Chính là thời điểm đang tiếc rẻ, bỗng nhiên cảm thấy trong cơ thể có một tia năng lượng kỳ lạ đang lưu động.

Mới đầu Đường Kiếp lơ đễnh, nhưng sau liền cảm thấy năng lượng này bất thường, giống hệt cỗ năng lượng khi Đường Kiếp sử dụng Mục Dương Châu mang lại.

- Đây là năng lượng của Mục Dương Châu.
Đường Kiếp bật thốt lên.

Mục Dương Châu tuy rằng vỡ vụn, nhưng năng lượng của nó còn ở trong thân thể của mình, vẫn chưa hoàn toàn tiêu trừ. Không những vậy, bởi vì đã không bị Mục Dương Châu hạn chế, cỗ năng lượng này thậm chí so với trước càng khổng lồ hơn, thế cho nên ba đầu sáu tay của Đường Kiếp chẳng những không có biến mất, ngược lại trực tiếp tăng lên thành bốn đầu tám tay, lực lượng lại từ ba phần tăng lên thành bốn phần.

Tuy nhiên đây cũng là lần hồi quang phản chiếu cuối cùng của thần vật, khi lực lượng của Đường Kiếp tăng trưởng đến cực hạn, cổ năng lượng này bắt đầu từng điểm từng điểm tiêu giảm, thất lạc ở trong cơ thể Đường Kiếp.

Không thể để cho nó biến mất!

Trong đầu Đường Kiếp hiện lên ý nghĩ này.

Bất kể như thế nào cũng phải giữ nó lại, tìm hiểu, nắm giữ môn thần thông này.

Khả năng thần thông, dũng mãnh vô cùng, chỉ có tấn thân lên Tử Phủ mới học được.

Nhưng Mục Dương Châu vỡ vụn, năng lượng trong thân thể lưu động, lại tạo cho Đường Kiếp một tia cơ hội.

Trung tâm của thần thông lấy thần niệm làm cơ sở, kết nối với thiên địa mà thành, tên cổ là thần thông. Lực lượng thần niệm của Đường Kiếp còn lâu mới đạt được đến yêu cầu dể thi triển thần thông, nhưng Mục Dương Châu là một cửa thần thông khác, không giống với thần thông bình thường, hấp thụ lực lượng dung nhập vào cơ thể, cường tráng bản thể, chính nguyên nhân này nên Thiên Tâm mới có thể sử dụng. Như đại bộ phận những thần trân khác, Đường Kiếp mặc dù chỉ có thể vận dụng có hạn khó có thể phát huy toàn bộ uy năng, chính vì thế, hắn ngoài Mục Dương Châu cũng không hề sử dụng bất cứ loại thần trân nào khác. Nếu không hắn có nhiều thần trân bảo vật như vậy, cũng không cần đặt toàn bộ ở trong Vạn Bảo trận đồ.

Mục Dương Châu thì có một điểm bất đồng, khiến cho nó từ vừa mới bắt đầu thì Thiên Tâm liền là có thể nắm giữ vận dụng, chỉ cần nắm chắc tia năng lượng này, có lẽ Đường Kiếp có thể học được một môn thần thông.

Đây thực sự không thể nghi ngờ là chuyện vô cùng tốt, dù sao công năng của Mục Dương Châu đối với Đường Kiếp quá quan trọng.

Thời khắc này Đường Kiếp đã bắt đầu dốc toàn lực, phân tích cỗ năng lượng này, phải hiểu rõ nó trước khi nó hoàn toàn biến mất.

Vì thế tiếp tục việc tham ngộ như lúc trước tìm hiểu lực hủy diệt, Đường Kiếp lại một lần nữa điên cuồng vận chuyển Trí Tuệ Đạo, tìm hiểu năng lượng của Mục Dương Châu.

Trong vòng một ngày, liên tục hai lần điên cuồng đốt não, đối với Đường Kiếp mà nói cũng là gánh nặng, làm không tốt có thể khiến chính mình thành kẻ ngu ngốc cũng nên.

Nhưng Đường Kiếp tin tưởng chắc chắn sẽ không như vậy.

Bởi vì câu nói kia, thế giới này dường như có thần may mắn, ở trong tối bảo hộ mọi người.

Trí Tuệ Đạo vận chuyển với tốc độ cao, rất nhanh phân tích lực lường này, từ giữa ngược ra, lấy được toàn bộ pháp môn của môn thần thông này.

So sánh với đại đạo hủy diệt, môn thần thông này đơn giản hơn, nhất là môn thần thông này còn được Đường Kiếp sử dụng nhiều lần, quá quen thuộc với đại bộ phận năng lượng trong đó.

Bởi vậy quá trình nghiên cứu còn đơn giản hơn Đường Kiếp tưởng nhiều, trước khi cỗ năng lượng kia biến mất, Đường Kiếp thuận lợi lý giải toàn bộ cỗ năng lượng này. Về phần cái giá phải trả, đừng nói là biến thành kẻ ngu ngốc, mà hắn ngay cả máu cũng không mất một giọt, chỉ có chút choáng váng chóng mặt, sau đó liền khôi phục lại như bình thường.

Sau khi qúa trình suy diễn hoàn thành, vận dụng thần thông, Đường Kiếp hấp thu nốt chỗ năng lượng còn sót lại, ngưng thành một giọt nước, cái này chính là hạt giống thần thông.

Hạt giống thần thông thực ra chính là kết quả đạt được khi cảnh giới chưa đạt tới mức nào đó, trên ý nghĩa, nó chính là vật thay thế cho Mục Dương Châu, dùng để đền bù chỗ không đủ của Đường Kiếp, dưới tình huống bình thường không cần phải dùng tới nó.

Có hạt giống thần thông này, Đường Kiếp có thể thông qua nó không ngừng hấp thụ lực lượng từ bên ngoài, khiến mình biến thành ba đầu sáu tay thần thông, không, nếu như tu luyện tới chốn mà nói, thậm chí có thể tiến một bước dài nữa. Theo khía cạnh này mà nói, Đường Kiếp là trong họa có phúc, thực lực càng tăng lên. Nhưng về phương diện khác, bây giờ Đường Kiếp bởi vì vừa mới nắm giư môn thần thông này, cho nên tạm thời cũng không phát huy được lực lượng ban đầu của Mục Dương Châu, chỉ có thể duy trì ở hai đầu bốn tay mà thôi, khiến sức mạnh tăng lên gấp đôi.

Nhưng bất kể thế nào chăng nữa, Thập Tuyệt Sát Nhận này coi như bảo vệ được.

Hoàn thành chuyện này, Đường Kiếp thở phào một cái, cười nói:
- Thật đúng là thế giới may mắn.

Thực lực ngủ yên thức tỉnh, lĩnh ngộ được lực hủy diệt, còn có thần thông uy năng vừa nắm giữ được, mỗi một sự kiện tựa hồ đều chứng tỏ Đường Kiếp hắn là kẻ may mắn như thế nào.

Nhưng chính vì nguyên nhân này, trong lòng của Đường Kiếp nổi lên một tia cảm giác kỳ diệu —— khi trùng hợp lặp lại nhiều, thì không còn là trùng hợp nữa.

Như vậy khi may mắn đến nhiều hơn, nó vẫn là gọi là may mắn sao?

Đường Kiếp không biết, nhưng hắn càng cảm thấy thế giới này thú vị.

Cũng đạo lý đó, hắn cũng là có chút lý giải, vì sao thế giới này Yêu tộc mạnh như thế.

Nhân loại là loại sinh vật cực ỷ lại vào tổ chức và hệ thống, mặc dù là người tu cũng không ngoại lệ. Bọn họ có thể ở quan hệ giữa người với người bỏ qua hệ thống, hưng khi tu luyện lại không có khả năng vượt qua hệ thống.

Từng bước có pháp độ, tầng tầng có bậc thang, đây là điều mà Đường Kiếp hểu được lúc còn ổ Tẩy Nguyệt phái đấy.

So sánh ra thì yêu loại tu luyện có vẻ hỗn độn hơn. Chúng nó khuyết thiếu hệ thống, phần nhiều là dựa vào thiên phú bản năng nâng cao tự thân.

Ở hệ thống và phi hệ thống đối lập với nhau, vế sau rất rõ ràng yêu cầu rất cao vào số mệnh, cũng khiến cho Yêu tộc trưởng thành vượt xa qua nhân loại. Nếu như nói trong con người có rất nhiều người có thể không hiểu cả cách mở ngọc môn, thông linh nhãn, nhưng ở Yêu tộc bởi vì đủ loại nguyên nhân tạo thành cơ duyên xảo hợp, tu luyện được chỉ sợ cũng càng nhiều.

Ngân Nhãn Yêu Hoàng chính là một ví dụ điển hình, nó chính là trong lúc vô ý đã lấy được Đế Tâm Hỏa Chủng sau mới có thể một đường tấn thăng đến bây giờ, nếu nói là kỳ ngộ, thứ nhất sinh kỳ ngộ chỉ sợ chưa chắc đã ít hơn so với Đường Kiếp.

Thời khắc này nghĩ thông suốt điểm ấy, Đường Kiếp cũng chỉ có thể lắc đầu cười cười.

Tùy tay ném thi thể Yêu Hoàng vào trong bản đồ, đưa Y Y và Đồ Đồ ra ngoài.

Đồ Đồ đi nhanh, để Đồ Đồ đi tìm con rối về, Đường Kiếp lúc này mới mang theo Y Y bay nhanh xuống phía dưới.

Vừa mới bay đến giữa không trung, chỉ thấy phương xa có một đội người bay tới, nhìn kỹ chính là đám người Liễu Vân Sơn, Hoàng Dương đạo nhân, Tây Môn Trường Phong.