Đường Kiếp nói ra lời ngông cuồng, lúc đó trong mắt Ngân Nhãn Yêu Hoàng cũng lộ ra sự kinh ngạc.
Hậu bối lợi hại gã gặp nhiều, nhưng chưa bao giờ gặp phải kẻ, bình thường như người trước mắt này, mà dám vọng ngôn khiếu chiến mình.
Hơn nữa từ trong ánh mắt của Đường Kiếp, Ngân Nhãn Yêu Hoàng có thể nhìn ra, đối phương cũng không phải miễn cưỡng, kiên trì cường chống đỡ.
Hoàn toàn tương phản, ở trong ánh mắt của Đường Kiếp, Ngân Nhãn Yêu Hoàng thấy là hưng phấn, là nóng lòng muốn thử, nồng đậm chiến ý!
Điều này làm cho vị này Yêu Hoàng cũng có chút kích động.
Gã cười ha hả nói:
- Được, được, đã lâu rồi không có hậu bối có tâm huyết như vậy, chả trách Phượng Sơn có thể chống đỡ đến giờ, quả nhiên càng là thời khắc nguy nan, càng là thời điểm hào kiệt xuất hiện lớp lớp a!
Đường Kiếp bĩu môi, đang định nói lão tử và nước Phượng Sơn không có nửa điểm quan hệ, nhưng lại không giải thích, chỉ nói:
- Nếu như thế, vậy thì mời Yêu Hoàng chỉ giáo rồi. Tuy nhiên ta và ngươi động thủ, trời sụp đất nứt, để tránh động tĩnh quá lớn, đem toàn bộ vực Vân Mặc đều lật úp rồi, vẫn là đổi địa phương khác, thế nào?
Ánh mắt Ngân Nhãn Yêu Hoàng nheo lại:
- Ta và ngươi động thủ, trời sụp đất nứt... Ha hả, ngươi đến là để ý mình. Được, được, ta muốn xem ngươi có thể sống quá mấy chiêu trong tay ta, nhưng đừng để ngay cả cành hoa còn chưa lật được đã bị ta bóp chết, như thế thì liền không có bất cứ động tĩnh gì quá lớn cả.
Đường Kiếp cười:
- Ta sẽ cố gắng không cho ngươi thất vọng.
Nói xong liền tung người bay vào trong không trung.
Ngân Nhãn Yêu Hoàng vừa quay đầu nói:
- Mấy người các ngươi, ở lại đây diệt hết những kẻ kia, đem Hắc hoa đàm giao tận tay bổn hoàng, nếu kẻ nào dám nuốt làm của riêng hoặc không tận lực, liền đừng trách bổn hoàng vô tình!
Nói xong liền phất ống tay áo, đuổi theo phương hướng Đường Kiếp bay đi.
Tốc độ của gã cực nhanh, chỉ trong nháy mắt liền đuổi kịp Đường Kiếp, kéo dài thanh nói:
- Tiểu tử kia, ngươi bay quá chậm.
Đường Kiếp hừ một tiếng:
- Xì, ta là Thể Tu, lại không tinh thông pháp thuật, bay chậm một chút có gì kỳ quái.
- Vấn đề là với tốc độ như thế, ngươi ngay cả chạm vào lão phu cũng khó khăn, chứ nói gì tới đả thương địch thủ?
Ngân Nhãn Yêu Hoàng cười ha ha. Gã cùng với Đường Kiếp chạy song song nhau, như mèo vờn chuột, giống như trêu tức nhìn Đường Kiếp.
Đường Kiếp trả lời:
- Ngươi không cần lo lắng, tại hạ nếu dám cùng Yêu Hoàng bệ hạ đấu, thì vẫn còn có chút nắm chắc đấy.
Ngân Nhãn Yêu Hoàng nghe vậy cũng á khẩu.
Thực muốn tát một phát, chụp chết Đường Kiếp luôn, ngẫm lại lại cảm thấy kẻ này thú vị, không bằng xem hắn rốt cuộc có thủ đoạn gì.
Thân thể gã là một đại yêu Phân Thần, một thân tu vị thông thiên triệt địa, tại Thanh Vân Giới đã sớm là nhân vật cao cao tại thượng, có thể nói đã không có gì có thể cao hơn gã tồn tại, càng không có cạm bẫy nào có thể hãm hại gã. Tài cao mật lớn, cũng không sợ Đường Kiếp có thủ đoạn gì, bởi vậy liền đơn giản đi theo Đường Kiếp, rảnh rỗi không có việc gì, thậm chí còn tán gẫu mấy câu.
Đường Kiếp cũng đích xác không giở trò, cứ như vậy một đường bay ra vực Vân Mặc, bay thẳng lên trên bầu trời cao mới dừng lại nói:
- Nơi này là được rồi.
Ngân Nhãn Yêu Hoàng nhìn mọi nơi đánh giá một chút, lại thả ra thần thức. Với thần niệm khổng lồ của gã, trong giây lát đã xem xét hết tất cả động tĩnh phụ cận trong vòng ngàn dặm, xác nhận không có bất cứ cạm bẫy gì. Đương nhiên, nếu có cấp Tử Phủ Đại Năng khác ẩn nấp ở bên mà nói..., vẫn có khả năng giấu diếm được gã đấy, tuy nhiên khả năng này thực tại không lớn. Dù sao Tử Phủ với nhau mà ra tay cũng là phá hư minh ước, hơn nữa lấy thực lực của Ngân Nhãn, tự tin cho dù có đánh không lại gã cũng thừa sức chạy thoát.
Sau khi xác nhận không có chuyện gì, gã kiềm chế thần niệm nhìn về phía Đường Kiếp:
- Bất kể thế nào nói, ít nhất ngươi cũng coi như có dũng khí rồi. Có thủ đoạn gì, liền lấy ra đi, nếu ta ra tay trước, sợ ngươi ngay cả cơ hội thi triển cũng không có.
Cánh tay bị gãy lúc nãy đã mọc ra, Đường Kiếp ôm quyền, chắp tay nói:
Nếu đã như vậy, đa tạ bệ hạ.
Nói xong lấy một thứ trong người ra, chính là một tấm đồ.
Nhẹ nhàng tay hơi run trải tấm đồ ra, trên bản đồ có một người xuất hiện, chính là một phân thân.
Nhìn thấy cảnh này, Ngân Nhãn Yêu Hoàng toàn thân run lên:
- Thế giới nhỏ!
Hiển nhiên giá trị của thế giới nhỏ này, gã cũng hiểu tường tận đấy.
Ánh mắt dừng ở trên Sơn Hà Xã Tắc Đồ, sau đó Ngân Nhãn mới nhìn về phía phân thân, trong lòng cũng là hiểu ra:
- Hóa ra là sớm đã luyện được một gã phân thân, không ngờ tu đến Tâm Ma kỳ rồi, không tồi a không tồi!
- Cái này không tính là gian trá chứ?
Đường Kiếp hỏi.
- Là thực lực của ngươi, tất nhiên không coi là là gian trá.
Ngân Nhãn Yêu Hoàng ngạo nghễ trả lời. Nếu đối phương có thực lực ẩn núp, vậy thì càng thêm yên tâm. Một phân thân Tâm Ma mà thôi, gã còn không để vào mắt. Ngược lại bảo vật của Đường Kiếp càng khiến gã động tâm, may mắn là Đường Kiếp lựa chọn nơi này làm chiến trường. Nếu không nếu có mặt yêu vương khác ở đây, gã vừa phải giết Đường Kiếp đoạt bảo bối, sau đó chính mình còn phải lại giết người để bịt miệng. Hiện giờ cũng giảm đi được mấy cái phiền toái đó.
Gã còn chưa suy nghĩ xong, một cảnh tượng làm gã kinh xuất hiện, gã nhìn thấy bản thể và phân thân hợp làm một thể.
Ngân Nhãn Yêu Hoàng chấn động:
- Đây là... Ly hợp chi đạo? Hoá ra ngươi đã nhập đạo!
Như thế nào cũng không ngờ tới, chính mình lại đối mặt với một kẻ mạnh.
Đường Kiếp hắc thanh nói:
- Thế nào? Yêu Hoàng bệ hạ, hiện tại có thể có tư cách cùng ngươi giao thủ chứ?
Ngân Nhãn Yêu Hoàng chỉ hơi ngây người, lập tức ngửa đầu cười ha hả:
- Tốt, tốt lắm, rất tốt! Rốt cục đụng được đối thủ có phân lượng rồi, trận đánh này thống khoái! Tấn công đi, Đường Kiếp, chớ để cho ta thất vọng!
Đây mới là phong phạm mà người mạnh nhất nên có, gặp được đối thủ hùng mạnh, không sợ hãi mà chỉ hưng phấn.
Khoảnh khắc này Đường Kiếp đối mặt với Ngân Nhãn Yêu Hoàng nói:
- Nếu đã thế, vậy thì đắc tội rồi.
Cùng với giọng nói của hắn, trên bầu trời chợt nổi lên một hồi phong trào cuồn cuộn.
Từng đạo cột khói màu đen giống như phá không mà ra, tiếp theo đó chân trời sáng lên tảng lớn ánh đao, xiềng xích cuốn quanh lưỡi đao từ trên trời giáng xuống, quanh quẩn lưỡi đao là băng sương, hỏa diễm, lôi điện, như một lực lượng muốn hủy diệt thế gian đang hạ xuống, tạo ra quang hoa chói lòa.
Cửu trọng thiên kiếp đao!
So với trước kia, Cửu trọng thiên kiếp đao của Đường Kiếp đã dũng mãnh hơn, một trăm sáu mươi hai lưỡi Vân tùng thiên đao, mỗi một đao đều mang theo năng lượng hủy diệt hùng mạnh đánh, lần lượt thay đổi, múa thành một mảnh trời đất mênh mông.
Nhìn thấy Thiên đao hoa lệ này, liền ngay cả Ngân Nhãn Yêu Hoàng cũng không khỏi thét một tiếng:
- Hay!
Đứng trong gió, tùy ý mặc cho cuồng phong bao cuốn, gã chỉ nhìn Thiên đạo hạ xuống đỉnh đầu mình, trong đôi mắt màu bạc lóe lên một chút quang hoa.
Chỉ thấy giữa không trung mây đen chợt nổi lên, cuốn ra một cơn sóng gió động trời,
Đầu sóng bay thẳng đến chân trời dũng mãnh lao tới, nâng Thiên Đao khiến cho chúng không thể hạ xuống.
Ngân Nhãn Yêu Hoàng liền nói:
- Có qua mà không có lại là vô lễ, trả lại ngươi!
Một đạo thiểm điện đã từ sau lưng Đường xuất hiện, đánh thẳng hắn lên chin tầng mây.
Nhất niệm sinh, vạn pháp khởi!
Đây là điểm khủng bố của Phân Thần đại yêu.
So sánh với người tu Thiên Tâm, cấp bậc này tồn tại với ý nghĩa khác, thần thức tiếp thiên địa, niệm động pháp tức sinh. Không cần khẩu quyết, hành khởi, thủ ấn, chỉ cần một ánh mắt, một ý niệm trong đầu, linh khí trong thiên địa liền tự nhiên cho người kia sử dụng, chịu để gã nắm trong tay.
Đường Kiếp sử dụng Cửu trọng thiên kiếp đao cần có quá trình thi, bất kể như có rút ngắn thế nào chăng nữa, dù rất nhanh, đều không cách nào tránh khỏi quá trình này. Nhưng Ngân Nhãn Yêu Hoàng chỉ cần suy nghĩ, pháp thuật tự thành, dễ dàng tiện lợi trong việc công kích không nói, tận lực bồi tiếp một lôi điện vồ đến, trực tiếp đánh cho Đường Kiếp cháy sém, lúc này Đường Kiếp thậm chí còn chưa kịp chuẩn bị pháp thuật thứ hai.
Hơn nữa bởi vì ý nghĩ sinh pháp, cho nên Ngân Nhãn Yêu Hoàng có thể tự nhiên khống chế pháp thuật tạo ra bất luận pháp thuật gì ở địa điểm nào, bao gồm cả việc hiện ra ở sau lưng Đường Kiếp, nơi mà tầm mắt hắn không thể theo kipj. Bởi vì hắn tuy rằng không nhìn thấy, nhưng thần niệm có thể nhìn đến, thần niệm có thể nhìn đến, nên liền có thể trực tiếp thi pháp.
Điều này khiến cho công kích của Ngân Nhãn Yêu Hoàng càng quỷ dị hơn.
Cuối cùng chính là thực chất hóa linh hồn khiến cho gã có thể vận dụng linh khí rất nhiều, tự thân pháp lực tiêu hao ít hơn, pháp thuật uy lực lại lớn hơn nữa. Bởi vậy chỉ cần tùy ý động ý niệm, Ngân Nhãn Yêu Hoàng có thể ngăn trở một trong những pháp thuật dũng mãnh nhất của Đường Kiếp.
Thời khắc này một tia sét chớp đánh xuống, trong mắt Ngân Nhãn Yêu Hoàng chợt lóe lên điện quang, cười nói:
- Đường Kiếp, xuất ra tất cả của ngươi thực lực đi!
- Đương nhiên!
Đường Kiếp xoa xoa cổ, làn da bị sét đốt cháy nhanh chóng hồi phục như cũ, hai tay hắn sờ nắn, tạo ra một đám thủ ấn.
Ngân Nhãn Yêu Hoàng thấy thế cũng không thừa cơ xuất kích, chỉ đứng chắp tay chờ hắn.
Không thể không thừa nhận, phương thức tác chiến của Phân Thần cấp đại yêu phương chính là tự nhiên, phóng khoáng, mặc ngươi hô gió gọi mưa, thủy triều lên xuống, ta vẫn bất động.
Nhiều lắm chỉ vung ống tay áo, khiến người ta có cảm giác không mang theo cả một đám mây.
Thời khắc này Đường Kiếp hai tay tiến hóa đã đến tận cùng, trong lúc đó thường thường đẩy dời đi, hình ảnh như một ngọn núi lớn dần hiện ra, chính là ảo ảnh của Đường Kiếp, cao lớn như núi .
.
- Đại ma la thiên vương chú!
Kiêu ngạo, ngông cuồng, gào thét, người khổng lồ đánh ra một chưởng.
Đến từ hợp / thể trạng, trạng thái thi triển Đại Ma La Thiên Vương Chú, uy lực trước kia không thể sánh bằng, không chỉ là một ảo ảnh hình người mà còn cao vạn trượng, trong lòng bàn tay, chấn thiên liệt địa, cứ như vậy hướng về Ngân Nhãn Yêu Hoàng đè xuống.
Ngân Nhãn Yêu Hoàng trong mắt cũng hiện ra một tia hưng phấn và thưởng thức.
Phương pháp này ở Thanh Vân Giới không có, gã là lần đầu tiên được diện kiến. Uy lực như vậy, đã là không kém hơn Tử phủ Thần thông bình thường rồi.
Cùng lúc đó, Đường Kiếp thân mình cũng hướng về Ngân Nhãn Yêu Hoàng phóng đi, thứ mà hắn chân chính dựa vào, vẫn là một thân thần lực vô địch đấy.
Đại thủ ấn và Đường Kiếp đồng thời chụp tới, bất kể một kích nào cũng đều là dũng mãnh tuyệt luân, cho dù là niệm động pháp sinh, đồng thời đối mặt với công kích này, chỉ cần sơ sẩy cũng có thể sẽ khó mà bảo toàn.
Hai mắt của Ngân Nhãn Yêu Hoàng chớp liên tục mấy cái, thân hình đã như gió bay lên, hai tay của gã như trước chắp ở sau lưng, chỉ có điều sau lưng đột nhiên nhưng lại ảo sinh ra vô số bàn tay. Giống như phật Quan Âm ngàn tay vậy, mỗi một bàn tay đều nặn ra một loại thủ ấn, hơn một ngàn thủ ấn nhưng lại đều làm cùng một lúc.
Theo sau này đó bàn tay cùng nhau đưa ra ngoài, phân biệt nghênh hướng bàn tay khổng lồ trong không và Đường Kiếp, ở bên cạnh của Ngân Nhãn Yêu Hoàng múa thành một mảnh sóng gợn.
Một loại thái độ phòng thủ kỳ lạ.
Ngay sau đó bàn tay khổng lồ và Đường Kiếp đã đồng thời đánh vào ngàn bàn tay kia.
- Ùm!
Trên bầu trời vang lên một mảnh âm luật kỳ lạ, hơn một ngàn bàn tay nhất tề kháng trụ Đường Kiếp và bàn tay khổng lồ trên không trung, ảo hóa ra ánh sáng chói lọi, Đường Kiếp cảm giác mình dường như đánh vào một ngọn núi, không, cho dù là một ngọn núi, mình cũng có thể phá thông, đối mặt với vô số bàn tay kết thành phòng ngự, hắn lại khó có thể tiến thêm, về phần bàn tay khổng lồ trên không trung, tức thì hoàn toàn bị che lại, động tác dừng lại, cuối cùng toàn bộ ngưng vào hư không bất động, đình trệ một lát mới rốt cục ầm một tiếng vỡ vụn, hóa thành linh triều tiêu tan mất.
Sau khi bàn tay khổng lồ biến mắt, Đường Kiếp theo bản năng cảm thấy một tia không ổn.
Chỉ thấy kia ngàn bàn tay đã lại lần nữa bắt đầu chuyển động, cùng nhau chụp về phía trước, giã lên trên người của Đường Kiếp, tạo thành tiếng vang ầm ầm chấn động.
Cũng không biết có bao nhiêu chưởng đánh trúng Đường Kiếp, xương sườn Đường Kiếp gần như đứt từng khúc, sau đó hắn phun máu tươi ngã bay ra ngoài, máu tươi trên không trung hóa thành một đường màu đỏ.
Ngân Nhãn Yêu Hoàng vẫn đứng thờ ơ như trước.
Gã nhìn Đường Kiếp, mỉm cười nói:
- Có thể khiến cho ta dử dụng Thiên thủ, cũng xem như là không tệ. Như vậy... Ngươi còn có thủ đoạn gì nữa không?