- Thật tốt quá.

Đường Kiếp một tay bế Tiểu Tam lên.

Trải qua khoảng thời gian dài vơ vét và nỗ lực như vậy, cuối cùng cũng đã bồi dưỡng Tiểu Tam thành công, Đường Kiếp đã mong chờ ngày này từ rất lâu rồi. Mặc dù hắn nhập chủ yêu quốc mới chỉ được một năm nhưng trong một năm này, bảo vật tại hai yêu quốc lớn là Ngân Nhãn và Lôi Đao về cơ bản đã đều bị hắn cạo vét sạch sẽ, thậm chí bảo vật không gian của ba đại yêu quốc và Phượng Sơn quốc cũng bị Đường Kiếp dùng thủ đoạn đến mua sắm hoặc cướp đoạt.

- Tiểu Tam, còn nhớ việc ta cần ngươi giúp ta không?

Đường Kiếp hỏi.

- Vâng.

Tiểu Tam nghiêm túc gật đầu.

- Đợi đến khi ta có thể tự do qua lại Minh Giới, thông qua Huyết Hà hoặc Tê Hà giới, đi tìm một nữ tử tên là Hứa Diệu Nhiên, báo cho nàng biết Đường Kiếp còn sống. Nếu không tìm thấy nàng thì tìm đến người của cửa hàng Tê Hà tại Huyết Hà giới, qua đó tìm người của Tẩy Nguyệt phái hoặc của Thiên Nhai Hải Các. Còn đối với những người khác, nếu có thể trốn thì trốn, cố gắng không tiếp xúc.

- Tốt lắm.

Đường Kiếp ôm hôn Tiểu Tam một cái:

- Ngàn vạn lần nhớ kỹ tránh bị người phát hiện. Huyết Hà còn đỡ, Tê Hà Giới kiêng kị quỷ vật, nếu nhìn thấy ngươi sẽ tiêu diệt ngay tức khắc.

- Phụ thân cứ yên tâm, có thể ta không đánh lại bọn họ nhưng ta muốn chạy thì không ai cản được ta.

Tiểu Tam dương dương đắc ý trả lời.

Đây cũng là điểm duy nhất có thể làm cho Đường Kiếp yên tâm. Ở bên cạnh hắn, xét về tốc độ có lẽ vẫn là Đồ Đồ nhanh nhất, nhưng nếu xét về năng lực chạy trốn thì Tiểu Tam lại mạnh nhất. Tiểu gia hỏa này có thể tự do qua lại giữa hai giới, đối thủ bình thường sẽ không có ai bắt được nó.

- Nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, thế giới rộng lớn có đủ loại chuyện lạ cùng vô số thủ đoạn. Năng lực không gian của ngươi cũng không phải là không thể không áp chế, ngàn lần không được sơ suất. Trước khi ngươi xuất hiện ra đã biết ngươi đến, bởi vì ngươi đã làm dao động bức tường không gian. Nếu sử dụng thuật này ở trước mặt tu giả từ Tâm Ma trở lên, rất có khả năng sẽ bị nhìn thấu, thậm chí còn động sát tiên cơ bao vây ngươi.

Đường Kiếp lo lắng dặn dò:

- Tóm lại là đừng tưởng rằng với chút thủ đoạn này đã là vô địch thiên hạ rồi.

Tuy Tiểu Tam liên tục gật đầu nhưng nét mặt vẫn rất hồn nhiên không để ý.

Dù sao nó vẫn còn trẻ, vẫn còn chút tính tình của trẻ con.

Nhìn thấy vậy, Đường Kiếp biết nó sẽ không để tâm đến những lời dặn dò này, trong lòng lại càng lo lắng. Nhưng chuyện này chỉ có nó mới có thể làm, hắn muốn giúp cũng không được, chỉ có thể lấy ra một lá bùa nho nhỏ giao cho Tiểu Tam.

Đây là một tấm nạp vật phù, việc bước qua bức tường ngăn cản mạo hiểm hơn truyền tống trận rất nhiều, không thể sử dụng túi Giới Tử, đành phải dùng nạp vật phù thay thế. Mặc dù không gian của nạp vật phù này bé hơn túi Giới Tử khá nhiều nhưng lại ổn định hơn, hơn nữa còn có thể để vào trong cơ thể. Đường Kiếp cũng là cố ý chuẩn bị cho Tiểu Tam, bên trong còn giao cho Tiểu Tam một ít bảo vật bảo mệnh cùng với vật làm tin với Hứa Diệu Nhiên.

Là phụ thân, hắn cũng chỉ có thể cho Tiểu Tam những thứ này. Vì sự an toàn của nó, Đường Kiếp không tiếc bất kỳ giá nào, nhét vào bên trong rất nhiều bảo vật. Tuy chiến lực của Tiểu Tam khá bình thường nhưng dựa vào những bảo bối này, tu giả Thiên Tâm bình thường sẽ không làm gì được nó.

Tiểu Tam nhận lấy nạp vật phù, nhét vào trong thân thể của mình rồi nói:

- Phụ thân, ta đi đây.

- Chớ vội.

Đường Kiếp đã lấy ra một vật, sau khi xóa thần thức của mình ở phía trên vật đó, hắn liền đưa cho Tiểu Tam, nói:

- Đồ tốt này cũng giao cho ngươi, sau khi phân một đám lên phía trên, ngươi có thể thoải mái vận dụng.

Tiểu Tam làm như lời Đường Kiếp nói, lập tức cảm nhận được uy năng của Trọng Thủy, liền vui mừng kêu lên:

- Bảo bối tốt, bảo bối tốt!

Đường Kiếp cười cười rồi lại lấy ra một chuỗi hạt châu. Hạt châu này là vân châu trăm năm do Nam Hải Đại vương mẫu tạo ra, tổng cộng có mười tám viên, mỗi viên đều trong suốt, mang trên thân sẽ giúp ngưng thần tĩnh tâm. Hơn nữa nó còn có một loại pháp thuật nhỏ có thể làm cho bên người người đeo xuất hiện mây mù, không thể thấy rõ thân hình, mặc dù không uy năng nhưng cũng khá có ích. Phía dưới vòng ngọc còn treo một hoa tai pha lê, giúp cho ảo thuật mây mù càng tăng thêm sức mạnh, coi như cũng là một bảo bối tốt.

Đường Kiếp lại không khách khí kéo rơi viên pha lê này, sau đó đặt Thiên Huyền Trọng Thủy lên.

Tiếp đó Đường Kiếp đeo chuỗi ngọc lên cổ Tiểu Tam.

Đường Kiếp nói:

- Thân thể của ngươi trong suốt, mang những vật khác rất dễ bị phát hiện, cũng chỉ có vật này là không dễ bị nhìn xuyên. Ngươi nhớ phải luôn mang theo thân, không phải tình huống vạn bất đắc dĩ thì không được dùng.

- Vâng!

Rốt cuộc Tiểu Tam cũng biểu hiện nghiêm túc.

Nhìn bộ dáng của Tiểu Tam lúc này, Đường Kiếp cũng thổn thức một tiếng, nói:

- Đi đi, đi đường cẩn thận.

Thân hình Tiểu Tam chợt lóe lên, mảnh không gian kia lại gợn sóng, nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa.

Nhìn Tiểu Tam cứ như vậy rời đi, trong lòng Đường Kiếp cũng bồi hồi.

Tuy nói Minh giới có thể đi thông Huyết Hà, Tê Hà nhưng muốn tìm đường vào trong đó cũng không phải là chuyện dễ dàng. Chuyến đi này còn xa xôi lắm, cũng không biết bao nhiêu lâu mới có thể trở về.

Nhưng bất luận thế nào, có hy vọng vẫn tốt hơn là không có hy vọng.

- Thư nhà khó gửi…

Đường Kiếp ung dung nói.

----------------

Dưới bầu trời mờ mịt là đại địa hoang vu tĩnh mịch hắc ám.

Chỉ có con sông dài đang cuồn cuộn xuất hiện từ trong hư không kia, nước lớn không ngừng chảy xiết, vô số ác quỷ lao ra.

Đứng ở bên cạnh Minh Hà, Tiểu Tam đảo mắt nhìn khắp nơi.

Mặc dù nó đã có thể tự do xuyên qua bức tường không gian nhưng tiến vào hai giới vẫn là chuyện không hề dễ dàng. Tinh La Đại Thiên Giới mỗi thế giới ở Minh giới đều có không gian đối ứng, chỉ có cách đi tới đó nó mới có thể tiến vào hai giới.

Nó không biết chỗ mình đang đứng là nơi nào, cho nên phải tự mình đi tìm hiểu.

Thế giới Minh thổ rất rộng lớn, phải cần có rất nhiều thời gian, kiên nhẫn cùng vận khí mới có thể tìm ra đáp án.

May mắn là Tiểu Tam đã từng sống ở Tê Hà Giới.

Cường giả không gian có thể đánh dấu mỗi một địa phương mình từng đi qua, ví dụ như thạch thất của Đường Kiếp, đầu tiên Tiểu Tam vẫn phải dùng truyền tống trận để đi qua, sau đó mới có thể dùng năng lực của mình nhờ Minh giới trực tiếp từ Mặc Vân nhảy đến tĩnh thất.

Mặc dù lúc ở Tê Hà Giới, thiên phú không gian của Tiểu Tam vẫn còn chưa thức tỉnh cho nên không thể đánh dấu được nơi đó. Nhưng ít ra nó vẫn có thể cảm nhận được cái thế giới kia, vẫn còn một chút ấn tượng.

Ấn tượng này không thể trở thành căn cứ để nó định vị phương hướng, chỉ có thể giúp nó cảm thụ ở trong Tê Hà Giới tối tăm nên đi hướng nào mà thôi.

Thời khắc này nhìn bốn phương, Tiểu Tam nghe theo chỉ dẫn trong lòng, đã quyết định bay về một hướng.

Nó không biết phải mất bao lâu mới tìm ra, có lẽ là một năm, hai năm, cũng có thể là mười năm, một trăm năm, nhưng nó quyết một đường bay thẳng cho tới khi cập bến bờ vận mệnh…