Vì thế Đường Kiếp liền đi ngược theo lòng sông, tiến lên phía trước, tìm nơi cỏ Âm Khô sinh sống.

Có lẽ đá rơi đa phá hư địa thế, nên sương mù nơi này không còn nhiều như trước, tầm nhìn cũng khá trống trải.

Đi được không bao xa, liền nhìn thấy một quỷ tướng đang lung la lung lay tiến lại đây.

Đường Kiếp vẫy tay cho con rối chiến, sau đó một đạo tinh quang hiện lên, con rối chiến lấy tốc độ cao xẹt qua thân thể quỷ tướng, sau đó con quỷ tướng lảo đảo hai cái rồi trực tiếp ngã xuống đất. Trước khi chết năng lượng nó phát ra đã bị Qủy Vệ hấp thu hết, trong đôi mắt lóe lên một tia quang hoa.

Đây là một loại tự tin tới mức tự luyến, mọi chuyện xảy ra trước đây đã khiến cho Đường Kiếp có một sự tự tin không căn cứ, với hắn mà nói, chuyện xảy ra bây giờ chỉ là một lần nữa chứng minh sự phỏng đoán của hắn mà thôi. Nếu hắn không tìm được cỏ Âm Khô, như vậy hết thảy để chỉ là trùng hợp mà thôi. Còn nếu tìm được…

Đường Kiếp cúi đầu nhìn bụng mình, ở chỗ đó, có một đạo quang hoa màu trắng đang lóe sáng.

Càng đi về phía trước, quỷ vật càng nhiều, rất nhanh lại đụng phải quỷ tướng, tuy nhiên cũng bị con rối chiến một kích chém giết.

Không gian bị bít kín khiến cho đường đi không thông, cũng khiến cho lũ quỷ vật không tập trung được với nhau, vô hình trung tạo thành trợ giúp lớn cho Đường Kiếp. Qủy vật số lượng chiếm ưu thế, ở loại địa hình này lại không phát huy được lợi thế này, khiến Đường Kiếp càng dễ dàng giết chết chúng.

Cùng nhau tiến tới, Đường Kiếp gặp lượng lớn quỷ vật, gần như đều bị đá lớn rơi từ trên vách núi đè bên dưới, nên dễ dàng bị hắn giết chết, Đường Kiếp đi tới đâu càn quét sông Hắc Thủy tới đó.

Đương nhiên cũng không phải mỗi loại quỷ vật đều chịu trở ngại của địa hình, có một vài loại quỷ vật trời sinh không bị địa hình ngăn cản, chúng có thể tùy ý hoạt động, ví dụ như sương quỷ. Loại quỷ vật này thực lực thấp, nhưng có thể tự do hóa thành sương mù bay qua, chỉ cần để lại một khe hở, chúng nó đều xuyên qua được. Nhưng lần này không giống với trước, hiện tại Đường Kiếp một mình ở nơi này, có thể tự do sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào, tỷ như Thương Vân Thánh Hỏa.

Khi sương quỷ gặp phải Thương Vân Thánh Hỏa, giống như băng tuyết gặp phải nắng gắt mùa hạ.

Vì thế cứ thẳng một đường tiến lên, Đường Kiếp cũng không bị cản trở, khi gần tới thượng nguồn, Đường Kiếp càng cảm giác được mình cách thượng nguồn không còn xa nữa rồi.

Càng ngày càng nhiều quỷ vật cũng chứng mình được điểm này, chúng nó chen chúc đứng ở một nơi chật hẹp, chen lấn xô đẩy khiến bản thân chúng cũng không di chuyển được.

Có lúc Đường Kiếp lướt Thương Vân Thánh Hỏa đi qua, liền thuu được cả một đám quỷ vật. Tuy nhiên, đại bộ phận quỷ vật Đường Kiếp để để cho con rối chiến giải quyết, để nâng cao thực lực của Qủy Vệ.

Đây là một loại cảm giác không thể tưởng tượng được, đám qỷ vật hung ác dữ tợn khủng bố bị địa hình hạn chế, liền giống một đống hoa mầu mà Đường Kiếp tùy ý có thể thu gặt. Về phần thu hoạch thì càng khỏi phải nói nữa, tuy rằng quỷ vật không giống yêu vật máu thịt chúng không phải là đại bổ vật, nhưng nước hoàng tuyền vẫn tương đối đáng giá đấy. Nếu may mắn, có khi còn có thể thu hoạch được cả quỷ nguyên.

Đám người tu khuyên can Đường Kiếp không nên đi xuống, nếu biết phía dưới hoàn thành như thế này, nhất định sẽ kinh hãi đầu lưỡi cũng rơi ra mất.

Rốt cục, Đường Kiếp cũng đã đi tới trước một tảng đá lớn, nơi này đã cực kỳ gần thượng nguồn sông Hắc Thủy.

Tảng đá lớn rơi xuống cắt đứt cả lòng sông Hắc Thủy, bởi vì đá nhỏ khá nhiều, nên quỷ vật bị tắc nơi này cũng tương đối nghiêm trọng hơn một ít, thoạt nhìn liền giống như là ở trên đất bằng nổi lên một bức tường đá, mọc thẳng lên mặt đất.

Ở sau bức tường đá, là vô số quỷ vật gào thét, hắc khí cuồn cuộn nổi lên.

Trên bức tường đá lớn có một khe hở nhỏ, từng con quỷ vật đang cố gắng từ trong khe hở chui ra ngoài.

Khi Đường Kiếp đứng ở chỗ này, thấy chính là vô số ác quỷ từ sau khe tường đang bò ra, nếu như đem hình ảnh đặt ngang, vậy sẽ giống như là ác quỷ từ dưới lòng đất chui lên.

- Hay một bức Bách quỷ dạ hành, ta có thể cảm thấy các ngươi đối với máu thịt có khát vọng mãnh liệt.
Đứng trước mặt vô số ác quỷ, Đường Kiếp mỉm cười nói.

Một ác quỷ chạy ra khỏi khe đá, giương nanh vuốt đánh về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp tùy tay bắn ra một đốm lửa, lửa kia dừng ở trên người ác quỷ, nhanh chóng bốc cháy. Ngọn lửa này vô cùng hung mãnh, thế cho nên ác quỷ vừa mới vọt tới bên người Đường Kiếp, liền hóa thành một đoàn tro tàn rơi xuống đất.

Sau đó ngọn lửa lại cuốn bay trở về, hóa thành nhất con chim lửa đậu xuống vai Đường Kiếp. Đường Kiếp cười sờ sờ đầu của nó:
- Làm tốt lắm, biết ngươi lợi hại. Nơi này còn có rất nhiều quỷ vật, đi thôi, cho chúng nó chút kích thích, xem có thể… bức bọn chúng đi ra ko, nhưng đừng làm tổn thương cây cỏ nơi này... Nơi này rất thích hợp trở thành chiến trường.

Chim lửa kêu một tiếng, đã bay về phía bên kia tường đá.

Thánh Hỏa Thông Linh, có thể nhận chỉ lệnh, còn có khống chế thương tổn, thời khắc này chim lửa bám vào tường đá, giống như khoác thêm một tầng áo khoác lửa cho tảng đá, đám ác quỷ xông lại một liền chết một. Chỉ có điều quỷ vật trí óc thấp, không sợ hãi, vẫn như cũ như thiêu thân lao vào lửa, sau tường đá lại nổi lên tiếng quỷ khóc.

Hành vi của Đường Kiếp hiển nhiên chọc giận tới một vài kẻ hùng mạnh sau tường đá.

Vì thế Đường Kiếp nhìn thấy, một thân ảnh dần dần hiện lên trước mặt mình, giống như từ trong hư không đi ra, vượt qua tường đá trở ngại, trực tiếp hiện ra ở trước mặt Đường Kiếp. Đó là một Qủy Vương trên người nó mặc áo bào đỏ, u hỏa trong đôi mắt lóe sáng, mở cái miệng rộng nhìn Đường Kiếp, như thể đang cười hai tiếng.

Tiếp theo vô số cánh tay chỉ trơ xương trắng đột nhiên vươn ra, chộp về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp lui lại, chỉ thấy bùn đất dưới chân động đậy, từng con quỷ vật đã từ dưới nền đất leo ra.

Trong sông Hắc Thủy cũng nổi lên động tĩnh, con sông mặc dù đã bị cắt đứt, nhưng vẫn có các dòng nước nhỏ liên kết. Một số quỷ vật liền mượn dùng dòng chảy nhỏ xuyên qua tảng đá chứ không có thông qua khe hở, sau đó một đám quỷ vật từ trên mặt nước hiện lên.

Cuối cùng là bản thân bức tường đá kia, một ít quỷ vật có tuật xuyên tường không để ý uy hiếp của Thương Vân Thánh Hỏa, ngang nhiên xuyên qua tường đá, chen chúc lao tới. Cứ mặc cho Thương Vân Thánh Hỏa đốt chát toàn bộ bọn chúng, bất quá vẫn là dưới sự sai sử của Đường Kiếp buông tha chúng nó.

Trong khoảng thời gian ngắn, bốn phương tám hướng, khắp nơi đều là quỷ vật.

- Ta biết là các ngươi có thể vượt qua.
Nhìn đám quỷ vật, Đường Kiếp không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.

Rất rõ ràng đại bộ phận quỷ vật không phải không qua được, chỉ có điều nhất định có kích thích mới tạo ra phản ứng, mà Đường Kiếp chính là nguyên nhân kích thích chúng nó.

Thời khắc này đại lượng quỷ vật dưới sự kích thích của Đường Kiếp điên cuồng tuôn ra, hai tay Quỷ Vương mở rộng, có vô số hắc khí ở trong cánh tay nó lan ra, lượn lờ trong không trung, hóa thành từng đầu dây thừng đen quấn về phía Đường Kiếp.