Tiểu Tam chỉ coi như Đường Kiếp đang chơi với nó, thân mình chợt lóe lên rồi lại nhảy ra, một người một quyer cứ như vậy triển khai trò chơi bắt giữ.
Chỉ có điều lúc này đây, trò chơi của bọn họ đã kéo dài hơn nhiều. Liên tiếp hơn trăm lần tạo bước nhảy không gian, Tiểu Tam mới có vẻ uể oải, mặc dù như thế, khẽ cắn môi, ranh con này lại cường ngạnh nhảy lên hơn năm mươi lượt, khiến Đường Kiếp cũng không khỏi tán thưởng sức mạnh không gian của Âm Khô Đằng quả nhiên hùng mạnh.
Kỳ thật này không chỉ có là hùng mạnh, mà trọng yếu hơn là không gian của Âm Khô Đằng vô cùng thuần túy.
Nuốt Phệ Quỷ đạt được lực lượng, là một quá trình tinh túy. Ở trong quá trình này, không phải theo đuổi số lượng nhiều, mà là làm thế nào để bảo đảm lực lượng thuần túy mới là trọng yếu nhất. Tiểu Tam đạt được thiên phú là cơ duyên, vừa ban đầu đã đạt được cánh tay của Đại Tôn Minh giới, cũng khiến nó đối với lực lượng thuần túy có yêu cầu rất cao, nếu không liền lãng phí vô ích một khởi điểm cao của nó.
Mà Âm Khô Đằng có lực lượng không gian thuần túy, chính thích hợp với Tiểu Tam, bởi vậy nó mới có thể có tiến bộ lớn như thế.
Thấy Âm Khô Đằng có tác dụng với Tiểu Tam, Đường Kiếp nghĩ hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, ngoại trừ lưu lại một chút cho mình dùng chếc tác Vận Chuyển trận vượt qua khoảng cách không gian ra, còn lại đều đưa ra ném cho Tiểu Tam nói:
- Đều là của ngươi.
Tiểu Tam mà nhìn một đống Âm Khô Đằng, suýt nữa vui mừng ngất đi.
Những ngày tiếp theo, Tiểu Tam vô cùng phối hợp, ăn uống ngày một nhiều, trong mỗi ngày nuốt Phệ quỷ vật, hút Âm Khô Đằng, ngày ngày trôi qua vô cùng khoái hoạt, và quan hệ của nó với Đường Kiếp cũng càng ngày càng hòa hợp, ngẫu nhiên đã có thể nhảy lên đầu vai của Đường Kiếp cùng hắn chơi đùa rồi.
Tuy nhiên những ngày vui vẻ luôn ngắn ngủi đấy.
Quỷ vật và Âm Khô Đằng nhiều hơn nữa cũng có ngày ăn hết.
Ngày lương thực cạn kiệt rốt cục đã đến.
Nhìn ánh mắt mong chờ của Tiểu Tam nhìn mình, Đường Kiếp cũng rất bất đắc dĩ.
Dù sao hắn cũng không cách nào vì Tiểu Tam mà biền ra quỷ vật được.
Nạn đói khiến Tiểu Tam lập tức trở nên ỉu xìu, tuy rằng quỷ vật không ăn cơm cũng sẽ không đói chết, nhưng sự khát cầu đối với lực lượng lại làm cho Tiểu Tam bị một loạt dày vò phát ra từ nội tâm —— kẻ sinh hoạt giàu có rất khó tiếp nhận những ngày nghèo khổ, quỷ vật cũng như thế.
Nhất là theo trong khoảng thời gian này tích lũy, Tiểu Tam đã có thể cảm giác được, chính mình cũng sắp sửa đột phá.
Loại cảm giác này giống như đứng trước cửa rồi mà còn bị bóng đè, dày vò tiểu quỷ, mặc dù trong mỗi ngày vò đầu bứt tai, nhưng lại không tìm được biện pháp giải quyết.
Đường Kiếp và Y Y cũng chỉ có thể khuyên bảo nó, nhưng trong mỗi ngày, tiểu quỷ đầu sẽ mở to mắt nhìn khoảng không trên bầu trời, ảo tưởng mình có thể đi ra ngoài kiếm ăn.
Nhất định phải nói, Tiểu Tam rất là may mắn đấy.
Loại quỷ vật lấy phương thức cắn nuốt để thăng tiến, kỳ thật Tiên Thiên đều có chứa bản tính hung tàn nhất định. Ở những niên đại trước, chúng nó ở Minh giới tàn sát bừa bãi, làm cho Minh giới đại loạn, cuối cùng là Minh giới Đại Năng ra tay, tiêu diệt hơn phân nửa đám quỷ vật này.
Sau đó đám quỷ này chạy tới nhân gian, chúng nó không hề chịu sự giáo huấn thay đổi bản thân, mà vì đạt được lực lượng tấn thăng, thậm chí chủ động giết người tạo quỷ. Bởi vì tân quỷ thực lực thấp, một hai con thường thường không thể thỏa mãn sựu tham lam khổng lồ của chúng nó, chất không đủ dùng số lượng đến bù vào, kết quả chính là loại quỷ vật này ăn một bữa sẽ biến thành đất cằn ngàn dặm, tường trôi máu đổ, trở thành hung thần ác quỷ tiếng tăm lừng lẫy.
Ở thời đại kia, chúng nó có một cái tên, gọi là Thú Quỷ.
Vì nguyên nhân này, nên chúng nó ở Minh giới không được hoan nghênh, ở Nhân Gian giới cũng không được hoan nghênh, cũng lại một lần nữa nhắm trúng Đại Năng của nhân gian ra tay, nên người đó đã giết Thú Qủy gần như diệt tộc.
Cho tới hiện tại, đã trải qua ngàn vạn năm năm tháng, chính Tiểu Tam cũng không biết lịch sử của bộ tộc mình. Ở chung với Đường Kiếp và Y Y, lại dần dần xóa nhòa bản tính hung tàn. Nó không biết lịch sử Thú Quỷ giết người, thân ở vực Vân Mặc, chung quanh không người không có gì hấp dẫn, lại dùng phương thức an toàn nhất vượt qua ky dày vò thứ nhất, khiến cho năng lực chống cự của nó đối với loại dày vò này tăng mạnh.
Cửa ải khó khăn nhất khi Tiểu Tam tiến vào nhân gian, cứ như vậy vô thanh vô tức trôi qua.
Mặc dù như thế, ngẫu nhiên trong đáy lòng khi dục vọng kích phát, Tiểu Tam sẽ như trước tội nghiệp nhìn đỉnh đầu.
Hôm nay ban đêm, phá lệ sự yên lặng.
Con rối chiến như trước đang tiêu hóa lực lượng từ Luyện Hồn Châu, Đường Kiếp ngưng thần ngồi một bên, Y Y và Đồ Đồ thì nằm ngủ ở cạnh hắn.
Tiểu Thú Quỷ cảm thấy rất nhàm chán, dùng năng lực không gian của mình vận chuyển tán loạn khắp bơi. Năng lực vận chuyển của nó bây giờ đã cực kỳ hùng mạnh, nếu nó muốn chạy, cho dù là Đường Kiếp cũng không ngăn được nó.
Trong không gian chợt lóe chợt lóe lên thân ảnh của Tiểu Tam, đang di chuyển hết sức vui vẻ, Tiểu Tam đột nhiên phát hiện cách đó không xa trong không trung có một tia năng lượng kỳ dị đang dao động.
Đối với kẻ đã kế thừa lực lượng của Đại Tôn Minh Giới, không gian chi lực đã trở thành thiên phú bản năng của nó, một tia dao động này nó thực sự vô cùng quen thuộc.
Đó là không gian đang dao động.
Nó ý nghĩa ở sau sự dao động, có một chỗ bức tường ngăn cản không gian cực kỳ suy yếu.
Yếu đuối tới mức…
Mình có thể đi xuyên qua!
Kinh ngạc nhìn bức tường không gian trong chốc lát, Tiểu Tam quyết định nhảy qua thử một chút.
Đó là một quyết định cực kỳ mạo hiểm, bởi vì không ai biết ở phía sau bức tường không gian đó là cái gì, có thể là nào là tuyệt địa, tiến vào chết ngay lập tức; đương nhiên cũng có thể là nơi chưa đầy tài nguyên dị bảo; cũng có khả năng là không có cái gì, chỉ là một khu hỗn độn hư không vô tận.
Nhưng Tiểu Tam lại không suy xét nhiều như vậy, nó muốn làm chỉ là bởi vì nó nhàm chán, nó cảm thấy thú vị.
Cho nên chỉ dùng thời gian rất ngắn, Tiểu Tam đã quyết định nhảy qua. Nó dùng hết tất cả khí lực của chính mình, nhảy vào chỗ ngăn cản yếu ớt nhất của bức tường không gian, thân hình nó chớp động, liền phát hiện mình đã xuyên qua tầng ngăn cách bức tường không gian, xuất hiện tại một vùng hư không tối đen.
Không trung và xung quanh chỉ có một màu đen, không có một tia ánh mặt trời, duy có bụi và sương mù phủ kín toàn bộ không gian.
Ở cuối chân trời có thể nhìn thấy một con sông lớn phá không bay ra.
Nó từ trong hư không xuất hiện, từ trên trời đổ xuống, mang theo uy danh vô biên cuồn cuộn mà đến, nhìn kỹ lại, có thể nhìn thấy trên con sông kia có vô số ác quỷ đang khóc thét, kêu gào, liều mạng bò lên bờ. Ở hai bên bờ sông là khu đất màu đen, trên đó có đầy xương trắng, có hắc khí vô tận đang lượn lờ. Một vài quỷ vật ở trên đất bằng bồi hồi, đi lại không có mục đích.