Trong bốn kiện thần trân ở, trừ Thiên Huyền Trọng Thủy không phải đồ do gã luyện chế ra, ba kiện thần trân đều là do gã thu thập linh vật trong thiên hạ tự tay luyện hóa, trong đó tốt nhất kỳ thật không phải Phá Thiên Huyền Lôi Đao mà gã dựa vào để thành danh, mà chính là Đại uy chiến thuyền này.

Làm nhất kiện lầu các loại bảo vật, lớn uy chiến thuyền không chỉ có là theo gió vượt sóng năm (hoặc: tải) đủ, lại công thủ hai đầu lợi khí, trên thuyền vòng bảo hộ là thủ, thập bát môn sấm sét trọng pháo đó là công.

Thời khắc này hai đạo lôi trụ quang vừa xuất hiện, lôi quang mãnh liệt giống như hai cột sáng cự đại lao thẳng tới Đường Kiếp.

Cũng may lôi đình trọng pháo nã pháo đồng thời, thân hình Đường Kiếp đã lay động, tránh thoát hai phát pháo này.

Lôi Đao Yêu Hoàng quay ngược người lại, hại đạo lôi pháo tiếp tục bắn ra, khiến cho Đường Kiếp phải vội vàng thối lui. Lôi đình trọng pháo dường như đều tập trung vào Đường Kiếp, càng lúc bắn càng ác liệt. Đường Kiếp mệt mỏi, hơn nữa quanh thân thuyền có vòng bảo hộ bảo hộ, nhất thời nhưng lại không thể tiếp cận được. Nhưng dù hắn có tránh né thế nào cũng không ra khỏi phạm vi của mũi thuyền, bởi vậy có mười tám trọng pháo nhưng chỉ có hai trọng pháo là có thể công kích được hắn.

Mượn thời cơ này, Lôi Đao Yêu Hoàng đã toàn lực chữa thương, trong lòng âm thầm hận Đường Kiếp, đợi lão tử phục hồi thương thế, nhất định phải lột da kẻ nhân loại này, báo thù giết con. Vừa nghĩ tới con mình bị Đường Kiếp chém giết, trong lòng Lôi Đao Yêu Hoàng lại không khỏi thương tâm, lấy đầu nhi tử ra nhìn kỹ, trong mắt ứa ra nước mắt.

Lôi Đao Yêu Hoàng cả đời hung ác, duy đối với nhi tử độc nhất này là cưng chiều vô cùng, lần này lại bị Đường Kiếp giết chết, thật sự là đả kích rất lớn với gã. Ngay khi gã đang đau buồn hết sức, chợt thấy trên đầu tiểu Lôi Hoàng lóe ra một chút ánh sáng.

Lôi Đao Yêu Hoàng đầu tiên là ngẩn người, theo bản năng ý thức được không ổn, đang muốn vứt đầu lâu đi, lại nhớ tới đây là đầu nhi tử của mình. Chính khoảnh khắc do dự đó, đủ để đầu lâu ầm một tiếng nổ tung.

Pháp lực mãnh liệt như nước lũ va mạnh vào mặt Lôi Đao, làm nổ tung mặt gã, một con mắt còn nổ bay lên không trung.

- Hèn hạ.
Lôi Đao Yêu Hoàng ngửa đầu phát ra tiếng kêu đau đớn tức giận. Thương thế vừa mới khôi phục được một chút, lại bị cú đánh lén này đánh về nguyên hình không nói, mà thương thế lại còn nặng hơn.

Điều này cũng chưa tính, điểm chết người chính là bởi vì thế mà vòng phòng ngự của Đại uy chiến thuyền phòng ngự mất đi hiệu lực. Lúc trước thiết kế phòng ngự của chiếc thuyền chính là chỉ phòng ngự đối với lực bên ngoài mà không đề phòng lực bên trong, nên vụ nổ này phát sinh, dòng khí triều cuốn xuống, trực tiếp nghiền nát bẻ gãy pháp thuật phòng ngự của chiến thuyền.

Đường Kiếp phi thân lao lên, tiếp tục bổ một Thập Tuyệt Sát Nhận vào Lôi Đao Yêu Hoàng.

- Thiên Bá Thần Diệt Trảm!
Lôi Đao Yêu Hoàng gào lớn chém ra một đao.

Bị thương tới tình trạng như thế, mà Lôi Đao vẫn chưa buông tay, liều lĩnh dùng công đổi công.

Lôi Đao như trời giáng, thần thông vô địch, đường đường chính chính lao tới, thế không thể đỡ!

Trên không trung Thiên Nhạc Lĩnh sáng lên một tia chớp khổng lồ chói lọi, bổ về phía Đường Kiếp.

Điện quang điên cuồng kình phá trời cao, làm người ta có cảm giác tuyệt vọng, không thể kháng cự nổi.

Đối mặt này cường phách tuyệt luân một đao, Đường Kiếp lại là không quan tâm, không hỏi hết thảy tiếp tục trước bổ.

Vì thế khi điện quang mãnh liệt đánh xuống, đánh trên người của Đường Kiếp, một kích đánh cho Đường Kiếp nổ thành vô số mảnh vỡ.

Cứ thế là kết thúc?

Lôi Đao Yêu Hoàng đầu tiên là giật mình, đột nhiên rống to lên đánh ra một quyền.

Ầm!

Trong hư không hiện ra thân ảnh của Đường Kiếp, đang đánh một quyền về phía Lôi Đao Yêu Hoàng, tuy nhiên lúc này đây chính là Lôi Đao Yêu Hoàng không bằng Đường Kiếp rồi, ngay sau đó Lôi Đao Yêu Hoàng đã bị đánh bay lên. Hoá ra ngay tại khi xông lên, đồng thời Đường Kiếp đã dùng Phục Chế Thể đánh lạc hướng, trực tiếp dùng Loạn Phong Bộ hiện ra bên cạnh phía sau Yêu Hoàng, đây chính là Phù Sinh Vạn Tượng mà Đường Kiếp sử dụng - cũng không phải mỗi lần đều tạo ra lượng lớn phục chế thể mới có tác dụng.

Chẳng qua lúc này Lôi Đao Yêu Hoàng đã mở ra thần niệm, Đường Kiếp chân thân vừa xuất hiện gã liền nhận thức được.

Đáng tiếc gã phát hiện thì phát hiện, nhưng lại vẫn không thể nào ở trên lực lượng đấu lại được với Đường Kiếp. Về phần Thiên Bá Thần Diệt Trảm lúc trước cũng chỉ là chém vỡ nát một phục chế thể mà thôi.

Cơ thể bay lượn trên không trung trung, tóc trên đầu Lôi Đao Yêu Hoàng dựng thẳng lên, gã ngửa đầu hô hoán, trên trời giáng xuống vô số tia sét.

Một đạo lôi điện khổng lồ điên cuồng hạ xuống, chiếu sáng cả không gian.

- Bản Mệnh Thiên Lôi pháp!
Lôi Đao Yêu Hoàng cuồng hô, miệng phun ra một ngụm máu.

Máu của gã bám quanh lôi quang, khiến cho uy năng của thiên địa trong lúc này càng thêm hùng hậu.

Đồng thời Phá Thiên Huyền Lôi chiến đao giương lên đâm tới, dẫn theo sấm sét, lượn lờ trên người của Lôi Đao Yêu Hoàng, quấn quít lấy gã bay vào không trung. Phía sau người có vô số sấm sét phụ trợ, uy phong như Lôi Thần giáng thế.

Hắn trừng mắt nhìn Đường Kiếp, quát to:
- Nhân loại, ngươi phải chết!

Nói xong tay phải vung chiến đao chém xuống phía dưới, vô tận điện quang đã cùng nhau trút về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp cũng chỉ ha ha cười một tiếng:
- Lẽ ra nên sớm lấy cứng đối cứng thế này mới đúng! Thế này mới đã!

- Grào!
Hai tay Đường Kiếp rung lên, thân hình hướng lên cao không ngừng phóng đại, trong khoảnh khắc biến thành một người khổng lồ, cứ như vậy đón lôi quang trút xuống, huy động Búa Vân Mẫu tinh kim và Đế Nhận kết hợp thành đại binh khí chém về hướng Lôi Đao Yêu Hoàng.

Sấm sét đánh lên trên người của Đường Kiếp, tóe ra một mảnh lại một mảnh hỏa hoa, ánh đao quấy động, xoáy tròn tạo ra năng lượng kinh người.

Lôi Đao Yêu Hoàng giống như Thiên Lôi, ở trên tầng mây không ngừng thả ra sấm sét, sấm sét vang dội khắp nơi, Đường Kiếp thì giống như một người khổng lồ nghịch thiên, điên cuồng hò hét trong không trung.

- Chiến! Chiến! Chiến!

Giờ khắc này tinh thần của Đường Kiếp đã hoàn toàn đắm chìm trong sự chiến đấu điên cuồng, hoang dã, phóng thích toàn bộ lực lượng của chính mình, không thèm để ý phóng thích tất cả dã tính. Nhưng dưới dã tính, vẫn như cũ cất dấu một tia giả dối, một tia hung ác, và mong đợi.

Nhìn về phía Lôi Đao Yêu Hoàng, ánh mắt hắn liền giống như dã thú đang nhìn con mồi của mình vậy.

Lôi Đao Yêu Hoàng hiển nhiên còn chưa ý thức được điểm ấy, nếu gã nhìn thấy rồi, gã sẽ ý thức được âm mưu của Đường Kiếp còn chưa kết thúc.

Nhưng dưới lực lượng điên cuồng, hoang dã như nước lũ này, gã không còn rảnh rôi để cảm thụ ác ý của đối thủ.

Lực lượng cường đại của Đường Kiếp đang tạo thành áp lực càng lúc càng lớn cho Lôi Đao Yêu Hoàng, vết thương nặng trên thân thể gã lại lần nữa bắt đầu không áp chế nổi.

Lôi Đao Yêu Hoàng biết rằng, nếu không giải quyết được Đường Kiếp trước khi thương thế bùng nổ, thì chính gã có lẽ thật sự không còn hy vọng.

Giờ khắc này gã hạ quyết định, thu lại lực lượng áp chế thương thế, máu tươi từ bụng gã liền lập tức trào ra.

Lôi Đao Yêu Hoàng phát ra một tiếng rên rỉ đau đớn, lôi đao trong tay ném vào trong không trung, hóa thành một phiến sấm sét.