Văng xa hơn ngàn mét, Đường Kiếp mới khống chế được cơ thể dừng lại.

Xương cốt bị gãy đã liền lại lần nữa, Đường Kiếp lau vệt máu tươi ở khóe miệng:
- Chiêu này tên là Thiên thủ phải không? Không teej, lĩnh giáo rồi. Vậy ngươi hãy thử nếm chiêu này của ta.

Đường Kiếp đã lại lần nữa vọt tới.

Lúc này đây hắn không sử dụng bất luận pháp thuật nào cả, mà là trực tiếp một quyền đấm về phía Ngân Nhãn Yêu Hoàng.

Ngân Nhãn Yêu Hoàng vẫn chắp tay sau lưng, cứ như vậy nhìn Đường Kiếp vọt tới. Khi Đường Kiếp xông tới bên cạnh gã, Thiên thủ sau lưng lại tái hiện, lại lần nữa chống chọi thiết quyền mà Đường Kiếp dốc toàn lực đánh ra, nhưng ngay tại khi gã ngăn trở một kích này thì đồng thời, bên người Đường Kiếp huyết quang xuất hiện, một quầng sáng huyết sắc đã lan tràn, bao phủ toàn bộ Ngân Nhãn Yêu Hoàng, từng sợi huyết sắc cuốn động, giống như vô số tòa núi lớn ở đè xuống Ngân Nhãn, khiến vị Yêu Hoàng bệ hạ cũng nhịn không được gầm lên một tiếng.

Phụt!

Ngân Nhãn Yêu Hoàng phun ra một ngụm máu tươi, máu loãng ở nháy mắt bị Huyết Nhục Ma Bàn hấp thu, tuy nhiên nó đã không kịp tiếp tục gia tăng sức mạnh.

Bởi vì ngay sau đó, Ngân Nhãn Yêu Hoàng gầm một tiếng, một cỗ hắc quang đã từ trong cơ thể gã tràn ra. Hắc quang và sương máu chạm vào nhau, phát ra dao động năng lượng kịch liệt, trong khoảnh khắc đó, toàn bộ không trung đều tối sầm lại.

Sau đó là hai người chợt tách ra.

Có chỗ bất đồng chính là, Ngân Nhãn Yêu Hoàng chỉ lảo đảo một chút, vẫn chưa thối lui, Đường Kiếp thì bay thẳng cả ngàn trượng mới dừng lại được, tất nhiên lại bị thương nặng lần nữa.

Thực lực cách biệt rất lớn, khiến cho hắn khi đối mặt với Ngân Nhãn Yêu Hoàng, lần nào cũng bị đánh bay.

Ngân Nhãn Yêu Hoàng hiển nhiên cũng không thấy dễ chịu, vừa rồi gã không ngờ rằng Huyết Nhục Ma Bàn có thể làm cho mình bị thương.

Tuy rằng phương diện này là do bản thân mình sơ suất, nhưng Ngân Nhãn Yêu Hoàng vẫn thấy có một loại cảm giác nhục nhã.

Mình lại bị một kẻ tu nhân loại nho nhỏ đả thương.

Gã căm tức nhìn Đường Kiếp:
- Tiểu tử được lắm, quả nhiên là có chút bản lĩnh. Ngươi còn chiêu gì nữa không?

Lau vệt máu trên khóe mội, Đường Kiếp nói:
- Chỉ cần ngươi muốn xem, thì vẫn còn!

Hai chân đạp xuống, Đường Kiếp lại lần nữa lao tới.

Lần này Ngân Nhãn Yêu Hoàng có phòng bị, ngay tại khi Đường Kiếp vọt tới, thì trên người gã đã thả ra một màn hào quang màu bạc, bảo vệ cơ thể của gã bên trong.

Thiên thủ phòng ngự của gã mặc dù có công có thủ, công thủ đều ưu thế, nhưng cũng có khuyết điểm chính là phòng ngự vẫn có chỗ thiếu hụt, không có khả năng ngăn cản công kích có khả năng ăn mòn tan chảy kiểu như Huyết Nhục Ma Bàn, cho nên mới bị Đường Kiếp nhân cơ hội làm bị thương một phen.

Nhưng lần này có phòng bị, muốn tiếp tục dùng Huyết Nhục Ma Bàn đánh lén gã cũng không còn được nữa.

Ầm!

Đường Kiếp vọt lên, ngay khi hai bên va chạm, một ngón tay của Đường Kiếp đưa ra, ngón tay như ngọc, điểm lên Thiên thủ của Ngân Nhãn Yêu Hoàng, bàn tay đó liên bị xuyên thủng tạo thành một lỗ máu.

Mặc dù chỉ là một lỗ nhỏ, lại nguyên bản phòng ngự hoàn mỹ lại xuất hiện một chỗ hổng, một ngọn lửa theo lỗ máu dũng mãnh lao vào, làm nổ tung một bàn tay của Ngân Nhãn Yêu Hoàng. Ngân Nhãn Yêu Hoàng là cả ngàn bàn tay cùng xuất ra, cùng nhau ấn trên người của Đường Kiếp, thân Đường Kiếp có dũng mãnh cũng bị hất văng ra, lần này Đường Kiếp còn bị thương nặng hơn so với lần trước, nhất thời còn không gượng dậy nổi.

Ngân Nhãn Yêu Hoàng cúi đầu nhìn xuống bàn tay bị thương, trong đôi mắt bạc quang hoa lưu chuyển, chỉ liếc mắt một cái, ngọn lửa tán đi, máu thịt bị thương liền lại, đảo mắt đã khôi phục như cũ.

Ngân Nhãn Yêu Hoàng hắc thanh cười nói:
- Được, được lắm! Có thể liên tục làm ta bị tổn thương hai lần, quả nhiên không tệ, trước cận chiến sau thi pháp, cũng là kẻ biết suy nghĩ đó.

Nằm trong tầng mây, Đường Kiếp cười khổ nói:
- Qủa nhiên vẫn là không gạt được tuệ nhãn của Yêu Hoàng.

Bởi vì Phân Thần đại yêu dùng ý niệm sinh pháp, nên nếu so bì pháp thuật với Ngân Nhãn Yêu Hoàng hiển nhiên là muốn chết. Bởi vậy Đường Kiếp từ bỏ những pháp thuật cần quá trình thi pháp dài dòng đánh ở xa, mà là đổi thành cận chiến trực tiếp, ở khoảng cách gần mới sử dụng pháp thuật.

Làm như cái lợi lớn nhất là hắn sử dụng pháp thuật ở khoảng cách ngắn.

Bởi vì Ngân Nhãn Yêu Hoàng ỷ vào thân phận của mình, trước mắt chỉ thủ chứ không tấn công. Gã ỷ vào ý niệm tự thân sinh pháp, mặc kệ ngươi dùng bất cứ chiêu gì đến tấn công ta, ta đều có thể ứng đối, ngăn cản thậm chí phản kích.

Lúc trước Đường Kiếp lấy Cửu trọng Thiên kiếp đao và Ma La Thiên Vương chú kết cục chính là như thế, mặc cho Đường Kiếp dùng pháp thuật uy lực thế nào, tốc độ nhanh đến đâu, đều khó có khả năng so được với Ngân Nhãn Yêu Hoàng, ý niệm sinh pháp, cảnh giới thật sự quá kinh khủng.

Dưới tình huống như vậy, Đường Kiếp trước cận chiến sau thi pháp, Ngân Nhãn Yêu Hoàng coi như bị bắt đúng điểm đen.

Ý niệm sinh pháp, vậy cũng cần phải có ý niệm trong đầu thì, pháp thuật mới có thể được tạo ra.

Tới gần cận chiến, tốc độ kia cực nhanh thì thường thường ngay cả ý niệm trong đầu cũng không kịp hình thành, đã bị đánh một quyền.

Như vậy cũng tốt hơn so với hai người như kẻ đầu đường đánh nhau ngươi một quyền ta một quyền, chỉ có ra tay theo bản năng, thì làm gì có thời gian ngưng thần mà động niệm cơ chứ.

Ý niệm trong đầu cũng không kịp động, vậy ý niệm sinh pháp tất nhiên sẽ không còn nghĩa lý gì cả.

Chính vì nguyên nhân này, nên Đường Kiếp mới lựa chọn cận chiến thi pháp, do đó khắc chế Ngân Nhãn Yêu Hoàng ý niệm động pháp.

Huyết Nhục Ma Bàn và Thương Vân Thánh Hỏa vì vậy mới thành công, hai lần làm Ngân Nhãn Yêu Hoàng bị thương.

Tuy nhiên đây hết thảy đều là thành lập ở trên cơ sở Ngân Nhãn Yêu Hoàng bị động, chứ không phải chủ động công kích.

Gã bây giờ còn cao ngạo / làm như khuôn mẫu, chỉ phòng ngự, không tiến công, tùy ý mặc chô Đường Kiếp chủ động tới tập kích.

Một khi đánh ra chân hỏa của gã, gã chủ động ra tay, vậy mấy thủ đoạn nhỏ của Đường Kiếp bây giờ đều trở nên đều không có ý nghĩa. Đến lúc đó, Đường Kiếp đối mặt sẽ là từng đợt từng đợt công kích khủng bố đến từ Ngân Nhãn Yêu Hoàng, lúc đó hắn sẽ chân chính cảm nhận được cái gì gọi là sự khủng bố của ý niệm sinh pháp.

Cho nên chiến thuật của Đường Kiếp cũng không phải là chân chính khắc chế gã, tuy vậy, vì muốn làm bị thương Ngân Nhãn Yêu Hoàng, Đường Kiếp cũng phải bỏ ra cái giá lớn hơn. Liên tục ba lượt chủ động xuất kích, mỗi một lần đều gây cho Đường Kiếp thương tổn cực kỳ nghiêm trọng.

Có thể nói đánh đến hiện tại đã rõ ràng, có thể thấy được, hiện tại khoảng cách thực lực giữa Đường Kiếp và cấp Tử Phủ tồn tại chênh lệch lớn thế nào.

Đây là chênh lệch cấp bậc, dù sức mạnh của hắn có phi thường hay cường đại thế nào cũng không thể bù lại được.

Nhưng Đường Kiếp cũng không muốn từ bỏ.

Hắn lảo đảo đứng dậy, lớn tiếng nói:
- Ngân Nhãn Yêu Hoàng, ta còn có một vài thủ đoạn chưa dùng, không biết bệ hạ nhưng còn có hứng thú tiếp tục thưởng thức?

Nhìn Đường Kiếp khắp người đẫm máu lại có ánh mắt kiên định bất, Ngân Nhãn Yêu Hoàng cũng tán thưởng ý chí chiến đấu của Đường Kiếp, thưởng thức gật đầu nói:
- Nếu như thế, ngươi tiếp tục đi.

Gã hiện tại hoàn toàn bỏ qua việc chủ động tiến công, chỉ muốn nhìn một chút xem Đường Kiếp còn có thủ đoạn gì nữa.

Đường Kiếp gầm một tiéng xông lên, ngay tại khoảnh khắc tới gần Yêu Hoàng, Đường Kiếp đột nhiên dùng Loạn Phong Bộ, hiện ra ngay tại bên cạnh Ngân Nhãn Yêu Hoàng, một trọng quyền đánh ra. Tuy nhiên Ngân Nhãn Yêu Hoàng đã sớm có chuẩn bị, bên trái mấy trăm bàn tay rầm rầm tản ra, hình thành một hình cung, trực tiếp phủ kín quyền này. Nhưng ngay sau đó thân hình Đường Kiếp lại lóe lên, rồi hiện ra tại một bên khác của Yêu Hoàng vẫn, như cũ là trọng quyền xuất kích. Ngân Nhãn Yêu Hoàng chỉ cười cười, phía bên phải hàng trăm bàn tay vẫn như cũ nghênh đỡ trọng quyền của hắn, lại là một lần phuủ kín hoàn mỹ. Đường Kiếp đã lại hiện ra ở phía dưới gã.

Loạn Phong Bộ vận dụng được phát huy đến mức tận cùng, Ngân Nhãn Yêu Hoàng cao thấp trái phải trước sau khắp nơi đều có bóng dáng Đường Kiếp cuồng bạo, điên cuồng, hoang dã đánh ra trọng quyền, cuốn ra một mảnh lực sóng triều, mãnh liệt đánh tới vị Yêu Hoàng.

Không có tiếp tục thi triển thủ đoạn trước cận chiến sau thi pháp nữa, lúc này đây Đường Kiếp là chân chính dùng toàn lực tác chiến, lấy sức mạnh tấn công, lấy thuật pháp làm phụ, lấy Ngân Nhãn Yêu Hoàng làm trung tâm, cứng rắn chế tạo ra một hồi trọng quyền khủng bố điên cuồng, hoang dã.

Nhưng mà phòng ngự Thiên thủ của Ngân Nhãn Yêu Hoàng có thể nói là hoàn mỹ, bất kể hắn có công kích như thế nào, đều không đột phá được tầng tầng lớp lớp chưởng ấn kia.

Đứng trên không trung sừng sững bất động, Ngân Nhãn Yêu Hoàng cuoiwf dài một tiếng:
- Sảng khoái, sảng khoái, đã lâu không có gặp được một lần chiến đấu vui vẻ như vậy. Chỉ tiếc, cảnh giới sai biệt không phải là điều mà ngươi có thể hiểu được, chớ nói ngươi hiện tại ngay cả cấp đỉnh cao dưới Tử Phủ cũng chưa đạt được, cho dù là đạt đến, cũng vĩnh không có khả năng là đối thủ của ta. Tinh La Đại Thiên Giới ta từ trước tới nay, còn chưa bao giờ có Thiên Tâm thắng Tử Phủ. Châu chấu đá xe, nhất định bị xe nghiền ép mà qua!

Nói xong hắn hai mắt trừng lên, ánh sáng lóe lên trong đôi mắt màu bạc.

Thiên thủ phía sau lưng đột nhiên thu lại, trong nháy mắt biến hóa ra vô số thủ ấn, khiến người xem hoa cả mắt.

Tiếp theo tất cả bàn tay đồng thời dừng lại, trên không trung ngưng kết ra một thứ kỳ lạ, do hơn một ngàn cánh tay liên hợp thi triển mà thành, một ấn pháp khổng lồ.

Cảnh tượng này khiến Đường Kiếp ngẩn ngơ, bật thốt lên:
- Ngươi còn cần kết ấn?

Ngân Nhãn Yêu Hoàng trên mặt đã lộ ra một mảnh tươi cười:
- Đây không phải kết ấn, là giết chóc!

Chỉ thấy một mảnh khí tức vô cùng kinh khủng đã được triển khai, nhanh chóng tràn ngập khắp không gian.

Đồng thời ngàn cánh tay cũng bắt đầu cùng nhau chuyển động, cùng hướng về phía Đường Kiếp đè tới, mỗi một bàn tay đều tản ra lực lượng kinh khủng, giống như là muốn đem hư không đều đè tới sụp đổ. Lực lượng này bao phủ xuống, Đường Kiếp chỉ cảm thấy thân thể chính mình như bị chèn ép, muốn nổ tung.

- A!
Hắn liều mạng la hét, trái tim bang bang nảy lên, tất cả lực lượng ở sâu trong nội tâm đều bị hắn điều động. Lực lượng theo máu, theo xương cốt, từ trong nội tạng, theo từng tế bào chảy ra, liều mạng áp bức, phun trào, Đường Kiếp lớn tiếng thét lên, lực lượng lại một lần nữa sôi trào.

Rốt cục, một cỗ sức mạnh trước nay chưa có như nước lũ từ trong cơ thể hắn nổ tung, đẩy lui cả Ngân Nhãn Yêu Hoàng và Thiên thủ, chấn động, chấn khai.

Ngân Nhãn Yêu Hoàng sau cú áp chế đó bị bay ra sau mấy trăm thước.

Còn nhìn Đường Kiếp, hắn giống như một pho tượng thiên thần, đầu đội trời chân đạp đất, toàn thân tản ra sức mạnh hừng hực.

- Có chút thú vị.
Ngân Nhãn Yêu Hoàng mỉm cười:
- Sớm nghe nói người Thể Tu, ý chí hùng mạnh, dũng mãnh, hiện giờ xem ra, quả nhiên danh bất hư truyền.

Đường Kiếp cũng nhìn nắm đấm của mình, lẩm bẩm nói:
- Binh Chủ chi đạo, ma luyện chi đạo, ta đã lâu chưa mãi dũa rèn luyện cơ thể rồi.

Năm đó cuộc chiến với Cố Trường Thanh, Đường Kiếp chỉ biết, Binh Chủ chi đạo tuyệt không chỉ là dựa vào Ly Kinh nâng cao lực lượng, mà còn cần thông qua máu và lửa gột rửa, mới có thể chân chính cường đại lên.

Đáng tiếc cả con đường tu luyện, hắn rất ít đụng phải đối thủ cần chính mình toàn lực liều mạng, đại đa số thời điểm, dựa vào phân thân cùng mình tinh diệu phối hợp, đấu trí so dũng khí, lần lượt chém giết các loại hùng mạnh đối thủ, kết quả chính là áp lực lên cơ thể thủy chung không đủ.

Nhưng hôm nay, áp lực đến từ Ngân Nhãn Yêu Hoàng thật quá lớn, rốt cục khiến Đường Kiếp cảm nhận được đột phá.

Đó là một loại cảm thụ không thể nói rõ, giống như hạnh phúc chờ mong đã lâu đột nhiên đạt được, từng tế bào trong thân thể đều tản mát ra khí thế vui mừng, sức lực tại lúc này mênh mông, mãnh liệt khí huyết khiến tất cả thương thế đều khôi phục, không hề cảm thấy một tia mệt mỏi, thứ duy nhất sót lại là chiến ý vô tận trong người bắt đầu khởi động.

Hắn nhìn Ngân Nhãn Yêu Hoàng, đột nhiên lớn tiếng nói:
- Ngân Nhãn Yêu Hoàng, ta còn có một chiêu, ngươi có dám tiếp?

- Hả?
Ngân Nhãn Yêu Hoàng nhìn nhìn Đường Kiếp, cười nói:
- Nếu như thế, ta liền cho ngươi thêm một cơ hội.

- Tuyệt không để cho ngươi thất vọng.
Đường Kiếp đã chậm rãi lấy Mục Dương Châu ra, nuốt vào.

- Grào!
Nương theo sau đó là tiếng gầm rú vang lên, thân thể của Đường Kiếp trở nên cường tráng to lớn.

Ba đầu sáu tay, cột sống như rồng, xương giống như thép, thân có hỏa diễm chạy quanh.

Nhưng mà điều này còn chưa chấm dứt.

Tiếp theo thân thể khổng lồ đầu đội trời chân đạp đất đã lấy ra hai món vũ khí.

Đế Nhận!

Vân mẫu tinh kim đại phủ!

Hai tay mỗi tay cầm một binh khí, hai dòng khí trắng đỏ quấn ở trên mỗi bên, khi Đường Kiếp va mạnh hai thanh binh khí vào nhau, chỉ thấy Đế Nhận trong tay đã hóa thành màu vàng kim long lánh, hợp ở bên trên chiếc búa khổng lồ tạo thành lưỡi đao, chiếc búa vân mẫu tạo thành cán, hai món binh khí hợp lại thành một chiến đao cực lớn, sau đó là Thương Vân Thánh Hỏa trào ra quấn quanh chiến đao thượng.

Tiếp theo trên người Đường Kiếp thoáng hiện một mảnh hồng quang.

Huyết Luyện Thần Thuật.

Đồng thời Đại phủ Đế Nhận đã hiện ra một mảnh đao mang sắc bén.

Cực hạn đao ý.

Ở Thanh Vân Giới những năm gần đây, Đường Kiếp có cảm giác những thứ mình sở học quá nhiều, có chút tạp mà không tinh, luôn luôn dốc lòng nghiên cứu làm như thế nào để đem từng thứ học được có thể hệ thống dung hợp cùng một chỗ, phát huy ra công hiệu của chúng, mấy năm vất vả nghiên, cuối cùng cũng thành công, hiện giờ chính là chiêu thức ấy.

Bởi vì nó tập trung Mục Dương Châu, Đế Nhận, Vân mẫu tinh kim đại phủ, Thương Vân Thánh Hỏa, Huyết Luyện Thần Thuật, cực hạn đao ý, Ly Kinh Luyện Thể, âm dương nhị khí và sức mạnh, Đường Kiếp gọi nó là Cửu Tuyệt Sát Nhận, cũng là chỉ có duy nhất hợp thể này mới có có thể thi triển tuyệt học.

Rầm rầm rầm!

Sáu cánh tay thô to đã trước sau túm lấy Chiến Nhận, mặc dù với sự cứng rắn của Vân mẫu kim tinh, nhưng vẫn bị hắn nắm cho có chút biến hình. Nhìn Ngân Nhãn Yêu Hoàng, Đường Kiếp quát lên:
- Giết!

Cuồng Đao quang mang đã hướng về phía đỉnh đầu Ngân Nhãn Yêu Hoàng lao tới.