Tiểu Tam phát hiện mình giờ phút này đang đứng ở giữa sông, một quỷ vật từ trong con sông lội tới, giương nanh múa vuốt với nó. Xuất phát từ bản năng, Tiểu Tam liền dùng thiên phú không gian tránh thoát một trảo này.

Nó đứng ở trên mặt đất màu đen, nhìn vô số quỷ vật, cảm giác thâm trầm đói khát lại lần nữa chiếm cứ toàn thân của nó.

Đói quá!

Đói quá!

Khắp nơi đều là đồ ăn!

Trong mắt Tiểu Tam thả ra quang mang.

Tuy nhiên trong chuyện này, Tiểu Tam rất rõ ràng không để ý đến một sự kiện —— trước kia nó đối mặt đều là đám quỷ vật đã chết rồi, hiện tại đối mặt với một đám đều có năng lực phản kích đấy, nếu làm không tốt, thậm chí sẽ bị giết chết.

Tiểu Tam ngây thơ cũng không có ý thức được điểm này, khát cầu đối với đồ ăn khiến nó rất nhanh nhìn trúng một Huyền Âm Quỷ Mã.

Nó lao thẳng vào con Huyền Âm Quỷ Mã, Quỷ Mã hiển nhiên ý thức được có quỷ vật khác đánh lén mình. Minh giới cho tới bây giờ cũng không phải là một thế giới hòa bình, chiến tranh giữa các quỷ vật cũng rất phong phú. Quỷ mã xông về trước vài bước, sau đó gõ móng sau xuống đất hung hăng trừng mắt xuất chiêu.

Tiểu Tam không ngờ rằng nó sẽ có phản ứng như vậy, bị nó đá bay, ngã trên mặt đất.

Sau đó nó nhìn thấy con quỷ mã đang lao đến phía mình, xung quanh người nó có lửa ma trơi cháy lên.

Điều này đã làm Tiểu Tam sợ hãi, tuy rằng nó là quỷ vật Khai Trí đỉnh cao , nhưng là một quỷ vật vừa mới thức tỉnh, chỉ có một loại công kích thiên phú là Thi quỷ tận sinh, thực tế chiến lực vẫn vô cùng thấp. Cuối cùng nó vẫn chưa có bởi vậy mà quên đi năng lực của mình, nhảy lên đúng lúc tránh né. Nhưng mà Huyền Âm Quỷ Mã hiển nhiên cũng tinh thông không gian chi đạo, không ngờ đuổi theo sát phía sau nó.

Tiểu Tam đành lại thi triển bước nhảy không gian chạy trốn, cuối cùng ở không gian chi đạo lên, nó so với Huyền Âm Quỷ Mã phải mạnh hơn nhiều, nên cuối cùng cũng chạy thoát.

Lần đầu tiên đi săn không thành còn bị săn lại, khiến Tiểu Tam có chút nhụt chí.

Nhưng cảm giác đói khát mãnh liệt đang kích thích nó, thúc giục Tiểu Tam không để ý nguy hiểm tiếp tục bước tiếp.

Nó rất nhanh lại chọn trúng một con mồi, một con Vụ Ẩn Qủy, thực lực cũng không hùng mạnh.

Nhưng còn không chờ nó nhào tới, cái con quỷ kia liền mình trong làn khói biến mất, biến mất ngay trước mặt Tiểu Tam.

Tiểu Tam tuy rằng có thể ẩn thân, lại không có nghĩa là nó có thể phá giải thuật ẩn thân của quỷ vật khác, cho dù là cấp thấp nhất đi chăng nữa. Nó chỉ có thể cứ như vậy nhìn đồ ăn trốn mất, trong lúc nhất thời có chút mờ mịt. Ngay tại khi nó mờ mịt hết sức, cái con Vụ Ẩn Qủy lại cho nó một kích.

Đây là lần đầu tiên từ lúc sinh ra tới giờ, Tiểu Tam bị thương.

Lần thứ ba đi săn vẫn thất bại, lần này nó lựa chọn chính là một quỷ vật có năng lực Thi quỷ tận sinh, nhưng không ngi ngờ gì về việc Thi quỷ tận sinh của đối phương rõ ràng mạnh mẽ hơn nó nhiều, một tiếng kêu khóc vang lên, đám xương cốt màu trắng trên đất đen đều sống lại, trực tiếp lao vào Tiểu Tam quần ẩu, Tiểu Tam lại đành phải bỏ chạy.

Ba lượt đi săn thất bại khiến Tiểu Tam rốt cục cảnh giác hơn.

Nó cũng không có từ bỏ việc đi săn, chỉ có điều trở nên cẩn thận hơn.

Lúc này đây nó lại chọn trúng một con mồi, đó là một Du Mị, đang bay phiêu đãng trên trời.

Du Mị là quỷ vật không có thực thể, am hiểu nhất Ngoạn lộng linh hồn.

Tiểu Tam ẩn thân, rất cẩn thận từng bước một tới gần cái Du Mị. Du Mị không hề phát hiện nguy hiểm, như trước ở trên không trung bay loạn chẳng có mục đích.

Tiểu Tam rất kiên nhẫn tới gần, thẳng đến tới gần ngay bên cạnh Du Mị, lúc này Du Mị cũng cảm nhận được nguy hiểm, rồi đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai, muốn chạy trốn. Tiểu Tam đã lập tức nhào tới, cắn vào thân thể như sương khói của Du Mị. Dùng sức khẽ hút, sương khói khẽ tan cuốn vào trong miệng Tiểu Tam.

Du Mị liều mạng thét chói tai, thanh âm như châm đâm, khiến cho linh hồn chi hỏa của Tiểu Tam đột nhiên lay động, miệng cũng nới lỏng ra.

Du Mị đã nhân cơ hội thoát ly, bay đi.

Nhưng ngay tại khi nó bay lên đồng thời, thân ảnh của Tiểu Tam chợt lóe, đã hiện ra ở phía trên Du Mị, há miệng cắn xuống vết cắn lúc trước cắn xuống, lại lần nữa hấp thu thân thể như sương khói của Du Mị.

Lúc này đây, Du Mị không chạy nổi nữa, dưới sự điên cuồng cắn nuốt của Tiểu Tam, tảng lớn sương khói tiến vào trong bụng Tiểu Tam. Du Mị cứ như vậy bị Tiểu Tam cắn nuốt.

Sờ sờ bụng, Tiểu Tam cảm thấy một cảm giác thỏa mãn từ đáy lòng. Qủy vật còn tươi sống, quả nhiên càng thêm mỹ vị.

Nó không tiếp tục đi săn nữa, mà là quay về chỗ điểm yếu của không gian, sau đó dùng sức nhảy ra ngoài, ngay sau đó, nó đã lại trở về không gian bên dưới vực Vân Mặc.

Đắm chìm ở trong khi tu luyện Đường Kiếp con rối chiến hiển nhiên không có phát hiện hành tung của Tiểu Tam, Tiểu Tam cứ như vậy trở lại vị trí của mình nằm xuống, động mong miệng, bắt đầu thưởng thức khởi điểm trước du mị hương vị. Lực lượng ở trong cơ thể của nó chạm tới tia linh hồn kia lập tức tăng trưởng, sự tăng trưởng do đồ ăn vừa rồi của nó mang tới.

Vì thế vừa trở về, Tiểu Tam liền cảm thấy thỏa mãn, nhắm mắt học Y Y nằm ngủ.

Nó cũng không biết mình may mắn thế nào.

Không hề nghi ngờ, nơi nó phát hiện đã từng là Minh hà thông đạo. Cho dù vực Vân Mặc đã hủy, nơi đã từng là thông đạo Minh hà vẫn còn, khiến cho bức tường ngăn cản không gian nơi này cũng loãng đi nhiều.

Nhưng phải thông qua nơi này tiến vào Minh giới cũng không là việc dễ dàng. Đầu tiên chính là việc bản thân thông đạo Minh hà không lớn, bởi vậy cơ thể hoặc thứ gì to lớn là không thể đi ua, nhưng Tiểu Tam vốn cơ thể khá nhỏ bé, bởi vậy cũng không bị ảnh hưởng. Ngoài ra cho dù chắn không gian loãng, cũng không có nghĩa là có thể dễ dàng phóng qua, nó đối với kể có năng lực không gian yêu cầu rất cao. Tiểu quỷ này không có bản lĩnh khác, nhưng năng lực không gian năng lực lại bởi vì Âm Khô Đằng mà nâng cao trên phạm vi lớn, hoàn toàn phù hợp để thực hiện bước nhảy không gian.

Có thể tự do xuất nhập hai giới, mặc dù là Minh giới Đại Năng mà nói cũng không phải một chuyện dễ dàng, trong chuyện này có rất nhiều hạn chế, nhưng những hạn chế đó đối với Tiểu Tam mà nói lại gần như không tồn tại, bởi vì nó không thuộc về Minh giới. Từ khi Thú Quỷ bị trục xuất khỏi Minh giới, sự tồn tại của chúng nó sẽ không thuộc vào tồn tại Minh giới, cũng không hề bị đại đạo nơi đó áp chế.

Có thể tự do ra vào Minh giới, có ý nghĩa rất quan trọng đối với Tiểu Tam. Phải biết rằng Thú Quỷ ở Minh giới nếu bị phát hiện tất bị giết chết. Tự do xuất nhập hai giới liền khiến tỷ lệ Tiểu Tam bị phát hiện giảm thấp xuống, cho dù bị phát hiện, cũng có thể thông qua điểm yếu của lá chắn không gian trốn về. Tuy rằng Tiểu Tam cũng không biết rằng mình ở Minh giới không được hoan nghênh cỡ nào, nhưng xuất phát từ bản năng tự bảo vệ mình, Tiểu Tam vẫn lựa chọn tới Minh giới săn thức ăn, ở Nhân Giới nghỉ ngơi.