Trong hẻm núi, một màn ảo thuật đang trình diễn.
Chỉ thấy Đường Kiếp túm lấy tiểu quỷ, thân hình tiểu quỷ kia uốn éo, trong không khí nổi lên một trận gợn sóng, thoải mái thoát khỏi lòng bàn tay Đường Kiếp. Nhưng sau đó Đường Kiếp lại vươn tay túm lấy nó, thân hình tiểu quỷ lại lóe lên, sau đó Đường Kiếp lại bắt nó lại.
Một người một quỷ cứ như vậy kẻ bắt kẻ trốn, tiểu quỷ chạy không khỏi ma chưởng của Đường Kiếp, Đường Kiếp cũng không có cách nào chân chính bắt được tiểu quỷ, bởi vì tiểu quỷ am hiểu không phải gì khác, mà rõ ràng chính là khả năng dịch chuyển không gian, hơn nữa là một loại so với Loạn Phong Bộ còn cao cấp hơn, mặc dù là Đường Kiếp cũng không thể bắt giữ được hướng đi của nó, thi triển ra càng giống như không có hồi kết vậy.
Tuy nhiên sau khi vồ tới vồ lui hơn mười hiệp, tiểu quỷ rốt cục có chút chống đỡ không nổi nữa rồi.
Một kẻ sử dụng năng lực né tránh, một người là tiện tay bắt giữ, tiêu hao lực lượng hoàn toàn không phải bàn.
Cho nên về sau, tiểu quỷ rốt cục từ bỏ ý nghĩ chạy trốn, tùy ý để Đường Kiếp túm nó trong tay, liều mạng thở. Nói ngươi là quỷ, ngươi cần thở mạnh như vậy sao?
Đường Kiếp nhìn nó cười nói:
- Không trốn nữa hả?
Tiểu quỷ lắc đầu.
- Thế này mới đúng.
Đường Kiếp lắc lắc người nó nói:
- Ta dù gì cũng đã từng là chủ nhân của ngươi, tuy nói mấy năm nay có chút lạnh nhạt với ngươi, nhưng cũng là bởi vì không tìm thấy phương pháp bồi dưỡng ngươi mà thôi. Ai bảo ngươi ngu vậy, không biết nói cho ta biết. Nhưng hiện tại ngươi đạt được thành tựu thế này, cũng là nhờ có ta. Phải biết rằng, cánh tay kia là của ta.
Đường Kiếp chỉ e nó nghe không hiểu mình nói gì, chỉ chỉ đám tro tàn màu trắng bên kia nói, sau đó lại chỉ chỉ chính mình, cường điệu nói:
- Của ta đấy! Đó là của ta!
Tiểu quỷ hiểu được ý tứ của hắn, cái đầu quay đi, bộ dạng khinh thường nhìn dáng vẻ của hắn.
- Hắc, ngươi còn tức giận?
Đường Kiếp quay đầu tiểu quỷ lại, tiểu quỷ lại xoay đầu đi. Đường Kiếp lại nhấc đầu nó quay lại, nó liền lại xoay đi, như thế tới tới lui lui hơn mười lần, thẳng cho đến khi đầu tiểu quỷ này sắp mỏi gãy ra, cương cứng không xoay nổi nữa, hai mắt vẫn như trước nhìn bên cạnh không thèm nhìn Đường Kiếp.
Đường Kiếp cũng vui vẻ, ranh con này tính tình cũng nóng nảy ghê.
Mắt thấy nó chết sống không để ý tới mình, Đường Kiếp nói:
- Tốt lắm tốt lắm, ta xem không bằng như vậy đi. Ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta liền còn giúp ngươi tìm ít quỷ cho ngươi ăn, được không?
Lời này rốt cục nổi lên tác dụng, tiểu quỷ quay đầu nhìn Đường Kiếp.
Đường Kiếp cười nói:
- Nghe thấy được ăn liền có hứng thú rồi hả? Vậy được, đi theo ta.
Nói xong Đường Kiếp đã mang theo tiểu quỷ đi tới nơi hắn lúc trước ném quỷ thi vào, chỉ vào quỷ thi trên đất nói:
- Ngần này đã được chưa?
Không ngờ tới tiểu quỷ này chỉ có điều nhìn thoáng qua, cũng không thèm để ý.
Không ăn?
Đường Kiếp có chút hơi kinh ngạc.
Hắn hỏi:
- Ăn no rồi?
Tiểu quỷ lắc đầu.
- Không thích ăn?
Tiểu quỷ ngẫm nghĩ một chút, lắc đầu rồi lại gật gật đầu.
Đường Kiếp thấy bộ dạng của nó như vậy làm cho có chút hồ đồ, cân nhắc trong chốc lát, chần chờ hỏi:
- Không muốn ăn mấy thứ đó?
Lần này tiểu quỷ gật đầu.
Mẹ nó!
Đường Kiếp trong lòng thầm mắng một câu, tiếp tục kiên trì chịu đựng tính tình nó hỏi:
- Có thể hợp tác không?
Tiểu quỷ rất nghiêm túc lắc đầu.
- Nếu không sẽ như thế nào?
Tiểu quỷ chỉ chỉ thân thể của chính mình, thân hình trong suốt không ngờ nổi lên một mảnh đủ mọi màu sắc sáng rọi, chợt lóe rồi biến mất.
Đường Kiếp ngẩn người:
- Sẽ thay đổi màu sắc?
Tiểu quỷ nổi giận, lắc đầu liên tục, chỉ vào Đường Kiếp rồi kêu loạn lên.
Đáng tiếc tiếng thét này không phải ngôn ngữ, cho dù Đường Kiếp dùng thông nói thạo cũng không hiểu, chỉ có thể tiếp tục đoán mò, liên tiếp đoán hơn mười lần cũng không đúng.
Chính lúc đang nghi ngờ lung tung, Đường Kiếp đột nhiên nhớ tới tiểu quỷ này có khả năng hấp thu quỷ thủ, trong lúc đó tâm linh tương thông, kêu lên:
- Sẽ ảnh hưởng năng lực của ngươi?
Tiểu quỷ mừng rỡ, liên tục gật đầu.
Nhớ tới kia một đống màu sắc hỗn độn, Đường Kiếp rốt cuộc hiểu được:
- Sẽ khiến năng lực của ngươi không tinh khiết?
Tiểu quỷ tiếp tục gật đầu.
Nhìn thấy biểu hiện này của nó, Đường Kiếp trong lúc đó mới hiểu ra.
Nhìn nó bộ dạng như vậy, hắn thất thanh kêu lên:
- Cắn nuốt... Gặp quỷ... năng lực chân chính của ngươi chính là cắn nuốt!
Một tiểu quỷ có được năng lực cắn nuốt, thông qua cắn nuốt quỷ vật khác mà có thể trưởng thành, thậm chí có thể lấy được pháp thuật của đối phương, chuyển thành thiên phú của mình.
Đây mới là đặc tính chân chính của tiểu quỷ.
Hơn nữa trong lúc “giao tiếp”, Đường Kiếp rốt cuộc hiểu được có chuyện gì xảy ra với tiểu quỷ này.
Cắn nuốt là năng lực thiên phú của tiểu quỷ này, trời sinh đã có, loại năng lực này cho dù ở trong đám quỷ vật cũng là cực kỳ hiếm thấy và ít có đấy.
Tuy nhiên cắn nuốt là loại năng lực không thể tùy ý sử dụng, tiểu quỷ sau khi cắn nuốt một con quỷ vật, cố nhiên sẽ đạt được năng lực của bộ phận đối ứng với con quỷ kia, nhưng cũng sẽ làm cho tương lai bị hạn chế cố định phương hướng, từ nay về sau chỉ có thể cắn nuốt một loại. Nếu lại cắn nuốt loại quỷ vật khác, tuy rằng cũng có thể gia tăng thêm năng lực, nhưng lực lượng hỗn loạn kết quả chính là triệt tiêu lẫn nhau, ngược lại làm cho dưới thực lực hạ thấp đi.
Nguyên nhân chính là như vậy, nên mục tiêu đầu tiên tiểu quỷ cắn nuốt tương đối quan trọng, càng có nhiều dung tính, thì tương lai phát triển càng mạnh.
Nhất định là may mắn, ở lúc thực lực Đường Kiếp yếu không tìm được phương pháp nâng cao năng lực tiểu quỷ, nếu không tùy tiện một khối quỷ vật nhét vào, rất có thể sẽ chân chính hủy đi một linh quỷ.
Mà hiện tại tiểu quỷ cắn nuốt quỷ thủ kia, thuộc vào loại một pho tượng Đại Năng ở bên trong Minh giới, pháp lực thông thiên, uy năng khôn cùng, nói tới thủ đoạn thì nhiều không kể xiết.
Tiểu quỷ sau khi cắn nuốt quỷ thủ, lại chiếm được linh hồn chi hỏa ẩn núp trong trung tâm sức mạnh của Đại Năng, đó chính là năng lực không gian.
Chính là vì Đại Năng Minh giới này tinh thông không gian chi đạo, mới có thể cảm nhận được sự hiện hữu của cánh cửa Minh Giới, và lấy pháp lực vô thượng giữ lại cánh cửa Minh Giới, cũng lấy Âm Khô Đằng cố định nó lại.
Chỉ có điều nó lúc ấy cũng không ở cạnh cánh cửa Minh Giớ, cho nên chỉ có thể lấy không gian chi đạo đến để điều khiển hết thảy mọi việc, điểm này liền giống như việc Minh Dạ Không dùng vũ tinh ở xa ngàn dặm chiến đấu với Phong Mục Nguyên vậy. Mà vị Đại Năng này so với Minh Dạ Không còn mạnh hơn, dù không có vũ tinh ủng hộ, vừa thi triển không gian đại thần thông không nói, còn trực tiếp thăm dò vào cánh cửa Minh Giới công kích Đường Kiếp, tương đương với việc trên đường còn đã trải qua một lần đổi xe, một thân thể đồng thời tồn tại ở ba địa phương.
Loại thủ đoạn này so sánh ra còn cường đại hơn Minh Dạ Không lúc trước, đối với tính ổn định không gian cũng yêu cầu càng cao hơn, chính vì nguyên nhân này nên vị Đại Năng kia mới chỉ đưa một bàn tay tới, kết quả lại bị Đường Kiếp làm hỏng.