Cách tốt nhất chính là tìm cho Hứa Diệu Nhiên một người đàn ông.
Chỉ khi Hứa Diệu Nhiên được gả cho người của Thiên Nhai Hải Các, lòng của nàng mới có thể hướng về Thiên Nhai Hải Các, đương nhiên lúc đó toàn bộ của cải buôn bán hai giới cũng quy về Thiên Nhai Hải Các. Cho dù hiện tại không cam lòng nhưng chỉ cần thành thân thì chắc chắn vẫn phải hướng về nhà chồng đấy, lịch sử đã nhiều lần chứng minh điều này rồi.
Bởi vậy Thiên Nhai Hải Các gây áp lực cho Hứa Quang Hoa, tin tức Hứa Diệu Nhiên không còn nguyên vẹn đã truyền ra cũng là vì thế.
Nếu như chỉ có vài tin đồn đại này thì Hứa Quang Hoa vẫn có thể nhịn.
Vấn đề là quả thật hiện tại không hề có tin tức gì về Đường Kiếp. Ông ta có thể nhẫn nhịn trước lời đồn đại nhưng lại không thể chịu được cảnh con gái mình thủ tiết. Lời đồn càng lúc càng truyền xa, tương lai con gái mình còn có thể lập gia đình sao?
Là một người cha, Hứa Quang Hoa vô cùng yêu thương đứa con của mình, nhưng mỗi người lại có cách yêu quý khác nhau.
Chính vì nguyên nhân này cho nên áp lực của Thiên Nhai Hải Các dần dần có hiệu quả, tìm cho nữ nhi mình một nam nhân có phẩm chất tốt đã trở thành kỳ vọng của Hứa Quang Hoa.
Dưới tình huống như vậy, sự xuất hiện của Tân Việt cũng là không có gì kỳ quái. Dù gì y cũng là hậu bối Thiên Nhai Hải Các xuất sắc nhất trong trăm năm qua, bất kể nhân phẩm hay tướng mạo cũng đều là hoàn mỹ, cũng coi như xứng đôi với Hứa Diệu Nhiên, Hứa Quang Hoa không có lý do gì để từ chối.
Thân là nữ nhân, Hứa Diệu Nhiên có thể không chấp nhận sắp xếp của phụ thân nhưng nàng thật sự là không thể trách móc sắp xếp này là sai lầm đấy.
Ai bảo Đường Kiếp không hăng hái tranh giành, đến hiện tại ngay cả tiếng nói cũng chẳng thấy đâu.
Đối với Hứa Quang Hoa mà nói, ông ấy chờ nhiều năm như vậy cũng đã là rất kiên nhẫn rồi.
- Vậy… Tiểu thư phải làm sao bây giờ?
Nghe Hứa Diệu Nhiên giải thích xong, Hồng Uyển cũng luống cuống. Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng thế sự lại phức tạp như thế, không ngờ ngay cả đại tiểu thư nhà mình cũng có lúc bị người bức hôn.
- Làm sao bây giờ?
Trong mắt Hứa Diệu Nhiên chợt hiện lên vẻ tàn nhẫn:
- Đương nhiên là binh đến tướng chặn, nước tới đất ngăn rồi.
- Tiểu thư…
Hồng Uyển nhìn nét mắt của Hứa Diệu Nhiên, nhất thời hơi ngây ngốc.
Nàng hít sâu một hơi, vẻ đỏ ửng trên gương mặt dần biến mất, thay vào đó là vẻ mặt cương nghị.
Hứa Diệu Nhiên nói:
- Bọn họ đã phạm sai lầm.
- Là sao ạ?
Hồng Uyển hỏi.
- Chính là đã coi thường ta.
Hứa Diệu Nhiên trả lời.
Đúng là những người này âm mưu đã lâu, tính kế cũng tốt lắm, nhưng bọn họ chỉ nhìn đúng tâm tư của Hứa Quang Hoa, có thể khiến cho Hứa Quang Hoa gật đầu đồng ý hôn sự này.
Nhưng bọn họ lại xem thường Hứa Diệu Nhiên hoặc là bọn họ căn bản không nhìn vào trí tuệ của nàng. Dù sao ở thời đại này, chỉ cần bậc cha chú gật đầu, phần lớn đứa con đều là không có quyền quyết định.
Tuy nhiên Hứa Diệu Nhiên lại khác.
Nhìn bầy cá bên ngoài cửa sổ, Hứa Diệu Nhiên thản nhiên nói:
- Bọn họ cho rằng phụ thân ta đồng ý là có thể quyết định vận mệnh của ta sao? Sai lầm! Hứa Diệu Nhiên ta đã không muốn gả cho người thì cho dù kẻ đó là Tiên Đài Đại Năng thì cũng không cưới được.
- Đúng vậy!
Tiểu nha đầu cũng nắm chặt tay, hung hăng nói:
- Cùng lắm thì lấy cái chết để đấu tranh, như thế nào cũng không để bọn họ như ý.
- Lấy cái chết để đấu tranh sao?
Đột nhiên Hứa Diệu Nhiên trợn mắt với Hồng Uyển:
- Đó là trò ngu ngốc nhất, muốn chết thì rất dễ, muốn sống mới là khó. Đời tu giả tu luyện nhiều năm như vậy, cầu cũng chỉ là trường sinh bất lão, mãi mãi thanh xuân, há lại có thể dễ dàng nói chết như vậy? Đường Kiếp nói rất hay, chết rồi chính là thất bại, tướng bên thua làm gì có dũng ngôn? Chỉ có người sống, tài năng mới có thể tranh đấu, tài năng mới có thể tươi cười chứng kiến dáng vẻ thất bại của bọn họ.
- Hả?
Tiểu nha đầu ngẩn người hỏi:
- Nói như vậy thì phải đấu tranh như thế nào? Bọn họ còn có thể trói ngươi lại đấy.
- Cho nên phải động não nhiều hơn một chút.
Hứa Diệu Nhiên nói:
- Không được ngốc nghếch nghĩ đến cái chết, muốn đối phó với kẻ thù ngươi càng phải giảo hoạt, hung ác hơn.
- Nhưng chúng ta không đánh lại bọn họ.
Hồng Uyển nức nở nói.
- Đồ ngốc!
Hứa Diệu Nhiên tức giận khẽ gắt lên:
- Ý ta là phải động não suy nghĩ.
- Trời ơi tiểu thư, ta không cần động não suy nghĩ đâu. Ngươi nói nên làm gì bây giờ, ta nghe lời ngươi là được.
Hồng Uyển ôm đầu kêu lên.
Lúc này Hứa Diệu Nhiên mới ngừng nói, bắt đầu cúi đầu suy nghĩ.
Một lúc lâu sau, nàng mới nói:
- Có rồi, chẳng phải Tân Việt nói rằng y phải chính thức trở thành Thiếu chủ thì cha ta mới đáp ứng lời cầu hôn của y sao? Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ khiến y không thành Thiếu chủ được.
- Nhưng trong tất cả hậu bối, Tân Việt là người có thực lực mạnh nhất, ngoài Hàn sư tỷ ra, không ai là đối thủ của hắn.
- Không có đối thủ thì chế tạo đối thủ! Hừ, ta có thể dùng của cải khiến mình tăng lên tới Tâm Ma trong khoảng thời gian ngắn, vậy thì cũng có thể giúp đỡ những người khác tăng thực lực lên. Tuy bây giờ Thiên Nhai Hải Các không có người nào vũ lực vượt qua Tân Việt, nhưng lại không hề thiếu người có tư cách tranh đoạt chức Thiếu chủ. Phàn Thừa Long, Hạ Tùng Húc, La An Bác, mấy vị sư huynh đó chẳng phải đều là thiên chi kiều tử, rồng trong loài người đó sao? So với Tân Việt kia cũng không thua kém bao nhiêu. Có ta ở đây, chỉ cần tìm đến một vị sư huynh, giúp hắn thăng tiến thực lực, đến lúc đó đánh một trận với Tân Việt, cũng không phải là không thể thắng nổi.
Ánh mắt của Hồng Uyển lập tức sáng lên:
- Đúng vậy, chỉ cần giúp người khác đánh bại Tân Việt là hắn không thể trở thành Thiếu chủ được rồi. Nhưng hiện giờ đã sắp đến ngày đại lễ, cho dù là có một đống thuốc thì cũng không thể khiến cho mấy vị sư huynh kia tấn thăng thực lực trong khoảng thời gian ngắn như vậy được.
Hứa Diệu Nhiên gật đầu nói:
- Đúng là việc này không hề dễ dàng, linh dược cần phải có thời gian mới có thể phát huy tác dụng. Còn bảy, tám ngày nữa là diễn ra đại lễ, thời gian ngắn như vậy, ta cũng không dám chắc bọn họ sẽ đuổi kịp. Tuy nhiên cuộc tranh chức Thiếu chủ này không chỉ so đấu về thực lực cá nhân mà còn dựa vào thanh danh nhân vọng, lực lượng lệ thuộc cùng nhiều thứ khác nữa, nhưng tóm lại vẫn không phải là dựa vào luận võ để quyết định thắng thua mà còn phải dựa vào sự ủng hộ của đệ tử hạ tầng và phải được hội trưởng lão tán thành mới được.
- Ý của tiểu thư là…
Hứa Diệu Nhiên hung ác nói:
- Thu mua! Thu mua tất cả những đồng môn có thể thu mua, mặc kệ hắn là ai, chỉ cần biết hắn không ủng hộ Tân Việt là mọi chuyện dễ bàn, tùy theo thực lực mà chia số tiền khác nhau. Từ trưởng lão cho tới đệ tử, tất cả đều có thể mua chuộc, tóm lại, bằng mọi giá phải khiến cho Tân Việt không trở thành Thiếu chủ.
Lời nói này khiến cho Hồng Uyển xấu hổ.
Sau nhiều năm buôn bán, Hứa Diệu Nhiên đã sớm không còn là tiểu cô nương ngây thơ rồi. Mười năm kinh doanh, thấy nhiều thứ cũng trải qua nhiều chuyện, cho dù là thằng ngốc thì cũng sẽ trở nên thông minh.
Trải qua mười năm, Hứa Diệu Nhiên đã trở nên cực kỳ chín chắn, huống hồ năm đó còn được Đường Kiếp chỉ dạy nhiều điều.
Thiên Nhai Hải Các xem thường trí tuệ của nàng, xem thường nàng bởi vì nàng đem lòng yêu Đường Kiếp. Nhưng cũng bởi vì xem thường nàng cho nên trận đọ sức này nhất định sẽ bị Hứa Diệu Nhiên lật ngược tình thế.
Nhưng chỉ một mình Hứa Diệu Nhiên thì hiển nhiên không đủ. Sau khi trầm tư một lát, nàng lại lên tiếng:
- Tuy nhiên cho dù hắn không thành Thiếu chủ thì cũng phải đề phòng cha ta có thể sẽ vì không muốn gả ta cho người ngoài mà cuối cùng vẫn quyết tâm gả ta cho Tân Việt.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Ngẫm nghĩ một chút, Hứa Diệu Nhiên trả lời:
- Đã không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng. Nếu bọn họ có thể tạo ra lời đồn, vậy thì ta cũng có thể. Dưới tình huống không có chứng cớ, bọn họ có thể tùy tiện nói Hứa Diệu Nhiên ta không còn nguyên vẹn, vậy ta cũng có thể nói Tân Việt có con riêng ở bên ngoài. Để xem lời đồn của ai độc ác hơn, lợi hại hơn! Hứa Diệu Nhiên ta muốn đấu với bọn họ đến cùng. Hồng Uyển, một lát nữa ngươi ra ngoài làm chuyện này, không cần bận tâm đến chuyện tiền bạc, cần mướn bao nhiều người thì mướn bấy nhiêu người, nhất định phải bôi xấu Tân Việt. Đừng sợ làm lớn chuyện, để cho càng thối càng tốt!
Hồng Uyển buồn rầu nói:
- Việc này tốn nhiều tiền lắm.
- Tốn thì tốn, còn sợ không có tiền hay sao?
Hứa Diệu Nhiên cao giọng nói.
- Tiền! Nếu bọn họ tiến về phía ta vì muốn nắm giữ tiền trong tay ta, ta đây càng muốn dùng khoản tiền này để khiến cho bọn họ phải ăn cái thiệt thòi lớn.
- Đây là một cuộc tranh tài.
- Tân Việt hắn muốn trở thành Thiếu chủ để cưới ta, ta lại để cho hắn không thành công.
- Biểu hiện liều chết là một loại quyết tâm, ta không thể dùng cái chết trước mặt phụ thân để chứng minh quyết tâm của ta, bởi vì nó có nghĩa là không thể quay đầu lại. Ta đây sẽ dùng tiền tài vô tận để chứng minh. Phụ thân muốn nhìn thấy quyết tâm của ta, ta sẽ cho ông ấy biết phần quyết tâm này đáng giá bao nhiêu tiền.
Nói đến đây, Hứa Diệu Nhiên đã giơ lên hai ngón tay.
- Hai ngàn vạn! Hứa Diệu Nhiên ta sẽ đập nát hai ngàn vạn linh tiền để khiến Tân Việt không thể trở thành Thiếu chủ Thiên Nhai Hải Các, cũng để cho tất cả mọi người biết rõ đây chính là kết cục của việc muốn kết hôn với Hứa Diệu Nhiên ta.