Lão sơn dương run rẩy trả lời:
- Nghe nói là ở Nhâm Hoa Gian Vương ở thành Thiên Đao, Cức Châu.
Đường Kiếp ha ha cười rộ lên:
- Một Hóa Hình sơ kỳ nho nhỏ không ngờ cũng dám phong vương xưng hoàng, Lôi Dược Long không biết cách dạy con, hôm nay ta liền thay hắn quản giáo một phen!
Nói xong đã phóng người lên, bay thẳng về phía Cức Châu.
Bay một ngày, Đường Kiếp đã đi vào thành Thiên Đao.
Đứng nghiêm ở phía trên không trung, Đường Kiếp quát:
- Tiểu tạp chủng mau lăn ra đây cho ta!
Theo một tiếng rống này, thành Thiên Đao liền oanh một tiếng nổ tung.
Có tiếng giận dữ hét:
- Kẻ nào to gan vậy, dám qua Thiên Đao thành gây chuyện.
Thế nhưng khi thấy dung mạo của Đường Kiếp liền sợ tới mức run rẩy quỳ xuống.
Cũng có kẻ tích cách kích động, dưới tình huống không biết gì liền đánh trước nói sau về phía không trung.
Từng đạo thuật pháp phóng lên cao, chiếu ra khuôn mặt âm trầm của Đường Kiếp.
Đối mặt với loại tình huống này, Đường Kiếp chỉ hừ một tiếng, nói:
- Thật to gan!
Ngón tay liền ở sau lưng mình vẽ một cái, máu tươi trào ra.
Vô số giọt máu hóa thành từng cánh tay một cứ như thế hiện ở sau lưng Đường Kiếp, hình thành tư thế Thiên Thủ.
Đây chính là Đường Kiếp dùng Phù Sinh Vạn Tượng bắt chước theo Thiên Thủ của Ngân Nhãn.
Thiên Diện vốn cũng không giới hạn trong biến hóa hình người, cũng có thể biến hóa thành vật khác, sở dĩ Đường Kiếp phải tạo ra đạo pháp này, ngoại trừ công năng hùng mạnh của Phù Sinh Vạn Tượng ra, trọng yếu nhất chính là nó có thể giúp mình che lấp khi chiến đấu. Đương nhiên loại che giấu này không thể nào lừa gạt được Yêu Hoàng, muốn lừa gạt Yêu Vương cũng không phải dễ dàng, nhưng dùng để lừa gạt kẻ có thực lực khá thấp, và đám tiểu yêu nghe tới thanh danh Yêu Hoàng liền kinh sợ thì vẫn không có vấn đề gì.
Thời khắc này Thiên Thủ vừa ra, mấy ngàn phục chế thể đồng thời lay động, đã đánh ra một đạo Đạo Linh khí, hội tụ thành một cỗ linh áp cường đại trực tiếp áp chế, thoạt nhìn có chút giống như ơhasp sinh niệm động, kỳ thật cũng là Đường Kiếp mượn dùng Thiên Thủ yểm hộ mà đánh ra lực lượng của chính mình, cũng trong khoảnh khắc đó chưa ra vô số cỗ lực lượng áp chế.
Vô số chưởng ấn ầm ầm từ trên trời giáng xuống, đặt ở trên thành Thiên Đao, khiến trên mặt đất thành Thiên Đao đã tạo ra từng tảng lớn bàn tay, dưới mấy bàn tay này, vố số phòng ốc bị sập, chim thú chạy loạn, một ít tiểu yêu chưa kịp tới tìm hiểu chuyện gì đã bị đè chết.
Một ít yêu vật phản ứng khá đều bay lên không trung, nhưng còn chưa chờ chúng ra tay, Thiên Thủ phía sau Đường Kiếp lại huy động, đánh ra một quyền.
Lúc này đây vẫn là lực lượng bản thân mượn dùng Thiên Thủ đánh ra, tuy rằng lực lượng mỗi một quyền đều bị suy yếu rất nhiều, nhưng khi đánh vào trên người yêu vật vẫn cường đại như trước, đánh bay từng con yêu vật một, có những con có thực lực không mạnh liền bị nổ tung ngay tại chỗ.
Một đạo lôi quang từ phía chân trời sáng lên, một thanh âm tức giận truyền đến thanh âm vừa tức vừa giận:
- Người nào dám quát tháo ở nơi này của bổn vương?
Đường Kiếp ngay cả nhìn cũng không thèm, xoay tay lại tát một cái, bóng dáng kia vừa mới dâng lên thậm chí chưa thấy rõ người tới là người nào, đã bị một cái tát từ phía trên khoảng không trực tiếp tát rơi xuống dưới mặt đất.
Vừa mới bay lên, không thể nghi ngờ chính là con trai tiểu Lôi Hoàng của Yêu Hoàng Lôi Đao.
Một tát này đánh vào trên người tiểu Lôi Hoàng kia, không chỉ đánh hắn từ không trung xuống mặt đất, mà ngay cả nền đất đều tạo nên một cái hố to, lực lượng rất hung mãnh, có thể nói là không hề lưu tình.
Cũng may thể chất tiểu Lôi Hoàng dị thú, thân thể khỏe mạnh mới cứng rắn kháng trụ được một kích này mà không chết, dù là thế cũng bị đánh toàn thân hộc máu, ngay cả xương cốt cũng bị chặt đứt mấy cái, ngất đi tại chỗ.
Đường Kiếp đang định chụp tới một chưởng nữa, một mảnh gió băng liền đánh úp lại, đông lạnh khiến toàn thân Đường Kiếp cũng cứng đờ.
Một đạo thân ảnh lao ra, hô to nói:
- Xin bệ hạ thủ hạ lưu tình, chuyện đâu còn có đó.
Nhìn thấy một đạo băng ảnh xuất hiện, Đường Kiếp cười nói:
- Ngươi là Băng Si? Hôm qua các ngươi mới dẫn theo một tiểu cô nương về phải không?
Băng Ảnh kia ngẩn ra, cũng không dám chối:
- Vâng…
- Vậy được rồi.
Đường Kiếp đã đánh ra một quyền, đánh xuống phía dưới Băng Si, nện vào bên cạnh tiểu Lôi Hoàng.
Lúc này Đường Kiếp mới thu quyền nói:
- Nàng đang ở đâu?
Lúc này Băng So mới hiểu được vì sao Yêu Hoàng Ngân Nhãn lại đến, hộc máu nói:
- Ngay trong cung của Thái Tử, Thái Tử vẫn chưa động tới nàng.
Đường Kiếp đang muốn đi vào cung cứu người, chợt nghe một tiếng kêu khóc “Bệ hạ thủ hạ lưu tình”, phương xa có một đạo yêu khí ngút trời đang vọt tới với tốc độ cao, yêu chưa đến nhưng một đạo huyết quang đã đánh về phía Đường Kiếp.
Thiên Thủ phía sau Đường Kiếp cùng xuất ra, cùng nhau đánh về phía huyết quang kia.
Vừa chúi xuống Đường Kiếp liền cảm thấy có một cỗ lực lượng khổng lồ mãnh liệt đang tới, lập tức biết không tốt, theo cỗ lực lượng này nhìn lại, người tới rõ ràng là đại yêu Hóa Hình hậu kỳ.
Với thực lực của hắn, một Hóa Hình hậu kì đương nhiên không thèm để ý, lúc trước tam Yêu Vương liên kết đều bị hắn dùng bản thể làm thịt, huống chi bây giờ còn là trạng thái hợp thể. Nhưng hắn giả Thiên Thủ thi triển công kích, giả mạo phương thức tác chiến của Yêu Hoàng Ngân Nhãn, tự mình đưa lực lượng phân tán, lại không có khả năng đỡ một kích này.
Chợt nghe một tiếng ầm ầm vang dội, Thiên Thủ phía sau Đường Kiếp khẽ phiêu diêu, không chỉ kình khí đánh ra đều bị ngăn trở, ngay cả thân hình Đường Kiếp cũng khẽ nhoáng lên một cái, lui về phía sau mấy bước.
- Thái Tử vô tri, mạo phạm bệ hạ, kính xin bệ hạ… a?
Mượn cơ hội một đạo yêu khí xông lên trước, dừng ở bên người tiểu Lôi Hoàng, chính là một con rái cá tím (Tử Thát) tu thành đại yêu, hóa thành hình người bảo hộ tiểu Lôi Hoàng ở phía sau. Mỗi một vị đại yêu Hóa Hình hậu kỳ theo thường lệ đều được phong Yêu Vương, chủ trì một thành. Cũng vì thế tòa thanh thị bình thường chỉ có một đại yêu Hóa Hình hậu kỳ. Tuy nhiên Yêu Hoàng Lôi Đao lại yêu con, cố ý không phong vương cho một đại yêu, chỉ đề ở bên người bảo hộ, đây chính là một kẻ như thế.
Thời khắc này Tử Thát yêu kia cầu tình với Đường Kiếp, lại đột nhiên ngừng lại, đôi mắt nhìn Đường Kiếp lộ ra thần sắc nghi ngờ không rõ, hiển nhiên là vì vừa rồi Đường Kiếp bị một kích của mình đẩy lui mà cảm thấy mê hoặc.
Nó vì tình thế cấp bách cứu người mới ra tay, chỉ là để ngăn cản Đường Kiếp một chút, bởi vì suy xét tới thực lực của Yêu Hoàng, ra tay cũng không lưu lại lực lượng, nó nghĩ đến mình sẽ không đả thương được Yêu Hoàng, không ngờ chỉ một kích này lại đẩy lui Yêu Hoàng, trong lòng lập tức ngạc nhiên không thôi, mà ngay cả lời nói giải hòa đều dừng lại, nhất thời không nói được gì nữa.
Đường Kiếp cũng biết không tốt, Phù Sinh Vạn Tượng trước mắt chỉ thích hợp lừa gạt yêu vật dưới Yêu Vương, một khi tới cảnh giới Yêu Vương sẽ khó có thể che giấu.
Thời khắc này nhìn thấy ánh mắt của đại yêu kia, biết đối phương đã nghi ngờ, Đường Kiếp thở dài một tiếng:
- Kỳ thật ta vốn cũng không có ý muốn giết chết ai, chỉ muốn dạy dỗ một chút, mang theo người rời đi là được. Tuy nhiên hiện tại xem ra không muốn giết cũng không được.
Nói xong Thiên thủ phía sau liền thu lại, Đường Kiếp rõ ràng không hề che lấp, cứ như vậy đánh xuống một quyền.