Không gian kỳ thật còn có khoảng cách, còn vận mệnh thì không có giới hạn nào cả.
Mặc dù như thế, phải trong thời gian ngắn như vậy mượn dùng vận mệnh chi tuyến ảnh hưởng quỷ vật đuổi giết, đối với tinh thần của Đường Kiếp cũng tiêu hao có chút thật lớn. May mà trí tuệ của hắn đã nhập đạo, năng lực vận toán là thiên hạ vô song, mới có thể làm được điều ấy, nếu không cho dù có thể điều khiển, nhưng chỉ giống như trước kia, nếu muốn xác định mục tiêu chuẩn xác cũng là rất khó.
Từ phương diện này có thể nói, giữa đạo và đạo, cũng không phải cô lập lẫn nhau, mà là phối hợp hỗ trợ với nhau.
Tuy nhiên nếu thế thì kết quả là cái gì, thì Đường Kiếp cũng không biết.
Ít nhất hắn chưa từng nghe nói đại đạo vượt qua bất đồng hình thành đạo pháp. Đương nhiên, đây cũng là bởi vì người tu thiên hạ có thể ngộ đạo vốn rất ít, mà phải vượt qua bất đồng mà nói, cũng đồng nghĩa là cao thâm hơn ngộ đạo, vậy lại càng ít rồi.
Đường Kiếp ở ngộ đạo phương diện cũng coi như thiên tư hơn người, mới có thể ngộ ra mười hai đại đạo, nhưng phần lớn cũng chỉ là thô sơ. Chân chính muốn có điều bổ ích, con đường kia còn dài lắm. Mà không đi đến cuối, thì làm gì có tổ hợp. Con đường đại đạo giờ mới bắt đầu, trước khi đi tới bước kia, điều gì cũng không cần phải nghĩ quá nhiều.
Mặc dù như thế, trong lòng Đường Kiếp cũng không kìm được vẻ mong đợi, có lẽ đó chính là phương hướng cho tương lai của mình cũng nên.
———————
Dựa vào kia thành cầu bằng ngọc bên cạnh, nhìn hoa sen trong hồ nở rộ, còn có đám cá chép màu đỏ ở bên dưới hoa, Hứa Diệu Nhiên rắc một đám thức ăn cho cá, khiến chúng lao tới tranh thức ăn.
Một gã nam tử vội vàng từ đầu kia cây cầu dài đi tới, tiến tới bên cạnh Hứa Diệu Nhiên không xa liền đứng lại, chắp tay nói:
- Xã Trưởng.
- Tình hình thế nào?
Hứa Diệu Nhiên cũng không quay đầu lại hỏi.
- Người phái đi Lãnh Tuyền Quan đã có tin tức. Mấy ngày trước đây Tân Việt một mình ở quán rượu, mượn rượu giải sầu, uống say không còn biết gì, còn chửi Huyết Tiên Tử, nói nàng thấy chết mà không cứu được, qua cầu rút ván.
- Huyết Tiên Tử...
Hứa Diệu Nhiên hừ một tiếng:
- Quả nhiên là nàng.
Đối với cái tên này, Hứa Diệu Nhiên cũng không kỳ quái.
Thiên Nhai Hải Các có thể mưu tính, dám tính kế nàng tổng cộng cũng chỉ có vài kẻ, mà trong đó Huyết Tiên Tử kia là người có khả năng nhất.
Sư phụ nàng là Linh Lung Thiên Tôn, một trong ba Tử Phủ của Thiên Nhai Hải Các, địa vị còn cao hơn Hứa Quang Hoa, thực lực bản thân cũng không yếu, là một trong tám La Sát ở Hải Giác.
Tẩy Hữu phái có mười chín Thiên Khôi, Thiên Thần Cung có tám Vương Cửu tướng, Thú Luyện Môn có tứ mãnh thất chiến thú, Thất Tuyệt Môn có một Vương song tướng cùng tứ Anh Cửu Tuấn, Thiên Tình Tông có Ngũ Hoa Lục Diệp Tịnh Đế Song Liên, Thiên Nhai Hải Các cũng có Thiên Nhai tam tử hải giác bát la sát, đều là các nhân vật đứng đầu.
Bất kể thân phận địa vị thực lực uy vọng, Hứa Diệu Nhiên và Huyết Tiên Tử có thể nói cũng không có cách nào so với họ.
Thời khắc này trầm ngâm một lát, Hứa Diệu Nhiên nói:
- Thông tri mấy người Thừa Long, trong khoảng thời gian này tạm thời không cần làm nhiệm vụ môn phái, không có việc gì thì ở tổng đàn tu luyện. Cho dù là muốn đi ra ngoài, cũng cố gắng nhiều người cùng đi ra, không được phân tán.
Huyết Tiên Tử là một trong những người phụ trách mọi chuyện ngoài đường khẩu của Thiên Nhai Hải Các, chủ quản nhiệm vụ phân công.
Nàng nếu muốn đối phó với Hứa Diệu Nhiên, rất có thể sẽ ở hạ thủ ở nhiệm vụ cao thấp thủ, bởi vậy Hứa Diệu Nhiên lúc này quyết đoán lựa chọn kiềm chế, không cho mọi người ra ngoài.
Đây là thời khắc mấu chốt, nàng không hy vọng bất cứ ai xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Nam tử lĩnh mệnh rời đi.
Đúng lúc này, Hồng Uyển đi tới nói:
- Tiểu thư, hàng chuẩn bị mang đi Huyết Hà giới đã chuẩn bị xong.
Hứa Diệu Nhiên suy nghĩ một chút nói:
- Hãy đặt đó đã, tạm thời không cần đi.
- A?
Hồng Uyển cả kinh:
- Vì sao?
Hứa Diệu Nhiên chậm rãi nói:
- Tính tình Huyết Tiên Tử người này ta biết một ít. Người này tính tình thô bạo, cắn huyết tàn nhẫn. Chúng ta nếu bị nàng theo dõi, vậy thì cẩn thận thế nào cũng không quá. Cường viện chưa đến, tất cả mọi người tạm thời án binh bất động, không có chuyện gì chớ có ra ngoài.
- Nhưng bên Huyết Hà giới còn đang chờ hàng. Mua bán không làm, tiền từ đâu đến?
Hồng Uyển cũng lo lắng.
Hứa Diệu Nhiên nói:
- Trong tay chúng ta không phải còn có trữ chút hàng sao? Đều đưa ra đi. Trong phòng ta còn có mười một triệu, là Lý Độ giao cho Thiên Nhai Hải Các đấy, hiện tại toàn bộ giữ lại. Tiết kiệm một chút, cũng đủ dùng một thời gian rồi.
- Vậy phải giải thích với bên trên thế nào?
- Ta cũng cần phải giải thích sao?
Giọng Hứa Diệu Nhiên đột nhiên cao lên:
- Vì sao mua bán không làm được nữa, bọn họ còn rõ ràng hơn ta. Mười triệu này chỉ là tiền bồi thường trước mà thôi, giờ mới chỉ bắt đầu, chứ chưa kết thúc đâu. Làm lão nương tức giận, cá chết lưới rách, ai cũng đừng nghĩ trôi qua những ngày bình an.
-----------------
Huyết Mai Đường.
Tang Hồng Mai ngồi ở phía trên đường khẩu, phía dưới là một gã áo xanh đứng canh.
Mặt âm trầm, Tang Hồng Mai nói:
- Thanh Phong, để ngươi đi tra vị trí của Vận chuyển Trận, vì sao đến hiện tại vẫn chưa có kết quả?
Người áo xanh Thanh Phong trả lời:
- Bẩm Đường chủ, từ tháng trước, Hứa Diệu Nhiên liền dừng lại tất cả các vụ mua bán, đóng cửa không ra ngoài. Không phải chỉ nàng ta như thế, toàn bộ trên dưới Thông Tài Xã cũng đều giống như thế, đều đóng cửa tu luyện, ngay cả nhiệm vụ môn phái cũng không làm, thuộc hạ hoàn toàn không có bất kỳ cơ hội nào.
Tang Hồng Mai cả kinh:
- Nàng không buôn bán, vậy điểm cống hiến trong môn phái phải làm sao? Còn nguyên liệu cần thiết phải làm thế nào bây giờ?
Thanh Phong cười khổ:
- Có thể còn làm cái gì nữa chứ? Nguyên liệu đến từ Huyết Hà giới đã bị đứt đoạn, hiện tại trên thị trường chỉ còn có chút hàng dư lại, qua vài ngày nữa hoàn toàn không còn, lúc đó mới gọi là phiền toái. Về phần cống hiến cho môn phái, cũng bị một câu không còn tiền của Hứa Diệu Nhiên gạt đi... Nàng ta là có ý định tỏ thái độ với môn phái.
Tang Hồng Mai vỗ mạnh một cái vào lan can:
- Nàng ta thật lớn mật, ngay cả điểm cống hiến của môn phái cũng không coi ra gì.
- Bằng không lại thì có thể thế nào? Nàng ta là con gái của Hứa Quang Hoa, mậu dịch lưỡng giới do một tay nàng ta xử lý. Nàng nói không làm, không ai có thể ép buộc nàng ta làm. Quịt nợ chỉ là một chuyện, hiển nhiên là nàng đối với chuyện bức hôn lúc trước, nên tỏ thái độ bất mãn với để đáp lại. Chưởng môn cũng không thể bởi vậy mà bắt nàng ta lại, rồi nói “ngươi nhất định phải tiếp tục mậu dịch lưỡng giới” sao?
- Vậy chẳng lẽ cứ để cho nàng ta tùy ý thích làm gì thì làm sao?
- Chưởng môn đã phái người đi khuyên bảo Hứa Diệu Nhiên rồi. Tuy nhiên nàng ta tính tình cứng cỏi, phỏng chừng sẽ không chịu cúi đầu đâu. Theo ta thấy thì, chỉ sợ là nàng ta...