Không phải vì cái này có tác dụng với hắn, mà là có tác dụng với Y Y.

Cho tới nay Y Y đều bất hạnh không có tâm pháp tu luyện thích hợp. Hiện tại nàng tu luyện là một ít tâm kinh do Đường Kiếp lấy ra từ Tử Ngọc Tâm Pháp và Ngũ Thần Giáo Tâm Kinh, ngoài ra còn theo một ít công pháp lấy được ở bên trong tháp Thiên Hỏa, nhưng phần lớn đều là cấp thấp, cho tới nay vẫn chưa tìm được một công pháp cao nhất phù hợp với nàng.

Đế Hỏa Chủng Lên Tâm Kinh cũng là một môn tâm pháp yêu vật tinh vật đều có thể tu luyện, hơn nữa yêu vật hoặc tinh vật bất đồng tu luyện sẽ tạo ra hiệu quả không giống nhau.

Cái gọi là Đế Hỏa Chủng Tiên chính là tạo ra đan hỏa, có sức sống vô thượng, tiếp dẫn thế gian, trở thành thần công vô thượng. Nếu Y Y tu luyện phương pháp này, tương lai không chỉ cho nàng một thủ đoạn mà còn có thể tùy tâm thể mà thay đổi chiêu thức theo phong hỏa thủy gió, đây mới là năng lực mà một tu giả chân chính phải có.

Thời khắc này cầm tâm kinh, Đường Kiếp hận không thể ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng, tiếp tục xem tiếp, quả nhiên đều có chút pháp môn tu luyện, trong đó có một chút pháp môn rất tốt, lại có hai phần ba thích hợp cho tinh vật tu luyện, lại có một phần ba thích hợp cho nhân loại.

Đường Kiếp nhìn thấy liền hưng phấn, đột nhiên nhớ tới vẫn chưa thấy kho báu.

Nếu là kho báu, tự nhiên phải được cất giữ ở thân cận nhấtvới Yêu Hoàng Ngân Nhãn. Gian phòng tu luyện này không thể nghi ngờ chính là như thế, như vậy có thể kho báu đang ở phụ cận.

Nghĩ vậy Đường Kiếp đã khẽ thả ra thần niệm.

Mặc dù thần niệm Tâm Ma kỳ không giống Tử Phủ hiểu rõ thiên địa, nhưng muốn tìm một chút kho báu ở nơi phụ cận không phải là chuyện khó, quả nhiên Đường Kiếp rất nhanh liền phát hiện ở sau giá sách khác có huyền cơ.

Tuy rằng nơi này cũng có bố trí cơ quan trận pháp, nhưng loại cạm bẫy này thật sự vô dụng đối với Đường Kiếp, chỉ cần sờ soạng sơ qua Đường Kiếp đã tìm được phương pháp mở ra, khẽ kéo một quyển sách bên trong, giá sách kia khẽ mở ra, lộ ra một thạch thất ở phía sau, bên trong lại chất đầy các loại bảo vật.

Lúc này nơi này không còn là thế gian của tục vật mà là nơi chứa các loại tài nguyên tu luyện, bảo bổi tiên gia.

Đường Kiếp cũng không tiến vào mà khẽ đè xuống ở những chỗ nhô lên, chợt nghe vang lên một trận răng rắc, tuy rằng trong kho báu không có gì thay đổi, nhưng Đường Kiếp biết được thời khắc này mới thật sự an toàn.

Cất bước tiến vào, Đường Kiếp đứng ở trong kho báu, nhìn bảo bối chất đầy đất.

Lúc này hắn đã đạt được mục đích lớn của mình.

Chỉ cần phất tay có thể cuốn hết tất cả bảo bối ở trong này.

Nhưng một khắc này hắn đột nhiên không muốn làm như vậy.

Thời điểm lúc ban đầu, thật sự hắn chỉ tính toán giả mạo Yêu Hoàng Ngân Nhãn, sau khi tìm được kho báu liền trực tiếp cuốn đi là xong.

Từ ngày hôm qua tới nay, Đường Kiếp phát hiện thân phận Yêu Hoàng Ngân Nhãn kỳ thật vô cùng có giá trị.

Cái thân phận này nắm trong tay một phần năm thế lực Yêu Tộc, số lượng yêu vật lấy giá trị ngàn vạn mà tính, lãnh thổ rộng lớn, tài nguyên vô tận. Chỉ cần ra lệnh một tiếng sẽ có rất nhiều yêu vật bán mạng cho ngươi.

Dưới tình huống như vậy, hành vi dùng một thân phận giả cướp sạch một kho báu quả thực chính là mổ gà lấy trứng, quá lãng phí.

Chỉ có làm cho mình ở trên vị trí này lâu dài mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất của nó.

Huống chi phía sau núi này còn có một ma huyệt bí mật chưa từng khai quật, nơi đó rốt cục có cái gì? Yêu Hoàng Ngân Nhãn muốn biết, Đường Kiếp cũng muốn biết.

Đương nhiên, làm như vật phiêu lưu cũng sẽ rất lớn, dù sao ở trong này thời gian càng dài, sơ hở lộ ra cũng sẽ càng nhiều.

Nhưng cái này không có vấn đề gì, Đường Kiếp không thể bảo đảm mình không để lộ mộ sơ hở nào, nhưng trừ phi là loại sơ hở khá rõ ràng như ở sơn môn này, sơ hở nhỏ bình thường, nhất là loại sơ hở tính cách dị thường, chỉ cần không lộ ra nhiều lắm cũng sẽ không bị người khác cho là hàng giả.

Như vậy cũng tốt hơn so với ngươi biết tính tình của người bằng hữu này không tốt, làm cho tính tình kém hơn so với dĩ vãng, ngươi không thể bởi vậy đã để người khác biết mình là hàng giả. Hắn không sợ sau này sẽ có người phát hiện ra lúc trước không như vậy mà sau này lại như thế này.

Nhân thân mình đã ở trong biến hóa, bất kể là tâm tình hay tính cách đều rất khó đã hình thành sẽ không thay đổi, nếu thời gian càng dài loại biến hóa này sẽ càng thêm rõ ràng. Người như thế thì yêu có trí khôn cũng thể. Cũng vì thế mà thái độ hôm nay của Đường Kiếp đối với Lam Linh rõ ràng khác xa so với dĩ vãng, nhưng Lam Linh không hề cảm thấy hắn có bất cứ vấn đề gì, chỉ cho là hắn đối với mình càng ngày càng không tốt mà thôi.

Với lại Yêu Hoàng cũng không thể so với Hoàng đế phàm nhân, phần lớn thời gian không phải để xử lý triều chính mà là để tu luyện. Trong hoàng cung cũng không phô trương như nhân loại, ngẫu nhiên muốn đi ra ngoài cũng không cần điều động binh lực, mà trực tiếp tự mình bay đi mất.

Cái này giảm bớt thời gian tiếp xúc với tiểu yêu bên dưới rất nhiều, độ tự do gia tăng, độ giấu kín gia tăng khiến tỷ lệ bị phát hiện cũng bị chậm lại.

Cuối cùng chính là một cái lý do cực kỳ không nói đạo lý—— bị phát hiện thì sao? Với thực lực bây giờ của Đường Kiếp, từ Tử Phủ trở xuống có thể nói là vô địch, cho dù bị phát hiện cùng lắm chỉ là đánh một trận là xong, không có Yêu Hoàng Ngân Nhãn hắn còn sợ ai? Đương nhiên, một vạn yêu trong một nước đều xuất hiện Đường Kiếp cũng đỡ không nổi, nhưng đánh không lại hắn còn có thể bỏ chạy. Có Thượng Cương Phong ở đây, thiên hạ tuy lớn, Đường Kiếp còn lớn hơn. Hắn còn ước gì vạn yêu cùng theo hắn nhảy vào trận gió.

Nói ngắn lại, nắm đấm chính là đạo lý cứng rắn, có thực lực sẽ có đường lui, Đường Kiếp không sợ hậu quả khi bị phát hiện, cũng có thể thanh thản ổn định ở trong này làm hoàng đế.

Trước kia xem qua chuyện xưa, thường có nói chuyện yêu loại giết người giả mạo làm hoàng đế trong hai mươi năm. Dựa vào cái gì cũng chỉ có thể yêu giả mạo người mà người không thể giả mạo yêu chứ? Lão tử lần này sẽ lấy thân phận Yêu Hoàng vượt qua thời gian còn dư lại trong Thanh Vân Giới.

Nghĩ tới đây, tâm của Đường Kiếp liền có vài phần kích động.

Thời khắc này thương nghị đã định, Đường Kiếp nhìn thoáng qua bảo vật ở bốn phía, phá lệ không đi tới cướp sạch mà chỉ lựa chọn một ít bảo vật có tính không gian, sau đó liền tự rời khỏi.

Rời khỏi phòng ngọc tu luyện, Đường Kiếp trở lại đại sảnh trung ương, nhìn thấy Đường Kiếp muốn đi ra ngoài, một lão già nói:
- Bệ hạ, tên tiểu tử này phải xử lí thế nào?

Lúc này Đường Kiếp mới nhớ tới mình còn dẫn theo một gã tiểu yêu dò đường lại đây. Bởi vì trên đường không có việc gì nên vẫn đặt ở nơi nào đó. Lão già kia đột nhiên hỏi phương thức xử lý tiểu yêu này khiến Đường Kiếp hơi hơi ngẩn người, lại nhìn thấy trong mắt lão già kia phát ra ánh mắt tham lam, đột nhiên tâm có chút ngộ ra, nói:
- Tùy các ngươi.