lực Thanh Phong rót thẳng vào trong cơ thể , dạo qua một vòng , chỉ trong nháy mắt đã nhìn thấu. Thê tử Trương Lão Hán bên cạnh thấy vậy định đưa tay kéo lại , tay phải Thanh Phong trực tiếp túm lấy cổ nữ nhân này , lại một đạo linh lực nữa tiến vào , chỉ trong giây lát cũng đã nhìn thấu Trương thẩm.
- Bàn Thạch.
Thanh Phong thì thào nói ra hai chữ , rơi vào trong tai vợ chồng Trương Lão Hán , cả hai đều kinh hồn bạt vía.
Bàn Thạch thủ pháp chính là pháp thuật phong ấn mà bọn họ sử dụng , ý nói rằng sau khi sử dụng phương pháp này , linh lực bản than sẽ vững chắc như chiếc bàn đá , linh khí bất động , bát mạch không thong , mặc dù là thần tiên cũng nhìn không ra họ là người tu.
Thần tiên nhìn không ra tất nhiên là hơi khoa trương một chút , nhưng môn đóng pháp môn này tất có hiệu dụng , nếu dùng phương pháp bình thường tất nhiên sẽ không có hiệu quả. Chính vì nguyên nhân này , mà hai vợ chồng mới không chạy trốn , mặc cho Phong tổ tới bắt mình. Lại không ngờ rằng năng lực của Phong tổ mạnh hơn bản thân họ nghĩ , lại có thể nhìn ra thủ pháp này.
Đã biết là Bàn Thạch , thì cũng sẽ biết quân bài ẩn giấu của Hứa Diệu Nhiên ở nơi nào/
Bởi vì đây là thủ pháp mà chỉ có Tẩy Nguyệt phái mới có.
Trong lòng hai vợ chồng đều vô cùng hối hận , đã sớm biết sớm sẽ không may mắn thế này , nên khi người của Phong tổ tới tra xét , họ đã định tìm cách thoát thân rồi. Chỉ có điều khi đó nghĩ rằng nếu thực sự chém giết xông ra , với thực lực của mình vẫn có khả năng bị lộ là người của Tẩy Nguyệt phái , cho nên hai vợ chồng mới mặc cho họ bắt đi , không tìm biện pháp trốn tránh , không ngờ tới lúc này vẫn bị phát hiện , trong lòng cùng nhau hiện lên sự tuyệt vọng.
Thủ hạ kia vẫn không nghe rõ , tiến lên hỏi Thanh Phong:
- Cái gì cơ ạ?
Thanh Phong cũng không trả lời.
Rốt cuộc điều tra ra rồi , nhưng mà như vậy thì sao cơ chứ? Tra ra lá bài bí mật của Hứa Diệu Nhiên đến từ đâu , nhưng cũng không vì vậy mà giảm trừ được tội danh của mình. Vân Tẩy Dương không hề có hứng thú với chuyện của Hứa Diệu Nhiên , cho dù gã có tra được toàn bộ chuyện này , cũng không thể tiêu trừ được phẫn nộ của Vân Tẩy Dương.
Mà về phần Tang Hồng Mai…
Thanh Phong nhớ lại vẻ mặt đáng ghét của Tang Hồng Mai , còn có sự vứt bỏ vô tình của bà ta.
Nữ nhân đáng chết này.
Tin tưởng bà ta thà tin tưởng một con heo còn hơn.
Nghĩ vậy, tay của gã dần buông lỏng ra.
- Không có gì.
Gã nói:
- Hai người này không phải gian tế.
- Sao cơ?
Ba người đồng thời ngẩn ra, vợ chồng Trương Lão Hán kinh hãi, quên cả biểu hiện mà lẽ ra mình nên có – nếu là người thường thì lúc này phải tung hô vạn tuế gia rồi.
Thanh Phong buông tay họ ra:
- Ta nói, bọn họ không phải gian tế, chỉ là một cặp vợ chồng bán điểm tâm mà thôi.
Thủ hạ kia nhìn vợ chồng Trương Lão Hán, vợ chồng Trương Lão Hán thì há hốc miệng nhìn Thanh Phong, bọn họ dường như còn chưa tỉnh lại.
Thủ hạ kia làu bàu vài từ:
- Nhưng… nhưng… Quy chân kính…
- Quy chân kính cũng có lỗi.
Thanh Phong quả quyết nói:
- Ta lấy khối Quy chân kính kia vốn là ở trong lô hàng có chút vấn đề, nếu không phải vậy cũng sẽ không để cho ta và ngươi sử dụng.
- Nhưng mà lúc chúng ta dùng cũng không có cảm giác không tốt.
Chỉ bằng các ngươi mà cũng có thể phát hiện được tỳ vết của bảo vật sao? Bảo vật do ta lấy ta tất nhiên là rõ ràng nó thế nào.
Nói tới đây, sắc mặt Thanh Phong trở nên sắc bén.
Thủ hạ kia lúc này mới ý thức được mình vừa phạm phải sai lầm, lời bề trên nói vĩnh viễn đều là đúng đấy, đáng chết, không ngờ bản thân lại quên mất điểm này, vội nói:
- Vâng, tiểu nhân hiểu ạ.
Thanh Phong phất tay nói:
- Nơi này không có gian tế, đưa Quy chân kính cho ta, còn về phần những người khác…
Nhìn thật sâu vào hai vợ chồng Trương Lão Hán, Thanh Phong nói:
- Đều thả đi.
Vợ chồng Trương Lão Hán rốt cuộc lúc này mới ý thức được mình nên làm gì, cùng nhau quỳ trên mặt đất hô to:
- Thanh thiên đại lão gia.
Khuôn mặt cảm xúc diễn như thật.
Thanh Phong sau đó nhanh chóng rời đi.
Ba ngày sau, tin tức truyền đến.
Vị trí thủ lĩnh Phong tổ của Thanh Phong bị Vân Tẩy Dương bãi miễn, trở thành một chấp sự bình thường ở Long Ấn Đường, bởi vì gã có thân phận là Tâm Ma nên vẫn chưa bị rơi xuống mức thấp nhất.